Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 457: Chữ đỏ! Treo thưởng nhiệm vụ! (2)

Chương 457: Chữ đỏ! Treo thưởng nhiệm vụ! (2)Chương 457: Chữ đỏ! Treo thưởng nhiệm vụ! (2)
Tuy nhiên, ngay sau đó, VM của Muỗi và Chuột Đồng đồng loạt chấn động.
Hai người vội vàng mở màn hình ra, mà cơ hồ trong nháy mắt nhìn về phía màn hình, trên mặt cơ hồ là không hẹn mà cùng nổi lên kinh ngạc cùng kinh hỉ khó tin.
Trương Hải không có VM, tò mò ghé qua.
- Tình huống gì? Cho tôi xem... Mẹ kiếp?!
Chỉ thấy trong màn hình, treo một hàng cửa sổ bật lên nhiệm vụ.
[Nhiệm vụ tiền thưởng: treo giải thưởng danh tiếng đỏ]
[MÔ tả: Một nhóm người đàn ông vô sỉ đã đánh lén và tàn nhẫn giết chết những người bạn đồng hành của chúng ta, vị trí của họ đã được đánh dấu trên bản đồ và thông tin hình ảnh đã được cập nhật trên thanh nhiệm vụ. Bắt chúng, không kể sống và chết! ]
[Phần thưởng: 200 bạc cho mỗi mục tiêu, 200 điểm cống hiến].
Nhìn thấy phần thưởng này, Trương Hải hận không thể chọc ánh mắt vào màn hình.
200 bạc!?
Đây, đây là thế giới của người mạnh sao?!...
Lối vào ga tàu điện ngâm Garden Street.
Lambert cầm súng máy hạng nhẹ liếc mắt nhìn đống thi thể trên mặt đất, lại nhìn thoáng qua đường phố xa xa một mảnh vắng vẻ, chậm rãi hít sâu một hơi.
Lúc này, trong kênh truyền thông truyền đến tiếng đồng đội.
- Mẹ kiếp... Ở đây cũng quá yên tĩnh.
- Dù sao cũng là mùa đông, vừa rồi còn có tuyết một lát.
- Các cậu nói những người đó có đến không?
- Có lẽ có, có lẽ không, tôi hy vọng họ tốt nhất không đến để chết.
- Thời tiết quỷ quái này cái gì cũng tăng giá, đạn cũng không rẻ.
Lambert không nói gì. Mặc dù hắn đồng ý với những lời này, nhưng không đánh dường như không có khả năng.
Hơn mười mạng sống.
Đối với thành Cự Thạch mà nói không tính là gì, nhưng đối với đám nhà quê ở ngoại ô phía bắc mà nói, chết nhiều thanh niên tráng niên như vậy, đủ để cho bọn họ mất đi lý trí.
Trong chốc lát lúc rút lui, chỉ sợ sẽ có một hồi huyết chiến.
Đúng lúc này, trong kênh truyền thông truyền đến âm thanh của Carl.
-... Tiểu đội C lưu ý rằng các mục tiêu nghi ngờ thù địch đang đến gần các cậu.
- Phương vị?
- Hướng bắc. Không, chờ đã... Không chỉ phía bắc, phía tây cũng có một đội.
Âm thanh của Carl mang theo một tia kinh ngạc, tiếp tục nói.
- Bọn họ tựa hồ chia làm ba đến bốn đội, các cậu tốt nhất nên cẩn thận một chút, độ tổ chức của những người này rất cao, trang bị của bọn họ tuy rằng không tính là tinh xảo, nhưng so với những người vừa rồi thanh lý của chúng ta có thể mạnh hơn không chỉ một chút nửa điểm.
- Có thể xác định nhân số không?
- Đại khái ba mươi người.
Nghe được chỉ có ba mươi người, bốn người tiểu đội € lưu thủ trên mặt đất, không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu đội trưởng nói trên kênh truyền thông.
- Giúp chúng tôi theo dõi chặt chẽ một chút, nếu có mục tiêu uy hiếp cao, thay chúng tôi đánh sạch.
Carl trả lời.
- Không thành vấn đề, tôi đang nhìn, các cậu cẩn thận.
Ba mươi người mà thôi.
Mặc dù nhiều hơn một chút, nhưng nó đã không vượt quá mong đợi của họ.
Điều duy nhất làm Lambert ngạc nhiên là những người này phản ứng nhanh hơn anh ta nghĩ.
Từ Công viên Đất ngập nước Lăng Hồ đến đây cũng ít hơn 4 km.
Lấy hoàn cảnh giao thông phức tạp trên Đất Chết, trừ phi bọn họ ở tiếng súng vang lên trước tiên đã chạy về phía này, nếu không căn bản không có khả năng nhanh như vậy tiến vào tâm mắt của Carl.
Huy động rất nhiều người trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.
Làm thế nào để họ làm điều đó?...
Lambert không bao giờ có thể hiểu được vấn đề.
Hơn mười người chơi ngay lập tức offline, Sở Quang trước tiên phát hiện ra, cảm giác được tình huống không đúng, lập tức điều máy bay không người lái Chim Ruồi bố trí ở căn cứ tiền đồn tới.
Nhìn thi thể xiêu vẹo vẹo trên mặt đất, Sở Quang đang chuẩn bị công tác di dời nhà máy sắt thép số 81, nhất thời tức giận nổi trận lôi đình.
Mấy tên chó chết từ đâu tới!
Dám đụng đến di tích của mình?
Sở Quang không nói hai lời ném một dấu hiệu nhiệm vụ trên bản đồ, đồng thời dùng máy bay không người lái truy đuổi được hành tung của mục tiêu, tất cả đều thiết lập treo thưởng màu đỏ.
Cùng lúc đó, hầu như tất cả người chơi gần căn cứ tiền đồn và giữ VM đều nhận được cửa sổ bật lên cho nhiệm vụ treo thưởng.
Cũng cơ hồ là tất cả mọi người, đều không hẹn mà cùng mở to hai mắt.
Một đầu người 200 bạc 200 cống hiến.
Khi quản lý đại nhân phát hành nhiệm vụ, thực sự không nhấn thêm một 0?!
Tầng B2 của nơi trú ẩn, quảng trường Trung tâm.
Cái Đuôi vừa sống lại, kéo Tư Tư, hưng phấn lắc lắc VM trong tay nói.
- Tư Tư ơi! Nhìn vào VM nhanh lên! Nhiệm vụ này rất lợi hại, màu còn là đỏ! Chúng ta cùng nhau đi làm thôi! Tư Tư bị lôi kéo lắc qua lắc lại, biểu tình ít nhiều có chút chán nản.
- Cái Đuôi, cậu có chắc không? Chúng ta chỉ mới sống được vài phút.
- Có quan hệ gì? Đuôi cảm thấy trạng thái đang rất tốt không thể tốt hơn! Lấy lại tinh thân thôi, chúng ta đã ngủ cả ba ngày rồi!
Ngủ ba ngày cũng được.
Không có mũ chơi game, cô cũng không biết ba ngày này làm thế nào để vượt qua, buổi tối mở mắt không ngủ được, ban ngày cảm thấy mọi người bay trên bầu trời.
Nhìn Cái Đuôi tràn đầy tinh lực, Tư Tư thở dài nói.
- Tôi nói cậu ah... Có phải là nhầm lẫn bên nào mới là thế giới thực hay không.
Cái Đuôi không quan tâm nói:
- Không quan trọng! Thế giới thực yếu đuối!
Tư Tư:-...
Tàn tích nhà kính.
Dạ Thập đang ăn lương khô, bỗng nhiên nhảy dựng lên như giống như phát hiện đại lục mới.
- Mẹ kiếp, Phương Trường! Anh nhìn VMI
- Nhìn thấy.
Phương Trường đang nhìn chằm chằm màn hình VM, ngồi suy tư, tay phải sờ sờ cằm, lâm vào trâm tư.
- Tuy nhiên rất kỳ quái, vì sao NPC cũng hiện ra màu đỏ?
- Loại chuyện này có quan trọng không? Một đầu người 200 bạc.
Ánh mắt Cuồng Phong lấp lánh, tay phải của hắn đã đói khát khó nhịn.
- Quả thật, với phần thưởng này, tôi cũng không thể coi như không thấy. Đúng rồi...
Phương Trường nhìn về phía Dạ Thập.
- Tôi nhớ hôm qua cậu có nói ở trong nhóm, cậu đi theo lão Chuột bên kia xem cuộc chiến, phát hiện có người nhìn chằm chằm bọn họ? Dạ Thập gãi gãi đầu.
- Ách, tôi cũng không xác định chính xác, chỉ là lúc ấy đột nhiên có loại cảm giác bị thứ gì đó nhìn chằm chằm.
Phương Trường yên lặng trong chốc lát, bỗng nhiên gật đầu.
- Ừm, nếu như phân tích của tôi không sai, làm không tốt chúng ta có thể bỏ lỡ một nhiệm vị chỉ nhánh ẩn.
Ba người sửng sốt một chút.
Đặc biệt là Dạ Thập.
- Cái gì, có ý gì ?
Phương Trường suy nghĩ nói:
- Không có gì, tôi chỉ, người theo dõi cậu hôm qua rất có thể là một nhóm cùng với đơn vị hôm nay tập kích đám người Chuột Đồng.
Dạ Thập kinh ngạc:
- Mẹ kiếp, trò chơi này chân thật như thế sao?
- Chỉ là một loại phỏng đoán, về phần cụ thể là cái gì, chỉ sợ cũng chỉ có Quang ca biết. Tóm lại, sau này manh mối như vậy vẫn nên chú ý nhiều hơn, làm không tốt sẽ bỏ lỡ thu hoạch lớn.
Nói xong, Phương Trường từ trên mặt đất đứng dậy, đưa tay nhặt lên cung composite cơ giới tựa vào tường, ngón trỏ búng lấy dây cung, nhẹ nhàng kéo xuống như khởi động.
- Đi thôi.
- Săn bắn sắp bắt đầu.
Trong lúc bọn họ tán gẫu, đã có một trăm người tiếp nhận nhiệm vụ, hơn phân nửa trong số đó đều là LV5, hơn nữa nhân số còn đang không ngừng tăng lên.
Cũng may là một nửa số người trong server đã đi đến bản đồ mới.
Nếu không chỉ có mười hai mục tiêu này.
Đi trễ, chỉ sợ ngay cả ngụm canh cũng không phân được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận