Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 83: Cầu xin anh, cho tôi đi chuyển gạch đi! (1)

Chương 83: Cầu xin anh, cho tôi đi chuyển gạch đi! (1)Chương 83: Cầu xin anh, cho tôi đi chuyển gạch đi! (1)
Số người chơi từ một chữ số biến thành hai chữ số, cái tăng lên không chỉ là sức sản xuất mà còn một loạt vấn đề nối gót nhau xảy ra.
Ví dụ như thời gian online.
Sở Quang phát hiện hình như mình xem nhẹ một vấn đề, không phải tất cả mọi người ban ngày đều cần đi làm hoặc đi học.
Đặc biệt là người trong làng chơi game.
Không thiếu nhất đại khái chính là loại người cả ngày 24 giờ đều ở trong nhóm seen chùa, làm cho người ta không thể hiểu được trong hiện thực rốt cuộc mấy ông anh đó làm gì để kiếm cơm.
Nhìn màn hình một lúc đến nửa đêm, quên tắt luôn máy tính.
Sở Quang ngồi ở trên ghế ngủ gà ngủ gật, ngủ đến lúc nửa đêm âm thanh tít tít báo có tin nhắn trò chuyện riêng làm giật mình bật tỉnh dậy.
Mẹ nó.
Ai mà nửa đêm nửa hôm...
Dụi hai mắt để tỉnh táo lại, Sở Quang híp mắt nhấp mở tin nhắn trò chuyện mới, phát hiện là tin nhắn "Nhặt Rác Rưởi Cấp 99 " trong câu lạc bộ Trâu Ngựa gửi đến.
Nhặt Rác Rưởi Cấp 99 : [Anh Quang! Sớm nhất là khi nào mới có thể online vậy?]
Nhặt Rác Rưởi Cấp 99: [Tôi thật sự không chờ được nữa, cầu xin anh, cho tôi online bưng chuyển gạch đi]
Đù.
Còn có loại người này nữa à.
Sở Quang còn chưa tỉnh táo lại hoàn toàn, ngâm trong chốc lát mới gõ chữ trả lời.
Quang: [Vừa rồi tôi đang ngủ bù... Ban ngày cậu không cần đi làm à??]
Nhặt Rác Rưởi Cấp 99: [He he, đi làm gì chứ, trò chơi này về sau chắc chắn có thể kiếm được nhiều tiền! Không bằng nắm bắt thời gian để thăng cấp, he he hel] Sở Quang: "..."
Câu nói này nói ngay trước mặt người thiết kế thật sự không có vấn đề gì sao?
Thôi kệ.
Tốt nhất cứ coi như không nghe thấy.
Quang: [Cậu vẫn nên kiềm chế một chút đi, ngày thử nghiệm công khai còn chưa xác định đâu, nói không chừng có thể thử nghiệm closeddddddddddd beta đến một hai năm, sau đó lại thử nghiệm nội bộ tận ba bốn năm. ]
Nhặt Rác Rưởi Cấp 99: [Không quan trọng! Công ty của các anh lớn như vậy còn không sợ phá sản, tôi sợ cái quái gì, ha ha ha. ]
Suy nghĩ của gã rất rõ ràng. .
Thậm chí còn rõ ràng hơn nhiều so với đa số người chơi giành được tư cách tham gia giai đoạn closed beta.
Những trò chơi trên thị trường hiện nay, đặt đối diện trò chơi này thì có thể nói là không có cái nào đánh lại, tất cả đều là rác rưởi.
Không nói đến cái khác, chỉ mỗi việc tận dụng được thời gian ban đêm đã là vô địch không có đối thủ rồi được không?
Ai sẽ từ chối một cuộc sống có thêm tám tiếng đồng hồ trong một ngày chứ?
Giai đoạn closed beta mệt một chút thì có là gì, cũng có phải là sẽ mãi mệt như vậy đâu, lại còn có thể vận chuyển gạch đến lúc máy chủ bị sập không phải sao? Chỉ có lính nhảy dù mới xem nội dung trong phần closed beta là toàn bộ nội dung của trò chơi.
Người chơi Rác Rưởi này có tầm nhìn xa hơn.
Tuy rằng không biết khi nào sẽ thử nghiệm công khai, nhưng chỉ cần phát hành thì chắc chắn sẽ hot không cần nghỉ ngời
Chơi trước chính là lời to, bắt đầu sớm hơn người khác một ngày có nghĩa là có ưu thế hơn người khác một ngày, càng không cần nói bản thân trò chơi cũng đã đủ làm gã chìm đắm.
Quang: [... Tùy cậu vậy. ]
Nhặt Rác Rưởi 99 Cấp: [Vậy anh trai thiết kế, anh xem có thể cho tôi online trước được không, he he he. Tôi đảm bảo các anh cho tôi thử cái gì tôi sẽ thử cái đóI]
Quang: [Cậu làm gì tôi không quản được, chỉ cần tuân thủ quy tắc của trò chơi là được. Chỉ là... đã khuya như vậy rồi cậu online chắc cũng chẳng có việc gì làm nhỉ? Thời gian trong trò chơi đồng bộ với thời gian trong hiện thực, lúc này trong trò chơi chắc vẫn đang là nửa đêm. ]
Đây cũng là nguyên nhân Sở Quang không để những người sống sót tăng ca ban đêm.
Cho dù là anh cũng chưa chắc dám ở bên ngoài cả đêm.
Nhặt Rác Rưởi Cấp 99 : [Chính là bởi vì đêm khuya đó! Chắc anh không biết, ở trong trò chơi trình tự gen của tôi chính là loài đột biến! Theo nghĩa đen mà nói, ban đêm mới là sân nhà của tôi, ngược lại ban ngày là thời gian tôi nên đi ngủ! He he, ông anh thiết kế, anh cứ để tôi online đi. ]
Quang: [Để tôi đi xin cấp quyền. ]
Nhặt Rác Rưởi Cấp 99 : [Cảm ơn anh Quang!!!]
Sở Quang thở dài, từ trên ghế đứng lên, vuốt vuốt cổ áo và khuy áo nhìn có vẻ hơi nhăn nhúm.
Trước giờ chưa thấy người chơi nào tích cực như vậy.
Chỉ là, cách nói của tên này cũng hơi có lý.
Xét theo nghĩa đen, quả thật ban đêm mới là sân nhà của loài đột biến.
Đối với người thằn lằn như "Nhặt Rác Rưởi Cấp 99 " mà nói, đêm tối chưa chắc đã đồng nghĩa với nguy hiểm, ngược lại có thể trở thành vật che chắn.
Trong lòng đã có tính toán của mình, Sở Quang mở danh sách người chơi ra, thay đổi cài đặt thiết bị của Rác Rưởi từ [khóa] thành [bắt đầu dùng].
Gần như là đồng thời với thao tác của anh, căn phòng bên cạnh lập tức truyền đến tiếng mở cửa khoang.
Thằng nhãi này giỏi.
Nhanh như vậy sao?
Nhìn tên người thằn lằn đi từ trong phòng ra, Sở Quang kìm nén biểu cảm kinh ngạc lại, hai tay vắt phía sau lưng, dáng vẻ nghiêm túc nói với gã. "Tỉnh rồi à? Đến vừa đúng lúc."
"Đúng lúc tôi có một nhiệm vụ muốn giao cho cậu.
Phát động nhiệm vụ rồi à!?
Nhặt Rác Rưởi Cấp 99 đứng nghiêm người, tinh thân phấn chấn mà nói:
"Xin căn dặn, quản lý đại nhân đáng kính."
Sở Quang không phí lời, nói thẳng vào chủ đề.
"Phố số 76 đối diện cửa phía đông của công viên đầm lầy có bộ lạc của người đột biến, ban ngày chúng tôi lại phát hiện tung tích hoạt động của bọn cướp bóc ở quảng trường dọc tuyến đường trên cao ra khỏi thành mặt phía bắc, tôi nghi ngờ ở phía bắc có cứ điểm của bọn cướp bóc."
"Tôi yêu cầu cậu đi điều tra theo tuyến đường trên cao ra khởi thành theo hướng bắc, tìm tất cả dấu vết hoạt động của người sống sót trong phạm vi bán kính 3km. Nếu phát hiện dấu hiệu nghi ngờ có cứ điểm của người sống sót thì đánh dấu lên bản đồ, rồi lập tức quay về đưa tin."
"Nhớ rõ bản thân phải trốn thật kĩ, tránh tất cả những trận chiến không cần thiết."
"Mặt khác, nếu có mục tiêu thích hợp, cậu cũng có thể thuận tiện làm nhiệm vụ chỉ nhánh săn thú, khen thưởng có hiệu quả trong mọi trường hợp."
Nghe xong mệnh lệnh của Sở Quang, người cao hơn hai mét này lập tức cúi đầu cung kính:
"Tuân mệnh! Thưa quản lý đại nhân đáng kính!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận