Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 478: Sĩ quan và nhà sinh vật học (1)

Chương 478: Sĩ quan và nhà sinh vật học (1)Chương 478: Sĩ quan và nhà sinh vật học (1)
Phòng đầy đủ của nơi trú ẩn 117.
Cầm một ly nước nóng làm ấm thân thể, cô gái cuối cùng cũng biết rõ hiện trạng, cố gắng tỉnh táo lại, tiếp theo nhìn về phía hai gã cảnh vệ ngồi phía sau bàn dài.
- Có thể cho tôi gặp người quản lý của các anh một chút hay không?
Hai lính canh nhìn nhau.
Trong đó có một người lớn tuổi hơn một chút, thận trọng nhìn về phía cô nói.
- Chúng ta sẽ báo cáo việc này cho người quản lý. Xin cô giải thích danh tính của mình, cô là cư dân ở đây?
- Hera, tiến sĩ kỹ thuật sinh học, đến từ kỷ nguyên Đất Chết năm 190... Anh hẳn không phải là người đến từ một nơi trú ẩn.
Lính canh gật đầu.
- Tôi quả thật không phải, hai áo khoác màu xanh vừa rồi mang ngươi tới mới đúng, nhưng quản lý đại nhân đối xử bình đẳng với chúng tôi.
Vẻ mặt của Hera bỗng nhiên trở nên khẩn trương.
- Các anh là ngọn đuốc?
Hai lính canh lộ vẻ mặt mờ mịt.
- Ngọn đuốc?
- Đó là cái gì...
Nhìn thấy phản ứng của hai lính canh, Hera thở phào nhẹ nhõm, bả vai căng thẳng chậm rãi thả lỏng, tựa vào ghế.
Miệng cô ấy lẩm bẩm.
- Không có gì... Không phải là tốt rồi.
Đúng vậy.
Hai mươi năm đã trôi qua. Lính canh lớn tuổi nhíu mày, nhìn cô nói.
- Cô đang nói về cái gì?
Hera dừng một chút nói.
- Sau này tôi sẽ giải thích tình hình cho người quản lý của các anh, đó là nghĩa vụ của tôi... Hơn thế nào đi, số của các anh là bao nhiêu?
- 404.
- 404?
Vẻ mặt của Hera có chút mờ mịt.
Thành phố Thanh Tuyền có số này không?
Cô còn tưởng rằng gần 117 hẳn là 116 hoặc 115.......
Ở phía bên kia, trang trại Trường Tồn.
Thảo luận về vấn đề của tôi?
Nghe được những lời này, vẻ mặt của Vanus nhất thời khẩn trương lên:
Tuy nhiên câu nói tiếp theo của Sở Quang, cũng là làm cho tâm tình của hắn hơi thả lỏng một chút.
- Quân viễn chinh đã thất bại, tướng Carat của anh đã chết trận, và bây giờ chiến tranh đã kết thúc, anh có thể viết thư cho gia đình của mình. Anh chỉ cần trả tiền chuộc 2 triệu dinar, bồi thường cho chúng tôi những tổn thất trong chiến tranh, anh có thể ở đâu thì trở về đó.
Nghe được con số này, Vanus thiếu chút nữa bị nước bọt của mình làm cho sặc đến, ho khan nói.
- Đại nhân, tôi cho dù là bán đi tất cả gia sản, cũng không có khả năng gom góp nhiều tiền như vậy.
2000 dinar có thể mua một nô lệ mạnh mẽ, 2 triệu dinar là 1. 000 nô lệ.
Hơn nữa nô lệ nơi này nói, cũng không phải những người nhân bản hàng tiêu dùng nhanh, mà là những người sống sót có tuổi thọ đầy đủ, có thể làm việc.
1000 nô lệ... Ít nhất cũng phải là vạn phu trưởng có được một mảnh 'Đất phong', mới có thể có được tài lực hùng hậu như vậy.
Hắn nhiều nhất có thể gom góp được 20 vạn, đây là dưới tình huống hắn móc sạch toàn bộ tài sản.
Không có gì bất ngờ về câu trả lời của Vanus.
- Thay vì phương án, tôi cần huấn luyện một nhóm tân binh ở đây, anh giúp tôi một việc, tôi có thể giảm giá tiền chuộc cho anh.
Vanus sửng sốt một chút.
Đào tạo một tân binh?... Tôi?
Thấy hắn không nói gì, Sở Quang nói tiếp.
- Có nghỉ vấn gì không?
- Không, đại nhân... Cảm ơn ngài vì sự tin tưởng.
Dừng lại một chút, Vanus nói.
- Tôi có thể biết lý do không?
Sở Quang không cần suy nghĩ nói.
- Anh nên nghe thấy, một bộ lạc cướp bóc khổng lồ đang nổi lên. Đánh giá lạc quan là có thể gặp vào đầu năm tới, nếu không lạc quan, có lẽ chúng ta sẽ gặp nhau trước khi mùa đông kết thúc. Nếu anh không muốn thay đổi đám người man rợ làm chủ sở hữu của mình, tốt nhất là lấy ra một số bản lĩnh thực sự.
- Tôi sẽ đưa cho anh mười người, nếu đào tạo tốt, tôi sẽ giảm giá tiên chuộc cho anh chỉ còn 90%, và sau đó cho anh thêm mười người, cứ tiếp tục như vậy. Nếu anh làm tốt, tôi có thể trực tiếp trừ hết tiền chuộc của anh. Có thể về nhà sớm hay không, vậy phải chính anh biểu hiện rồi.
Yết hầu Vanus giật giật, trong mắt biến hóa thần sắc phức tạp.
Trong đó có sự ngạc nhiên, không thể tin được, và một số cảm xúc khác khó diễn tả.
Hắn hơi gất đầu, biểu tình tôn kính nói.
- Nghe theo sự sắp xếp của ngài, đại nhân. Hắn bỗng nhiên có chút hiểu được.
Tại sao người đàn ông này có thể đạt được lòng trung thành từ trái tim của nhiều người như vậy.
Nhìn Vanus nghe lời, Sở Quang hài lòng gật đầu.
- Đi xuống đi.
- Vâng.
Sau khi Vanus rời khỏi.
Cửu Lê đứng ở một bên, khẩn trương nhìn về phía Sở Quang.
- Đại nhân, ngài xác định muốn người của quân đoàn làm huấn luyện viên sao?
Ở trung tâm và thậm chí cả phía bắc của tỉnh Hà Cốc, những người có xương nổi lên ở giữa sống mũi, đồng nghĩa với ma quỷ, nguyên nhân gốc rễ của bệnh dịch hạch và thảm họa.
Hắn vô luận như thế nào cũng không cách nào tín nhiệm một người của quân đoàn, chứ đừng nói chỉ là một gã quan trung cấp của quân đoàn.
Về phần Cờ Lê và Lư Tạp, ngược lại không có cảm giác gì, phía nam tỉnh Hà Cốc hầu như không nhìn thấy quân đoàn, bọn họ càng căm ghét những kẻ cướp đoạt và người biến chủng hơn.
Mặc dù hơi kỳ lạ khi để cho một tù nhân làm huấn luyện viên, bản thân họ cũng là tù nhân của những kẻ cướp đoạt và suất sinh từ nông nô.
Huống hồ đây là phán đoán của người quản lý, bọn họ không chút nghỉ ngờ, quyết định của ngài luông chính xác.
Nhìn Cửu Lê trong mắt tràn đầy tín nhiệm, Sở Quang nói thẳng ra.
- Tại sao không? Trên chiến trường, họ là kẻ thù của chúng ta, nhưng ngoài chiến trường họ cũng có thể là đối tượng đáng để lôi kéo. Thế lực quân đoàn không ở tỉnh Hà Cốc, một đoạn thời gian rất dài chúng ta cũng không có xung đột trực tiếp, mâu thuẫn giữa chúng ta cũng chưa nói đến thâm cừu huyết hải. Huống hồ trong khoảng thời gian này, anh ta cải tạo không tệ, nếu anh ta có thể được công nhân tán thành, tôi cảm thấy nên cho anh ta một cơ hội. Chiến thuật của quân đoàn có chỗ đáng để tham khảo, Sở Quang bên này cần một huấn luyện viên, thay mình bồi dưỡng một nhóm sĩ quan cấp dưới tinh thông hậu cần, chiến thuật khinh bộ binh, trận địa chiến, vận động chiến.
Mà Vanus thuở nhỏ tiếp nhận giáo dục quân sự, hơn nữa bản thân là người thuộc tâng lớp trung cấp trong quân đoàn, không thể nghi ngờ là một người thích hợp.
Để cho tù nhân mang binh lính là không thực tế, nhưng cho 'NPC' bài giảng, đào tạo vẫn không có vấn đề, điều duy nhất cần phải vượt qua chỉ là rào cản trong lòng.
Trong trận chiến quy mô lớn, để cho NPC và người chơi phối hợp, mới có thể phát huy tối đa sức chiến đấu của người chơi.
Sớm hay muộn họ sẽ gặp phải một đối thủ mạnh hơn những kẻ cướp đoạt. Đương nhiên, nói thì nói như vậy, nhưng điều này không có nghĩa là Sở Quang hoàn toàn tín nhiệm tên kia.
Sau đó Sở Quang sẽ an bài hai cảnh vệ đủ trung thành đi theo, đồng thời học tập kinh nghiệm đồng thời đảm nhiệm giám sát. Nếu như phát hiện tên này có bất kỳ chỗ mưu đồ bất chính nào, hoặc là làm một ít chuyện dư thừa, những người sống sót coi mình là Đấng Cứu Thế, trước tiên sẽ báo cáo với mình.
Đến lúc đó, Sở Quang tự nhiên sẽ xử lý.
-... Nơi này của tôu, thân phận loại vật này căn bản không quan trọng, đối với bất kỳ kẻ nào đều như thế.
- Hy vọng anh nhớ kỹ.
Những lời này không chỉ nhằm vào Vanus, mà còn cho vị đại biểu lưu dân này nghe.
Bả vai Cửu Lê khẽ nhoáng lên.
Tuy rằng vẫn tín nhiệm không nổi người của quân đoàn như cũ, nhưng hắn vẫn cúi đầu.
- Vâng, đại nhân. ...
Sau khi những người còn lại lui ra, Sở Quang một mình giữ Lư Tạp lại, tìm hiểu một chút tình huống gần đây của trang trại Trường Tồn.
Nói chung, công tác nhập tịch của lưu dân tiến triển khá thuận lợi, gần hai mươi lưu dân nhận được công việc, đã được cho phép tiến vào trong trang trại. Điều này bao gồm hai người bán thịt, ba thợ thuộc da, và thợ mộc, thợ may, thợ xây và các thợ thủ công khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận