Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 95: Thăng cấp cùng với thiên phú mới

Chương 95: Thăng cấp cùng với thiên phú mớiChương 95: Thăng cấp cùng với thiên phú mới
[Kim châm trị liệu nano: chủ yếu được sử dụng cho chấn thương không gây chết người, nó có thể tăng cường khả năng hồi phục mô trong thời gian ngắn để đạt được hiệu quả đẩy nhanh quá trình chữa lành vết thương. ]
Thứ này được Sở Quang mở ra từ trong hộp mù.
Nhìn thấy người này có khả năng hồi phục mạnh mẽ như vậy, Sở Quang vốn định đi cất cây kim này nhưng khi phát hiện vết thương của cô đã bắt đầu sưng tấy và có mủ, sau khi cân nhắc lợi và hại, anh cuối cùng cũng từ bỏ ý định tiết kiệm chỉ phí.
Để vết thương nặng hơn, có thể sẽ phải cắt cụt chỉ.
Chỗ lánh nạn hiện tại không có bác sĩ nào có thể tiến hành phẫu thuật, thậm chí không có thuốc gây mê hay cồn khử trùng chứ đừng nói là môi trường vô trùng cho cuộc đại phẫu.
Nghĩ đến đây, Sở Quang trong lòng âm thầm hạ quyết tâm.
Tạm thời bỏ qua thuốc mê, ít nhất phải để anh Muỗi đem cồn tới đãi!
Nhìn thấy Sở Quang từng bước tới gần, Hạ Diêm theo bản năng muốn lùi lại phía sau, nhưng chỉ còn lại một chân cùng nửa cái mạng, cả người cô mềm nhữn trên ghế căn bản không thể lùi.
"Anh, đừng tới đây."
Sở Quang lười phí lời giải thích, dùng kim đâm vào chân phải của cô.
BA.
Ủa?
Không đau?
Hạ Diêm kêu được một nửa thì ngưng lại, ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt rút cây kim đang cắm ở chân ra.
Chuyện gì đã xảy ra?
Sao mà tôi không cảm thấy gì cả ... Hạ Diêm vừa muốn nhỏ giọng hỏi chuyện này, nhưng lời còn chưa kịp nói ra, ý thức bỗng nhiên hoảng hốt.
"Anh... đã làm gì với tôi?"
"Cứu cô một mạng, không cần phải cảm ơn tôi."
Muốn cảm ơn cũng được thôi, chỉ cần chăm chỉ làm việc là được.
Tuy nhiên, Sở Quang cũng không quá trông mong vào đám dân bản xứ của thế giới này, chỉ cần cần cù giống các người chơi đến từ thế giới kia là được.
Hạ Diêm muốn nói gì đó, nhưng đầu lưỡi không còn cử động được nữa, ý thức sớm chìm vào bóng tối, hơi thở hỗn loạn dần trở nên đều đều.
"Không ngờ thứ này lại có tác dụng thôi miên."
"May mà không dùng trong trận chiến..."
Lặng lẽ quan sát phản ứng của cô, Sở Quang lấy một cây bút từ trong ngăn kéo ra, âm thầm ghi vào sổ tay phản ứng lâm sàn của cô.
Kim châm trị liệu nano có các tác dụng phụ như buồn ngủ, gây mê, tạo cảm giác hoảng loạn nên không được sử dụng trong chiến đấu.
Sau khi làm xong, Sở Quang bế cô đến sang bên cạnh, tìm một căn phòng chưa kích hoạt khoang hồi sinh và đặt cô xuống đất.
Hiệu quả của kim châm trị liệu nano đã bắt đầu được chứng miinh.
Vết thương sưng đỏ đầy mủ đang dần dần rỉ mủ, hai má tái nhợt dần dần khôi phục lại một chút huyết sắc.
Mặc dù việc hy vọng cái chân đứt lìa kia sẽ hồi phục trở lại là không có khả năng, nhưng ít nhất là không cần phải cắt cụt chỉ.
Nhiệt độ và không khí của chỗ lánh nạn về cơ bản ổn định trong phạm vi con người có thể sinh sống được, mặc dù sàn nhà hơi lạnh một chút, nhưng nó vẫn tốt hơn nhiều so với bên ngoài.
Phần còn lại là nghỉ ngơi.
Người này thể chất cũng không tệ, Sở Quang cảm thấy cô ta có thể chịu đựng được. Bỏ lại một miếng chocolate và một chai nước tinh khiết do tiền đồn sản xuất trên mặt đất, Sở Quang dùng quyền quản lý khóa cửa phòng không cho người này chạy lung tung trong chỗ lánh nạn sau khi tỉnh dậy.
Sau đó, Sở Quang quay trở lại khu nội trú, không chờ được nữa phải tự kiểm tra sức khỏe cho mình.
[
ID: Sở Quang
Trình tự gen: người quản lý.
Cấp quản lý: LV. 5 -. LV. 7
——Thuộc tính cơ bản——
Sức mạnh: 9 -, 10
Tốc độ: 6
Thể chất: 7 _. 8
Cảm giác: 7
Trí lực: 6
Ì
"Thế mà đã lên được hai cấp liên tiếp?"
Mặc dù trước đó đã cảm thấy rằng mình đang trên đà bứt phá , nhưng không ngờ rằng nguy hiểm lần này có thể khiến mình trực tiếp nhảy từ LV5 tới LV7.
Trên mặt Sở Quang tràn ngập vẻ bất ngờ và vui sướng.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, những thay đổi thuộc tính gây ra bởi tiến độ phát triển trình tự gen của "người quản lý", dường như không tuân theo quy tắc nào cả.
Những người chơi khác có các thuộc tính chính của họ, nhưng mà mình lại không có, điểm số tăng thêm hình như đều là được chỉ định ngẫu nhiên.
Tuy nhiên, việc cộng thêm 1 điểm sức mạnh và 1 điểm thể chất cũng không tệ.
Hai thuộc tính này về cơ bản là những thuộc tính hữu ích và có giá trị nhất trong giai đoạn đầu. Bây giờ Sở Quang đã có 10 điểm sức mạnh, sức mạnh của anh gần như gấp đôi nam giới trưởng thành bình thường, cụ thể trong bảng kiểm tra sức khoẻ, với các hạng mục liên quan như sức chịu đựng và khả năng bộc phát cũng như vậy.
Và việc thể chất tăng lên đồng nghĩa với việc anh ấy sẽ có một thân hình săn chắc và khả năng chống lại những trạng thái tiêu cực mạnh mẽ hơn.
Tất nhiên, thứ mà Sở Quang quan tâm nhất chính là cột thiên phú ở cuối bảng thuộc tính.
So với đợt kiểm tra thể lực lần trước, trong cột thiên phú lần này có thêm một dòng ——
[Thiên phú: Bản năng hoang dã (Ở trạng thái cực hạn bản năng hoang dã có thể thức tỉnh, trong thời gian đó tất cả thuộc tính đều tăng 10 - 15% và tốc độ tích lũy của giá trị mất sức tăng lên 20 - 30%. )]
"Có bản năng hoang dã thì cũng được..."
Sở Quang luôn cảm thấy từ này nghe có vẻ kỳ lạ.
Tuy nhiên, anh cũng không phải là không hiểu được.
Dù sao thì người quản lý thế hệ đầu tiên đã thiết kế ra bộ bảng thuộc tính và công thức chuyển đổi, và tên đó lại là một người tràn đầy thú vui độc ác.
Sở Quang đã phỏng đoán sơ bộ dựa trên số liệu khám sức khỏe được phát hiện trước đó.
Nói một cách đơn giản, ý nghĩa của thiên phú này là cải thiện công việc và hiệu quả trao đổi chất của các tế bào toàn cơ thể trong một khoảng thời gian nhất định, hoặc kích thích adrenalin tiết ra.
Tác dụng hơi giống với chất kích thích.
Tuy nhiên, nó chỉ là tương tự.
Các phản ứng sinh lý và hóa học liên quan đến điều này nên khá phức tạp.
Hơn nữa, dữ liệu bảng được xác định bằng cách khám sức khỏe, xét cho cùng chỉ là tài liệu tham khảo.
Giống như hôm nay gặp phải người bò sát, chỉ xét riêng về dữ liệu trên bảng điều khiển, con quái vật này hẳn đã tự nghiền nát một con người như mình mà không có chút do dự nào.
Nhưng dù vậy, con súc sinh này muốn xử lý bản thân mình, cũng không phải một việc dễ dàng.
Sau khi nhập dữ liệu khám sức khỏe vào máy tính, Sở Quang tiếp tục nhìn chiếc ba lô ném trên đất lúc trước, vươn tay muốn nhặt lên.
Bên trong là những trang bị mà Dạ Thập đã cướp được từ trên người của ba người lính đánh thuê.
Khoảnh khắc mở khóa kéo, trên mặt Sở Quang lộ ra vẻ vui mừng.
Bốn khẩu súng lục, cũng như hai khẩu tiểu liên không có báng súng, một khẩu súng ngắn hoạt động bằng máy bơm và một khẩu súng trường tấn công bị bẻ đôi.
Không cần biết súng trường có thể được sửa chữa hay không, thu hoạch của chuyến đi này có thể được nói là một mùa bội thu!
"Phát tài!"
Quả thực là một đợt bội thuI
Ngoại trừ súng ống ở ngoài, số đạn cộng lại đại khái cũng khoảng một hai trăm viên. Có cái thì chứa ở bên trong băng đạn, có cái thì rải đầy ra, nhét đầy trong cái bao cao gần nửa người này.
Có thể thấy Dạ Thập loot đồ rất cẩn thận, không còn sót lại một thứ gì, ngay cả băng đạn trống cũng được nhét vào trong túi.
Tuy nhiên, vật liệu làm nên các loại đạn này rất bình thường. Hầu hết đều là thép rèn, chỉ có một số lượng nhỏ đạn rơi vãi có vỏ đồng lõi thép hoặc vỏ đồng lõi chì.
Sở Quang cũng chú ý tới, có mấy viên đạn có đầu đạn được sơn bằng thuốc màu màu đỏ và chất liệu không bình thường lắm, nghĩ thì nó có lẽ là đạn đặc chủng.
Mặc dù những người lính đánh thuê này không giàu có, nhưng họ có rất nhiều hỏa lực.
"Xem ra thực lực của thành Boulder này không thể coi thường ..." Sau khi ước lượng số đạn sơn màu đỏ, Sở Quang nhẹ nhàng ném nó lại vào trong túi.
Tổng hợp lực lượng của một khu vực , thông thường đều liên kết chặt chế với sức sản suất của khu vực đó. Ví dụ như những kẻ cướp bóc ở vùng ngoại ô đã sử dụng súng trường nòng sắt tự chế hoặc vũ khí nhặt được, thậm chí còn sử dụng vũ khí lạnh.
Để có thể trang bị cho "quân lính du tản" ở mức độ như vậy, khả năng công nghiệp của thành Boulder này có thể còn đáng gờm hơn nhiều so với tin đồn mà anh nghe được.
Sở Quang hạ quyết tâm.
Khi mùa đông này kết thúc, nhất định sẽ đến nơi đó xem thử!
Tốt nhất là có thể tổ chức một thương đội để cùng nhau đến đó.
Quy mô của trạm tiền đồn sẽ ngày càng phát triển, và việc giao thương với các thành trì sống sót khác là điều tất nhiên.
Không phải lúc nào cũng có thể trông cậy vào những kẻ gian thương vô lương đó giao đồ vật đến tận nhà. Không muốn bị làm thịt thì vẫn nên tự mình đến đó một chuyến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận