Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 176: Thu hoạch phong phú trước mùa đông (1)

Chương 176: Thu hoạch phong phú trước mùa đông (1)Chương 176: Thu hoạch phong phú trước mùa đông (1)
"Ba tấn phân chim... tính theo mỗi mẫu dùng mười lăm cân, diện tích trông trọt chắc chắn không chỉ trăm mẫu, lớn hơn nhiều so với dự tính."
Trên đường trở về, Sở quang vừa suy nghĩ vừa dùng bút viết trên quyển sổ nhỏ.
"Xem ra mình suy đoán chính xác, chắc bọn họ sử dụng kỹ thuật nuôi trông không đất một phần, hơn nữa sản lượng phần này chiếm 15% đến 30% tổng sản lượng... thậm chí nhiều hơn."
Nông trang Bố Lãng tự làm một phần phân bón, và mua một ít từ những thương nhân khác, diện tích nuôi trông thực tế chỉ sợ còn lớn hơn so với tưởng tượng của mình.
Trước khi xuyên việt, Sở Quang từng nghe nói có một kỹ thuật nuôi trông không dùng đất chỉ dùng đường ống, có thể tận dụng triệt để không gian, nguồn nước, chỉ cần lượng phân đầy đủ, một mẫu sẽ cho sản lượng như mười mẫu.
Thời đại trước chiến tranh của thế giới này hình như cũng có kỹ thuật tương tự, hơn nữa tận dụng không gian triệt để, không mất năng lượng tiền vốn phát triển tòa nhà chọc trời tự động reo hạt, nuôi trồng, thúc đẩy nhanh chính, thu hoạch, vận chuyển nước, đóng gói giao hàng, còn thực sự có thể làm đến mức một mẫu sản lượng năm nghìn cân.
Tên gọi là tháp nuôi trông số hóa, cũng coi như là kỹ thuật nuôi trông công nghiệp hóa.
Vô cùng khoa học viễn tưởng.
Năng lượng của nông trang Bố Lãng chắc chắn không đồi dào như vậy, nhưng nếu đã có thể dùng một phần điện để đổi lấy lương thực, xem ra tài nguyên điện chắc không quá thiếu hụt.
Hơn nữa bọn họ ít nhất cũng đã trồng trọt cả trăm năm rồi, ít nhiều sẽ kế thừa một phần kỹ thuật, đồng thời thay đổi nó để thích ứng với điều kiện hoàn cảnh ở Đất Hoang.
Lúc này Sở Quang đột nhiên có một suy nghĩ.
"Liệu có khi nào... trông một loại cây trông năng lượng nào đó?"
Nông trang Bố Lãng chưa chắc chỉ trông mỗi lúa mạch, nghe nói thứ này chín rất nhanh, thu hoạch xong còn có thời gian trồng một lượt khoa lang, khoai tây, hoa màu hoặc là cây trông khác. Có lẽ thứ cần nhiều phân bón là thứ sau?
Cuối thế kỷ hai mươi đã có người lợi dụng cây trồng kinh tế, cây trông phụ hoặc là cây trồng đặc biệt cần nhân công được đào tạo để sản xuất rượu và dầu thực vật, kỹ thuật càng ngày càng hoàn thiện, những cây trồng này theo tác dụng được quy vào loại 'cây trông năng lượng.
Suy đoán hợp lý thì thế giới trước chiến tranh đã nắm giữ kỹ thuật phản ứng nhiệt hạch, kỹ thuật tương tự có lẽ sẽ phát triển hơn cả trong tưởng tượng của anh.
Nhưng mà, ở thời đại kỹ thuật phản ứng nhiệt hạch có được đột phá quan trọng, công dụng thực tế của loại cây trông năng lượng này chắc không phải là vật thay thế cho sản xuất nhiên liệu hóa thạch.
Mà là nguyên liệu công nghiệp.
"... Bản thân nông trang Bố Lãng không có năng lực công nghiệp, cây trồng kinh tế (năng lượng) sản xuất ra, một phần làm nhiên liệu, một phần bán cho thương nhân đến từ Cự Thạch thành, làm nguyên liệu công nghiệp cung cấp cho nhà máy ở Cự Thạch thành."
"Sản phẩm có lẽ là cao su, dầu nguyên chất hoặc là hợp chất hidrocacbon."
"Hơn nữa loại cây trông này chắc là tiêu tốn không ít phân bón."
Sở quang viết hàng chữ này xuống quyển sổ.
Thu hoạch của lần buôn bán này còn lớn hơn so với tưởng tượng của anh.
Không chỉ là lương thực, công cụ trong xe ngựa và 'đơn đặt hàng' ba tấn phân chim cho mùa xuân sang năm, còn thu thập được tin tình báo thông qua việc buôn bán.
Đặc biệt là những tin tình báo này lúc còn là người nhặt rác anh không thể nào biết đến được.
Sau khi trở về có thể công bố trên trang web để người chơi tham khảo.
Lúc Sở Quang phân tích những tin tình báo này, người chơi ở bên cạnh cũng đang nhỏ giọng bàn tán.
"Một cân phân chim có thể đổi được mười cân lương thực? Tôi không nhìn nhầm chứ?"
"Anh nhìn nhầm rồi, là mười hai cân."
"Tôi thực sự không hiểu, rốt cuộc là lúa mạch quá rẻ hay là phân chim chúng ta nhặt bên hồ quá giá trị?"
"Có lẽ đều phải đi? Cũng có lẽ đều không phải... đợi đã, lương thực chúng ta mua từ kho giá bao nhiêu?”
"Một cân một đồng bạc, tôi biết anh muốn nói gì, chở một cân phân chim về kho mới đổi được hai tiền đồng có phải không?"
"Đúng vậy, cái này có hợp lý không?”
"Yên tâm, mặc dù bây giờ chưa mở hệ thống nuôi trông nhưng tôi dám đánh cược, đến lúc đó giá cả NPC mua lúa mạch chắc chắn không vượt quá một tiền đồng một cân, nghĩ như vậy có phải hợp lý rồi không?"
"Ồ, bán cho chúng ta tận một đồng bạc một cân."
"Bình tĩnh, có trò chơi nào không phải vậy không? Huống hồ nếu muốn xét nét thì giá lương thực trong thế giới hiện thực không phải cũng lên xuống thất thường sao? Đến lúc đó một phần bán cho người chơi, phàn không bán được thì bán vào kho lương thực của NPC không phải được rồi sao?"
Nói đến đây một người chơi có ID là [Chuột đồng chạy trốn trong hẻm núi] thở dài, vẻ mặt tiếc nuối nói.
"Nếu như có thể mở hệ thống chạy thương thì tốt quá, một cân phân chim vận chuyển đến nông trang Bố Lãng đổi thành lương thực, vận chuyển trở về là mười hai cân ngũ cốc, cho dù bán cho NPC thì đâu chỉ là con số hai tiền đồng, mười hai cân ít nhất cũng phải một đồng bạc, anh có tin không? Trò chơi này thật kinh khủng."
Mặc dù Sở Quang không ngẩng đầu, cũng không thèm để ý đến anh ta, nhưng liếc nhìn tên nhóc này một cái, trong lòng cười ha ha một tiếng.
Đạo lý không sai.
Nhưng suy nghĩ hơi hẹp.
Nếu như anh ta cầm phân chim đến nông trang Bố Lãng đổi lương thực, rồi lại mang lương thực đến Cự Thạch thành đổi súng, có tin là một trăm cân phân chim có thể đổi được năm sáu chiếc súng về không?
Yên tâm. Đợi mùa xuân năm sau, người quản lý vĩ đại của mấy người sẽ giúp mấy người thực hiện cuộc làm ăn này, đồng chíp thu được đều trở thành tích lũy ngoại hối của căn cứ, còn chia hoa hồng cho mấy người.
Gì cơ?
Anh muốn dùng tiền của Cự Thạch thành để lấy tiền thù lao?
Cái gì, anh còn muốn đến Cự Thạch thành mua phòng cưới vợ?
Thực ra Sở Quang không phải có ý 'bóc lột người chơi của anh, huống hồ so với chủ nông trang Bố Lãng và chủ của phố Bethe thì bản thân anh căn bản không được tính là bóc lột.
Trong bản đồ quy hoạch của Sở Quang, muộn nhất là phát hành tiền tệ lần thứ năm, tiền đồng do chỗ lãnh nạn 404 phát hành sẽ thay thế đồng chíp do Cự Thạch thành phát hành, trở thành đồng tiền thông dụng cứng nhất cả thành phố Thanh Tuyền thậm chí là cả khu duyên hải.
Bây giờ vất vả chút cũng vì sau này mọi người cùng nhau hưởng phúc.
"Người quản lý, phía trước hình như có người."
sạn
Còn đến?
Nhét quyển sổ nhỏ vào trong túi xong, tay phải Sở Quang theo phản xạ có điều kiện vươn về phía búa lớn sau lưng, nhưng mà vừa sờ vào tay cầm búa đã phát hiện người đến thì ra có hai.
Chỉ thấy người đàn ông vạm vỡ chạm mặt mình ở cửa đang dùng súng săn ngắm về phía người nô lệ vừa rồi đưa ra.
Hai tay người kia ôm đầu, run rẩy quỳ trên đất.
Đoàn người dừng lại.
Sở Quang nhìn người đàn ông vạm vỡ kia, người đàn ông vạm vỡ cũng ngây ra nhìn anh.
"Có việc gì sao?"
"Không có." Sở Quang nhìn người đáng thương bị súng chĩa không dám động đậy kia, sau đó lại nhìn người đàn ông vạm vỡ, anh dùng vẻ mặt khó hiểu hỏi.
"Đây là?"
Người đàn ông vạm vỡ kia vốn không muốn giải thích, dù sao cũng là việc riêng của nhà mình, nhưng nhóm người này không tiện chọc vào, cuối cùng vẫn thận trọng nói.
"... Đây là nô lệ của chủ nhân, già rồi, chân còn mắc bệnh xương khớp, không làm việc được, hôm qua còn làm vỡ một chiếc đĩa, chủ nhân bảo tôi kéo ra ngoài xử lý."
Bạn cần đăng nhập để bình luận