Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 674: Đứng đắn người chơi ai nhớ chính phủ mệnh danh? (2)

Chương 674: Đứng đắn người chơi ai nhớ chính phủ mệnh danh? (2)Chương 674: Đứng đắn người chơi ai nhớ chính phủ mệnh danh? (2)
Sáu giờ sáng.
Đúng như dự đoán của Sở Quang, khoảng hai nghìn con Kẻ gặm nhắm đi trước băng qua một vùng rộng lớn đổ nát, đến phố số 68.
Chúng dường như có ý định ngăn cản những người lính công binh ở tuyến đầu tiếp tục xây dựng phòng tuyến, nhưng rất tiếc là đêm qua chúng đã mất cơ hội cuối cùng.
Đường phố được san bằng thành một bãi đất trống, những khối bê tông lớn bị chuyển đến các đường nhánh, dùng để hạn chế chiều rộng của chiến trường.
Đội quân Kẻ gặm nhắm hung hãn lao tới, đụng độ ngay với tuyến phòng thủ mà người chơi đã xây dựng suốt đêm.
Đặc biệt là chúng đến đúng lúc, đúng vào giờ cao điểm giao ca đêm của người chơi, những người chơi chưa thoát cũng không thoát nữa, vứt xẻng và cuốc, cầm súng trường rồi quay trở lại sau công sự.
Ngoài 600 người chơi đang trực tuyến, còn có gần hai trăm lính gác.
Hơn hai nghìn Kẻ gặm nhắm này ập đến có vẻ hung hãn, nhưng khi đối mặt với cơn mưa thép bất ngờ nổ ra, chúng nhanh chóng biến thành một đống xác chết.
Bên cửa sổ.
Ngồi xổm ở cửa sổ, Macca Con Chim nhìn ra ngoài, lè lưỡi nói.
- Chết tiệt! Sao toàn là Kẻ gặm nhắm thế này, cái tên to lớn mà chúng tôi đã thảo luận nửa ngày trên diễn đàn tối qua thì sao... Mẹ kiếp, thứ này là cái gì vậy?
Nhìn thấy Muỗi và hai tên lính mới chuyển vào phòng nòng pháo dài hai mét và giá đỡ, ngây người ra.
- Pháo không giật!
Muỗi cười hắc hắc.
- Phiên bản nhái lại của Carl Gustav! Bắn đạn pháo 88X250mm, hiện tại tôi chỉ thiết kế hai loại là xuyên giáp và nổ mạnh, độ xuyên sâu tối đa 350mm thép đồng nhất! Uy lực quá khủng khiếp! Macca Con Chim bấm đốt ngón tay tính, bỗng giật mình.
- Chết tiệt?! Có thể xuyên thủng Tiger không?!
Muỗi trợn mắt.
- Vớ vẩn, Tiger thì đã là đồ cổ của Thế chiến thứ hai rồi, đây không phải là thứ cùng thời đại thì đừng so sánh nữa được không?
Trước khi xuất hiện giáp hỗn hợp, sử dụng đạn xuyên giáp để phá hủy mục tiêu theo 'hiệu ứng Monroe,, bắt nạt xe tăng và chơi như trẻ con.
Đừng nói là Tiger, ngay cả Chuột Sắt đến cũng phải quỳ xuống.
Thậm chí không cần dùng đến thời hiện đại.
Đến cuối Thế chiến thứ hai, không ít xe tăng thậm chí còn 'trần như nhộng' vì không chịu nổi đạn xuyên giáp, đến nỗi thuyết vô dụng của giáp một thời rộ lên, khắp nơi đều là những chiếc bật lửa da mỏng, nhân dày.
Dù sao thì mặc hay không mặc cũng chỉ cần một phát là xuyên thủng, vậy thì không bằng không mặc, ít nhất còn chạy nhanh hơn.
Nguyên lý của đạn xuyên giáp không khó lắm, thông qua nguyên lý hội tụ năng lượng của thuốc nổ hình nón, tập trung luồng kim loại nhiệt độ cao áp suất cao thành một đường thẳng, khiến áp suất trong tập trung vào một chút và xuyên thủng lớp giáp của đối phương.
Do hiệu ứng ly tâm sẽ làm giảm uy lực của luồng kim loại, nên đạn pháo thường dựa vào cánh đuôi để ổn định, do nòng pháo không có rãnh.
Ưu điểm của loại đạn xuyên giáp này là khả năng xuyên giáp của đạn sẽ không bị suy giảm theo khoảng cách, dù ở khoảng cách 100m hay 1000m thì độ xuyên sâu về cơ bản đều như nhau. Không giống như "Trọng ky súng' 37mm, độ xuyên sâu trăm mét miễn cưỡng còn có thể vượt quá trăm, độ xuyên sâu ngàn mét thì trực tiếp cạo gió.
Về mặt ngòi nổ, có thể tham khảo kinh nghiệm của những người đi trước, Muỗi trực tiếp bỏ qua ngòi nổ cơ học thời Thế chiến thứ hai, chuyển sang sử dụng ngòi nổ áp điện. Tức là lắp một khối gốm áp điện tái chế trên đầu đạn, lợi dụng xung điện do phản ứng áp điện tạo ra để kích nổ kíp nổ, từ đó kích thích luồng kim loại.
So với Nhà máy số 81 đã tập trung tất cả các điểm kỹ năng vào nòng pháo và công nghệ vật liệu, thì công nghệ Địa tinh lại tập trung tất cả các điểm kỹ năng vào công nghệ tên lửa và thuốc nổ.
Bao gồm cả thuốc phóng và thuốc nổ, Muỗi gần như đã tiến hóa đến trình độ chuyên gia.
Mặc dù không ít công thức đều là ăn cắp trên mạng, nhưng có thể làm ra những này trên vùng Đất Chết, Muỗi cũng được coi là một thiên tài theo một nghĩa nào đó.
Macca Con Chim nuốt nước bọt, thâm cầu nguyện.
Hy vọng rằng trong thực tế, hắn sẽ trung thực bán đồ nội thất, đừng làm những chuyện quá đáng. ...
Cùng lúc đó, trên nóc tòa nhà không xa.
Trong tay cầm ống nhòm, Vanus đang nhìn về phía tháp chuông cách đó vài km, còn có cả trụ cầu chỉ có thể nhìn thấy một đường viền dưới tháp chuông.
- Đám mây bào tử đang lan rộng sang hai bên...
- Những dị chủng đó dường như định vòng qua.
Sở Quang toàn thân vũ trang nheo mắt lại.
- Có phải chúng đã nếm được vị ngọt rồi không?
- Có lẽ vậy.
Vanus trâm ngâm một lát, rồi tiếp tục nói.
- Trận chiến trước đó có thể khiến chúng nhận ra rằng chúng ta có đủ hỏa lực, tấn công trực diện vào trận địa của chúng thì tỷ lệ thắng rất thấp.
Sở Quang đã cân nhắc đến tình huống vòng qua bên sườn.
Đội thợ săn do những người thức tỉnh tạo thành đang phân tán ở hai bên trận địa, tìm kiếm những người bò sát và bạo quân trong khu vực.
Trên thực tế, có rất ít tuyến đường hành động có thể lựa chọn trên vùng Đất Chết, sự thật chứng minh rằng những thực thể con này không thể xâm nhập khắp nơi như bào tử mà chúng giải phóng.
Khi đối mặt với vật cản, những nơi mà những người sống sót cảm thấy khó khăn, thì chúng cũng sẽ cảm thấy khó khăn. Ngoài những người bò sát ra, những dị chủng như Kẻ gặm nhắm và Đồ tể rất khó trèo qua những chướng ngại vật như vách đá, đống đổ nát, chỉ có thể thông qua cách bắc thang người, phía sau giẫm lên phía trước để ép buộc đi lên.
Điều này cũng dẫn đến việc lực lượng lớn của chúng bị hạn chế trên con đường chính là đống đổ nát của cầu vượt Trường Lăng.
Sở Quang: - Những tên lính đánh thuê phân tán dọc theo các đường nhánh có thể giao cho những người thức tỉnh, tôi đã cử ít nhất hai trăm người, giúp chúng tỉa cành lá.
Vanus bất ngờ nhìn hắn.
Hắn ngày càng chắc chắn rằng tất cả những người sống trong hầm trú ẩn số 404 đều là sĩ quan thời Liên minh nhân loại, nếu không thì khó có thể giải thích được tại sao võ đức của họ lại sung mãn đến vậy.
Tình huống này không phải là hiếm.
Trong hầm trú ẩn có người bình thường, cũng có những người ưu tú trong các ngành nghề khác nhau.
Ngay cả những năm đầu, Quân đoàn và họ cũng có chút quan hệ, thậm chí một số trang bị còn được thừa hưởng từ thời đại thịnh vượng đó.
Tuy nhiên, đó đều là chuyện của hai trăm năm trước.
Đám mây màu xanh lục nhạt từ từ tiến về phía trước, đã chạm đến rìa của phòng tuyến.
Sở Quang ra lệnh cho những người chơi dưới quyền mình dựng đống lửa, dùng lửa và khói xua tan những bào tử có mùi hôi thối đó.
Mặc dù không có bằng chứng nào chứng minh rằng làm như vậy có thể làm suy yếu sức chiến đấu của dị chủng, nhưng ít nhất có thể giúp tầm nhìn của những người lính tiền tuyến cao hơn một chút.
Trong màn sương mù xám xịt, một bộ giáp động lực rỉ sét xuất hiện.
Trên bộ giáp nặng mục nát đó phủ đầy thảm nấm màu đỏ sẫm, trong tay nó cầm một chiếc cưa xích khổng lồ, bước từng bước nặng nề về phía trước.
Sát khí và áp bức ập đến, những người cảnh vệ ngồi xổm sau công sự không tự chủ được nuốt nước bọt. Bản năng sinh vật mách bảo họ.
Quái vật trước mắt rất mạnh.
Chỉ có khuôn mặt của những người chơi là tỏ ra háo hức muốn thử, những làn sóng khó khăn của SS có ý nghĩa thách thức, và việc bắt nạt những kẻ gặm nhấm luôn có ý nghĩa len lỏi.
Muỗi bảo Macca Con Chim nhường chỗ, phấn khích chỉ huy tiểu đệ mới nhận 'Đoạt Mệnh, đặt khẩu pháo không giật lên bệ cửa sổ.
- Nhanh nhanh nhanh! Nạp đạn HEAT!
Macca Con Chim ngẩn ra.
- Cái gì, HEAT là gì?
Muỗi còn chưa mở miệng, thì Truy Hồn bên cạnh đã sốt ruột nói:
- Đạn xuyên giáp chứ! Là loại đạn có ống dẫn ở phía trước!
Mở thùng gõ.
Hai người một trước một sau khiêng đạn pháo, đưa nó từ phía sau vào nòng pháo.
Macca Con Chim vô thức né sang một bên vài mét, ngồi xổm xuống trước một cửa sổ khác, không dám đến gần, chỉ dám nhìn từ xa.
Hắn không sợ chết.
Nhưng bị người của mình giết chết thì quá thiệt thòi.
Muỗi không quan tâm đến hắn, phấn khích dùng sức xoay tay cầm trên tời sau, đóng bộ kích hoạt nằm ở phía sau nòng pháo, rút chốt an toàn.
Nòng pháo nhắm vào bộ giáp động lực đó.
Chỉ huy Đoạt Mệnh giữ chặt nòng pháo, Muỗi đứng bên cạnh cầm ống nhòm đo khoảng cách, khẽ hét lên.
- Thước ngắm 200 thước.
- Bắn!
Phía sau nòng pháo phun ra khói và bọt lửa, viên đạn pháo cỡ nòng 88mm phá vỡ nòng pháo, dưới sự ổn định của 6 cánh đuôi, bắn thẳng vào bộ giáp động lực đó. Nhìn viên đạn pháo sắp trúng mục tiêu, nhưng ngay khi Muỗi phấn khích nắm chặt tay thì 'hiệp sĩ mục nát' đó lại giơ tay phải cầm cưa xích lên.
Trong tích tắc, nhanh đến mức không nhìn rõ.
Mọi người nhìn thấy một bóng đen vụt qua, tên lửa uy hiếp bị cưa xích xẻ làm hai nửa.
Macca Con Chim: - Cái quái gì vậy?I
Định Mệnh: - Đùa à?I
Truy Hồn: - Cái quái gì vậy?!
Nhìn tác phẩm đắc ý của mình bị chặt làm đôi, Muỗi trợn tròn mắt, hận không thể để nhãn cầu rơi ra khỏi hốc mắt.
Đây là chiêu thức gì vậy?
Dùng dao chặt đạn tên lửa?!
Do đạn xuyên giáp dựa vào luồng kim loại để sát thương, tốc độ bay của đạn không cao, đạn xuyên giáp bị chặt làm đôi tương đương với việc bị tịt ngòi, căn bản không có tác dụng.
Ánh mắt đỏ ngầu khóa chặt vào, Muỗi chỉ cảm thấy toàn thân nổi da gà.
Mặc dù cách nhau hai ba trăm mét, nhưng khoảng cách này lại khiến hắn không có chút cảm giác an toàn nào.
- Đổi đạn! Nhanh, nhanh đổi đạn!
Hai tên tiểu đệ trong phòng lóng ngóng, một viên đạn pháo khác được nhét vào nòng pháo.
Nạp đạn, ngắm bắn, bắn một mạch.
Viên đạn pháo như một ngọn giáo bắn vào bộ giáp động lực đó, nhưng kết quả cũng giống như trước, bị chiếc cưa xích đó chặt làm đôi một cách nhẹ nhàng.
Tầng dưới truyền đến tiếng hét.
- Cái quái gì vậy, Muỗi, anh làm được không?
- Hai viên đạn của chúng tôi đều tịt ngòi rồi?
Muỗi giận dữ nói. - Cút đi, đây là đạn tịt ngòi à?
Dưới chiếc mũ chơi game nặng nề bốc lên làn khói màu xanh lục nhạt, trong đôi mắt đỏ ngầu dường như hiện lên một tia chế nhạo.
Theo hắn thấy, những con người trước mắt này đã bó tay rồi.
Bộ giáp nặng bước từng bước về phía trước, trong đống đổ nát phía sau, ngày càng có nhiều dị chủng bắt đầu tràn ra từ trong màn sương mù màu xanh lục nhạt.
Hiệp sĩ mục nát giơ chiếc cưa xích dài một mét trong tay lên, vung về phía trước, dưới lớp giáp phát ra tiếng gầm gừ trầm đục.
Giọng nói đó như đang nói.
- Giết sạch chúng đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận