Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 502: Chiến dịch Broken Sword (1)

Chương 502: Chiến dịch Broken Sword (1)Chương 502: Chiến dịch Broken Sword (1)
Cho đến nay, toàn bộ bản Closed Beta của - Đất Chết OL, chưa ai hoàn thành lần hạ gục đầu tiên của Móng Vuốt Tử Thần.
Mặc dù có dấu vết hoạt động của Móng Vuốt Tử Thần trong khu Du Mộc, nhưng xét cho cùng, đó là mùa đông và móng vuốt tử thần là họ hàng gần của thằn lằn, nó cũng cần ngủ đông.
Hai mươi bốn giờ một ngày, về cơ bản chúng nằm trong hang ổ, chưa có người chơi nào tìm thấy nơi Móng Vuốt Tử Thần đang ẩn nấp trong khu Du Mộc.
Sở Quang đang ngồi xổm trên diễn đàn nhìn trộm màn hình, trong lòng đột nhiên khẽ động, nói.
- Tiểu Thất, cô có thể chuyển máy bay không người lái qua không?
Tiêu Thất trả lời.
- Vâng, điều đó là có thể, nhưng nó rất rủi ro. Gió ngoài quá mạnh, thỉnh thoảng có tuyết, chim ruồi là máy bay không người lái cánh quay tâm ngắn, cho dù bán kính liên lạc của chúng ta bây giờ có thể bao phủ cách xa 16 km, nhưng khoảng cách xa như vậy, Tiểu Thất lo lắng nó sẽ không bay trở lại.
Trong các môi trường khí hậu khác nhau, độ bền của máy bay không người lái là khác nhau. Chim ruồi nhỏ và rất ẩn, nhưng ngược lại nó rất yếu.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Sở Quang nói.
- Đừng ở đó lâu, chỉ chụp hai tấm ảnh thôi?
Tiểu Thất nói.
- Vậy thì được... Tiểu Thất thử xem.
Sở Quang gật đầu nói.
- Ừm, cứ thử đi, không cần ép buộc.
Sau khi giải thích với Tiểu Thất, Sở Quang tiếp tục nhìn diễn đàn.
So với cuộc thảo luận của người chơi về lực lượng của Móng vuốt tử thần, sự nhiệt tình của những người chơi đám mây chủ yếu tập trung vào đám kẻ cướp đoạt. Từ vũ khí của những kẻ cướp đoạt đến phong cách ăn mặc của họ, thậm chí còn có những cuộc thảo luận về thói quen và văn hóa của những kẻ cướp đoạt.
Những cuộc thảo luận này không thể nói là hoàn toàn vô dụng, chỉ là không dùng để làm gì.
Ngồi trước máy tính, Sở Quang âm thầm tính toán trong lòng.
Tiên đồn hiện có năm xe tải, một trong khu công nghiệp và một trên tuyến đường vận chuyển từ tiền đồn đến Nông trại Trường Tồn. 2 chiếc còn lại được triển khai ở khu Du Mộc và các điểm tài nguyên tạm thời ở ngoại ô thị trấn bỏ hoang phía bắc, chịu trách nhiệm vận chuyển những con mồi và rác rưởi của những người chơi trở lại Nông trại Trường Tồn.
Trên thực tế chỉ có một chiếc xe tải đang rảnh, chiếc mà Tiến sĩ Ân Phương thuê cho nhóm Ngưu Mã, và bây giờ nó đang trở về từ phòng thí nghiệm của Hàng không vũ trụ Trung Châu.
Tuyết ở vùng ngoại ô phía bắc đã có thể chôn vùi đầu gối.
Với quãng đường gần 16 km và không có phương tiện đáng tin cậy, người chơi phải chuẩn bị sẵn sàng để dành cả ngày trên đường.
- Có vẻ như tiền đồn không chỉ thiếu vũ khí, mà còn thiếu phương tiện đi lại.
Phóng quân đường dài là một vấn đề lớn, cho dù các người chơi nhỏ của hắn tự làm một vài chiếc xe đạp leo núi và làm xe ba bánh, nhưng số lượng vẫn còn quá ít.
-... Khi vấn đề vũ khí phòng không được giải quyết, cần phải để Nhà máy sản xuất thép số 81 nghĩ cách xem có thể đưa thêm vài chiếc xe tải đốt củi ra ngoài hay không.
Bây giờ, Sở Quang không hiểu một chuyện.
Những kẻ cướp đoạt kia muốn thanh nhiên liệu để làm gì?
Họ cũng cần nạp điện cho nơi trú ẩn?
Thứ này còn có thể dùng làm củi sao?
Lúc này, lão Bạch vừa online đã offline chạy lên diễn đàn.
Bài đăng đó đã được anh ta biến thành một bài phát sóng trực tiếp.
Trải nghiệm sau khi bị kẻ cướp đoạt bắt giữ hiện đang được cập nhật. - Tôi về rồi! Vừa nãy, trở lại trong game, tôi lén lút liếc nhìn cửa sổ, phát hiện ra rằng ngày càng có nhiều phụ nữ trong đám kẻ cướp đoạt ở đó! Vừa rồi có mấy chục người, nhưng bây giờ thật sự có mấy trăm người.
- Lúc trước bọn họ tịch thu máy ảo của tôi, lục soát cơ thể tôi, hahaha, nhưng không ngờ tôi đi ngủ đã có thể logout.
- Đây là khai thác lỗi trong trò chơi sao? Quang ca sẽ không xóa bài viết của tôi khi anh ta nhìn thấy nó chứ.
Quaoll
Ánh mắt Sở Quang lập tức sáng lên.
Khá lắm, tù nhân vẫn có thể được sử dụng như thế này?
Chưa nói đến việc xóa bài, Sở Quang ước gì nhìn thấy thêm vài BUG nữa, tốt nhất là gửi số lượng người và phân bổ quân cụ thể của bên kia lên diễn đàn.
Cư dân mạng ngớ ngẩn đang do dự có nên trả lời, nhưng sau đó vẫn cập nhật dưới bài đăng, nhanh chóng hỏi tất cả những điều mà bọn họ muốn hỏi dùm cho Sở Quang.
Thanh thiên không thấy nguyệt: - Mẹ kiếp, Phòng giam của anh còn cửa sổ không?
Lão đại viện dưỡng lão:
- 666, anh mau nói cho tôi biết họ có bao nhiêu người, và trang thiết bị như thế nào? Đợi chút nữa lão nạp xuống máy bay, online lại được thì sẽ check tin nhắn!
Lão Bạch:
- Nói sao đâu, chỉ cần nhìn vóc dáng, tôi cảm thấy bọn họ thật sự không khác gì Huyết Thủ thị tộc chúng ta đã gặp lúc trước, bọn họ là những tên cướp đoạt bình thường, nhưng nhìn chung, những tên cướp đoạt này rõ ràng có tổ chức hơn nhiều so với người đám Huyết Thủ, trang bị của bọn họ mạnh hơn rất nhiều, có lẽ nói là giữa quân đoàn và kẻ cướp đoạt.
- Ngoài ra, tôi thấy 2 chiếc xe tải trong trại của họ với một khẩu súng máy hạng nhẹ trên nóc! Khẩu súng máy đó hoàn toàn giống với khẩu súng mà chúng ta bắt được từ quân đoàn!
- Thêm vào đó, chúng cũng có rất nhiều dị chủng, đặc biệt là linh cẩu đột biến. Điều này không có gì đáng ngạc nhiên, dù sao Huyết Thủ thị tộc cũng thích nuôi chó, nhưng những người này có chút thú vị, họ không chỉ nuôi chó, họ còn mặc quần áo cho chó.
- Tôi chắc chắn rằng quần áo không phải để giữ ấm, tám mươi phần trăm được sử dụng để treo gói thuốc nổ hay những thứ khác! Nếu các bạn có kế hoạch tấn công nơi này, tốt hơn hết các bạn nên cẩn thận với những con linh cẩu kia, đừng đến gần chúng.
Ngay khi Lão Bạch đang nói chuyện trong bài đăng, một số ID quen thuộc đột nhiên xuất hiện trên diễn đàn.
Dạ Thập:
- Đệt, lão Bạch anh vẫn còn sống?.
Lão Bạch:
- Ha ha, đại gia vẫn còn sống! Mà làm thế nào cậu cũng lên đây? Lão Tử đã giúp tranh giành cơ hội chạy trốn cho các cậu nhiều như vậy, đừng nói với tôi rằng các cậu vẫn trốn không thoát nha.
Phương Trường:
- Chúng tôi đang ở trên xe tải trở vê căn cứ, vì đoán rằng anh đã off, vì vậy chúng tôi đều off và quay lại xem xét.
- Người anh em tốt, anh chờ đó, chúng tôi sẽ quay lại và gọi thêm người để cứu hộ anhI
Lão Bạch:
- Cái gì, đừng bốc đồng, nhóm người này không dễ đối phó. Bộ ngoại cốt đang mang, trang bị quý giá nhất trên cơ thể tôi bây giờ là VM, không tiếc mất mấy thứ còn lại, chết thì chỉ có ba ngày OB trên diễn đàn thôi, đừng nói giống như sinh ly tử biệt. Tôi muốn tìm hiểu trước khi tôi chết, những kẻ cướp đoạt đang làm gì trong phòng thí nghiệm sinh thái đó.
Phương Trường:
- Hừ... Tôi mang suy nghĩ về điều này. Có lẽ họ không có ý định lấy bất kỳ thanh nhiên liệu nào, mà nhắm vào chính công viên sinh thái.
Nghe được phân tích của Phương Trường, Sở Quang đột nhiên tỉnh táo lại.
Đó là điều hắn tò mò nhất.
Lão Bạch: - Nói thế nào!.
Phương Trường:
- Đơn giản, khí hậu ấm áp, đủ diện tích, công sự bê tông làm sẵn, là căn cứ hoạt động tự nhiên.
- Nếu tôi là chỉ huy của họ, xác nhận rằng công viên sinh thái trong Tòa nhà 3 vẫn đang hoạt động, tôi chắc chắn sẽ chọn giữ nhà của mình ở đó.
- Ngay bây giờ, rắc rối duy nhất đối với họ là Móng vuốt Tử thần đã xây dựng một tổ ở đó, nhưng bây giờ Móng vuốt Tử thần bị thương, họ chỉ cần tìm nó và dọn dẹp.
Lão Bạch sửng sốt.
- Mẹ nó, cậu nói như vậy... Thật có chút giống. Tôi thấy họ có rất nhiều vật tư trên xe tải, rõ ràng không phải trọng lượng của hơn một trăm người! Tôi đếm, chỉ cần những chiếc hộp và bao tải họ dỡ xuống, nếu tất cả đều là lương thực và đạn dược, tiêu thụ cho một ngàn người cung đủ.
Tiếp tế.
Còn mẹ nó là ngàn người.
Sở Quang lập tức hưng phấn.
Khá lắm.
Hắn đang lo lắng về vật tư, thế mà có người nhanh như vậy đã đưa tới?
Chỉ mất chưa đầy một phút, trong lòng Sở Quang đã đưa ra quyết định.
Tuyệt không thể để cục thịt béo này chạy trốn dưới mí mắt của mình.
Phương Trường và Dạ Thập vẫn còn ở trên xe tải, không dám ở lại diễn đàn quá lâu, sau khi biết được tình hình từ Lão Bạch, bọn họ tiếp tục online.....
Sở Quang suy nghĩ một lát, đưa ra quyết định nhanh chóng, quyết định nắm bắt thế chủ động của cuộc chiến, đồng thời giao nhiệm vụ cho ba thành viên còn lại của đội Ngưu Ma thông qua VM, ra lệnh cho họ xuống xe ngay lập tức, thiết lập một chút quan sát gần căn cứ thí nghiệm vũ trụ Trung Châu, đồng thời theo dõi chặt chẽ chuyển động của nhóm người cướp đoạt.
Muốn xây dựng một tiền đồn trước cửa nhà của Lão Tử? Nằm mớơI
Sau đó, Sở Quang gửi tin nhắn cho Lư Tạp, bảo ông ta huy động cả năm chiếc xe tải trước khi trời tối và chờ lệnh ở khu công nghiệp phía bắc tiền đồn.
Lúc này, có tiếng gõ cửa văn phòng.
Chỉ thấy Ân Phương đẩy cửa, bước vào từ ngoài với vẻ mặt lo lắng.
- Đã xảy ra chuyện!
- Đoàn thám hiểm của chúng ta ở tiền tuyến đã gặp phải bọn cướp đoạt.
Sở Quang bình tĩnh nói.
- Tin tức của cậu quá chậm, mười phút trước tôi đã biết.
Nhìn Sở Quang vẻ mặt bình tĩnh, Ngân Phương hơi sững sờ, thận trọng nói.
- Tôi đã nhắc nhở ngài nếu họ lấy đi thanh nhiên liệu ở đó... Những nỗ lực của chúng ta trong tuần qua đều vô ích, và chúng ta phải tìm lại mục tiêu phù hợp.
Sở Quang nói.
- Tôi biết, nhưng hiện tại, sự nguy hiểm của thanh nhiên liệu không lớn.
Ấn Phương hỏi.
- Ngài có ý gì...
Bạn cần đăng nhập để bình luận