Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 500: Bị kẻ cướp đoạt bắt tù binh rồi? (2)

Chương 500: Bị kẻ cướp đoạt bắt tù binh rồi? (2)Chương 500: Bị kẻ cướp đoạt bắt tù binh rồi? (2)
Nhìn chằm chằm vào ánh lửa ngoài cửa sổ kính suốt từ, Dạ Thập không thể không lầm bầm.
- Quái vật...
Thân thể có thể chọi cứng với ống phóng tên lửa.
Quả thật không hợp thói thường.
Lúc này, thủ lĩnh của đám cướp đoạt đã rút lui đến lối vào của lối đi an toàn đột nhiên ngẩng đầu lên, nheo mắt lại nhìn thang máy đang đi lên.
Mặc dù ánh sáng lờ mờ, nhưng hắn vẫn nhìn thấy ba người trong thang máy.
Chộp lấy người bạn đồng hành ở phía sau, người đàn ông chỉ đạo đồng đội chạy ra ngoài, đồng thời bắn một con thoi về phía thang máy.
Sưu sưu sưu mấy viên đạn bay keng keng đụng vào thang máy, dọa Dạ Thập - người đang đứng bên cửa sổ kính nhảy dựng một phen.
Thang máy đủ rắc chắc để viên đạn chỉ để lại một chuỗi các vết tích giống như mạng nhện trên cửa sổ kính, lại không vó xuyên qua.
Thang máy đến trạm.
Không đợi cửa mở hẳn, ba người lập tức lao ra khỏi thang máy, chạy về phía bắc dọc theo hành lang, tạo thành một vòng tròn lớn rồi rời khỏi hàng rào từ phía sau tòa nhà số 3.
Tại thời điểm này, họ thấy có hơn bốn mươi hoặc năm mươi người đứng ở lối vào chính của Tòa nhà 3.
Cách đó không xa, trong đất trống, hai chiếc xe tải đang đậu, một số kẻ cướp đoạt dẫn linh cẩu đột biến vào tòa nhà, vội vã hỗ trợ đồng bọn của họ ở tiền tuyến.
Ba người trèo qua bức tường bị sập một nửa, bám vào bức tường của căn cứ thí nghiệm, vòng sang phía tây của tòa nhà 3, quan sát từ khoảng cách gần năm trăm mét.
Phương Trường:
- Mẹ nó chứ, đám này đông như thế à. Diệp Thập không khỏi mắng to:
- Chết tiệt, nhóm chó săn này từ đâu tới? Họ cũng đến để lấy thanh nhiên liệu?!
- Lúc đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ rất khó nói.
Phương Trường trốn sau bức tường bê tông vỡ vụn nói, lông mày nhíu chặt, cắn ngón tay cái một lát.
- Rõ ràng bọn họ định cắm trại ở đây... Nhìn hai chiếc xe tải đó, có cảm thấy quen thuộc không?
Dạ Thập nheo mắt lại, đột nhiên sửng sốt.
- Quân đoàn? Cmn? Bọn họ là người của quân đoàn?!
- Nhai xương...
Cuồng Phong chưa lên tiếng đột nhiên mở lời.
- Hãy nhớ những gì đã được đề cập trong bản cập nhật Alpha 0. 9... Do sự thất bại của các quân đoàn, lực lượng cướp đoạt khổng lồ đang trỗi dậy ở phần trung tâm của tỉnh Hà Cốc. Bây giờ xem ra, bọn hắn hẳn là tiếp quản một số trang bị của Quân đoàn.
Một nhóm kẻ cướp đoạt đã đến trang trại Trường Tồn trước đó, người lãnh đạo của bọn họ dường như được gọi là Đồ, bây giờ anh ta đang sửa đường với đám thập phu trưởng, tiếp nhận cải tạo lao động. Mà vũ khí họ sử dụng, thậm chí cả áo khoác họ mặc, đều giống như quân đoàn.
Ngay cả loại người lang thang kia cũng có thể lấy được trang bị của quân đoàn...
Có lẽ, những kẻ cướp có tổ chức này sẽ chỉ có được nhiều vũ khí hơn từ quân đoàn.
Biểu cảm trên mặt Dạ Thập và Phương Trường cũng trở nên nghiêm túc.
Phương Trường lập tức đưa ra phán đoán.
- Chúng ta phải báo cáo tình hình cho người quản lý càng sớm càng tốt.
- Ừm.
Cuồng Phong gật đầu.
- Tôi cũng nghĩ như vậy.
Lúc này Lão Bạch chắc đã offline. Sau khi trở về, bồi hắn ở trên trang web chính thức đi. ...
Nói thật, bản thân Lão Bạch cảm thấy mình vọt vào một đám kẻ cướp đoạt hẳn là đã chết. Xét cho cùng, bộ ngoại cốt không phải áo giáp điện, huống hồ vẫn là KV-1 cơ bản. Mặc dù tấm thép có thể chống đạn, nhưng nó không thể gánh được sự liên tục xạ kích và loạt đạn từ nhiều góc độ.
Loại 'Chiến Binh Bất Hảo trên chiến trường chỉ có thể xuất hiện trên chiến trường.
Sau khi chém liên tiếp ba tên cướp đoạt, làm bị thương bốn hoặc năm người, cuối cùng hắn cũng ngã xuống khi ăn hai đá vào bụng.
Tuy nhiên, điều mà Lão Bạch không ngờ tới là khi đội mũ chơi game lần nữa, hắn phát hiện nhân vật của mình chưa chết?
Lão Bạch liếc nhìn xung quanh, thấy rằng mình đang nằm trong một căn phòng.
Đây không còn là một công viên sinh thái dưới lòng đất, nó là một căn phòng trong tòa nhà phòng thí nghiệm số 3.
Các vết thương trên cơ thể hắn chỉ được băng bó đơn giản, VM và thiết bị đã được gỡ bỏ, cổ tay và mắt cá chân bị còng, hạn chế cử động của hắn.
Lão Bạch thử xem, phát hiện mình không thoát ra được, thấy vết máu trên băng gạc có dấu hiệu lan nhanh ra, hắn nhanh chóng dừng lại hành vi liều lĩnh của mình.
Mặc dù hắn đã sẵn sàng để trở thành anh hùng, nhưng trước đó, hắn muốn tìm hiểu rõ ràng tình cảnh hiện tại của bản thân.
Lúc này, cửa phòng mở ra.
Một người đàn ông với làn da rám nắng và hình xăm trên mặt bước vào từ ngoài cửa.
Lão Bạch liếc mắt nhìn hắn ta hai lần, người đàn ông này mặc một chiếc áo khoác lông rách nát, có lỗ trên quần, một đống đồ trang sức kỳ lạ treo trên cổ, răng và đá, hắn trông giống như một người nghệ sĩ chơi nhạc rock cực mạnh.
Đằng sau hắn ta là một người đàn ông mạnh mẽ với đôi môi khảm, hẳn là vệ sĩ hay bảo tiêu. Nếu như thay thế khẩu súng tiểu liên ống sắt trên tay hắn ta bằng guitar hoặc bass, đi bộ xuống phố có thể bị nhầm lẫn với một số ban nhạc rock mạnh...
Người đàn ông có hình xăm trên mặt đi tới trước mặt hắn, ngay lúc Lão Bạch đang suy nghĩ xem tên này muốn làm gì thì thấy người đàn ông này đột nhiên ngồi xổm xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm mình hắn, cái mũi như đại bàng áp sát, suýt nữa chọc vào mặt hắn.
Lão Bạch cảm thấy ớn lạnh trong lòng.
0a.
Không thể nào đâu?
Mặc dù cư dân của nơi trú ẩn có dáng dấp rất tốt, nhưng không đến nổi ngay cả đàn ông cũng...
- Các người là người sống sót của thành phố Thanh Tuyền?
Lão Bạch không hiểu hắn đang nói cái gì, cũng không muốn biết, cho nên bày ra vẻ mặt thà chết không khuất phục.
Người đàn ông dường như hiểu được biểu cảm trên khuôn mặt hắn, mỉm cười chế giêu và đứng dậy.
- Tên tôi là Tạp.
- Anh rất mạnh, cũng cực kỳ dũng cảm, là một cường giả.
- Một chiến binh như anh nên có địa vị và sự giàu có xứng đáng với anh, chứ không phải trở thành phân và nước tiểu của dị chủng.
- Hãy tham gia với chúng tôi, tận hưởng tất cả vinh quang và sự giàu có, hoặc trở thành một nô lệ thấp kém và bị bán để làm việc trong các hầm mỏ cho đến chết.
- Tôi sẽ cho anh thời gian để suy nghĩ.
Thốt ra xong những lời này, người đàn ông xoay người rời khỏi.
Cho đến cuối cùng, Lão Bạch vẫn không hiểu hắn muốn biểu đạt điều gì, chỉ nghe thấy một chuỗi tiếng chim hót líu lo.
Đối diện với căn phòng trống, Lão Bạch rơi vào im lặng.
Tục ngữ...
Tình trạng hiện tại của mình là gì?
Con tin?
Tù binh? Mẹ nói
Có chết hay không chứ!...
Hầm 404, Tầng B3.
Đứng trong khu vực trồng trọt, Sở Quang nhìn những chấm xanh to bằng giá đỗ trong đơn vị trông không đất, trên mặt hiện lên nụ cười như người cha già.
Bắp cải mầm nhanh chóng, nó xuất hiện chỉ sau ba ngày trồng.
Tỏi tây bên cạnh phải đợi thêm một lát, sẽ mất khoảng một tuần hoặc lâu hơn để xuất hiện.
Những loại rau lá này là các loại cây trông được sử dụng để cải thiện thực phẩm, những món ngon thực sự nằm trong các hàng của các đơn vị trồng bên cạnh chúng.
Vào đầu mùa xuân năm sau, các loại cây trông như ngô, lúa nước, lúa mì các loại cao lương sẽ thành thục. hắn dự định giữ tất cả các sản phẩm đầu tiên làm hạt giống.
Không chỉ là tàn tích nhà kính.
Sở Quang đã lên kế hoạch sử dụng tất cả đất đai từ phần phía bắc của công viên lăng hồ đến phần phía nam của khu du mộc.
Thổ địa dài rộng trọn vẹn mười cây số, miễn là có đủ lưu dân, không có vấn đề gì trong việc khai hoang hàng chục ngàn mẫu đất màu mỡ. Nếu tình hình lạc quan, nó có thể đạt 20. 000 mẫu trong năm đầu tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận