Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 68: 24 người chơi mới! Tiếp viện mới! (2)

Chương 68: 24 người chơi mới! Tiếp viện mới! (2)Chương 68: 24 người chơi mới! Tiếp viện mới! (2)
Đại sảnh chỗ lánh nạn, .
Không nguyên rộng rãi lúc ban đầu giờ đây đã bị các người chơi mới ngồi chật kín.
Muôn hình muôn vẻ hình dạng người đều đang ở đây, trên khuôn mặt không hẹn mà đều trở nên bối rối, kinh ngạc, hưng phấn và tò mò.
Trước đó, hầu hết mọi người đều cho rằng cái gọi là "trò chơi thực tế ảo nhập vai hoàn toàn" này chỉ là một trò chơi nhàm chán do một vài người mê game đùa giỡn mà thôi.
Dù là nhận được mũ giáp do công ty game gửi đến, thì đại đa số mọi người đều tỏ ra nghỉ ngờ.
Nhưng đến hiện tại, tất cả mọi nghi ngờ đều tan thành mây khói.
Nếu như phải tìm một trò chơi thực tế hơn trò chơi này, chỉ sợ chỉ có mỗi "Địa cầu OL
Xuyên qua cánh cửa đóng mở tự động, khi "Nhặt Rác Rưởi Cấp 99" đi ra đưa tới một trận oanh động không nhỏ.
Ngay từ đầu bọn họ đều nghĩ hắn là NPC, sau này hỏi mới biết được thì ra hắn cũng là người chơi, mà cũng có thể là đang "Ẩn tàng chức nghiệp" trong truyền thuyết!
Đắm mình trong ánh mặt hâm mộ của mọi người, dường như Rác Rưởi huynh đã bỏ sau đầu chuyện mình không có tiểu đệ.
Chuyện này có hay không quan trọng lắm sao?
Cũng không quan trọng.
"Người anh em, sau này theo tôi đi, tôi bảo vệ cậu."
Rác Rưởi hất mũi trâu lên trời vỗ vai Đao huynh đang đứng bên cạnh, mà người sau không nói gì lườm gã một cái, mặc kệ gã.
Có điều số liệu chỉ mạnh hơn một chút lúc ban đầu mà thôi.
Cùng đi ra cùng tên này từ trong phòng, Đỗ Minh Đao nhận được không ít sự chú ý.
Nhưng điều đáng tiếc chính là, tổ hợp gen của cậu chỉ là hệ sức mạnh phổ thông mà thôi, không có cái giác đặc biệt hơn người bình thường. Từ lúc các người chơi trong đại sảnh đánh giá hai người bọn họ, cậu cũng tương tự âm thầm quan sát những người chơi khác trong đại sảnh.
Trừ bỏ Rác Rưởi huyng ra, đại đa số các người chơi đều có vẻ tương đối bình thường, ít nhất nhìn bên ngoài sẽ không thấy người bình thường ở điểm gì.
Về thể chất, hẳn đều đều lấy hệ sức mạnh và hệ thể chất là chính, nhưng cũng có số ít người chơi chọn hệ nhận thức và hệ nhanh nhẹn, hệ trí lực.
Điều khiến Đỗ Minh Đao kinh ngạc là trong này thật sự có hai nữ tuyển thủ!
Trong đó có một người cao 180cm, dáng người trước sau lồi lõm, khiến đồng phục trong chỗ tránh nạn căng phòng, hẳn là hệ sức mạnh.
Một người khác hơi thấp hơn một chút, khoảng chừng chỉ 150cm, thường thường không có gì lạ, nhìn không ra hệ gì, chỉ ít là không phải hệ sức mạnh.
Đỗ Minh Đao xuất thân là dân kiến trúc, làm việc đã nhiều năm nên mắt nhìn rất chuẩn, thì đại đa số mọi người đều tỏ ra nghi ngờ.
Hai người cùng bước ra từ một căn phòng, tựa hồ đang có một chút mâu thuẫn, khí thế có chút mưa gió.
"Tên nhóc này là ai vậy? Cai sữa rồi à2"
"Anh! Bộ người cao là giỏi à? Chắc gì qua được nhiều ải!"
"Ha Ha nghe nói thế cũng biết ở hiện thực chẳng được bao nhiêu tuổi, chẳng lẽ là học sinh cấp 1 sao?"
"Ha ha không may, chị đây là giám đốc của một công ty thiết kế quần áo khá lớn đó. Không giống anh, chỉ muốn tìm cảm giác tồn tại trong trò chơi."
"Ha hả ha hả, giám đốc luôn à, em còn tưởng chị là chủ tịch một tập đoàn lớn luôn chứ, không biết em gái đang làm việc ở công ti nào vậy?"
"Ha hả ha hả, ai cần anh lo!"
Đỗ Minh Đao: "..."
Cậu cảm thấy hai người này đều là học sinh tiểu học...
Đương nhiên, không chỉ có hai vị này đang tranh cãi. Đợi lâu như vậy mới có tư cách tham gia đợt trải nghiệm Closed Beta, vừa vào trò chơi các người chơi đều rất hưng phấn, miệng nói không ngừng, trái sờ phải nhìn một cái, căn bản không hề rảnh rỗi.
Có người còn đập đầu vào tường, sau đó không hề hô đau mà ngược lại ôm đầu cười ngây ngô.
Cái này vẫn còn tương đối bình thường.
Một số người túm lấy người chơi bên cạnh cầu xin họ tát mình một cái, thử cảm giác bị đánh sẽ như thế nào, để chuẩn bị tinh thần thật tốt sau này đánh quái.
Đỗ Minh Đao cảm thấy da đầu râm ran.
Cậu không biết mình bước vào thế giới trò chơi hay là bị nhốt vào bệnh viện tâm thần.
Mắt thấy có người tính cởi quần xuống đi đại tiện, thậm chí là làm hành vi càng cay mắt hơn, một giọng nói uy nghiêm truyền qua đại sảnh dân cư và phát ra từ hướng cửa chính.
"Im lặng."
Trong nháy mắt, mọi âm thanh đều biến mất.
Giọng nói uy nghiêm đó dường như mang theo một sự ép buộc đặc biệt, khiến cho những người chơi trong đại sảnh khu dân cư theo bản năng ngừng cãi nhau, một đôi mắt cũng vô thức nhìn theo hướng phát ra âm thanh.
Đỗ Minh Đao cũng không ngoại lệ.
Nhìn người đàn ông đứng ở cửa, vẻ mặt của cậu lập tức trở nên hưng phấn.
NPCI
Cảnh nội dung mở màn!
Vị này chính là ngài quản lý trong truyền thuyết!
Tuy rằng đây là lần đầu tiên chơi trò chơi này, nhưng trước đó nhận được thiệp mời của " Lai Nhật Phương Trường" cậu đã lên trang web chính thức đọc nhiều bài viết cho nên khá quen với thiết lập của trò chơi.
Tương tự với những người chơi khác ở đây, bọn họ đều đang nín thở mong chờ nội dung vở kịch bắt đầu. Khi Sở Quang lựa chọn người chơi, ngoài việc tham khảo các nghề nghiệp được điền trong giao diện cũng sẽ tham khảo các phát biểu trong lịch sử diễn đàn, thời gian online và hoạt động trên diễn đàn, cố gắng hết sức loại bỏ bớt những mạch não của "Học sinh tiểu học" không bình thường hoặc những đứa ngốc suốt ngày chỉ biết cãi nhau.
Bọn họ chỉ phù hợp công việc chuyển gạch trên công trường, không phải ở đây.
Nhìn xung quanh những người chơi trong trong đại sảnh khu dân cư, Sở Quang tiếp tục chậm rãi nói với giọng bình tĩnh và nghiêm túc.
"Chào mừng mọi người đến với chỗ lánh nạn số 404."
"Tôi là người quản lí ở đây."
"Danh hiệu- Sở Quang."
Bạn cần đăng nhập để bình luận