Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 214: Động tâm, chỉnh trang chờ xuất phát

Chương 214: Động tâm, chỉnh trang chờ xuất phátChương 214: Động tâm, chỉnh trang chờ xuất phát
Hơn nữa, hắn căn bản coi thường hai người Chồn và Tra, chủ lực chân chính đều đi theo hắn ra bắc kiếm tiền.
Trong lòng Hải Ân thở phào nhẹ nhõm.
Để Hùng không còn do dự, hắn quyết định cho thêm một liều thuốc mạnh.
- Thủ lĩnh đại nhân, thật ra ngài không cần quá lo lắng, ưu thế bên chúng ta vô cùng lớn.
- Khi tôi vào công viên đất ngập nước, tôi phát hiện họ dựng trại ở phía tây bắc của sông, xây dựng lò gạch, có lẽ dự định thừa dịp tuyết còn chưa lớn để gia cố hầm trú ẩn, điều này rõ ràng chứng mình sự sợ hãi và yếu đuối trong bọn họ.
- Chỉ cần ngai thừa dịp bóng đêm tiến quân, trực tiếp chạy đến nhà máy gạch của bọn họ, bọn họ nhất định sẽ loạn thành một đoàn! Đến lúc đó chúng ta chỉ cần thừa thắng xông lên, đuổi theo đám đào binh tiến vào doanh trại của bọn họ, tài phú cùng tiếp tế nơi đó đều là vật trong túi của ngài.
Nói xong, vẻ mặt Hải Ân đầy tức giận.
- Mà tôi cũng có ther thả ra một ngụm ác khí, báo thù một mũi tên này.
- Lò gạch?
Hùng cảm thấy hứng thú sờ sờ cằm.
- Có bao nhiêu người ở đó?
- Í nhất có hơn mười người! Sáu người là nam đỉnh bắt được từ nơi trú ẩn, còn có bốn người là người của bọn họ.
Trong lòng Hùng mừng rỡ, vỗ tay vịn ghế.
- Tốt!
Tuy rằng không thể hoàn toàn tín nhiệm tên thương nhân nô lệ trước mặt, nhưng lò gạch này rất dễ nghiệm chứng, liếc mắt một cái cơ bản đã biết.
Dứt lời, Hùng lập tức nhìn về phía người đàn ông mặt ngựa, dùng mệnh lệnh phân phó.
- Ngươi phái một lâu la đi qua, tìm một chỗ cao quan sát công viên đất ngập nước, thấy trên sông có lửa trại, có khói bay lên, lập tức trở vê báo cáo với ta.
Người đàn ông mặt ngựa thủ thế lĩnh mệnh.
- Vâng...
Trong khi đó, bên bờ sông phía tây bắc công viên đất ngập nước, Phương Trường cùng một số người ở bãi đất trống dùng lán nhựa và gậy gỗ dựng lều.
Loại lêu này rất cơ bản, bốn phương tám hướng đều bị lọt gió, ở lâu bên trong nhất định sẽ bị viêm khớp, nhưng nếu dùng nguyên liệu tốt thì bọn họ lại không nỡ.
Dù sao, lát nữa bọn họ còn phải đặt thùng thuốc súng và nhựa gỗ ở bên trong...
- Tôi cảm thấy quản lý đại nhân không trông cậy vào chúng ta có thể nung gạch.
Một bên dùng xẻng đào lò nung ở sườn đất ven sông, Dạ Thập vừa oán giận nói.
- Nếu không vì sao lại phái cho chúng ta nhiệm vụ độc quyền như vậy?
Lão Bạch ngược lại làm việc chăm chỉ, lúc làm việc không nói nhảm nhiều.
- Đừng nhiều lời, nhanh chóng làm xong công việc trên tay cậu đi... Trong nhất thời, thời gian nhiệm vụ gần như đã đến.
- Hừ...
- Lại nói cuồng phong, ban ngày hôm nay không phải có lớp học sao?
- Power Point đã được gửi cho trợ giảng.
- Trâu bò.
Nhiệm vụ độc quyền đầu tiên mà nhà máy gạch Ngưu Mã nhận được không phải là sản xuất bao nhiêu viên gạch, cũng không phải yêu cầu xây dựng một lò gạch sản xuất bao nhiêu mỗi ngày, mà là để cho bọn họ đặt bẫy trong trại.
Nghe giống như những gì người chơi chuyên nghiệp hệ sinh hoạt nên làm không?
Được rồi.
Tuy rằng bọn họ vốn cũng không tính là người chơi chuyên nghiệp hệ sinh hoạt.
11 giờ tối.
Tuyết rơi dày. Trong không gian tối như bưng, người chơi mang theo vũ khí tản ra trong rừng, dùng xẻng đào hố tán binh trên mặt đất, chiến hào đơn giản, hiệu suất công việc rất nhanh.
- Kích thích! Vừa vào trò chơi không bao lâu, liên tiếp có hai đợt đoàn đội chiến.
- Trong chốc lát ai cũng đừng cướp với tôi, tôi muốn giết mười người.
- Hả, tôi phải tránh xa anh ra một chút, đến lúc đó cũng đừng gom tôi vào.
- Tôi là loại người này sao!
- Quỷ mới biết.
Không ai hoảng sợ, chỉ có kích động như đang uống thuốc kích thích.
Trò chơi này quá chân thật đi, bầu không khí này cũng quá đúng chỗ.
Nó giống như một trận chiến thực sự.
Sấm trong rừng cây, che giấu những tiếng nói chuyện của đám người chơi.
Sở Quang vũ trang hạng nặng cầm chùy mà đứng, hai tay đặt ở đuôi chuôi búa, con ngươi đen kịt nhìn về phía bắc.
Hắn đang đặt cược.
Đánh cuộc Hải Ân đứng về phía lợi ích, hơn nữa thành công thuyết phục thủ lĩnh gia tộc Huyết Thủ, dụ dỗ bọn họ thừa dịp bóng đêm tiến quân, hơn nữa phân ra một bộ phận binh lực đi vê phía sông nhỏ ở tây bắc.
Đương nhiên, Sở Quang đồng thời cũng chuẩn bị tốt cho điều tồi tệ nhất, đó chính là Hải Ân đứng ở một bên đạo nghĩa, lựa chọn trợ giúp đối tác thương mại trước kia, như vậy hắn sẽ phải chính diện nghênh kích bộ đội chủ lực của gia tộc Huyết Thủ.
Đến lúc đó sẽ là một trận khổ chiến thế lực ngang nhau.
Nhưng hắn không lo lắng.
Cho dù đối mặt, cũng là mình bên này càng kiếm được.
Lúc này, một người chơi hệ cảm giác từ xa chạy tới, đứng ở trước mặt Sở Quang, ngữ khí kích động bẩm báo.
- Quản lý đại nhân kính mến, người của gia tộc Huyết Thủ đã rời khỏi doanh trại, hơn nữa đang đi về phía chúng ta. Trong lòng Sở Quang vui vẻ.
Chẳng qua, hắn cũng không lộ cảm xúc ra trên mặt, mà vẫn dùng biểu tình nghiêm túc nói.
- Bố trí xong đạo cụ chưa.
- Đã bố trí xong rồi.
- Tốt lắm, truyền mệnh lệnh của ta, các tiểu đội làm theo kế hoạch.
- Vâng.
Người chơi đứng vững, quyền phải dán vào ngực, hưng phấn rời đi.
Nghĩ đến những 'đạo cụ' chuẩn bị ở gần đây, anh ta đã kích động không chịu nổi.
Nó quá thú vị. ...
Cổng phía bắc của công viên đất ngập nước.
Một đám người đang đứng.
Trên người bọn họ phần lớn mặc áo khoác da thú, bộ vị yếu có giáp kim loại tự chế, gỗ hoặc là đồ bảo hộ da, trên cánh tay, cổ, trên mặt có hoa văn màu đỏ như máu, vũ khí trong tay lại càng đủ loại, đủ loại khác nhau.
Tuy rằng, dù xem khí chất hay cách ăn mặc, thoạt nhìn đều giống như tạp quân do lưu manh tạo thành, nhưng trên thực tế sức chiến đấu của bọn họ cũng không yếu như bề ngoài của bọn họ.
Mỗi người nơi này đều là lão thủ thân kinh bách chiến, càng là tinh nhuệ trong gia tộc Huyết Thủ.
Hùng mặc giáp nặng, cưỡi trên lưng một con tê giác, trong tay mang theo một khẩu súng săn hai nòng, híp mắt nhìn về phía một mảnh rừng rậm tối đen.
Ở lối vào rừng rậm kia, cắm một tấm biển, phía trên có chữ viết xấu xí, viết :
[Lãnh địa tư nhân, nghiêm cấm bước vào, nếu có mạo phạm, hậu quả sẽ tự chịu ]
Khóe miệng nhếch lên một tia đùa giỡn, Hùng cho tiểu đệ bên cạnh một ánh mắt.
Kẻ cướp đoạt kia hiểu ý, lập tức xách búa lên trước, giơ tay lên một búa vun, bổ tấm biển thành hai nửa. - Chúng ta sẽ mang hủy diệt đến trên đầu của bọn họ.
- Tất cả mọi người, tiến lên.
Hùng phát ra tiếng cười sảng khoái, bàn tay to như quạt bồ vung về phía trước, gót chân đá một cước tê giác biến dị dưới thân, đi trước đội ngũ.
Tê giác bước đi nặng nề bắt đầu tiến về phía trước, cùng lúc đó năm mươi lăm kẻ cướp đoạt đi theo bên cạnh, dưới sự dẫn dắt của năm gã thập phu trưởng đi tới phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận