Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 156: Cập nhật phiên bản Alpha0.4, Ra mắt hệ thống ban đêm (2)

Chương 156: Cập nhật phiên bản Alpha0.4, Ra mắt hệ thống ban đêm (2)Chương 156: Cập nhật phiên bản Alpha0.4, Ra mắt hệ thống ban đêm (2)
Giờ đất hoang, 0:00.
Trong thực tế, thì phải là đúng 12:00 trưa.
Khi Sở Quang dỡ bỏ giới hạn đăng nhập của người chơi thông qua hệ thống, đã có tổng cộng 27 người chơi đăng nhập vào trò chơi.
Thành lòng mà nói, Sở Quang khá ngạc nhiên.
Không ngờ ban ngày có nhiều người rảnh rỗi không phải đi làm như vậy à?
Đương nhiên có thể là vừa hay hôm nay có rất nhiều.
Đối mặt với những người chơi có vẻ mặt đầy phấn khích, nóng lòng muốn ra ngoài ngắm trăng sao, Sở Quang dùng ánh mắt uy nghiêm của mình ra hiệu cho họ im lặng.
Sau đây là những lời thoại mà anh đã sẵn tiện tạo ra trong mơ.
"Mùa đông đang đến gần, nguy hiểm đang tiếp cận."
"Những ngày gần đây đến thăm dò và săn bắn, sự tồn tại của chúng ta đã kinh động đến những người hàng xóm xung quanh. Đối với chúng tôi, đây vừa là cơ hội vừa là nguy hiểm”
"Bây giờ, tôi cân 8 dũng sĩ bước ra —"
Sở Quang chưa kịp dứt lời, các tiếng soạt soạt soạt soạt vang lên, hai mươi bảy đôi chân cùng nhau tiến về phía trước, làm cho anh không biết phải làm sao.
"Khụ, các cậu chờ tôi nói hết đã."
Ho nhẹ một tiếng, Sở Quang điều chỉnh lại trạng thái của mình, đối mặt với những ánh mắt mong đợi anh tăng tốc độ nói.
"Tôi cần 8 dũng sĩ để gánh vác nhiệm vụ phòng thủ nặng nề vào ban đêm, đảm nhiệm cảnh vệ của tiền đồn."
"Trong thời gian làm nhiệm vụ, trang bị của các cậu sẽ được chỗ lánh nạn cung cấp, thêm nữa cứ một tiếng sẽ được thưởng 10 điểm cống hiến và 15 đồng xu."
"Thời gian làm nhiệm vụ tối đa mỗi đêm là 8 tiếng, nếu vượt quá 6 tiếng sẽ tiến hành một lần luân chuyển. Nếu chết trong lúc nhiệm vụ, trừ tái sinh CD ra hình phạt tử hình khác sẽ đều được miễn, ngoài ra còn nhận được từ 1 - 10 đồng xu an ủi tùy theo tình huống."
Ngừng một chút, Sở Quang nói tiếp.
"Các cậu có 20 giây để suy nghĩ xem mình có thực sự cần công việc này không..."
"Nào, những ai cần nó xin hãy giơ tay lên."
Câu cuối cùng rõ ràng là thừa.
Đối với những vị đế gan hận không thể online 24 giờ mỗi ngày, sự thiếu hụt chất béo này phải nói là quá hấp dẫn!
Có 6 tiếng từ mười hai giờ sáng đến sáu giờ sáng. Mỗi giờ là 1,5 xu và 10 cống hiến, tính ra là 9 xu và 60 cống hiến!
Ngoài mức đóng góp của ca đêm thấp hơn một chút, khoản tiền thu được trong 6 tiếng gần như bắt kịp với thu nhập cả ngày của những người rảnh rỗi.
Gần như ngay lúc mic Sở Quang im lặng, 27 đôi tay giơ lên trong đại sảnh cư dân không chút hồi hộp, giống như một tập thể đang đầu hàng.
Đúng là lỗi của Sở Quang khi anh không nói rõ rằng giơ hai tay cũng giống như giơ một tay.
Nhưng mà những chỉ tiết vụn vặt này vốn dĩ cũng không quan trọng.
Sở Quang kêu Tiểu Thất đăng ký 8 người chơi giơ tay đầu tiên, sau đó đi tới tủ đựng đồ trong phòng đệm, lấy vũ khí được khóa trong tủ ra phân phát cho bọn họ.
Tám người dùng chung bốn khẩu súng trường ổ quay 7mm được chia thành bốn đội nhỏ, một đội hai người. Mỗi nhóm phụ trách một bức tường của căn cứ, một người cầm súng và một người cầm đạn.
Ngoài ra, mỗi người còn mang theo thêm một cây cung bằng gỗ và 9 mũi tên, một bình đốt cháy, một quả lựu đạn đất làm từ thuốc súng đen và vỏ lon.
Sở Quang đặc biệt căn dặn họ rằng nếu người biến dị đến gần, dùng cung tên bắn chết hoặc xua đuổi họ cũng được. Không được bắn súng khi chưa đến gần tường vây, cũng không được ném vật gây cháy hoặc nổ.
Cách xa 30 mét, những người sống sót chưa được xác định danh tính sẽ bị đuổi bằng cung tên. Nếu đối phương không biết điều mà tiếp tục tiếp cận, hoặc thậm chí có hành động thù địch, cho phép tự do nổ súng.
Nếu là người biến dị, trực tiếp nổ súng không cần do dự.
Dù sao thì họ nhất định cũng sẽ làm vậy thôi .......
Dưới ánh mắt ghen tị của những người chơi khác, tám người cảnh vệ đứng ưỡn ngực ngẩng cao đầu bước lên thang máy, đợt đầu tiên trở lại mặt đất.
Khi bốn đội nhỏ đi đến bức tường vào vị trí, những người chơi còn lại dưới sự dẫn dắt của Sở Quang cũng đã đến mặt đất.
Bên ngoài viện điều dưỡng, dải ngân hà sáng như lửa.
Chưa từng nhìn thấy bầu trời đêm rõ ràng như vậy, những người chơi mở to đôi mắt, cố gắng in sâu khung cảnh trước mắt trong tâm trí mãi mãi.
"Đẹp quá..."
"Đây chính là Đất Hoang sao?"
"Thì ra ban đêm thật sự có thể nhìn thấy mây!"
"Hiệu ứng của trò chơi thôi mà cậu cũng tưởng thật à?"
"Thật tuyệt nếu có thể sống trên thế giới này hoài."
"Haha, cứ nổ đi, nếu thật sự xuyên tới nơi quỷ quái này, liệu cậu có sống sót qua hai tập phim không?”
"Ừm, vậy thì thôi đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận