Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 125: Xem như anh chơi rành trò chơi này rồi (3)

Chương 125: Xem như anh chơi rành trò chơi này rồi (3)Chương 125: Xem như anh chơi rành trò chơi này rồi (3)
Sở Quang đọc xong bài đăng này thì bấm 1 like, nhưng không bình luận gì.
Phương pháp rất hay, nhưng không có quá nhiều ý nghĩa tại giai đoạn này.
Các nhà kinh tế học online thường mắc phải lỗi của những người theo chủ nghĩa duy tâm, những lời tự đao to búa lớn thực chất không giúp giải quyết được vấn đề trước mắt.
Từ quan điểm của các nhà hoạch định và người chơi, ý kiến về việc làm phong phú thêm khả năng chơi của trò chơi là thực sự tốt.
Nhưng đứng dưới góc nhìn của người quản lý Chỗ lánh nạn 404 thì lại là một câu chuyện khác.
Đối với Sở Quang, từng thứ đồ trong chỗ lánh nạn này, ngay cả cơ thể tuyển thủ đều là của anh ấy, vậy tại sao anh phải để cho bọn họ tự lấy đồ của mình mà đi buôn bán với hàng xóm chứ?
Trừ khi là thứ họ làm được tốt hơn so với của mình.
Thế nhưng điều này rõ ràng là không thể.
Ngay cả bản thân Sở Quang cũng thường xuyên bị mấy người nhặt đồng nát trên phố Bethe chơi khăm và nghi ngờ vì vấn đề khẩu âm của anh ấy, và do không hiểu rõ về quy tắc cũng như giá cả thị trường, nên dù có kinh nghiệm bán hàng kiếp trước thì căn bản cũng không thể áp dụng được.
Đây là Đất Hoang.
Một tập thể không tưởng tạo thành từ những kẻ cặn bã và lưu manh.
Những kẻ cặn bã bán thuyền và những kẻ lừa đảo bán các sản phẩm phái sinh tài chính bất lương sẽ hòa hợp hơn so với những người làm ngân hàng truyền thống hoặc những nhà kinh tế học.
Hãy để người chơi làm ăn với những địa chủ ở đây, đừng nói là họ có thể sử dụng bình thường 1% khả năng ăn nói của mình hay không, mà là nếu phát huy hết được thì sẽ như thế nào?
Không bằng mang thêm nhiều khẩu súng theo. Sở Quang chợt hiểu hơn về con đỉa già của phố Bethe - ồ không, phải là lão thị trưởng.
Cha này thực chất không phải kiểu tốt đẹp gì, hành vi ăn uống rất khó coi, việc bóc lột cũng chỉ vì niềm vui, không có trù tính lâu dài gì cho tương lai phố Bethe
Nhưng nếu thật sự để những người đồng nát giao dịch với thương nhân, thì những người nghèo khổ ấy sẽ có thể càng bị bóc lột thê thảm hơn.
Đấy không chỉ là vấn đề ngu dốt.
Chỉ có người ngây thơ đến một trình độ nhất định mới cho rằng một thương gia đến từ thành phố Boulder sẽ nhân từ hơn so với địa chủ ở ngoại ô.
Nó giống như so sánh giữa dơi và đỉa, con nào hút máu tốt hơn.
"Việc khuyến khích người chơi giao dịch với các thế lực địa phương là vô nghĩa. Mọi giao dịch lớn liên quan đến xuất khẩu đều phải được thực hiện dưới sự giám sát. Ví dụ như thành lập một nhóm thương nhân cố định, lập kế hoạch về lộ trình mặt hàng giao dịch, niêm yết giá hàng hóa, sẽ do những người chơi phụ trách hộ tống vận chuyển, NPC chịu trách nhiệm bàn giao, ăn chia năm năm hoặc ba bảy ... Điều này cũng có thể đáp ứng được những người chơi không quá hardcode và đơn giản hóa quá trình giao dịch."
"Tuy nhiên, thuế quan thực sự là một ý kiến hay, ghi chép lại cũng được! Trong tương lai, theo nhu cầu thực tế, có thể xem xét cân nhắc cho phép NPC bên ngoài trực tiếp tham gia vào thị trường của người chơi ... Tiền đề là hàng đổi hàng, hoặc sử dụng đồng tiền của khu lánh nạn "
Và có sự giám sát
"Thương mại tự do?”
"AAA"
"Đợi đến khi tôi cần các anh đi đánh nhau, sẽ tự khắc nói cho các anh biết sẽ giao dịch tự do với ai."
Ngoài các chiến lược được đăng bởi "Chuột Đồng Chạy Trốn Trên Hẻm Núi”, còn bài giao lưu kĩ xảo xây phòng của Thổ Mộc Cẩu, nhóm kĩ thuật luyện kim nghiên cứu thảo luận làm cách nào để luyện thép hiệu quả với vật liệu hạn chế.
Một số người trong lúc trò chuyện đã ném đường link tới trạm N đảo A, và lại tiếp tục trò chuyện ở một nơi khác, cuối cùng không ngờ lại thu hút được rất nhiều lượng truy cập mới vào trang web.
Truyền thuyết đô thị về "trò chơi trực tuyến thực tế ảo nhập vai hoàn toàn" đang có dấu hiệu bành trướng không ngừng. Mặc dù đại đa số mọi người coi đó là sự sắp đặt từ cửa miệng, nhưng cũng có một số ít người thật sự nghiêm túc đã bấm nút đặt trước với thái độ nửa đùa nửa thật.
Số lượng đặt trước đang tăng lên đều đặn.
Điều khiến Sở Quang ngạc nhiên là Lai Nhật Phương Trường - người thường được yêu thích nhất và là người "hiểu mình nhất", lần này lại không hề chia sẻ những tâm đắc trong game của bản thân.
Đúng là mặt trời mọc đằng tây rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận