Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 607: Nghĩa địa văn minh (1)

Chương 607: Nghĩa địa văn minh (1)Chương 607: Nghĩa địa văn minh (1)
Như dự đoán của Sở Quang.
Kết thúc ngày đầu tiên của chuyến đi, ngay sau khi người chơi nhỏ của hắn offline, ngay lập tức đưa thông tin tình hình trực tiếp đến trang web chính thức.
Chuột Đồng Đang Lẩn Trốn Trong Hẻm Núi: - Chào các anh em, tôi đã trở về! Mẹ nói Con đường đến thị trấn Hồng Hà thực sự khó đi, giày của tôi gần như bị hỏng mất! (nhăn mặt).
Macca Con Chim: - Đừng lảm nhảm, ai quan tâm đến giày của anh, anh tới đó chưa?
Cai Thuốc: - Nhanh nói đi, bản đồ mới thế nào?
Cái Đuôi: - GKDI
Chuột Đồng Đang Lẩn Trốn Trong Hẻm Núi: - Mẹ ơi! Sao mà nhanh như vậy chứ, gần 100 km đấy! Chưa kể những rắc rối trên đường. Nghe trưởng nhóm bảo vệ của đoàn thương nhân nói, đi đi về về ít nhất mất một tuần. Chúa ơi, một tuần không thể lưu thông tin, tôi cảm thấy hoang mang quá.
Thiếu Kéo Con Bê: - Ôi chúa ơi, sao anh nhiều lời thế?
Cai Thuốc: - Đừng nói nhiều! Không muốn thì để tôi thay cho! (nổi điên).
Người xem trong bài viết càng ngày càng nhiều, toàn thấy yêu cầu cập nhật tình hình.
Chuột Đồng huynh không dám lãng phí thêm liền đi vào vấn đề chính.
- Khẽ khẽ, không lảm nhảm nữa, nói chuyện chính! Chúng tôi đi vê hướng đông, trên đường thật sự đầy gian nan, ban đầu vẫn có thể đi đường tỉnh lộ, sau đó toàn là đường nhỏ trong làng, trên đường quanh co lòng vòng, tình hình giao thông thật là khó nói. Đặc biệt là một số nơi nguy hiểm, ngay cả đội bảo vệ của đoàn thương nhân đã được cải tạo cơ thể cũng không dám tiến gần, chỉ có thể vòng qua.
- Ngoài ra, vì tuyết chưa tan hết, tốc độ tiến lên của chúng tôi không nhanh lắm, cả ngày hôm nay chỉ đi được một phần ba con đường, nghe đội trưởng đội bảo vệ với cánh tay cơ khí cùng mắt điện nói, may mắn thì có thể đến vào trưa ngày thứ ba. Xui xẻo thì có lẽ phải đợi đến ngày thứ tư. Năm ngoái, những người buôn nô lệ ở thị trấn Hồng Hà, chạy đến ngoại ô phía bắc của thị trấn Thanh Tuyền vào cuối mùa đông chỉ trong vòng hai ngày.
Nhưng một người buôn hàng khác mang họ Tôn, để tránh xa khu vực hoạt động của những kẻ cướp đoạt đoạt, mất tới năm ngày mới đến từ phía đó.
Từ đó có thể thấy được đường đi ở đó thật sự phức tạp.
Thiếu Niên Công Trường Và Gạch: - Anh có thể hiểu được họ nói chuyện? (ngạc nhiên).
Chuột Đồng Đang Lẩn Trốn Trong Hẻm Núi: - Có cảnh vệ đi theo mà, cậu bị ngốc hả? Đồng hành cùng tôi tên là Lữ Bắc, nói chung có gì không hiểu thì hỏi cậu ta là được. Và VM trong nhiệm vụ đã mở chức năng phụ đề, nhưng cái này thì có lúc hiệu quả có lúc không, đừng trông chờ nó luôn có ích. Dù sao, tôi đã thử một chút, phần lớn chỉ khi cắm trại hoặc nghỉ ngơi mới dùng được. Nhưng dù thế, một số câu vẫn dịch ra rất kỳ lạ, phải kết hợp với sự hiểu biết và kinh nghiệm của mình mới có thể hiểu được.
Tỉnh Linh Vương Phú Quý: - 666!
Chuột Đồng Đang Lẩn Trốn Trong Hẻm Núi: - Tôi nói tiếp, con đường này cũng khá kịch tính. Mặc dù theo lời đội trưởng đội bảo vệ, chúng tôi đi con đường khá an toàn, nhưng trên đường vẫn gặp ba đợt tấn công từ các loài động vật lạ, lần đầu là khi đi qua khu rừng, bị một bầy chó săn đói meo nhắm đến, nhưng không vấn đề gì, chúng tôi nhanh chóng tiêu diệt được năm con ở phía trước, phần còn lại cũng nhanh chóng chạy mất.
- Đợt thứ hai thì càng kịch tính hơn, một con vật xấu xí có nhiều chân, có vẻ như đang đi săn mồi, đột nhiên từ lê đường lao ra, làm tôi sợ một phen. Từ khi tôi chơi game đến giờ chưa bao giờ thấy con quái vật này, hỏi xong mới biết là loài thú nhiêu chân, sống trong môi trường ẩm ướt và tối tăm, mức độ nguy hiểm nằm giữa người bò sát và bạo quân, có tốc độ và lực lượng không hề yếu, chỉ nhìn bề ngoại không thể phân biệt được đó là cái gì.
Kakarot: - Ngoài bản đồ mới còn có quái vật mới???
Cai Thuốc: - Đỉnh quát Vậy còn đợt tấn công thứ 32?
Chuột Đồng Đang Lẩn Trốn Trong Hẻm Núi: - Yêu quái! Người dân trong Đất Chết đều gọi nó như vậy. Trước đó trong thông tin trên trang chủ có viết, nhưng mãi chẳng thấy hình ảnh về nó. Tên này to bằng con gấu, còng lưng, đầu gần như chôn sâu vào vai, răng lật ra ngoài môi, da trắng thối như bị nước ngâm thối, trên đó còn mấy sợi lông thưa, tiếng gâm như sấm. - Cái này thực sự giống với tên của nó, trông như yêu quái, lực lượng còn mạnh mẽ hơn, một cú vung tay, có thể đập gãy cả thân cây to! Về lực lượng, có lẽ cả Móng Vuốt Tử Thần cũng thua nó! Nhưng điểm yếu cũng rất rõ ràng, tốc độ rất chậm, linh hoạt chẳng bằng Móng Vuốt Tử Thần.
- Ngay khi lính bảo vệ thấy nó, liền lấy súng bắn liên tục, nhưng khi bắn hết một loạt đạn, nó vẫn không sao! Tôi nghi ngờ khả năng phục hồi của nó mạnh hơn cả loài biến chủng, hoàn toàn lật đổ quan điểm của tôi về độ bền của sinh vật carbon. Cho đến sau này, một lính bảo vệ lấy ra một khẩu súng hình ống thép, bắn một phát vào ngực nó, mới tiễn con thú này đi.
Cai Thuốc: - Đỉnh quái!
Thiếu Niên Công Trường Và Gạch: - Ồ, ghen tị quái
Tôi Đen Nhất: - Âm mưu! Toàn là âm mưu! (nổi điên).
Trải nghiệm sớm bản đồ mới coi như thôi.
Thậm chí còn có quái vật hoàn toàn mớiI
Thật là không thể chấp nhận được.
Bầu Không Khí Chiến Trường: - Đù! Nghe anh nói thế làm tôi muốn đi ra ngoài quái! Tôi có thể tự mình đi được không?
Tuyền Thủy Quan Chỉ Huy: - Theo lý thuyết thì có thể, dù sao trò chơi cũng không đặt ranh giới bản đồ, nhưng vấn đề là, nơi đó không có điểm lưu trữ, cũng không có nhiệm vụ gì để làm, mang theo trang bị đi chắc chắn là lỗ, không mang theo trang bị đi chắc chắn không đi xa được. (nháy mắt cười).
Dạ Thập: - +1, nhớ xem cách đây chỉ có năm ngày là bao lâu, dù sao cũng là trước khi phiên bản mới ra mắt. Có tên bất hạnh nào thấy tuyết tan, thử đi tìm thành Cự Thạch, nhưng đi đến gần đường vành đai số 4 thì không còn người, mất trang bị không nói còn phải mua lại VM từ đầu. (Mặt cười).
Bầu Không Khí Chiến Trường: - Mẹ kiếp! Nhắc lại quá khứ đau thương làm gì?
llena: - Không còn cách nào khác, đường trong thành quá khó đi, đôi khi có cua móng vuốt nằm trong ao lầy, có ai mà nghĩ đến? Cái đồ chơi này còn biết ngụy trang, trên lưng còn treo một đống rác, nằm đó giống như một đống rác, không mang theo hệ cảm giác thực sự là khó chịu. (Mặt cười).
Tinh Linh Vương Phú Quý: - Thật là, lão trọc, thú thật đi, đứa bé bất hạnh kia có phải là cậu không?
llena: - Cậu đoán xem. (trừng mắt).
Chuột Đồng Đang Lẩn Trốn Trong Hẻm Núi: - Nói đi, Phương Trường đâu rồi? Có ai thấy anh ta không?
Dạ Thập: - Không biết, chắc là đang viết hướng dẫn rồi, thanh niên này lề mề lắm.
Gần như sau ít phút từ khi bài đăng của Dạ Thập được đăng lên, ID Lai Nhật Phương Trường nhanh chóng xuất hiện trên diễn đàn.
- Chuyến đi thành Cự Thạch Ngày 1: Tàn tích, cái chết, và văn hóa phản xã hội không tưởng.
- Khoảng cách trên giấy chỉ là con số nhợt nhạt, nhưng dưới chân là một vực sâu. Chúng ta cách thành Cự Thạch trên bản đồ chỉ có 20 km, dù một giây chỉ đi được một mét, cũng chỉ là khoảng hơn năm tiếng đồng hồ. Tuy nhiên, khi chúng tôi băng qua rìa vành đai số 5, đi sâu vào nghĩa địa chôn vùi nền văn minh này, chúng tôi nhận ra mỗi giây ở đây đều trở nên dài hơn.
- Tòa nhà cao chọc trời, cũng chọc vào vực sâu không thể đo đạc, những bia mộ trùng điệp đã đứng vững hai thế kỷ, rất có khả năng sẽ tiếp tục vững vàng trong hai thế kỷ tiếp theo. Chúng tôi cảnh giác và đề phòng, vượt qua những con hẻm rối rắm và tả tơi. Sự tĩnh lặng của các cửa hàng và những tấm biển quảng cáo hỏng, chỉ miêu tả mảnh vụn thời đại trước chiến tranh.
- Cảnh vệ đoàn thương nhận bảo rằng, đây là thiên đường hỗn loạn và tử vong, chúng tôi không chỉ cần cần thận với những loài dị chủng, mà còn cần đề phòng những kẻ cướp đoạt đang ẩn náu trong tòa nhà cao. Họ không cần công nghệ tiên tiến, một viên đá ném từ tầng hai mươi cũng đủ để làm nứt óc của chúng ta, thậm chí một số loài dị chủng thông minh cũng học được cách này. Ngoài ra, còn có các quả bom mìn chôn dưới đống đổ nát, bom điều khiển từ xa, thậm chí cả súng lạnh ẩn trong một cửa sổ tối tăm nào đó bắn lén.
- Chúng tôi phải cẩn thận chọn lối đi, đặc biệt là sau khi băng qua vành đai số 5. Nếu không mở to mắt, ở đây rất khó nhìn thấy mặt trời vào ngày hôm sau... Chỉ riêng phần mở đầu đã có năm sáu đoạn văn, phần chính kéo dài cả một trang.
Trong bài đăng, Phương Trưởng mô tả chỉ tiết cảm nhận của mình sau khi bước vào khu vực trung tâm Thị trấn Thanh Tuyền.
Trước khi phát hiện ra nơi trú ẩn số 404, Sở Quang đã đến vài lần, chỉ là không đi sâu, nên đặc biệt hiểu được cú sốc trong lòng Phương Trưởng lúc này.
Nếu khu vực trung tâm Thị trấn Thanh Tuyền giống như phong cách của Los Santos, thì khu vực trung tâm Thị trấn Thanh Tuyền giống như một Thành phố đêm được nạp đầy với sự thay đổi của vùng Đất Chết và bản vá sửa chữa lỗi thời.
- Nếu bài đăng này không có thổi phồng, tình hình trong vành đai số 5 có lẽ phức tạp hơn so với những gì tôi dự tính.
- Nhưng tin tốt là, những kẻ cướp đoạt động trong khu vực này chưa hình thành một tổ chức thống nhất, quy mô lớn nhất cũng chỉ có mười người... Cơ bản khớp với thông tin mà bà chủ Hạ nắm giữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận