Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 436: Công việc của những người lưu vong (2)

Chương 436: Công việc của những người lưu vong (2)Chương 436: Công việc của những người lưu vong (2)
Phương Trường:
- Tóm lại, mặc dù cập nhật NPC có thể phẫu thuật, nhưng Cuồng Phong vẫn phải chú ý, chi phí phẫu thuật cài đặt lại cấy ghép thân thể nhân tạo là 50 bạc. Hơn nữa đây vẫn là dưới tình huống không có hư hại, sửa chữa cơ khí thân thể nhân tạo lại cần phải thu phí thêm.
Dạ Thập:
- Các anh nói xem, Quang ca có sắp xếp một lần giết người kịch tính hay không, kiểm tra xem chức năng cấy ghép thân thể nhân tạo có BUG hay không. (Mặt cười).
Lão Bạch:
- Xoẹt? Góc độ ý nghĩ của cậu thật là mới lạ... Nói ra cũng đúng, nếu không vì sao đột nhiên để cho Cuồng Phong đột nhiên được một cánh tay.
Cuồng Phong:
- Mẹ kiếp, các anh đừng làm thết (hoảng sợ).
Phương Trường:
- Khụ khụ, được rồi, các cậu đừng làm Phong ca sợ tới mức không dám ra ngoài.
Cai Thuốc: - Hahahahal...
Tầng B2 của nơi trú ẩn.
Ân Phương ngồi ở căng tin ăn cơm.
Thức ăn hôm nay là cơm chiên thịt ngô, hương vị vô cùng ngon, đại khái là món ăn ngon nhất hắn ăn được trong nửa năm qua.
Điều duy nhất không ổn chính là, xung quanh hắn vây quanh một đám người.
Những người này, giống như những con khỉ đang nhìn vào công viên sinh thái, tò mò đánh giá hắn, như thể làm như vậy có lợi cho họ.
Nghĩ đến quản lý dặn dò mình không cần để ý tới bọn họ, qua hai ngày là tốt, Ân Phương cũng không để ở trong lòng, chỉ xem những thổ dân này chưa từng thấy qua thế giới lần đầu tiên nghe nói đến học viện hai chữ này. Nhanh chóng ăn xong, hắn đưa khay lên xe thu gom, nơi có máy rửa tự động, sẽ xử lý dư lượng thực phẩm và dầu mỹ, và sử dụng tia cực tím để khử trùng và khử khuẩn.
Ấn Phương suy nghĩ không có việc gì làm, vì thế rẽ một vòng, đi đến phòng tắm ở khu công cộng.
Phòng tắm ở đây có phân vùng giới tính, hơn nữa trả tiền sử dụng, Sở Quang cho hắn chi phí sinh hoạt hàng ngày là 10 bạc, số tiền này cũng đủ để hắn ở trong nơi trú ẩn sinh hoạt bình thường.
Nhưng chuyện làm hắn không thể nhịn được rất nhanh đã xảy ra, đám cuồng theo dõi này chẳng những muốn nhìn hắn ăn cơm, lại có thể còn muốn nhìn hắn tắm rửa.
Nhìn cái quỷ gì.
Chính các anh không có sao?
- Đủ rồi, lại để cho tôi nhìn thấy các anh đi theo, tôi sẽ nhớ kỹ từng khuôn mặt, hơn nữa cam đoan lần sau khi động đao, nối khuôn mặt này ở mông! Tôi thề là tôi có thể làm được.
Đây là câu Sở Quang dạy cho hắn.
Nói là dùng để phòng thân.
Nếu ai đó tiếp tục theo dõi quấy rối hắn, chỉ cần nói những lời này ra khỏi miệng, họ sẽ ngay lập tức giải tán. Tuy nhiên tận lực không nên dùng quá thường xuyên, một ngày tốt nhất chỉ dùng một lần, nếu không dùng nhiều cũng vô dụng.
Ân Phương đoán, những lời này đại khái là nguyền rủa khó nghe gì đó, chỉ là âm tiết này thật sự đủ dài, nếu không phải trí nhớ của hắn thật sự tốt, không nhất định có thể nhớ kỹ.
Nhưng điều khiến Ân Phương không biết chính là, sau khi đám người chơi kia rời khỏi, liền đi diễn đàn bàn về hắn.
- NPC mới này là quả thật trâu bò! Hắn có thể đặt đầu vào mông!
- Mẹ ơi, thù bao lớn mới làm thế?
- Theo thống kê của tôi, cuộc trò chuyện sẽ được kích hoạt sau 31 phút 71 giây.
- Nói xem, đầu đặt vào mông là loại trải nghiệm như thế nào?
"E hèmmm... Có ai muốn thử không? Tầng B1 của nơi trú ẩn.
Hiện tại quy mô người chơi đã đạt tới năm trăm người, trong đại sảnh luôn có người ra vào, Sở Quang vì phòng ngừa người chơi vụng trộm chơi máy tính của mình, vì thế chuyển tất cả đồ đạc đến phòng trống bên cạnh.
Sau khi đặt hàng yêu cầu thợ mộc một bộ đồ nội thất bằng gỗ rắn với phong cách tối giản, hắn đã biến nơi này thành 'văn phòng quản lý' của riêng mình.
Sau tất cả, NPC cũng cần một chút riêng tư.
Luôn để cho người chơi nhìn, Sở Quang cảm thấy không được tự nhiên.
- Tôi thực sự đã chịu đựng đủ! Những cư dân ở đây không có gì khác để làm à? Mặc kệ tôi làm bất cứ điều gì, họ đều ở phía sau, sau đó nhìn tôi chỉ trỏ, không có chút lịch sự nào!
Đi vào phòng quản lý, vẻ mặt Ân Phương tràn đầy sụp đổ oán giận nói với Sở Quang.
- Đừng kích động, đây là phương thức bọn họ tỏ vẻ nhiệt tình, qua hai ngày nữa là tốt rồi. Cậu muốn uống sữa không?
Ngón trỏ Sở Quang nhẹ nhàng chạm vào bình ấm điện ở góc bàn, bên trong chứa sữa nóng.
- Cảm ơn, xin vui lòng cho tôi một ly... Ở đây của ngài có cà phê viên không? Hoặc cà phê đông khô cũng được, tôi không phải quá kén chọn.
- Không có.
Sở Quang cầm lấy ly giấy dùng một lần rót cho hắn một ly sữa, đưa tới tay hắn.
- Điều kiện nơi này có chút gian khổ, chúng ta đang khởi nghiệp, hiểu một chút.
Tiếp nhận một ly sữa nóng từ trong tay Sở Quang, Ân Phương cầm ly trong tay, sau khi uống một ngụm, cảm giác hơi thoải mái một chút.
Trên thực tế, cuộc sống ở đây rất tốt, ít nhất là tốt hơn nhiều so với những ngày hắn chạy trốn.
Một khi tiếp nhận thiết lập này, hắn phát hiện chuyển vào thật ra cũng không tệ như trong tưởng tượng.
Nơi này hầu như tất cả đều là ưu điểm, chính là người có thể nói chuyện quá ít. - Lại nói tiếp, quả thật rất khó tin được, số trú ẩn của ngài là ba con số, không đến mức kinh phí thiếu hụt như vậy chứ.
- Cái này có quan hệ gì với con số sao?
Sở Quang thuận miệng hỏi.
Ấn Phương gật gật đầu nói.
- Tất nhiên sẽ có một chút, nói chung một nơi trú ẩn được đánh số chữ số, kinh phí thường cao hơn nơi trú ẩn được đánh số hai chữ số, nơi trú ẩn hai chữ số cao hơn ba chữ số. - Đối với nơi trú ẩn bốn và năm chữ số, và nơi trú ẩn tư nhân không được đánh số, thường có kinh phí rất đáng thương, một số thậm chí không làm được cả chu kỳ, chỉ làm một nửa vòng lặp.
Là một nhà thám sát cấp D, hắn hiểu rất nhiều thứ.
Những thứ tốt có giá trị liên thành, bình thường đều là ở trong nơi trú ẩn ba chữ số và hai chữ số khai quật ra, mà những nơi trú ẩn bốn chữ số hoặc năm chữ số kia, bình thường có thể cướp đoạt được chút tài nguyên còn lại cũng đã rất tốt rồi. Tuyệt đại đa số vật tư, từ mấy chục năm trước đã bị những người sống sót sống ở đó tiêu hao hết.
Sở Quang nhìn chằm chằm màn hình máy tính ngẩng đầu lên.
- Nghe cậu nói như vậy, tôi bắt đầu tò mò cuối kỷ nguyên phồn vinh đã xảy ra chuyện gì.
Số hiệu đều xếp thành năm chữ số, còn chưa tính những người không lấy được số.
Mấy năm cuối cùng, liên minh này rốt cuộc đã xây dựng bao nhiêu nơi trú ẩn.
Trong lòng Sở Quang cảm khái, thuần thục thao tác chuột, ném mấy viên đạn hạt nhân vào nhà lão đầu hàng xóm.
Gần đây không có gì để chơi, hắn chỉ có thể nghiên cứu 'Civil 6' một lần nữa.
Tất nhiên, chủ yếu là để có được vật liệu.
Nghe được những lời này của Sở Quang, trên mặt Ân Phương lộ ra biểu tình bất đắc dĩ.
ebookshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận