Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 269: Chim ruồi! Và các hoạt động đấu giá (2)

Chương 269: Chim ruồi! Và các hoạt động đấu giá (2)Chương 269: Chim ruồi! Và các hoạt động đấu giá (2)
Nghe được những lời này, Sở Quang đột nhiên phản ứng lại.
- Đường 762
Tiểu Thất vui vẻ nói.
- Vâng! Chủ nhân thật tuyệt vời.
Thật vậy.
Loại bỏ tất cả các tùy chọn lỗi và câu trả lời cuối cùng tự nhiên nổi lên.
Phía tây và phía tây bắc của công viên đất ngập nước là hồ, phía nam là Đất Chết, tòa nhà bỏ hoang, cơ sở công viên bỏ hoang chiếm đa số. Xa hơn về phía nam là phố Bethe và đường vành đai năm ở phía nam phố Bethe.
Về phần hướng bắc đến xưởng lốp xe bỏ hoang, người chơi nơi trú ẩn đã sớm tìm hiểu, duy nhất chưa từng khám phá cũng chỉ là đường 76 đối diện cửa đông.
Nói đến đây, nhà kính bỏ hoang dường như nằm ở lối vào đường 76. Phạm vi hoạt động của người chơi, khoảng cách với địa giới của người biến chủng cũng càng ngày càng gần.
Sở Quang nhìn bản đồ rơi vào trầm tư.
- Chậc!
- Phải nghĩ ra một cách, tận diệt những cơ bắp da xanh kia. ...
Sáng hôm sau.
Tuyết rơi dày, xem ra hôm nay là một ngày tốt lành hiếm có.
Trước cửa cửa hàng vũ khí, nhộn nhịp vây quanh một vòng tròn lớn.
Sau đó người chơi nhao nhao kiễn mũi chân, cách đám người nhìn xung quanh, giữ chặt người chơi bên cạnh, hỏi thăm rốt cuộc là tình huống gì.
- Chuyện gì đã xảy ra? Sao có nhiều người đông đúc như vậy ở đây?
- Hội đấu giá của cửa hàng vũ khí.
- Hội đấu giá?! Lúc nào lại đánh đoàn đội chiến, sao tôi không biết? - Không phải đoàn đội chiến, chính là hội đấu giá bình thường! Tôi cũng không biết tình huống gì, hình như là hoạt động tạm thời trong trò chơi, cậu không xem trang web chính thức sao?
- Không! Tôi vừa về nhà còn chưa cởi quần áo, đã đem mũ giáp chụp lên đầu.
- Mẹ kiếp, cậu không tắm?
- Buổi sáng thức dậy đã tắm như vậy! Hiện thực làm gì có trò chơi sảng khoái?
- Điên rồi điên rồi.
Sở Quang nhìn thoáng qua đám người vây quanh, thấy người tới đã không sai biệt lắm, hắng giọng, giơ cung trong tay lên, dùng giọng điệu trang nghiêm mà nghiêm túc nói.
-... Đây là một cây cung composite cơ khí từ nơi trú ẩn sâu nhất, truyền thuyết về nó... Vâng, trên thực tế, nó đã không để lại bất kỳ truyền thuyết nào!
- Điều đó không quan trọng.
- Thân cung mới tinh, dây cung sáng bóng, ống ngắm tầm xa có thể zoom có thể thu được, lắp pin còn có thể dựa vào ổ đĩa điện để tích lũy lực cho nhóm ròng rọc, giúp các cậu phát ra một cú bắn chết người! Nó là sản phẩm mới nhất không thể chối cãi, được sinh ra để săn bắn. Truyền thuyết về nó, chờ đợi cho các cậu viết lên.
- Giá khởi điểm là 100 bạc! Mỗi lần tăng giá không được ít hơn 1 bạc.
- Không giới hạn.
- Không ra hạn giá cao nhất.
- Kích thích.
Trong nháy mắt khi lời nói vừa ngưng, bầu không khí tại hiện trường trong nháy mắt sôi trào.
- 101 bạc.
- Tôi ra 102 bạc!
- Không! Cậu có vấn đề! Tôi ra 110 bạc.
- Tôi cũng góp một tay, 120 bạc, cung này nhìn thế nào so với súng cũng còn trâu hơn, nếu dùng mũi tên ba cạnh, làm tốt có thể bắn thủng... - 130 bạc! Cậu nói quá nhiều.
- 1801
Tiếng la hét đều bị phá vỡ.
Hiện trường trong nháy mắt yên tĩnh một chút.
Mọi người nhao nhao nhìn về phía người hét giá, vốn tưởng rằng lại là Con Muỗi chưa bao giờ tiến lên tiên tuyến kia, kết quả lại là anh trai duy nhất lên kế hoạch tự mình cấm ngôn - Chuột Đồng Đang Lẩn Trốn Trong Hẻm Núi.
- Anh ta có thể dùng cung tên không?
Bị ánh mắt mọi người nhìn có chút ngượng ngùng, Chuột Đồng mặt đỏ tai hồng tranh luận một câu.
- Tôi là hệ nhanh nhẹn, có vấn đề sao?
Lặng ngắt như tờ.
Khí thế bức bách của hắn, bên cạnh có một người chơi mới gần hắn, nhỏ giọng lắc lắc một câu.
- Không có...
- Đúng không.
- Khụ, tôi 188, gom góp một con số may mắn.
“..E
Chuột Đồng vừa đắc ý không được hai giây, quay đầu lại nhìn về phía bàn tay đang giơ trong đám người. Mọi người xung quanh thấy thế, nhao nhao thở dài, Con Muỗi quả nhiên vẫn ra tay.
Sau khi giá cả phá vỡ 150, chính là thần tiên đánh nhau.
Người chơi của đội thứ ba đã rời khỏi đấu thầu và người chơi của đội thứ hai vẫn chờ đợi xem.
Thành thật mà nói, vũ khí được bán cho bất cứ ai cũng được, nhưng duy nhất Sở Quang không muốn bán cho Muỗi. Tên này mỗi lần chụp được đồ đạc, cho tới bây giờ đều không cần, toàn bộ đều coi như đồ vật sưu tâm. Ví dụ như khẩu súng tiểu liên kiểu Bọ cạp, còn có khẩu súng săn hai nòng do đại Boss Huyết Thủ thị tộc rơi ra, Sở Quang cho tới bây giờ chưa từng thấy tên này mang ra dùng qua.
- Có gan để sử dụng sao?
- Có thể sinh con hay là có thể làm cái gì chứ?
Ngay sau đó, một bàn tay lớn của công lý, nâng lên.
- 200 bạc.
- Mẹ kiếp?!
- Hai, hai trăm?!
Chuột và Muỗi, ánh mắt hai người trong nháy mắt đều trợn tròn.
Quay đầu lại nhìn, chỉ thấy người giơ tay lên lại là anh trai Phương Trường vào trò chơi còn sớm hơn bọn họ.
Người chơi xung quanh cũng xì xào bàn tán.
- 200 bạc mua 1 cây cung?!
- Điên rồi, tiền này có thể mua 2 khẩu súng.
- Nhưng tôi cảm thấy hẳn là không thiệt thòi, ví dụ như buộc thuốc nổ vào mũi tên ba cạnh. Các cậu đã bao giờ chơi một cuộc khủng hoảng card đồ họa? Đó là những gì tôi đang nói đói
- MMP, anh đừng nói nữa, hệ trí tuệ của lão tử đêu muốn mua.
- Ô ô ô, lúc nào tôi mới có thể có tiền như vậy đây.
Phương Trường không để ý tới những lời bàn tán của những người chơi khác, nhìn về phía anh Muỗi, ngượng ngùng cười hắc hắc.
- Anh em nể mặt, tôi thực sự giúp nó hữu ích khi mua nó.
Trong những người chơi này, đại khái không ai biết dùng cung tiễn hơn hắn.
Muỗi bất đắc dĩ buông tay, tỏ vẻ đầu hàng.
- Người một nhà, tôi từ bỏ. Không bỏ cuộc cũng không còn cách nào khác.
Lúc trước bán cung gỗ cho người mới hắn quả thật kiếm được một khoản, nhưng chỉ phí sáng chế sáng tạo của hắn cũng lớn, hơn nữa trước đó một trận mua và mua, tiền trong túi hắn cộng lại chỉ còn lại 190 bạc.
Chuột Đồng vẻ mặt ảo não la hét.
- Không! Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Tham ô công quỹ sao?!
Phương Trường còn chưa nói gì, Dạ Thập chui ra.
- Ha ha, cậu nghĩ rằng chúng tôi sẽ không làm bất cứ điều gì khác ngoài việc đốt gạch à? Không nói cái khác, nhiệm vụ độc quyên của nhà máy gạch, đem sản lượng hàng ngày tăng lên trên 5000. liền trực tiếp có 100 bạc.
Lời còn chưa dứt, Lão Bạch đã che miệng Dạ Thập lại.
- Được rồi, cậu đừng nói nữa.
Kế hoạch bị nghe thấy, cẩn thận sẽ không còn.
Tuy nhiên nói là nói như vậy, 200 bạc này thật ra cũng là toàn bộ tiền gửi của tiểu đội Ngưu Mã. Sở dĩ Phương Trường không giơ bảng là đang bàn bạc với các đồng đội.
Không đi vòng quanh, anh ta muốn cây cung này.
Anh ta hiện tại bắn tên, ngoài 50m đã có thể bắn trúng mục tiêu di động, nếu như có thể lấy được cây cung này, sức chiến đấu của anh ấy sẽ trực tiếp tăng gấp mấy lần, DPS (Damage Per Second) của đoàn đội cũng sẽ tăng theo một mảng lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận