Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 391: NPC không đủ dùng (3)

Chương 391: NPC không đủ dùng (3)Chương 391: NPC không đủ dùng (3)
Không có gì để nói.
Sở Quang mơ một giấc mộng rất dài.
Hắn mơ thấy mình trở thành một tay súng máy, ngồi xổm trong một căn hầm, phía trước là đại quân trăm vạn nhân bản của quân đoàn, xung quanh pháo nổ vang, máy bay trên trời ô ô lao xuống.
Mà những người chơi vốn nên xung phong ở phía trước, lúc này tất cả đều đứng sau lưng hắn, trong miệng lẩm bẩm la hét không ngừng.
- Họng súng nâng thêm một chút! Bắn đi, nhắm chuẩn mà bắn, có thể không? Nhắm ngay rồi bắn!
- Có thể bóp cò đừng buông lỏng không? Tiết kiệm đạn cho ai! Tay súng máy dịch sang trái năm mét, ai, nhìn thấy tôi đều sốt ruột...
Sở Quang lúc ấy nổi giận, xoay họng súng đột ngột liên xạ, quét toàn bộ cho bọn họ, cuối cùng để lại người có bộ ngực lớn nhất, vì không đành lòng xuống tay.
Và sau đó...
Thức dậy sau giấc mơ?
- Mẹ kiếp. Lại phải thay ga trải giường.
Cả người đầy mồ hôi, sáng sớm Sở Quang từ trên giường bò dậy, cảm giác mình tựa như chống đẩy cả đêm, mỗi một tế bào toàn thân trên dưới đều bành trướng.
Đối với chuyện thân thể phát triển lúc ngủ, hắn đã thành thói quen, Sở Quang thong dong đi tầng B2 tắm rửa, sau đó trở lại đại sảnh dân cư kiểm tra cho mình.
Đúng như Sở Quang dự đoán.
Lần này nó đã được nâng cấp một lần nữa.
[
ID: Sở Quang.
Trình tự gen: Người quản lý (Giai đoạn 2). Lớp: LV. 10 à LV. 11.
- Thuộc tính cơ bản —
Lực lượng: 16.
Nhanh nhẹn: 11.
Thể chất: 13 à 14.
Cảm giác: 12.
Trí lực: 12.
Ì
- Đợt này hẳn là cọ xát kinh nghiệm của người chơi.
Thuộc tính thể chất gia tăng một chút, năng lực trao đổi chất và độ dẻo dai tăng lên, đối với Sở Quang không có cách nào sống lại mà nói, thuộc tính này vẫn rất hữu dụng.
Nhìn tờ đơn kiểm tra sức khỏe, Sở Quang hứng thú sờ cằm, lẩm bẩm tiếp tục nói.
- Là một trận chiến lớn như vậy lại có thể mới thăng lên một cấp, xem ra tư thế cọ kinh nghiệm vẫn cần phải đề cao.
Điều kiện nâng cấp trình tự quản lý rất mơ hồ, không giống như mấy bộ phận khác, nhìn theo nghĩa đen hiểu là có thể tìm ra phương pháp thăng cấp.
Tạm thời không quản chuyện cấp bậc, Sở Quang ngồi trước máy tính mở trang web chính thức.
Sở Quang vốn định xem người chơi đánh giá trận đại chiến tối hôm qua như thế nào, kết quả vừa liếc mắt một cái, mẹ ơi, hơn một trăm bài viết đã bắt đầu phát tác.
- A a a, không có canh nấm của bà chủ Nha Nha, tôi muốn chết.
- Rốt cuộc không có cách nào lôi kéo tay tiểu nhân nhi khiêu vũ.
- Nếu không có Tiểu Ngư chào buổi sáng và chú ý đến sự an toàn, tôi cảm thấy không có động lực để làm việc! Ông chủ hôm nay mắng tôi một câu, tôi lại có thể trừng mắt trở lại, cảm thấy anh ta trông rất sợ hãi, tôi có phải bắt đầu chuẩn bị sơ yếu lý lịch mới không?
- Đáng ghét! Tôi muốn nổ một cái gì đó! Tôi vừa rồi lấy được công thức điều chế BlackSokin, đang định thử xem. - Nếu không cậu thử trong thực tế đi.
- Cút đi, cậu muốn tôi chết àII
- Không thể online trong giờ thứ 12, cảm nhận được nỗi đau của anh Maca và anh trai Cai Thuốc, đau đến nỗi tôi không thể thở được.
- Ô ô ô, quản lý game, cầu xin ngài, thả chúng tôi online đi.
Sở Quang: -...
Mẹ kiếp!
Chỉ vài ngày không online được, vấn đề quá lớn sao?
Không ngờ những người chơi này lại nghiện như vậy.
Sở Quang ban đầu còn suy nghĩ, để cho bọn họ nghỉ vài ngày, đi hiện thực thả lỏng tâm tình, hiện tại xem ra thuần túy là mình suy nghĩ nhiều, những người chơi nhỏ này còn sốt ruột hơn so với mình.
Đặc biệt là anh trai Cai Thuốc, cảm giác bị thương đã chảy ngược thành sông từ trong bài viết của hắn. Theo hắn, sau khi offline ngày hôm qua, hắn đã đi ngủ với mũ chơi game trong suốt nửa đêm.
Có thể ngủ được luôn à?
Lúc trước xem tiểu đội Ngưu Mã thảo luận, Sở Quang mơ hồ nhớ rõ, nếu đội mũ chơi game, giống như mặc kệ mở mắt hay nhắm mắt, đều có thể nhìn thấy dòng số đếm ngược cùng nhắc nhở hạn chế đăng nhập chứ?
Sở Quang cũng không rõ mũ chơi game rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chỉ hy vọng bọn họ đừng làm hỏng thân thể, không thể online thì nên sống tốt, đừng gây thêm phiền toái cho xã hội.
Về phần vấn đề không online được, thành thật mà nói Sở Quang so với bọn họ còn sốt ruột hơn.
Hơn một phần tư số người chơi trong 'máy chủ' không thể online được, nếu đặt trường hợp của Tencent hay NetEase, không bồi thường một vạn nguyên là không được.
Chỉ có thể nói may mà Closed Beta.
A Quang: - Mọi người đừng hoảng hốt, chúng tôi đã tăng ca liên tục 48 tiếng để cấp cứu, tất cả người chơi vì BUG không thể đăng nhập bình thường vào trò chơi sẽ được bồi thường! Mặt khác, người chơi hôm nay chết trong nhiệm vụ chiến trường, đều có huân chương hạn chế phát ra! Hoạt động đấu giá chiến lợi phẩm cũng sẽ tiến hành trên mạng, sau khi online có thể nhận bình thường, không cần lo lắng bởi vì tử vong mà bỏ qua phân trang bị.
Cai Thuốc:
- Anh Quangl! Ô ô ô, cầu xin anh, để lập trình viên của các anh nhanh lên!
Dạ Thập:
- Có thể tham gia đấu giá là được! Tôi muốn chụp một món đồ! Red Dot YYDSI
Cái Đuôi:
- Cho Đuôi 5 bạc! Không có gì xảy ra với Đuôi! Cho đuôi 10 bạc, đuôi giúp rửa đất! ('?)W"
Tư Tư: - Đuôi cậu lại không chết, góp vui cái gì.
Cái Đuôi: - !I Đáng ghét, Tư Tư đã bị mua chuộc bởi một kế hoạch xấu xa! Đi xuống đi, Tư Tư không sạch sẽ!
Tư Tư: - ??2...
Cùng lúc đó, ngục giam bên cạnh trại hành động.
Viên Hào mặc áo bông tắt máy, xách theo một sọt khoai tây ném ở cửa, lạnh lùng hô một tiếng.
- Đến giờ cơm rồi.
Cửa Ngục mở ra.
Nhìn Vanus từ trong đi ra, tay phải Viên Hào theo bản năng sờ về phía khẩu súng lục bên hông, đề phòng nhất cử khẽ động của hắn.
Nhìn ra người trước mắt bày ra đề phòng, Vanus cái gì cũng không nói, chỉ xách sọt chứa khoai tây lên, xoay người trở về phòng.
Nhìn cánh cửa đóng lại, nghĩ đến áo khoác xanh cùng đồng bào chết thảm trong trận chiến ngày đó, Viên Hào nhịn không được phun một bãi nước bọt tới cửa, hùng hùng hổ hổ trở về xe. - Đám cặn bã này.
Theo hắn thấy, không cần khách khí với những tên cặn bã này, không nên để cho chúng ở trong ngục giam ấm áp, nên ném chúng vào trong tuyết, để cho chúng đóng băng thành khối băng ở trong gió lạnh.
Cho họ khoai tây để ăn là quá tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận