Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 511: Là thần tích, đại nhân (1)

Chương 511: Là thần tích, đại nhân (1)Chương 511: Là thần tích, đại nhân (1)
Căn cứ thí nghiệm hàng không vũ trụ Trung Châu.
Khi những kẻ cướp đoạt trong công viên sinh thái dưới lòng đất của Tòa nhà số 3 đầu hàng, cuộc nổi dậy lẻ tẻ cuối cùng đã bị dập tắt.
Khi thủ lĩnh cướp đoạt - Tạp bị bắt, nghe nói họ bị đánh bại bởi một nhóm áo khoác xanh, mọi cơ bắp trên khuôn mặt của hắn đều được viết ra bốn chữ 'Không thể tin được'.
Nhưng cho dù hắn ta có chấp nhận hay không, chiến thắng và thất bại của cuộc chiến này đã được định đoạt.
Từ đầu đến cuối trận chiến kéo dài tổng cộng 1 giờ, 15 phút và 7 giây.
Có hơn 200 người chơi tham gia trận chiến, 28 người chết, 21 người bị thương, ngoại trừ 4 người bị thương nặng và chọn cách tự xử, còn lại là những người bị thương nhẹ không tàn tật.
Thậm chí có 5 người chơi hệ máu trâu, trong vòng chưa đầy nửa giờ sau trận chiến, vết thương của bọn hắn chuyển từ chấn thương nặng sang chấn thương nhẹ và từ chấn thương nhẹ sang trầy xước nhỏ.
Đồng thời, hơn một nửa số tổn thất trong trận chiến này là những người ở đội A, những người đóng vai trò đánh nghỉ binh.
Là một lực lượng trực diện chống lại quân cướp đoạt, họ gặp bất lợi tuyệt đối về lực lượng, địa hình và hỏa lực, không thể tưởng tượng được khi bọn họ phải chịu hơn tám mươi phần trăm lực lượng chiến đấu của quân cướp đoạt, và đẩy lùi hai cuộc tấn công liên tiếp của những kẻ cướp đoạt, tạo ra cơ hội quyết định cho các lực lượng lớn khác ở Mặt trận phía Đông.
Để ghi nhận sự dũng cảm của họ, Sở Quang đã trao huy chương danh dự cho tất cả bốn mươi người chơi.
Mặc dù phiên bản Closed Beta, huy chương không phải là vật thật cụ thể, chỉ là một logo nhỏ có thể được hiển thị trên trang nhân vật của VM và trang chủ cá nhân của diễn đàn, phần thưởng này chắc chắn là một tiêu chí cho những người chơi muốn lưu giữ thành tựu và thu thập thành tích trong trò chơi. Về phía những kẻ cướp đoạt, tổng cộng 152 chiến binh, 94 người đã bị giết, 57 người còn lại bị bắt làm tù binh và một nửa bị thương nặng.
Trận chiến này là một thắng lợi lớn. ...
- ... Nếu tôi không tận mắt nhìn thấy, tôi sẽ không bao giờ tin vào báo cáo chiến tranh này.
Vanus, người trả lại máy ảo trong tay cho Sở Quang, nhìn trận chiến từ đầu đến cuối qua góc nhìn của máy bay không người lái, trên mặt vẫn có biểu hiện hoài nghỉ.
Sự khác biệt về trang bị giữa hai bên là không rõ ràng.
Mặc dù nơi trú ẩn 404 đã bắn hai loạt rocket hỗ trợ, nhưng đòn tinh thần hiệu quả hơn đáng kể so với tiêu diệt thực tế.
Mặt khác, những kẻ cướp đoạt trên vùng đất cao đã tiếp nhận rất nhiều thiết bị của quân đoàn.
Thông qua hình ảnh từ trên không của máy bay không người lái, Vanus nhìn thấy ít nhất 5 khẩu súng máy hạng nhẹ.
Còn chưa kể bốn chiếc xe tải.
Về mặt địa hình, những kẻ cướp đoạt là từ trên cao nhìn xuống hạ thấp, dựa vào những ngôi nhà, bức tường hiện có làm boongke.
Còn những cư dân trú ẩn dưới sườn đồi chỉ có thể dựa vào rễ cây thông và tuyết chất đống xung quanh... Đây không phải là những boongke đáng tin cậy chút nào, chúng chỉ có thể được coi là lớp phủ tốt hơn không có gì.
Vanus khó có thể tưởng tượng làm thế nào những cư dân nơi trú ẩn này đã hạ gục toàn bộ phe đối địch trên cao và chỉ trả giá có hơn ba mươi người.
So với sự hoài nghi của Vanus, biểu hiện của Sở Quang là như mong đợi.
Mặc dù thương vong trong báo cáo chiến tranh thấp hơn nhiều so với dự kiến của hắn, nhưng về cơ bản chúng phù hợp với mong đợi của hắn.
Nhận lấy máy ảo từ tay Vanus, cất đi, Sở Quang tạm thời không đề cập đến hợp đồng đánh bạc, mà nhìn hắn hỏi.
- Anh nghĩ gì vê những kẻ cướp đoạt kia? Vanus suy nghĩ một lúc trước khi đưa ra đánh giá.
- Họ trông không giống những kẻ cướp đoạt bình thường.
Tuy nhiên, Sở Quang không hài lòng với câu trả lời của hắn.
- Vớ vẩn, đương nhiên tôi biết bọn họ không phải người bình thường, điều tôi muốn biết là, anh có nhìn thấy bóng dáng quen thuộc trong bọn họ.
Vanus hơi sững sờ, cau mày, suy nghĩ một lúc rồi nói.
-.. Ngài nói như thế, quả thực có chút giống, mặc dù họ có những sai sót nhất định trong chiến thuật, nhưng có thể thấy rằng họ được đào tạo chuyên nghiệp.
Và người đào tạo họ rất có thể là đồng nghiệp cũ của hắn.
Đúng lúc này, ngoài cửa trạm chỉ huy tạm thời có tiếng bước chân, chỉ thấy một thị vệ đứng ở trước cửa, chào.
- Báo cáo! Kết quả thẩm vấn đã được công bố, chúng ta cạy miệng những tù nhân đó, họ chỉ là đội tiên phong, lực lượng lớn vẫn ở phía sau. Thủ lĩnh của họ bảo họ cầm cự cho đến bình minh, nói rằng quân tiếp viện sẽ đến vào sáng mai.
Có thể đến trước sáng mai.
Trên mặt Sở Quang xuất hiện biểu cảm kỳ lạ.
Cần phải tự tin đến mức nào mới bảo rằng trận chiến này có thể kéo dài đến sáng mai trước viện binh của bọn họ tiến đến.
- Đại bộ đội bọn hắn có bao nhiêu người.
Thị vệ lắc đầu nói.
- Chỉ có thể xác định rằng đó là một đội quân ngàn người, con số cụ thể thì không rõ ràng.
Sở Quang nhìn Vanus.
- Quy mô chung đội ngàn người của Quân đoàn là bao nhiêu?
Vanus suy nghĩ một chút rồi nói.
- Số lượng người trung bình khoảng 2,000, nếu nó nhỏ, có 1,000 người, và nếu nhiều hơn, nó có thể lên tới 5,000, tùy thuộc vào cấu hình của đội 10,000 đội mà nó thuộc về. - Ví dụ, đội ngàn người mà tôi dẫn đầu trước đây là 2. 000 người, chủ yếu là bộ binh hạng nhẹ, được trang bị hai khẩu pháo. Nếu họ tự tin rằng quân tiếp viện sẽ đến trước bình minh, chắc họ có trang bị xe tải, hoặc các phương tiện khác có thể cơ động nhanh chóng.
Sở Quang cố gắng hỏi.
- Có xe tăng chúng không?
- Làm sao tôi biết được.
Varnus nói với vẻ chế nhạo.
- Tôi đề nghị ngài tốt hơn là gửi một đội trinh sát, tìm kiếm về phía bắc dọc theo tuyến đường nơi họ đang chở đồ tiếp tế.
- Tôi đã phái người tới rồi.
Sở Quang liếc nhìn bản đồ, thấy ba người Phương Trường đã rời khỏi điểm quan sát ban đầu, di chuyển đến căn cứ thí nghiệm.
Hắn đã chuẩn bị một số thiết bị cho họ ở đó.
Hẳn là có thể phát huy được tác dụng. ...
Đồng thời, cơ sở thí nghiệm sinh thái hàng không vũ trụ Trung Châu.
Trong một chiến trường lộn xộn, Phương Trường và nhóm của anh ta cuối cùng đã nhận được thiết bị mà người quản lý hỗ trợ họ - hai chiếc xe đạp.
- Cái gì? Chỉ cho chúng ta hai chiếc xe đạp?
Nhìn chiếc xe đạp trong tay với kiểu lắp ráp thô ráp và vật liệu tiết kiệm, Dạ Thập hoàn toàn chết lặng, một lúc lâu không biết nên phàn nàn từ đâu.
Có ba người, tốt xấu gì cũng tặng cho ba chiếc xe đạp chớ.
Lão Bạch, người đã tham gia cùng họ vài phút trước, mỉm cười võ vai hắn.
- Xe tải đã được dùng vận chuyển vật tư, trang bị cho chúng ta hai chiếc xe đạp là tốt rồi, hài lòng đi, có bao nhiêu người đến bằng xe tải, giờ bọn họ phải dùng chân vội vã trở về kìa.
Không kén chọn giống như Dạ Thập, Cuồng Phong không có vấn đề gì với phương tiện di chuyển trong tay.
Vì anh ấy dùng thứ này đến lớp mỗi ngày. - Lão Bạch, anh có đi hay không.
- Tôi đi cái búa, đều bị thương thành như thế này.
Lão Bạch kéo quần áo lên, lộ ra băng gạc trên bụng.
Có hai vết máu được in ở đó.
Mặc dù nó đã khô, nhưng nhìn thấy nó vẫn giật mình.
Nhìn vết thương này, Dạ Thập sửng sốt.
- Ðu... Anh không sao chứ?!
Lão Bạch cười nói.
- Trong trò chơi mà có thể bị gì, đợi một lúc trở lại khoan bồi dưỡng rồi nằm xuống, không tốt đến đâu đợi đến ngày mai thì sẽ hoàn toàn ổn.
Lúc này, Phương Trường đột nhiên nhớ tới cái gì đó, nhìn hắn nói.
- Nói mới nhớ, lão Bạch, tôi chỉ muốn hỏi, làm thế nào mà anh lại lấy được First Blood của Móng Vuốt Tử Thần?
Nghe vậy, vẻ mặt của Lão Bạch đột nhiên trở nên có chút vi dịu, hắn lúng túng dời ánh mắt sang một bên.
- À, tôi nói là tôi nhặt được nó, các cậu có tin không?
Phương Trường lườm hắn một cái, hỏi lại.
- Anh cảm thấy thế nào?...
Trong căn cứ thí nghiệm.
Năm chiếc xe tải dừng trên đường, cộng với bốn chiếc xe tải bị bắt từ những kẻ cướp đoạt, tổng cộng có chín chiếc xe đậu ngay ngắn liên tiếp trong khoảng trống.
Dưới sự chỉ huy của phó đội trưởng đội bảo vệ, người chơi mang theo những túi chiến lợi phẩm lớn và chất chúng lên xe tải.
Làm sạch chiến trường cũng là một phần của chiến dịch.
Mặc dù các vật tư bị bắt là vật phẩm nhiệm vụ' và thuộc sở hữu chung của nơi trú ẩn, các vật phẩm nhiệm vụ này có thể cung cấp thêm 'điểm chiến tranh cho tất cả người chơi tham gia chiến dịch trong quá trình giải quyết phần thưởng sau khi kết thúc chiến dịch. Đó là lý do tại sao các các người làm việc rất chăm chỉ.
Nếu không có lính canh canh gác, những người này thậm chí còn muốn di chuyển bàn ghế trong phòng thí nghiệm.
Bầu Không Khí Chiến Trường:
- Khoan đã, tại sao xác chết không thể được coi là chiến lợi phẩm? Không phải nó được sử dụng để sản xuất tiền xu phục sinh sao?
Tôi đen nhất:
- Điều đó thật vô lý!
Thiếu Niên Công Trường Xây Dựng Và Gạch:
- Tôi có thể giúp lái xe, chúng ta hãy kéo thêm vài chuyến nữa, để đảm bảo rằng chí còn đất cho căn cứ thí nghiệm này.
Người chơi bên cạnh xe tải huyên náo, ồn ào.
Đi ra từ cách đó không xa, nhìn những thùng vật tư trên xe tải, Lục Bắc không khỏi thở dài.
- Năm nay có thể là một năm béo bở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận