Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 761: Chuẩn bị chiến tranh (3)

Chương 761: Chuẩn bị chiến tranh (3)Chương 761: Chuẩn bị chiến tranh (3)
Hai bên đường là những ngôi nhà đất vuông vắn, dưới những mái hiên ven đường chen chúc một dãy những người bán hàng rong, những lính đánh thuê mang vũ khí đi lại trên phố hẹp, những người buôn bán dắt dây thừng.
Đầu dây bên kia đôi khi là một cỗ máy có khung gầm bánh xích, đôi khi là một con bò mang đầy bao tải, đôi khi lại là một con người hoặc có thể là người máy.
Mọi thứ ở đây đều khiến cô ấy cảm thấy mới mẻ.
Đội ngũ sản xuất của 'Đất Chết OL' không chỉ làm một trò chơi.
Mà còn tạo ra một thế giới gần như thực.
Điều này thật tuyệt vời!
Nghe phát biểu của Nhục Nhục trên kênh liên lạc, nụ cười trên khuôn mặt của Tư Tư có chút tinh tế.
- Ừm, tôi nghĩ thực ra họ sợ, nhưng không dám quản chúng tôi... Hay là cô đeo một sợi dây thừng vào cổ và tự dắt?
Nhục Nhục lập tức phản đối.
- Đợi đã, như vậy cũng kỳ lạ quá, ít nhất cũng phải có người dắt hộ tôi chứ?
Chi Ma Hồ: -... ?
Tư Tư: - 2
Người duy nhất không nghe ra câu này có gì không ổn chỉ có Cái Đuôi, cô ấy đang đứng trên nóc xe đắm chìm trong niềm vui mở khóa bản đồ mới.
- Này! Nói mới nhớ, rõ ràng nơi này có tên là thị trấn Hồng Hà, tại sao chúng tôi không thấy con sông nào trên đường đi?!
Tư Tư: - Có lẽ là trước chiến tranh có?
Cái Đuôi: - Ô! Ra là vậy! Đúng rồi, nghe nói ở đây có rất nhiều côn trùng, còn có cả loại côn trùng dài hàng chục mét!
- Côn trùng, côn trùng?! Ở đâu?! Chi Ma Hồ căng thẳng nắm chặt khẩu súng lục dưới ghế, nhìn ra ngoài cửa sổ xe, nhưng không thấy gì cả.
Cái Đuôi: - Không phải ở đây đâu, tôi thấy mọi người nói trên diễn đàn.
Tư Tư: - ỒI Giỏi lắm, giỏi lắm.
Cái Đuôi: - Đáng ghét! Tư Tư thật qua loal
- Dù sao thì tôi cũng đang lái xe mà, đường ở đây quá hẹp... Đợi một chút nhé.
Dùng giọng dỗ dành trẻ con để trấn an Cái Đuôi đang tràn đầy năng lượng, nhưng Tư Tư không khỏi nghĩ đến trang web chính thức.
Người ta nói nếu đi vê hướng Tây, ra khỏi địa phận tỉnh Hà Cốc vào tỉnh Lạc Hạ, rồi đi tiếp về phía Tây nữa thì sẽ thấy một biển cát mênh mông vô tận.
Nghe có vẻ hùng vĩ hơn ở đây nhiều.
- Có dịp thì đi xem thử vậy.
Trạm giao dịch của thị trấn Mã Đề nằm không xa cổng chính.
Tư Tư dừng xe tải ở bên cạnh điểm dỡ hàng, mở cửa xe nhảy xuống, dùng tiếng Liên hợp ngữ không chuẩn giao tiếp vài câu với nhân viên ở điểm dỡ hàng bên cạnh, rất nhanh đã có mấy người khuân vác đi tới, giúp họ dỡ hàng hóa trên xe xuống.
Họ đã dỡ hàng hóa từ trên xe xuống.
Người đàn ông phụ trách thanh toán hàng hóa mặc một chiếc áo khoác da, trên cổ quàng một chiếc khăn quàng cổ màu nâu, miệng ngậm một điếu thuốc lá.
Tư Tư để ý thấy cánh tay trái của ông ta là một cánh tay giả bằng máy, nhưng nhìn từ những vết gỉ loang lổ thì có vẻ đã dùng rất lâu rồi.
Trước khi đi đến chỗ hàng hóa, người đàn ông tự giác dập tắt điếu thuốc rồi nhét lại vào túi, xem ra là định lát nữa sẽ tiếp tục hút.
- Súng trường LD - 47, súng cối 88mm, súng trường hạng nhẹ 20mm còn có cả bộ ngoại cốt KV - 1 và đạn dược, đều là những thứ chúng tôi đang cần. Nhưng trước khi định giá cho các người, tôi cần biết các người muốn gì? Nô lệ? Hay khoáng sản? Hàng giao ngay? Hay phiếu mua hàng?
Cái gì? Nô lệ? Hay quặng? Hàng giao ngay? Hay trái phiếu? VM sẽ dịch một số từ khóa.
Kết hợp với sự hiểu biết của mình cũng như hướng dẫn trên trang web chính thức, Tư Tư nghe hiểu được đại khái những gì ông ta nói, liền trả lời một cách súc tích.
- Khoáng sản, giao ngay.
Người đàn ông nhướng mày.
- Có mang theo đơn báo giá không?
Tư Tư không nói gì, lấy từ trong túi ra một tờ giấy đưa cho ông ta.
Trước khi xuất phát từ Thành phố Bình Minh, cô đã lướt qua các bài đăng của những người chơi khác trên diễn đàn, đã tìm hiểu trước tình hình ở đây, đồng thời tính toán trước những vật tư định mua, lập thành một danh sách.
So với việc đến tận nơi lựa chọn, dùng tiếng Liên hợp ngữ không chuẩn và tiếng nơi của người dân nơi để mặc cả, cuối cùng bị phát hiện là người ngoài cuộc rồi bị chém đẹp một nhát hoặc gây ra hiểu lầm không đáng có, cô thấy làm theo cách này sẽ hiệu quả hơn một chút.
Người đàn ông nhận lấy danh sách rồi nhìn thoáng qua, hơi cau mày.
- Đồng, niken, kẽm, lưu huỳnh thì không nói, nhưng bạch kim thì... Chúng tôi không có trong kho, có lẽ các cô phải đợi đến ngày mai. Hoặc là phần bạch kim này tôi dùng phiếu mua hàng để thanh toán cho cô, cô cầm phiếu mua hàng đến mỏ bên cạnh để lấy hàng cũng được.
Tư Tư cau mày, suy nghĩ một lát rồi lắc đầu.
- Những hàng hóa khác giao ngay, bạch kim thì giao đến căn cứ quân sự của Liên minh mới.
Người đàn ông ngạc nhiên nhìn cô thêm vài lần.
- Các người là người của Liên minh mới à?
Tư Tư trả lời ngắn gọn.
- Đúng vậy.
Trong ánh mắt có thêm vài phần kiêng dè, người đàn ông không nói gì, nhận lấy danh sách này, ra hiệu cho những người khuân vác bắt đầu chất hàng lên xe. Trở lại bên xe tải, Tư Tư nhìn những người đồng đội của mình nói.
- Kế hoạch có thay đổi, bạch kim không còn trong kho, chúng ta phải ở lại đây một đêm.
- Ở lại đây sao?
Ánh mắt Gái Đuôi sáng lấp lánh hỏi.
- Tất nhiên là phải trở về điểm lưu trữ gần đây... Nói thật ở đây cậu có ngủ được không? Ở đây ồn ào thế này.
Tư Tư bất lực nói.
Cái Đuôi mở bản đồ VM để đi, có vẻ như cô vẫn chưa biết căn cứ quân sự của mình ở đâu.
Chi Ma Hồ tò mò hỏi.
- Cái bạch kim kia dùng để làm gì vậy?
Tư Tư tùy tiện trả lời:
- Đơn đặt hàng của nhà máy hóa chất, chắc là chất xúc tác để sản xuất axit, có lẽ là để tăng năng suất axit nitric.
Cái Đuôi: - Sản xuất axit?
Tư Tư:
- Dùng để sản xuất thuốc súng không khói. .
Nhục Nhục kinh ngạc nhìn Tư Tư.
- Cô còn hiểu cả cái này sao?
Biểu cảm của Tư Tư hơi khó hiểu.
- Emmm... Ban đầu tớ không hiểu đâu.
- Chơi trò chơi này lâu rồi thì cái gì cũng hiểu.
Cùng lúc đó.
Trung tâm thị trấn Mã Đề, trụ sở thương hội.
Người đàn ông ngồi trong văn phòng nhìn bản kê kho mà cấp dưới đưa tới, hơi cau mày.
- Lưu huỳnh, đồng... Còn cả bạch kim nữa, kho đã hết sạch rồi sao? Cấp dưới đứng trước bàn làm việc gật đầu.
- Vâng, phần lớn là do thương đội từ Thanh Tuyền mua đi.
Người đàn ông suy nghĩ một lúc, đứng dậy đi đến bên tường, nhìn bản đồ trên tường trâm ngâm hồi lâu.
Ánh mắt dừng lại ở Tây Châu ở phía bắc Thanh Tuyền, trong mắt ông tôi đột nhiên lóe lên một tia mừng rỡ, vô thức nắm chặt tay.
- Tuyệt vời!
Liên minh mới định ra tay với bộ lạc Tước Cốt rồi!
Nếu chiếm thành công thành phố Tây Châu, Xà thị tộc sẽ rơi vào thế bị động bị tấn công từ cả hai phía.
Đến lúc đó, áp lực của thị trấn Hồng Hà cũng sẽ giảm đi không ít.
Tất nhiên, những gì ông ta nhìn thấy còn xa hơn thế nữa.
Nếu cỗ máy chiến tranh ở ngoại ô phía bắc Thanh Tuyền khởi động hoàn toàn, thì họ sẽ kiếm được bội tiền!.
- Đại nhân?
Cấp dưới nhìn bóng lưng của ông ta, nhỏ giọng nói.
Rời mắt khỏi bản đồ, người đàn ông không giải thích gì với cấp dưới của mình, chỉ ngắn gọn dặn dò một câu.
- Tăng lượng lưu huỳnh và đồng trong kho lên, lui xuống đi.
Kìm nén sự phấn khích, người đàn ông quay lại bàn làm việc, lấy máy liên lạc trong ngăn kéo ra, gọi cho người chủ mỏ vấn luôn cung cấp hàng cho họ.
- Bạn của tôi.
- Cơ hội làm giàu đến rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận