Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 767: Cắt rau hẹ cái nào cần phải đao? (3)

Chương 767: Cắt rau hẹ cái nào cần phải đao? (3)Chương 767: Cắt rau hẹ cái nào cần phải đao? (3)
Ai lo lắng nhất về sự sụt giảm giá đồng?
Tất nhiên là những người đã mua nó với đòn bẩy tăng gấp N lần.
Một khi để các Thương hội khác phát hiện ra, họ đang gánh một khoản nợ khổng lồ và chất đầy một nhà kho quặng đồng, họ chắc chắn sẽ cười phá lên, sau đó quyết đoán bán thêm nhiều quặng đồng cho hắn.
Thực ra không cần đòn bẩy N lần, chỉ cần khi 80% lượng đồng trên thị trường nằm trong tay hắn, bất kể hắn sử dụng đòn bẩy 80% hay 800%, hắn đều phải gánh chịu hậu quả.
- Lũ chuột chũi chết tiệt này.
Sim đã kìm nén rất lâu, cũng không nghĩ ra cách nào để mắng những người ở Bắc Giao, cuối cùng chỉ có thể nghiến răng nói ra câu này.
Cho đến bây giờ, hắn vẫn kiên định tin rằng, Liên minh mới chắc chắn sẽ xuất binh đánh bộ lạc Tước Cốt.
Nhưng chỉ riêng việc hắn tin thì có ích gì?
Thị trường có thể bị cảm giác của một người chi phối sao?
- Ông chủ, ông chủ.
Enjet nói một cách thận trọng.
- Chúng ta có nên mua nữa không?
- Mua cái đầu cậu ấy!
Sim không kìm được mà mắng.
Nhìn những thuộc hạ lúng túng, hắn hít một hơi thật sâu, kiềm chế cảm xúc.
- Giữ nguyên mức dự trữ tôn kho...
Enjet do dự nói:
- Vậy còn số đồng trong kho thì sao...
Sim nghiến răng nghiến lợi nói. - Giữ lại!
Hắn là người kiếm được nhiều tiền.
Những kẻ ngu ngốc thành sự không đủ mà bại sự có thừa kia muốn bán thì cứ bán đi, cho dù giá quặng đồng giảm xuống bằng giá quặng sắt thì hắn cũng không bán.
Trận chiến này sớm muộn gì cũng sẽ nổ ra.
Sớm muộn gì cũng có thể mọc lại.....
- Không phải muốn theo huynh đệ làm giàu sao?
- Đừng trách huynh đệ không giúp, mua ngay đi, nếu không mua nữa thì sẽ không mua được nữa.
Nhìn vào báo cáo được gửi từ căn cứ quân sự thị trấn Hồng Hà, Sở Quang không nhịn được bật cười.
Đúng là hắn tung tin đồn, nhưng hắn cũng không ngờ lại hiệu quả đến vậy.
Giá quặng đồng giảm 37%.
Nguồn cung thậm chí còn tăng gấp bốn lần.
Và đây mới chỉ là dựa trên nền tảng của hai tuần trước, hiệu quả của quả bom khói còn vượt xa dự kiến ban đầu của Sở Quang.
Ban đầu là hy vọng giá trở lại hợp lý, kết quả là những chủ mỏ và chủ Thương hội khi nghe tin Liên minh mới phát hiện ra quặng đồng, người này người kia đều hạ mức dự trữ quặng đồng trong kho của mình, không chỉ theo hắn đi mua quặng đồng, Thương hội Mã Đề thiết đã ăn một bụng hàng, đoàn thương của Liên minh mới cũng chất đầy quặng đồng giá rẻ.
Do quặng đồng chủ yếu tồn tại dưới dạng sunfua nên giá lưu huỳnh cũng bị ảnh hưởng.
Cân nhắc đến việc sau này khách hàng lớn của họ có thể không mua hai thứ này ở đây nữa, nên việc hạ giá tồn kho khi có thể bán được giá tốt là lựa chọn an toàn nhất.
Tuy nhiên, một khi việc bán tháo bắt đầu, rất có thể cảm xúc chứ không phải logic sẽ chỉ phối thị trường.
Về sau, không chỉ các Thương hội lớn bán tháo, mà các đoàn thương đến thị trấn Hồng Hà cũng lần lượt lựa chọn chờ đợi, xem có thể mua được giá rẻ hơn không. Và những người tiêu thụ quặng đồng lớn như Liên minh mới, tự nhiên trở thành người chiến thắng lớn nhất.
Thực ra chiếm được thị trấn Hồng Hà cũng là một lựa chọn, và không khó.
Nguy hiểm hơn một chút là Sở Quang trực tiếp ban nhiệm vụ, yêu cầu những người chơi hỗ trợ thị trấn Hồng Hà ở tiền tuyến chuyển họng súng tấn công những NPC xung quanh, trực tiếp xé toạc một lỗ hổng trên tuyến phòng thủ, thả những kẻ cướp đoạt của Xà thị tộc vào.
Lúc đó tự mình xuất binh dọn dẹp tàn cục.
Một sư đoàn quân là đủ.
Rủi ro duy nhất là Nha thị tộc từ Xà thị tộc hay tin, nhân cơ hội này đánh úp về phía nam, tiện thể vây Ngụy cứu Triệu.
Dù sao thì đây không phải là trò chơi theo lượt, lúc mình ra tay, khả năng người khác đứng im không nhúc nhích là rất nhỏ.
Nhưng vấn đề cũng nằm ở đây.
Do không phải là trò chơi theo lượt, nên chiến tranh vẫn phải căn cứ vào đối tượng chiến tranh, tính toán một chút về thủ đoạn và lý do.
Lý do này được chia thành hai loại: đối nội và đối ngoại.
Đối nội chỉ cần dùng lý do giải phóng nô lệ là đủ, cư dân của liên minh mới ủng hộ hắn là từ tận đáy lòng, về phía người chơi thì chỉ là chuyện của một bản mở rộng mà thôi.
Dùng tài khoản phụ của người lập kế hoạch để đưa ra 'thông báo tuyên chiến", thậm chí có thể không cần giải thích, nơi tốt nhất để người chơi sử dụng cũng chính là ở đây, có thể giải thích thì dùng cốt truyện để tự hợp lý hóa, không giải thích được thì dùng thiết lập để giải thích.
Người con hiếu thảo Lô Đan Luân có thể dùng một nhát kiếm chém chết cha mình, hôm nay tôi là người quản lý, tâm trạng không tốt, hóa đen đâm một đồng đội thì sao nào? Lại không ký giao ước, điều này rất hợp lý!
Nhưng nếu đối ngoại thì lý do này lại rất khó để nói.
Thành Cự Thạch Cự đến Thành Rác, rồi đến các khu định cư của những người sống sót xa xôi khác, mặc dù đều phản đối những kẻ cướp đoạt, nhưng không có một nơi nào chống chế độ nô lệ, chỉ có nơi thừa nhận tính hợp pháp, có nơi cho phép buôn bán. Nhưng không cho phép tự mình buôn bán riêng.
Trong mỏ của thị trấn Hồng Hà có không ít nô lệ, bản thân họ cũng là những kẻ cướp đoạt bị các khu định cư của những người sống sót khác bắt giữ.
Dùng lý do giải phóng nô lệ để tuyên chiến với họ, còn không bằng dứt khoát không tìm lý do này, không nói một lời là đánh nhau, lúc những người khác còn ngơ ngác thì đã đánh xong rồi, mở rộng ảnh hưởng ngược lại còn nhỏ hơn một chút.
Lấy việc bãi nô làm lý do chiến tranh, - debuff trừng phạt ngoại giao có khi còn cao hơn cả bộ tộc Tước Cốt.
Có những thứ cần có đất đai, người tiên tiến mới có thể có tư tưởng tiên tiến, dù là nơi trú ẩn số 117 hay nơi trú ẩn số 401, nguyên nhân cuối cùng khiến họ thất bại chỉ có một.
Lý do, đó là không xem xét đến tình hình thực tế của vùng Đất Chết, hoặc đã xem xét đến nhưng không bỏ được sự kiêu căng của người văn minh.
Họ cho rằng thứ tốt, có lẽ người khác lại không nghĩ như vậy.
Họ có thể nhìn thấy chuyện mười năm sau, nhưng những người được họ quản lý có thể chỉ muốn sống ở hiện tại.
Giống như bà chủ Hạ trước đây vẫn thích lười biếng trốn việc, mặc dù Sở Quang không ít lần trêu chọc cô ta, nhưng chưa bao giờ thực sự đuổi cô ra ngoài.
Hắn cũng không phải bẩm sinh đã là người quản lý, đã từng sống ở tầng lớp dưới cùng, hắn rất hiểu cảm giác của cô khi ở vị trí đó.
Không phải mọi chuyện đều có đúng sai.
Ngược lại, dáng vẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện của Tiểu Ngư đôi khi lại khiến hắn cảm thấy đau lòng.
Nhìn người quản lý có khuôn mặt tràn đầy lạc quan, vẻ mặt của lão Charlie vẫn có chút lo lắng.
Giá nguyên liệu giảm tất nhiên là đáng mừng.
Nhưng giảm quá nhanh, cuối cùng vẫn sẽ làm tổn thương chính họ. - Tôi phải nhắc nhở ngàu rằng giá đồng và lưu huỳnh giảm là do việc giải phóng kho dự trữ, chứ không phải do sản lượng tăng. Nếu những người chủ mỏ giảm sản lượng vì lý do này, giá đồng có thể sẽ cao hơn trước sau vài tháng.
- Ông nói đúng, vì vậy cuối cùng chúng ta vẫn phải tự giải quyết nguồn cung nguyên liệu thô.
Sở Quang đặt bản báo cáo xuống và nhìn về phía lão Charlie đang đứng đối diện bàn làm việc.
- Theo dữ liệu phản hồi từ bộ phận hậu cần, chúng ta đã dự trữ 700 tấn đồng, và còn khoảng 1200 tấn nữa đang trên đường đến, những nguồn tài nguyên này đủ cho chúng ta tiêu thụ trong ba tháng tới.
Với hiệu suất sản xuất hiện tại của khu công nghiệp, cần 16,7 tấn đồng để sản xuất 1 triệu viên đạn.
Chỉ riêng việc chế tạo đạn, 1200 tấn đồng này có thể chế tạo hơn 71 triệu viên đạn.
Chiến đấu ở Tây Châu căn bản không cần nhiều đạn như vậy, thậm chí còn không cần đến một nửa.
Ban đầu, hắn chỉ định chuẩn bị 5 triệu viên đạn, sau đó có thể vừa chiến đấu vừa sản xuất.
Dự kiến đến khi chiến tranh kết thúc, tổng lượng đạn tiêu thụ sẽ không vượt quá 10 triệu viên.
-... Ngài thực sự không để lại chút đường lui nào cho mình.
Nhìn khuôn mặt ngạc nhiên của ông già, Sở Quang mỉm cười thản nhiên, đứng dậy đi đến bên bức tường, nhìn những lá cờ cắm trên bản đồ và khẽ nói.
- Trong vòng một tháng, tôi sẽ giải phóng Tây Châu khỏi tay bộ lạc Tước Cốt.
- Đội khai thác của chúng ta sẽ mang theo thiết bị và cùng lên đường với những quả đạn pháo chúng ta gửi đến tiền tuyến.
- Sau đó, dù đồng và lưu huỳnh ở nhà hàng xóm có bán đắt hay rẻ thì cũng không liên quan đến chúng ta nữa.
- Dù sao thì sau này chúng ta cũng không mua của họ nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận