Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 293: Cảm giác một đêm giàu xổi (2)

Chương 293: Cảm giác một đêm giàu xổi (2)Chương 293: Cảm giác một đêm giàu xổi (2)
Giống như lão quản gia nói.
Y không có gửi thư đến.
Nếu để cho trấn trưởng đại nhân biết, mình lừa gạt ông ấy, nhất định sẽ lột da mình, quăng ra cửa cho chuột ăn.
- Bất cứ điều gì đều có thể xảy ra vào mùa đông.
Lão Charlie nói một cách thờ ơ.
- Chỉ cần cậu làm những gì tôi nói, sẽ không có gì.
Tuy rằng trong lòng chứa đựng một bụng hoang mang, nhưng Vương Bưu vẫn cứng ngắc gật gật đầu.
- Được. Tôi nghe theo lời của ngài!
Cũng không phải xuất phát từ tín nhiệm lão quản gia, mà không muốn trả lại tiền thưởng trong tay.
Chẳng qua cứ như vậy, Huyết Thủ gia tộc đã không còn chuyện vui, cũng chỉ có thể tạm thời cất ở trong bụng mình.
- Nhớ kỹ là tốt rồi, nơi này không có chuyện của cậu, đi xuống đi.
Lão Charlie vẫy tay, ra hiệu cho y có thể rời khỏi.
Vương Bưu mang theo tiền thưởng đi tới cửa, vừa chuẩn bị kéo rèm cửa đi ra ngoài, bỗng nhiên lại nhớ tới một chuyện, do dự dừng bước.
Lão Charlie liếc nhìn anh ta.
- Cậu còn có chuyện gì nữa?
Vương Bưu cười hắc hắc, nhỏ giọng nói.
- Cái kia, chuyện của tiểu tử Dư gia kia.......
không hiểu sao lại bị mắng một câu, Vương Bưu tuy rằng không hiểu ra sao, nhưng cũng không dám cãi lại, một cái rắm cũng không dám thả, nhanh chóng chuồn mất.
Lão Charlie ngồi trên ghế, đưa tay xoa xoa mi tâm. Thành thật mà nói, ông đã già. Nhìn thế giới đều biến thành như vậy, đời này của ông cũng không có theo đuổi gì, càng không muốn đi theo đuổi cái gì ;vinh hoa phú quý, thầm nghĩ ở thế giới sau khi sụp đổ không tưởng này, an an ổn ổn qua nửa đời sau.
Nhưng tình huống hiện tại, đã không thể tùy theo ông ấy nữa.
Rút ra một tờ giấy nhăn nhúm ra khỏi ngăn kéo, lão Charlie suy nghĩ một lúc, nhặt cây bút của mình lên và viết.
- Hy vọng phán đoán của mình là chính xác.
Tuy rằng đời này của ông cũng chưa đoán đúng mấy lần......
Đêm khuya.
Theo nhóm vật tư cuối cùng được vận chuyển đến kho hàng của căn cứ tiền đồn, Sở Quang rốt cục chạy tới trước mười giờ tối, kiểm kê xong số tiền kiếm được mà tiểu đội Ngưu Mã khai quật được thay hắn.
Đầu tiên là phương diện vật liệu kim loại, nơi trú ẩn kia dự trữ nhiều nhất, chính là thỏi thép đánh dấu các loại, cộng lại tổng cộng có 2200 kg.
Bề mặt của các dây thép này được phủ một lớp phủ chống oxy hóa keo, ngăn chặn sự xâm nhập vật lý của oxy và độ ẩm, vì vậy nó vẫn được bảo quản tốt ngay cả sau hai thế kỷ.
Ngoài ra còn có 1. 000 kg thỏi nhôm, 1. 000 kg thỏi chì, 1. 000 kg thỏi đồng, 500 kg crom, thỏi vonfram, v. v. Còn 5 kg vàng và 10 kg bạc.
Số lượng này, gần gấp đôi vật tư tiêu hao kim loại mua từ thương nhân trấn Hồng Hà.
Hơn nữa không chỉ là vật tư kim loại tiêu hao, một ít vật liệu phi kim loại càng làm cho Sở Quang kinh hỉ không thôi.
Chúng bao gồm 200 kg sợi thủy tinh, 200 kg than chì, 200 kg cao su tổng hợp chống oxy hóa, 20 chai dầu thủy lực một lít, 30 chai chất bôi trơn 300ml, 50 chai chất kết dính thành phần đặc biệt và một lượng nhỏ vật tư tiêu hao khác.
Đương nhiên, làm cho Sở Quang kinh hỉ nhất chính là cái bàn công cụ kia.
Nếu như nói bàn công cụ của Hạ Diêm, miễn cưỡng có thể xem như cấp Hắc Thiết, như vậy bàn công cụ này ít nhất cũng là một tiêu chuẩn Bạch Kim.
Thậm chí miễn cưỡng có thể đến Kim Cương. Cái khác không nói, chỉ riêng hai trăm năm không oxy hóa cũng không biến dạng đao cụ cùng các loại thiết bị, cùng các loại linh kiện chủ chốt và cùng mô-đun có thể thay thế còn mới tinh gần như mới xuất xưởng, cũng đủ để chứng minh thứ này có bao nhiêu trâu bò.
Toàn bộ trên bàn làm việc, một chút rỉ sét cũng không tìm thấy.
Ít nhất bề ngoài trông như thế này.
- .. Động cơ không khởi động được, có lẽ đã là vấn đề mạch điện, đại khái là một bộ phận bên trong đã lão hóa. Tuy nhiên vấn đề không lớn, sửa chữa một chút hẳn là có thể dùng.
Trong cửa hàng vũ khí.
Vây quanh bàn làm việc mới tinh nghiên cứu nửa ngày, Hạ Diêm đưa tay khép lại hộp điện bên cạnh bàn làm việc, nhìn vê phía Sở Quang đứng ở một bên, tò mò hỏi.
- Ngài lấy từ đâu ra thứ tốt như thế này?
Trên mặt Sở Quang lộ ra nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời.
- Lấy từ đâu ra không quan trọng, quan trọng là tôi có một đám người chơi nhỏ cần cù và dũng cảm. Với họ, tôi luôn có thể có được một số thứ tốt.
Giọng điệu có chút khoe khoang này khiến Hạ Diêm nhịn không được vùi đầu xuống, tiếp tục cân nhắc thiết bị trước mắt.
Đó không phải là vì cô ấy siêng năng như thế nào.
Thuần túy là hành động nhỏ không muốn mình trợn trắng mắt, bị ông chủ thân yêu nhìn thấy.
- Nếu có thể sửa chữa bàn làm việc này, tốc độ chế tạo đạn có lẽ đã sẽ nhanh hơn không ít. Hơn nữa chức năng của bàn làm việc này còn rất đầy đủ, ngoại trừ dao cắt, ngay cả mô-đun dập và mũi khoan cũng có... Nói cái mũi khoan này rốt cuộc là vật liệu gì? Sao tôi cảm thấy cứng hơn kim cương? À, với nó, việc xử lý một vài ống thép liền mạch không phải là một vấn đề lớn.
Nghe được chữ ống thép liền mạch, trong lòng Sở Quang khẽ động, lập tức hỏi.
- Nói cách khác, có thể chế tạo súng?
Hắn nghe không hiểu những thứ quá chuyên nghiệp, nhưng hắn nghe người chơi nói, nguyên nhân chính khiến nhà máy thép số 81 không chế tạo được súng là do không thể làm được ống thép liền mạch.
Nếu ai có thể giải quyết chuyện này, vấn đề sẽ được giải quyết ít nhất một nửa.
Nghe được câu hỏi của Sở Quang, Hạ Diêm trả lời đương nhiên.
- Mặc dù không đơn giản như ngài nghĩ, nhưng có công cụ, cũng không quá khó khăn. Nói như vậy đi, chỉ cần đem thỏi thép nhiệt độ cao tạo thành thanh thép, là có thể có được phôi nòng súng, sau đó lại tiến hành khoan lỗ, kéo dây, một nòng súng gần như đã xong.
- Khó khăn hơn là lỗ khoan phía sau và dây kéo, về phần nửa đầu... Nếu có vật liệu làm sẵn có thể dùng được, khó khăn trong việc chế tạo phôi nòng súng cũng không phải rất lớn, tôi cảm thấy nhà máy thép kia của ngài hẳn là đều có thể xử lý được.
Sở Quang có chút ngoài ý muốn nhìn Hạ Diêm một cái.
Xem ra bà cô này vẫn có chút bản lĩnh.
Chỉ là đơn thuần tương đối lười biếng.
- Phôi nòng súng thì tôi sẽ tìm người nghĩ biện pháp giải quyết, linh kiện hộp máy đâu? Cô có thể làm?
- Cái kia đơn giản, chờ tôi sửa xong bàn làm việc cho ngài, chắc cũng chỉ tốn một hai ngày. Nếu như thuận lợi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận