Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 81: Chúng tôi là công ty đàng hoàng (3)

Chương 81: Chúng tôi là công ty đàng hoàng (3)Chương 81: Chúng tôi là công ty đàng hoàng (3)
Sở Quang: "Có lẽ sẽ có tác dụng nhưng hiệu quả không lớn. Tính cách và hành vi của người quản lý AI về trung lập, đánh giá của hắn chủ yếu dựa vào hành vi của người chơi có phù hợp với lợi ích chỉnh thể của chỗ lánh nạn để đưa ra quyết định. Cho nên nếu muốn đền bù thì phải để hắn nhìn đến sự nỗ lực của cô, không cần đi làm những chuyện không có não kia nữa."
Quạ Quạ: "Tôi biết rồi, cái kia... Tôi có thể đề nghị một ý kiến nho nhỏ không?"
Sở Quang: "Nói."
Quạ Quạ: "Sau này các anh có thể sản xuất một số quà tặng gì đó bằng vàng hay không? Loại có thể tăng mức độ yêu thích ấy. Tôi thấy các trò chơi khác đều có, kiểu kiểu chuột chữi mũi to trang viên... Tôi có thể tiêu tiền mual"
Sở Quang đầu đầy vạch đen, đánh chữ nói:
"Người bạn này, cô không nên nghĩ lấy tiền giải quyết vấn đề, chúng tôi là công ty đàng hoàng!"
Người cũng không còn thì anh đòi tiền có tác dụng gì.
Có thể đốt sang đây để tiêu không?
Quạ Quạ đang ngồi ở trước máy tính rất sửng sốt, tay dừng ở trên bàn phím, trong thời gian ngắn suy nghĩ không theo kịp.
Công ty đàng hoàng...
Còn không phải là tham tiên sao?
Không cần tiền mới không đàng hoàng chứ...
Đóng trang web, Sở Quang tạm thời để chuyện người chơi này sang một bên, bước tiếp theo là lên QQ của mình.
Điều thú vị chính là, trong nhóm chát của câu lạc bộ trâu ngựa trong đàn đúng lúc cũng đang thảo luận bài viết trên trang chủ diễn đàn kia.
Xem ra mọi người vẫn rất chú ý đến tử phong trừng phạt trong trò chơi.
Đao Hạ Lưu Người: [Đã chơi, có gì nói đó, trò chơi này đúng là rất trâu bò, tôi thu hồi lại những lời nói phía trước, tại hạ khâm phục!]
Gia Ngạo Làm Gì Được Ta: [Đậu xanh, mày rậm mắt to như cậu cũng bị quản lý xấu xa mua chuộc à???]
('Gia Ngạo Làm Gì Được Ta" bị quản trị viên tắt bình luận 1 giờ. )
Dạ Thập: [Chó lại sủa?]
Lão Bạch: [Không xàm xí nữa, các cậu không nhìn thấy bài viết đăng trên official website sao? Chính là người hôm nay chết. ]
Dạ Thập: [Thấy rồi, ID là Quạ Quạ, chính là một cô gái chân dài 1m80. 180 chân dài! Nhóm chủ mau nghĩ cách mời vào trong nhóm đi. (buồn cười )]
Lão Bạch: [Cút, cút, cút. Tự đi mà mời. ]
Phương Trường: [Xem xong bài viết, tôi tổng kết ba điều: 1. Ở trong trò chơi, mất đi ý thức hoặc chết đều dẫn đến việc kết nối bị gián đoạn. 2. Cảm giác đau đớn quá mức quả nhiên đã bị giảm bớt, điểm này giống với thí nghiệm của tôi lúc trước, không thể không nói công ty trò chơi rất khôn khéo! Không có ý cảm giác đau nào thì quá không giống thực thế, quá đau lại làm người ta rút lui, như thế này rất hợp lý! Nhưng tôi vẫn giữ câu nói kia, nếu có thể do mình tự điều khiển thì tốt rồi!. (nhe răng)]
Dạ Thập: [Còn điều thứ ba đâu??]
Cuồng Phong: [Để tôi bổ sung cho, không tìm đường chết sẽ không phải chết. ]
Phương Trường: [Chính sách. ]
Giới Yên: [Tôi nhổ vào, tại sao tôi lại không hẹn trước được, muốn cmn chơi quái T. T]
Lão Bạch: [À, nếu không cậu đi tìm Quang ca xin xỏ xem thử?]
Giới Yên: [Tôi đã gặp rồi, anh ấy bảo tôi từ từ. T. T]
Dạ Thập: [Bớt đau thương. ]
Lão Bạch: [Gì? Không đến mức đó chứ, có phải cậu lén hack anh ấy không? Anh trai này thù hơi dai, tôi xem thông tin là thuộc cung Bọ Cạp. ]
Giới Yên: [Không phải đâu, sao tôi dám hack anh ấy! Tôi là chó liếm trung thành của Quang đấy!!! T. T] Lão Bạch: [Vậy kỳ lạ thật, hôm nào giúp cậu hỏi một chút. ]
Phương Trường: [đúng rồi, Nhặt Rác Rưởi 99 Cấp online không?]
Dạ Thập: [Không biết, để tôi giúp cậu tag thử xem sao?]
Lão Bạch: [@ Nhặt Rác Rưởi 99 Cấp. ]
Nhặt Rác Rưởi 99 Cấp: [Khụ khụ, chuyện gì? Tôi ở trong nhóm. ]
Tám chuyện trong nhóm đâu hấp dẫn bằng làm cá cảnh chứ.
Càng huống hồ loại nhóm có người quen này, gã là một tay mới chỉ mới vào nhóm có mấy ngày cũng rất khó chen miệng vào.
Phương Trường: [Tôi thấy nhận vật của cậu là một người thằn lằn, khi cậu gỡ mũ thực tế ảo xuống trở lại thế giới hiện thực bên này có cảm giác gì không? Ví dụ như có chỗ nào không phối hợp với nhau không?]
Sở Quang cũng đang làm cá cảnh nhìn đền chỗ này cũng cảm thấy hứng thú.
Anh cũng khá tò mò, người chơi nhập vai thành người thằn lằn tiến vào trong trò chơi sẽ có cảm giác gì.
Đặc biệt là bớt cái đuôi nhỏ, thêm một cái đuôi to, cũng không biết có quen hay không.
Nhặt Rác Rưởi 99 Cấp: [À... Hình như không có? Cảm giác khá tốt, trong trò chơi năng lực vận động rất mạnh, phản ứng cũng rất nhanh, sau khi rời khỏi trò chơi cũng không có chỗ nào không ổn. Chỉ là có hơi không thích ứng một điều, trong trò chơi luôn muốn ăn thịt tươi, nhìn đến máu là cả người khô nóng, nhưng vừa tháo mũ đội đầu ra là ổn rồi, rất thần kỳ. ]
Phương Trường: [Đậu! Vì sao đều được lựa chọn nhân vật không phải là con người, còn lập một cái nhân vật nữ lại không được]]
Cuồng Phong: [Khụ khụ, người anh em lý trí một chút. ]
Lão Bạch: [Cậu như vậy làm tôi hơi sợ hãi. ]
Bạn cần đăng nhập để bình luận