Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 551: Năm mới (1)

Chương 551: Năm mới (1)Chương 551: Năm mới (1)
Lối vào phía Bắc.
Dưới nhà kho rộng rãi, có một chiếc bàn dài, bên cạnh là hai lò than, lửa than trong đó đang cháy dữ dội.
Sở Quang mặc áo giáp lực lượng màu xanh, đứng trong nhà kho, nhìn những người chơi trẻ tuổi đang bận rộn trong chợ, trên mặt nở nụ cười như cha già.
Không tồi.
Vẽ một chiếc bánh và để người chơi tự nấuvà chắc chắn đây là công việc mà người lập kế hoạch nên làm.
Ban đầu, Sở Quang nghĩ rằng tổ chức lễ kỷ niệm này sẽ tiêu tốn rất nhiều hàng tồn kho, nhưng bây giờ dường như những lo lắng của hắn đã hoàn toàn không cần thiết.
Những người chơi nhỏ đó rõ ràng đã đọc bản thông báo về sự kiện của hắn nhiều lần, thậm chí từ góc độ của bối cảnh trò chơi, họ cũng đào ra những gì hắn muốn thể hiện nhưng ngại không dám viết vào bản thông báo.
Những người sành ăn ở vùng Đất Chết.
Đương nhiên, bạn phải sử dụng một số thực phẩm 'lúc đầu' từ vùng Đất Chết.
Hay quá xấu hổ khi nói rằng những món ăn bạn nấu là 'thuần khiết nhất vùng Đất Chết"?
Thịt dế nóng giòn, chân gián đột biến chiên, đỉa nhảy tưng tưng ở trong nồi, thậm chí là bít tết thịt sâu hút máu, tất cả đều có thể.
Đương nhiên, bản thân Sở Quang sẽ không ăn.
Vì hắn không có N cái mạng.
Ăn một cái gì đó lành mạnh và hợp vệ sinh mới tốt.
Tổng cộng có ba giải thưởng.
Một là mỹ thực trong lòng của những vị khách trong đất chết, hai là mỹ thực trong lòng của người chơi, còn có một phần thưởng về sự chấp thuận của Quản trị viên.
Tiêu chí lựa chọn cho ba giải thưởng khác nhau, các giám khảo cũng khác nhau, nhưng phần thưởng hầu như giống nhau.
Cụ thể, túy lũy điểm hoạt động rất lớn.
Nhưng danh hiệu có giới hạn.
Cũng như được đưa vào Đại sảnh Danh vọng và lấp lánh ở trên diễn đàn.
Như trong các lần hoạt động khi trước, bạn có thể kiếm được điểm tích lũy khi hoàn thành nhiệm vụ, có thể được sử dụng được điểm tích để đổi phần thưởng trong danh sách giới hạn và phong bì đỏ năm mới - trên thực tế là xổ số random các phần thưởng khác nhau.
Giải thưởng bao gồm, giải đặc biệt 666 bạc cho giải nhất không giới hạn, và bao gồm giải thưởng cao nhất - một chiếc áo chống đạn nano carbon trị giá 6666 bạc.
Thứ này chưa từng có trên kệ của cửa hàng NPC, giá cả cũng là Sở Quang tùy ý đưa ra, dù sao cũng sẽ không có ai phản bác, cho dù hắn có thêm một số không ở phía sau.
Ngoài xổ số ra, điều khiến người chơi quan tâm nhất tất nhiên là danh hiệu có hạn và cơ hội vào Đại sảnh Danh vọng.
Và theo lời của người quản lý, nếu nhận được danh hiệu 'Đất Chết mỹ thực gia', những món ăn hắn thiết kế sẽ được đưa vào thực đơn trong bữa tiệc năm mới của năm nay.
Đối với những game thủ chuyên nghiệp hệ sinh hoạt, sự cám dỗ là quá lớn.
Để cạnh tranh danh hiệu này, nhà kho gần như đã bán hết gia vị ngoài muối.
Đến nỗi Sở Quang phải tạm thời điều chỉnh chiến lược hoạt động của mình, tạm thời lấy gia vị ra khỏi kệ trong kho, đổi thành hoàn thành nhiệm vụ mới nhận được.
Cũng chính nhờ điều này mà tiến độ hoàn thành các nhiệm vụ hàng ngày trong vài ngày qua khá hài lòng, và hắn - người quản lý, đã nhận được không ít điểm thưởng từ hệ thống.
Để đồng ý nhu cầu nấu nướng của người chơi, những ngày qua Sở Quang đã đập gần như tất cả các điểm của mình trên hộp bí ẩn sơ cấp, cũng đã thu được rất nhiều hạt giống cho các loại cây trông năng suất cao.
Đây là một thu hoạch ngoài ý muốn.
Nhìn tấm bảng gỗ trên bàn, Hạ Diêm nhìn Sở Quang với vẻ mặt bối rối hỏi.
- Ban giám khảo là cái gì? Cô chưa bao giờ nghe thấy một từ kỳ lạ như vậy.
Sau khi suy nghĩ một chút, Sở Quang giải thích.
- Nói một cách đơn giản, cô đi dạo quanh cổng bắc, nếu cô nghĩ nó có vẻ tốt, cô có thể lấy lại một phần, và nếu nó ngon, chỉ cần giơ ngón tay cái lên.
- Tất nhiên, cô phải đưa cho Nha Nha nếm thử trước khi ăn.
Là một người chơi hệ cảm giác, cô ấy có trực giác về độc tố, có thể trong nháy mắt biết được những gì không thể ăn.
Hơn nữa, thuộc tính thể chất của cô không cao, nếu những món nào mà cô ta ăn được, những người khác về cơ bản cũng có thể ăn được.
Nha Nha, người đã trở thành một 'người nếm thử' đang cảm thấy rất hạnh phúc.
Sở Quang vẫn còn nhớ người chơi nhỏ kia vỗ ngực và đảm bảo với mình rằng cô sẽ cố gắng hết sức để duy trì trật tự của lễ kỷ niệm, yêu cầu giao cho cô nhiệm vụ vinh quang và gian khổ đi đôi với nhau này.
- Ồ, tôi hiểu rồi.
Hạ Diêm bối rối gật đầu.
Tóm lại... Xem mình thích ăn gì?
Ăn uống mà không tốn tiền?
Thật tuyệt, phải không!?
Tiểu Ngư đang ngồi sau chiếc bàn dài, vẻ mặt hơi có chút bất an.
Lén liếc nhìn Sở đại ca, cô nhỏ giọng nói.
- Nhưng... Không cho tiền thì có tốt không?
Thành thật mà nói, đây là một câu hỏi hơi dư thừa.
Ban giám khảo mà cần trả tiền để được ăn?
Không có phí dự thi của người chơi đã đủ hào phóng rồi, biết chưa?
Chưa kể có phần thưởng điểm tích lũy khi tham gia cuộc thi, cho dù đó là giải khuyến khích nhất cũng chắc chắn đủ để trả cho chút đồ ăn kia. Vốn dĩ Sở Quang định nói như vậy, nhưng nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Tiểu Ngư, hắn liền thay đổi lời nói khi đến bên miệng.
Một nhà lập kế hoạch chó má như hắn là được rồi.
Không thể dạy hư đám trẻ.
- Đó là một phần của lễ hội, chi phí của chuyện này sẽ được chỉ trả bởi nơi trú ẩn... Em có thể hiểu là tiền đã thực sự được trả.
Có một khoảng dừng ở ngay chỗ này.
Nhìn Tiểu Ngư còn đang ngơ ngác, Sở Quang cười dịu dàng, nói tiếp.
- Đừng quên nói lời cảm ơn với họ trước khi nếm thử.
- Họ sẽ hạnh phúc cả ngày.
Bà chủ Hạ đang khoanh tay đứng một bên, cũng cái hiểu cái không gật đầu.
Đã hiểu.
Hóa ra không phải ăn không uống không.
Tiền ăn uống đã được chỉ trả. ...
Cuộc thi ẩm thực chào đón năm mới đang diễn ra rất sôi nổi, để có được danh hiệu giới hạn, cho dù đó là một người chơi chuyên nghiệp hệ sinh hoạt hay một người chơi chuyên nghiệp hệ chiến đấu đều cố gắng hết sức.
Chuyện kéo dài đến ngày cuối cùng của tháng 12.
Đó là một ngày nắng hiếm hoi.
Gió bắc gào thét và bão tuyết đang ở cuối thời kỳ, mùa đông khắc nghiệt dường như sắp kết thúc.
Mọi thứ như là điềm báo, bình minh đang đến, và chiến thắng đang ở trong tâm tay.
Vì nghênh đón Kỷ nguyên thứ 212 Đất Chết sắp tới, cả tiền đồn được giăng đèn kết hoa, vô cùng nào nhiệt.
Nhiều ngôi nhà có dán giấy đỏ trên cửa, các dải lụa và ruy băng màu đỏ tươi được treo khắp nơi.
Để làm cho không khí của lễ hội trở nên nồng đạm hơn, Sở Quang cũng đặc biệt ban hành nhiệm vụ làm hơn bốn mươi chiếc đèn lồng từ chỗ tiệm mộc, được treo từ quảng trường trước nhà điều dưỡng đến chợ ở cổng bắc.
Lúc chạng vạng.
Hơn bốn mươi chiếc đèn lồng được thắp sáng.
Ánh sáng mờ ảo làm nền, những ngọn đuốc đang cháy rực rỡ càng thêm nổi bật, làm cho toàn bộ tiên đồn trở nên sống động vào ngày diễn ra lễ hội.
Sở Quang phát hiện các người chơi nhỏ của mình quả thật là thiên tài.
Chỉ trong một tuần, khi đối mặt với tình trạng thiếu nguồn cung cấp, các người chơi nhỏ của hắn đã mở khóa gần trăm công thức nấu ăn mới.
Có chút món rất sáng tạo, ngay cả hắn cũng không thể không ngạc nhiên khi nhìn thấy chúng.
Ví dụ như Đằng Đằng.
Người nói rằng cô đã học được kinh nghiệm từ những người chăn gia súc du mục bên kia, với sự giúp đỡ của chị em Thu Diệp và Thu Thảo, cô đã sử dụng nhộng của bướm đêm ma quỷ để làm thạch, một cái gì đó tương tự như topping trong những ly trà sữa thời hiện đại kiếp trước.
Nó trong vắt, trắng, mềm và có vị như thạch, nếu không nói ra công thức làm ra nó, sẽ không ai nghĩ đến con bướm đêm ma quỷ cả.
Không có bất kỳ sự hồi hộp nào, món này đã giành được giải thưởng - Món ăn được các người chơi hoan nghênh nhất trong Đất Chết.
Rốt cuộc, món ăn này đã khéo léo tìm thấy sự cân bằng nếu so với món chân bọ ngựa nướng than muối tiêu của lão Na và một số 'món ngon ngoài đời thực' không liên quan gì đến vùng Đất Chết này cả.
Hương vị và kết cấu không tệ, thuộc loại - trung lập theo thứ tự.
Điều đáng tiếc duy nhất là không có tương ớt, nếu không nó sẽ ngon hơn.
Tuy nhiên, không phải ai cũng hài lòng với kết quả như vậy.
Đặc biệt là đối với những người 'sít sao giành chiến thắng trong trò chơi...
- Tại sao danh hiệu Đất Chết mỹ thực gia không phải là tôi chứ, rõ ràng món của tôi ngon như vậy mà.
- Đúng là như thế.
- Thật quá đáng.
Buổi đánh giá kết thúc vào buổi trưa, bây giờ là thời gian cho lễ kỷ niệm.
Chuột Đồng Đang Lẩn Trốn Trong Hẻm Núi, Tinh Linh Vương Phú Quý còn có lão Na vẫn chưa chịu bỏ cuộc, lấy ra hết chân bọ ngựa còn chưa có nướng xong, cố gắng chứng tỏ bản thân bằng hương vị.
Tuy nhiên đành bất lực, các gian hàng của ba người đều thưa thớt người xem, lại không có ai thật sự ghé vào để thử.
Ngay cả sau khi xác nhận rằng không có chất độc, Nha Nha vẫn lắc đầu như lục lạc.
- Xin lỗi, tôi cảm thấy không khỏe, tôi thực sự không thể chấp nhận loại thức ăn này.
Cô Đằng Đằng, người xinh đẹp và tốt bụng đến gần nhìn kỹ hơn, nghĩ đến việc mua một chút để an ủi họ, nhưng khi cô chuẩn bị trả tiền, cô không thể không thì thầm một câu.
- Lại nói... Thật sự không có trùng sao?
Nghe vậy, anh trai Chuột Đồng đột nhiên cảm thấy như bị rắc muối vào vết thương hở, vẻ mặt tràn đầy bi phẫn nói.
- Nào có nhiều trùng như vậy! Không phải tất cả bọ ngựa đều có trùng trong người mà.
Tỉnh Linh Vương Phú Quý:
- Chính là như vậy! Đều nổ tung như thế này rồi! Không phải là không có độc sao?
llena:
- Ài, cô có biết việc tìm kiếm những nguyên liệu này vào mùa đông là khó khăn như thế nào không?
- Xin lỗi, tôi xin lỗi, tôi không hỏi...
Đằng Đẳng vội vàng lấy máy ảo ra, mặc dù cô không biết tại sao mình lại xin lỗi, nhưng dù sao cô cũng sẽ trả tiên trước rồi mới mua.
Không thể chịu đựng được nữa, Dạ Thập bước tới, vỗ vai Ilena, thở dài nói.
- Quên đi, lão Na, chúng ta bỏ cuộc thôi, đừng có vất vả. llena buồn bã nói:
- Mẹ kiếp, không bán hết thì tôi sẽ không ngoại tuyến. Dạ Thập lặng lẽ buông tay ra.
Khá lắm.
Nguyên lai đã sẵn sàng thức cả đêm... ....
Bạn cần đăng nhập để bình luận