Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 401: Trưởng khoa, không đủ tiền để chỉ tiêu (2)

Chương 401: Trưởng khoa, không đủ tiền để chỉ tiêu (2)Chương 401: Trưởng khoa, không đủ tiền để chỉ tiêu (2)
Sao bây giờ lại chê trợ cấp ít?
Vương Tiệp vẻ mặt xấu hổ như trước, tốc độ nói nhanh hơn.
- Có thể... Là nơi chúng ta gặp phải người sống sót lúc trước đều quá nghèo, phúc lợi trên Giai Thác Giả lại quá tốt, tiền trong túi bọn họ quả thật không có chỗ dùng. Tôi không biết phải đánh giá như thế nào, nhưng gần đây nhân viên của chúng ta đã bắt đầu chỉ tiêu tiền của họ... Tôi nghĩ chúng ta nên hạn chế một chút.
Lide đỏ mặt, dùng tay gõ bàn.
- Câu hỏi đặt ra là họ đã chỉ tiêu tiền ở đâu?! Cầm đi lau mông à? Mua một vài bánh bao có thể chỉ tiêu rất nhiều?!
Vương Tiệp:
- Đương nhiên không chỉ có bánh bao, mà còn có các loại bánh có nhân khác, bánh trôi, sữa đậu nành, bánh rán và... Khụ khụ. Tôi nghĩ rằng nó là cần thiết cho chúng ta để nâng cấp nhà bếp di động của chúng ta, những chiếc áo khoác màu xanh với nguyên liệu thô của chúng ta chế biến một chút và bán cho chúng ta, và kiếm được rất nhiều tiền từ bàn tay của chúng ta.
Lide: -...
Vương Tiệp nuốt nước miếng, tiếp tục nói.
- Sau đó, ngoài việc ăn, gần đây họ còn bán quần áo, khăn quàng cổ và một số vật dụng nhỏ, đặc biệt là một loại vải lụa, rất phổ biến với các thành viên nữ, họ gọi nó là lụa từ tơ của bướm đêm ma quỷ, dường như là đặc sản của miền Trung. Thật bất ngờ, sợi tơ này có độ dẻo dai rất cao, gân như có sự kết hợp với sợi chống cháy mà chúng ta sử dụng trên áo chống đạn... Lực lượng của thiên nhiên, thành thật mà nói, rất tuyệt vời, ngay cả tôi cũng ngạc nhiên. Kỹ thuật viên của chúng ta đã nghiên cứu trong nửa ngày, được coi là tìm ra thành phần của nó, nhưng không bao giờ hiểu được phương pháp tổng hợp công nghiệp của nó.
Lide xoa xoa mi tâm.
- Chỉ có vậy thôi sao? Ông không quan tâm đến sợi bướm đêm ma quỷ gì đó, cũng không quan tâm những gì các nữ tiếp viên đã mua quần áo và đồ vật nhỏ.
Ông chỉ muốn biết chính xác bao nhiêu CR đã lãng phí trong tay của những chiếc áo khoác màu xanh.
Những tờ tiền này không phải là một hóa đơn cho nhà hàng.
Mà là phải thực hiện ngay tại chỗ!
- Ách, còn có một chút nguyên liệu nấu ăn đặc thù, ví dụ như nấm Hắc Tùng. Họ bán rất rẻ, 1 gram chỉ bán 1CR”".
Lide ngẩng đầu lên.
- T gram chỉ bán 1CR?! Còn gì nữa không???
Vương Tiệp kinh ngạc nhìn trưởng khoa, sững sờ gật đầu.
- Hẳn là có, người bán nấm kia mỗi ngày khoảng sáu giờ tối đều bày sạp ở doanh trại hành động. Trưởng khoa?
Lập tức ý thức được mình thất thố, Lide rất nhanh phục hồi tinh thần lại, sau khi ho nhẹ một tiếng, bày ra vẻ mặt nghiêm túc tiếp tục nói.
- Tôi chỉ có chút kinh ngạc, không ngờ bọn họ còn rất biết hưởng thụ. Đúng rồi, máy gia công CNC plasma ràng buộc từ tính kia đã sửa xong chưa?
Vương Tiệp gật gật đầu nói.
- Sửa xong, nhân viên quản lý kho của chúng ta vừa rồi giao cho bọn họ, một lát nữa có lẽ sẽ đưa đến tiền đồn trên mặt đất cho bọn họ.
Nghĩ đến cỗ máy kia, trong lòng Lide cảm thấy có chút đáng tiếc. Lúc ấy cảm xúc lên trên, quyết định làm vẫn là quá cẩu thả, nếu không riêng gì cái máy kia cũng có thể giúp bọn họ thu hồi 100. 000 CR.
Nó không nên được tặng miễn phí.
Tuy nhiên, những chiếc áo khoác màu xanh đã giúp họ rất nhiều. Bọn họ cũng không có yêu cầu đám áo khoác màu xanh kia trợ giúp chiến tranh cho bọn họ, nhưng bọn người kia vẫn làm như vậy, hơn nữa trong lúc tình huống chiến đấu lo lắng nhất, nghĩa vô phản cố cầm súng xông lên. Thành thật mà nói, nếu không có họ, thật khó để nói thương vong cuối cùng sẽ như thế nào. Có lẽ bọn họ không thể không bỏ lại quả bom hạt nhân chiến thuật thứ hai, có lẽ ngày đó người chết không chỉ có ba...
Lide suy nghĩ một chút, nếu như lại đưa ra quyết định một lần nữa, không chừng anh vẫn sẽ chọn như vậy.
Thở dài nhẹ nhàng, anh nói.
- Ừm, giao hàng là được, đợi thêm vài ngày nữa chúng ta cũng nên đi.
Kéo dài như vậy chung quy cũng không phải là chuyện gì tốt.
Kéo dài càng lâu, con đường phía trước sẽ càng gian nan, nếu như không phải đột nhiên thả neo, bọn họ cũng không cần phải cùng quân đoàn đánh nhau một trận này.
Vương Tiệp:
- Chuyện tăng lương...
Lide không nói hai lời:
- Nói cho những kẻ lười biếng kia... Ý tôi là, những kỹ sư, dự luật tăng lương đã được đề cập tại cuộc họp thường kỳ vào cuối tháng, đó là thủ tục. Ngoài ra, tôi sẽ nghĩ ra cách việc di chuyển nhà bếp, để cho kỹ thuật viên xem có thể thêm một vài quy trình xử lý nguyên liệu hay không.
Tất nhiên, nếu thành công, Lide sẽ tính phí.
Từ đó được gọi là gì?
Đó là các dịch vụ giá trị gia tăng bổ sung.
Vừa nghe được vấn đề tăng lương đến cuối tháng, Vương Tiệp lập tức hiểu ý của trưởng khoa, không khỏi hiện lên vẻ mặt bất đắc dĩ.
- Được rồi, tôi sẽ chuyển lời cho bọn họ.
Chờ đến cuối tháng.
Những tờ tiền trong túi của những người đó không có chỗ để chỉ tiêu.
Đương nhiên cũng sẽ không ồn ào đòi tăng lương. ...
Máy móc sửa xong còn đang trên đường đưa tới, chuyển phát nhanh này đưa đến có lẽ đã còn phải mất một thời gian.
Sợ người chơi làm hỏng thứ kia, Sở Quang cố ý an bài hai chiếc xe tải nhẹ phụ trách vận chuyển. Một chiếc xe rỗng treo xẻng xúc tuyết trên cản lái xe ở phía trước, chiếc xe máy đi theo phía sau.
Nếu chạm vào một chướng ngại vật hoặc rãnh tối, chiếc xe tải đầu tiên phát hiện kịp thời và chiếc xe tải thứ hai có thể tránh được.
Để đảm bảo vạn vô nhất thất, Sở Quang còn để cho lão Lư Tạp làm việc chững chạc cùng ngồi trên xe.
Tình hình đường xá trên đất chết thật sự quá tồi tệ, đoạn đi ra ngoài thành còn hơi tốt một chút, đi vào trong thành rất nhiều con đường ngay cả gia súc bốn chân cũng không đi qua được, chứ đừng nói là bánh xe tải.
Sở Quang dự định qua một thời gian ngắn sẽ xây dựng con đường, kết nối căn cứ tiền đồn và doanh trại hành động.
Sau đó, những người chơi 404 sẽ cắm cờ ở đâu và sửa đường đến đó.
Sao lại nói vậy?
Nếu bạn muốn giàu có, đầu tiên là phải xây dựng một con đường.
Nó không phải dễ dàng để thực hiện dự án này trên đất chết, nhưng nó chắc chắn là có giá trị.
Trong khoảng thời gian chờ máy móc đưa tới, Sở Quang cũng không nhàn rỗi, mà ngồi ở đại sảnh cư dân nơi trú ẩn, mở máy tính liếc mắt nhìn diễn đàn chính thức.
Trải qua cả đêm lên men, những người chơi nhỏ không thể lên chức làm việc, cuối cùng cũng phát tiết xong cảm xúc u oán, bầu không khí giao lưu trên diễn đàn cuối cùng cũng khôi phục lại bình thường, đề tài cũng từ 'chúng ta cùng nhau kêu gọi A Quang' biến thành 'Alpha0. 8 rốt cuộc cập nhật cái gì.
Tất cả dường như không có gì xảy ra.
Nhìn chung, những người chơi đã trải nghiệm phiên bản mới của sự thay đổi Online vẫn quan tâm đấn lối chơi thành trì độc đáo này và hệ thống danh tiếng khu vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận