Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 508: Đánh nghỉ binh, tập kích, chỉ viện cùng thông báo toàn Server (2)

Chương 508: Đánh nghỉ binh, tập kích, chỉ viện cùng thông báo toàn Server (2)Chương 508: Đánh nghỉ binh, tập kích, chỉ viện cùng thông báo toàn Server (2)
Tên cướp đoạt ngồi xổm ở bên cạnh vội vàng bước về phía trước, cầm lấy khẩu súng máy chuẩn bị bắn phá, nhưng ngay khi hắn đang chuẩn bị bóp cò, một viên đạn đã xuyên qua hộp sọ của hắn, tủy não và những giọt máu bay xuống đất.
Mái của một biệt thự hai tầng cách đó 500 mét.
Dạ Thập kéo chốt súng, bình tĩnh thở ra một hơi nóng, và một biểu hiện phấn khích được in trên khuôn mặt.
- Hai! Hai mươi điểm trong tay! Trò chơi này có thêm điểm không?
- Bớt nhiều lời... Tập trung vào chuyên môn đi.
Khoảng cách hàng trăm mét đã vượt quá tâm bắn của cung tên, Phương Trường chỉ đơn giản là đóng vai trò của người quan sát và báo cáo cho Dạ Thập bên cạnh.
- Các chàng trai của chúng ta đã đẩy lên phía trước... Chúng ta đi cùng nhé?
Đội ngũ lao nhanh nhất đã vồ tới trên mặt đất cao.
Đội B tiến triển còn suôn sẻ hơn dự kiến, mười sáu tiểu đội gần một trăm sáu mươi người, trực tiếp xé một lỗ thủng trên tuyến phòng ngự, đám người đang canh gác ở đó hoàn toàn sững sờ.
Súng máy không còn trên người.
Có lẽ thực sự không còn ai.
Cầm ống nhòm, Phương Trường bình tĩnh quan sát.
- Chờ lệnh, vị trí chiến đấu của chúng ta vẫn chưa động đậy.
Thứ tự không được cập nhật, có vẻ như nhân vật chính của trận chiến này không phải là họ.
Mặc dù nó không quan trọng.
Là một nhóm hỗ trợ, giống như đội A ở mặt trận phía nam, miễn là họ giữ nguyên vị trí của mình, họ có điểm để kiếm. .... - Hay da! Nhục Nhục nhanh lên! Các đồng đội đều đã lên, đừng để chúng ta tụt lại phía sau.
Cưỡi trên lưng một con gấu trắng lớn, Cái Đuôi kéo bộ lông trắng lông xù của nó, vẫy khẩu súng trường ống sắt trong tay, gầm lên đầy hưng phấn.
Mặc dù âm thanh không lớn, nhưng khí thế rất đủ.
- Cậu, cậu ở trên cao như vậy sẽ bị bắn trúng đó?
Đang nói chuyện, một viên đạn găm vào tai con gấu trắng lớn, cô gấu sợ đến mức gần như muốn quay đầu lại chạy.
Cái Đuôi kéo cô trở lại.
- Đừng sợi Cái Đuôi rơi xuống thì còn có Tư Tư!
Tư Tư đang đi theo bên cạnh, giơ ngón tay cái lên với con gấu trắng.
- Đúng, đừng lo lắng, chỉ cần bảo vệ nụ cười của Tiểu Ngư, chúng ta sẽ thay phiên nhau cưỡi cô.
- Tôi, tôi, tôi không muốn bị cưỡi chút nào.
Trên ngực và trên đầu gấu trắng có treo một tấm thép, trông như sắp khóc, nhưng cô vân lấy hết can đảm để lao về phía trước.
Tuy nhiên, ngay sau đó, khi cô vừa lao lên cao thì ngạc nhiên nhìn thấy sau khi những kẻ cướp đoạt nhìn thấy cô, họ ngay lập tức trở nên ngu ngốc, thậm chí quên bắn.
Chẳng lẽ...
Chính như những gì họ nói.
mình thật sự rất mạnh?
Ngay khi Hiệp sĩ Gấu Trắng tấn công, mặt trận phía đông của kẻ cướp đoạt đã hoàn toàn sụp đổ.
Những người chơi chuyên về tấn công không có ý định giằng co với nhóm cướp đoạt này, nhanh chóng tiến vào đội hình như một cơn gió nhanh.
Đánh giết mục tiêu thông thường chỉ có một phần.
Nhưng nếu làm theo lời nhắc nhiệm vụ trên VM, đến điểm mục tiêu và chiếm được địa hình thuận lợi trên bản đồ, sẽ nhận được 10 điểm chiến tranh cho mọi người trong đội.
Tiểu đội mười ngườ.
Ngay cả khi chỉ có một người chạm vào, có thể được coi là một nhiệm vụ đã hoàn thành.
Nếu giữ vị trí trong hơn ba phút hoặc đợi cho đến khi lệnh tiếp theo được cập nhật, sẽ nhận được thêm 10 điểm chiến tranh.
Đó là 20 điểm!
Nó không phải là quá nhiều để lấy 5 điểm trong một trận chiến, phải không?
Quả thật là kiếm bộn.
Không giống như đội A lấy súng trường chốt động làm chủ, 16 đội của tổ B bao gồm nhiều người chơi được trang bị súng trường tự động và mỗi đội được trang bị ít nhất ba khẩu súng trường tấn công liêm đao.
Những người chơi đảm nhiệm nhiệm vụ đột kích, đã nhận được 60 viên đạn và hai quả lựu đạn trước đó.
Ngoài ra, mỗi đội được trang bị một lính hỗ trợ mang theo một khẩu bazooka thiết quyền.
Bazooka này được sản xuất bởi quân đoàn, đầu đạn là chất nổ TNT, rất tiện dùng cho cả chống xe và chống bộ binh.
Đặc biệt là khi đối phó với các mục tiêu ẩn nấp trong các tòa nhà hoặc phía sau boongke, một nòng súng được bắn trực tiếp, ngay cả người và công sự đều sẽ bị thổi tung lên...
Mặt trận phía đông đột nhiên gặp phải hỏa lực nặng nề, những kẻ cướp đoạt bảo vệ vùng đất cao cuối cùng đã phản ứng.
Nhóm người trong rừng bị bọn hắn gắt gao kiềm chế không dám tiến lên vì ưu thế về hỏa lực.
Thay vào đó, bởi vì những người đó, bản thân họ, là mồi nhử cho đánh nghỉ binh...
Các người chơi đội A đã có ý thức sẵn sàng hy sinh, bất chấp thương vong, đã không lùi một bước. Những kẻ cướp đoạt nằm trên vùng đất cao đã phát động hai cuộc tấn công liên tiếp về phía phần dưới của vùng đất cao, thế nhưng họ không lùi một bước.
Các lực lượng trong căn cứ thử nghiệm bắt đầu di chuyển, và các đội hành quân bảo vệ mặt trận phía nam, do mười chỉ huy của mỗi đội, nhanh chóng hỗ trợ mặt trận phía đông.
Tuy nhiên, ngay lúc này, một loạt tên lửa thứ hai rơi xuống đầu họ.
Đạn hỏa tiễn phát ra tiếng kêu xuyên thấu, tiếng vù vù chói tai vaang lên từ trên không, giống như tiếng gầm dài của tử thần.
Trong khoảng đất trống trước căn cứ thí nghiệm, hàng loạt vụ nổ bùng nổ, không ít người thiệt mạng tại chỗ, vô số người đều sợ hãi.
- Aaaaahl
- Ra tay! Cánh tay của tôi!
- Cứu tôi...
Trận địa hỗn độn một mảnh, tiếng kêu rên không ngừng.
Lão Bạch đang đứng trước cửa sổ, nhìn ngọn lửa ngoài cửa sổ, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.
- Mẹ ơi... Phong trào này thật lớn.
Cả hai vòng tên lửa đều là tác phẩm của Muỗi?
Đây cũng quá treo.
Nghe thấy tiếng bước chân từ hành lang ngoài cửa truyền đến, trái tim Lão Bạch khẽ nhúc nhích, duỗi tay bị còng ra nắm lấy ga giường, nhanh chóng đứng bên bức tường cạnh cửa.
Cánh cửa bị đóng sầm lại, hai tên đoạt được trang bị súng trường xông vào.
Không đợi hai người tìm ra, Lão Bạch đã trực tiếp ném ga trải giường trong tay lên hai người bọn họ, sau đó cơ bắp toàn thân hung hăng dùng lực, còng tay ghìm chặt một người, dùng vai đập mạnh vào người người kia.
Lực lượng 17 điểm, cùng lực bộc phát đột phá giới hạn, hai người đơn giản là không có thời gian để phản ứng. Văn gãy cổ người đàn ông trong tay, Lão Bạch thuận thế thêm một cú đánh khuỷu tay, kết thúc kẻ cướp đoạt bị choáng váng trên tường.
- Má nó, vết thương trên bụng lại rách.
Thể chất 7 điểm về mặt lý thuyết cũng không thấp nha.
Nó vẫn chưa được chữa lành.
Không thèm nhìn xác chết trên mặt đất, Lão Bạch nhặt một khẩu súng lục trên mặt đất, bắn đứt xiềng xích còng tay và còng chân, sau đó ném khẩu súng lục đi, nhặt khẩu súng trường Ripper, vũ khí tiêu chuẩn của Quân đoàn trên mặt đất, đi thẳng ra khỏi cửa.
Âm thanh hỗn loạn của tiếng bước chân dưới lầu, không ai quan tâm đến anh ta.
Dọc theo cầu thang, vênh váo đi xuống, Lão Bạch chuẩn bị chui qua cửa sau, nhưng hắn không ngờ rằng ngay khi bước xuống cầu thang, hắn đã đụng phải một người quen ở hành lang.
Tạp và cấp dưới phía sau nhìn thấy Lão Bạch.
vẻ ngạc nhiên nhất thời lóe lên trên khuôn mặt của họ, hai tên cướp đoạt lập tức giơ súng trường tự động trong tay lên chuẩn bị bắn, nhưng Lão Bạch vốn là người tỉnh táo lại phản ứng nhanh, tay trái nắm lấy khẩu súng trường gần mình nhát, tay phải nắm lấy khẩu súng trường có liêm đao, đâm thẳng vào người đàn ông phía sau Tạp.
Phốc——.
Lưỡi lê xuyên qua ngực và đâm vào người đàn ông.
Lão Bạch khuấy động trái tay, máu phun ra, người đàn ông lập tức giống như một quả bóng vỡ, đồng tử giãn ra, đau đớn ngã xuống vũng máu.
Giải quyết xong, lão Bạch nhìn người đàn ông có hình xăm trên mặt.
- Anh để cho tôi một mạng, tôi cũng để lại cho anh một mạng.
- Đầu hàng đi.
Khẩu súng trường trong tay dường như bị kẹp sắt cắm vào, hắn không hiểu Lão Bạch đang nói cái gì, trong mắt lóe lên một tia dữ tợn, hắn dùng tay trái rút ra một con dao găm đâm vào cổ họng Lão Bạch.
Tuy nhiên, hắn nhận ra mình đã phạm sai lầm nghiêm trọng như thế nào. Hắn cho rằng một đòn nhanh của mình ở trong mắt đối phương giống như một con kiến đang bò.
Không nói một lời, Lão Bạch tung một cú đá, đá vào ngực hắn, đá cả người hắn bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất.
Không khí trong khoang ngực bị ép xuống, xương sườn không biết có bao nhiêu chiếc bị gấy.
Tạp chỉ cảm thấy ngực mình bị một chiếc xe tải đâm trúng, ho khan như đang chết đuối, nhưng thay vì nước, hắn ho ra máu.
- Tôi đã nói giữ anh một mạng, tại sao phải khổ thế chứ?
Vứt bỏ khẩu súng lục đang cầm trên tay, Lão Bạch nhặt khẩu súng trường tự động mà tên thủ lĩnh cướp đoạt đánh rơi trên mặt đất lên, bước lên phía trước khiêng hắn lên khỏi mặt đất.
Đúng lúc này, tiếng bước chân dày đặc đột nhiên vang lên từ bên ngoài.
một ngựa đi đầu vào đại sảnh của tòa nhà số 3.
[Bầu Không Khí Chiến Trường] đang chuẩn bị lao ra hành lang, nhưng tình cờ nhìn thấy Lão Bạch đứng ở hành lang, ánh mắt đột nhiên mừng như điên.
- Mẹ ơi? Lão Bachj?
Con tin tự chạy ra ngoài?
Còn bắt được một tên.
Lão Bạch đang cõng thủ lĩnh của đám người cướp đoạt cũng nhìn thấy hắn, vẻ mặt đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Mẹ kiếp, các cậu nhanh như vậy sao?
Bầu Không Khí Chiến Trường mỉm cười.
- Đó là điều bắt buộc! Xem anh khó chịu trên diễn đàn một ngày, không phải vội vàng tới cứu anh saol
50 bạc.
Có thể không nhanh không? Không biết nhiệm vụ, Lão Bạch cười mắng, sau đó dừng một chút, hắn nói tiếp.
- Những kẻ cướp đoạt dường như đã chạy về phía công viên sinh thái dưới Tòa nhà số 3, được dẫn dắt bởi thang máy và lối thoát hiểm. Nhân tiện, trận chiến diễn ra bên ngoài như thế nào?
Bầu Không Khí Chiến Trường mỉm cười nói.
- Sắp xong rồi! Người của chúng ta trực tiếp tiến lên từ mặt trận phía đông, bao vây lực lượng do nhóm cướp đoạt triển khai ở mặt trận phía đông trong Tòa nhà số 5, ước tính lúc này họ sẽ bị bao vây hoàn toàn. Khoảng mười tiểu đội đã được chuyển đến mặt trận phía nam để hỗ trợ, trận chiến đã bước vào giai đoạn kết thúc cuối cùng... Anh nghe, thổi còi rồi, anh em trong nhóm đánh nghỉ binh cũng lên tiếng.
Tiếng còi chói tai vang vọng khắp nơi, trở thành cọng rơm cuối cùng nghiền nát hàng phòng ngự trong lòng của bọn cướp đoạt.
Chiến tuyến bắt đầu tan tác.
Sự kháng cự tiêu cực cuối cùng dần dần biến thành vùng vẫy giẫy chết.
Những kẻ cướp đoạt bị đánh bại hoặc bị chém bởi chiến phủ và lưỡi lê trong cận chiến, hoặc bị bắn phía sau boongke, hay hố táng bình mới đào được một nửa.
Tiểu đội do [Tuyền Thủy Quan Chỉ Huy] dẫn đầu đã chiếm đóng hoàn toàn Tòa nhà số 3, cắt nguồn điện của thang máy và buộc hai cổng thoát hiểm phải mở.
Không khí lạnh từ tầng một được đổ vào lối đi.
Các người chơi đốt lửa ở cửa.
Liễu Đinh, đội phó đội bảo vệ, mặc một bộ ngoại cốt thức thứ năm, đi đến phía trước, hét to cho những kẻ cướp đoạt đang bị bao vây trong công viên sinh thái.
- Thủ lĩnh của các người đã bị bắt, đầu hàng là lối thoát duy nhất của các người.
- Đặt vũ khí xuống, giơ tay lên, đi ra một cách có ý thức.
- Sau mười phút, một tên cũng không để lại!
Phía bên kia chiến trường.
Thông qua bản đồ của người anh em Chiến Tranh, lão Bạch thu hồi VM của mình, cầm khẩu súng trường đi vào căn lều đối diện trực tiếp với tòa nhà số 3. Trong lều, Móng vuốt Tử thần đang hấp hối, với một hộp kim loại được gắn ở phía sau, không biết nó được sử dụng để làm gì.
Bên cạnh Móng vuốt Tử thần là một ông già.
Sau khi nhìn thấy hắn, ông lão không do dự chút nào, ngay lập tức dừng công việc trong tay, chỉ đơn giản là giơ tay lên.
- Tôi đầu hàng.
Đã tham gia nhiều trận chiến như vậy, hai chữ tôi và đầu hàng, Lão Bạch vẫn có thể hiểu được, nhưng con thú này thì nên làm gì?
Ngay khi Lão Bạch đang do dự không biết có nên giành First Blood hay không, VM của hắn đột nhiên rung chuyển, một hàng cửa sổ màu xanh nhạt bật lên xuất hiện.
[Chúc mừng người chơi Bạch Câu Quá Khích đã hoàn thành nhiệm vụ hạ gục Móng vuốt Tử thần đầu tiên]
[Phân thưởng: 10 bạc và 50 cống hiến. ]
[Vui lòng chọn có thông báo toàn server hay không: Có / Không ]
Nhìn thấy dòng chữ này, lão Bạch vốn chuẩn bị xuất phát đột nhiên sững sờ.
Má ơi?.
Vậy cũng được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận