Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 597: Chúng tôi cung cấp 2 bộ giải pháp đôi bên cùng có lợi, bất kể bạn chọn giải pháp nào, bạn sẽ kiếm được máu (3)

Chương 597: Chúng tôi cung cấp 2 bộ giải pháp đôi bên cùng có lợi, bất kể bạn chọn giải pháp nào, bạn sẽ kiếm được máu (3)Chương 597: Chúng tôi cung cấp 2 bộ giải pháp đôi bên cùng có lợi, bất kể bạn chọn giải pháp nào, bạn sẽ kiếm được máu (3)
Cái thứ này chẳng phải sao chép theo vũ khí tiêu chuẩn của xí nghiệp đó sao?
Dù rằng series vũ khí LD của hắn cũng mượn ý tưởng từ dòng súng AK, nhưng ít ra cũng là từ một thế giới khác, bốn lên năm xuống một chút cũng có thể coi như tự phát triển.
- Có vẻ như anh đã hơi chậm chạp trong việc nhận ra cơ hội kinh doanh.
Sở Quang cười nhẹ nhìn Lister, thoải mái nói.
- Thành thật mà nói, nếu là trước mùa đông, có lẽ tôi sẽ cắn răng mua hai cái, nhưng bây giờ chúng tôi đã không cần đến nó nữa.
- Không cần dùng đến?! Làm sao lại không cần dùng đến?
Lister ngạc nhiên nhìn Sở Quang, nói với tốc độ cực nhanh.
- Dù không có người của bộ lạc Huyết Thủ, toàn bộ khu vực phía Bắc cũng chẳng thể nói là an toàn! Bạn của tôi, có thể bạn chưa biết, một nhóm cướp bóc tự xưng là bộc tộc Tước Cốt đang tiến về phía Bắc của thành phố Thanh Tuyền, những người này không giống như người trong bộ lạc Huyết Thủ đâu, họ không chỉ... Thừa hưởng trang thiết bị của quân đoàn, mà còn đông người mạnh thế, ngài nghĩ chỉ dùng vài khẩu súng ống sắt thì có thể đuổi họ đi sao?
Nhìn thấy vẻ mặt nôn nóng muốn bán hàng của Lister, Sở Quang không khỏi cảm thấy buồn cười.
Có vẻ như thành Cự Thạch không hề biết gì về những chuyện đang xảy ra ở khu vực phía Bắc.
Tất nhiên, cũng có khả năng chỉ có Lister không biết mà thôi.
Trong khoảng thời gian này, Tiểu Thất liên tục theo dõi đài phát thanh "Tiếng nói của thành Cự Thạch, tìm kiếm thông tin hữu ích từ những lời sáo rỗng của người dẫn chương trình.
Mọi dấu hiệu cho thấy, họ có vẻ thực sự không biết tin tức về việc đội quân nghìn người do Hắc Xà dẫn đầu đã bị mình đánh bại. Nghĩ đến đây, Sở Quang nhìn Lister và tiếp tục nói.
- Theo tôi đi.
- Sau khi bạn xem qua những thứ mà chúng tôi có, bạn sẽ biết tại sao tôi không hứng thú với những thứ trên danh sách của bạn. ...
Cổng Tây của căn cứ tiền đồn.
Mang theo tâm trạng nửa tin nửa ngờ, Lister theo bước chân của Sở Quang đến nơi này.
Gọi một vệ binh đứng bên cạnh, Sở Quang nhận lấy khẩu súng trường tấn công LD-47 từ tay hắn và đưa cho Lister đang đứng ở một bên.
- LD-47, súng trường tấn công Liêm Đao, nòng 7mm. Chúng tôi dùng thứ này để chống lại những kẻ cướp đoạt, những người biến dị, và cả những sinh vật phủ đây nấm nhầy, những kẻ ăn thịt, người bò sát và thậm chí là Bạo Quân.
Nhận lấy khẩu súng trường mà Sở Quang đưa cho, Lister cầm nó nghiên cứu một hồi, sau đó hắn nhìn Sở Quang với vẻ mặt ngạc nhiên.
- Đây là súng các ngài tự chế tạo?
Sở Quang gật đầu.
- Đúng vậy.
Lister suy tư một lúc rồi đưa ra nhận xét của mình.
- Cấu trúc trông khá đơn giản, phần linh kiện có thể nhìn thấy cũng không nhiều, thậm chí còn dùng gỗ làm báng súng nữa.
Sở Quang không mấy quan tâm phản hồi.
- Sự đơn giản không ngăn cản hiệu quả của nó, anh có muốn thử không?
Lister nhìn về phía hắn hỏi.
- Có được không?
Sở Quang không nói nhiều, trực tiếp đưa cho hắn một hộp đạn đầy, làm ra cử chỉ mời.
- Xin mời.
Lister cũng không khách sáo, lắp đạn vào, bật an toàn và nhắm vào bia cách xa 100 mét rồi nhấn cò súng. Lực giật lớn truyền đến vai, làm cơ thể hắn rung chuyển.
Tuy nhiên, hắn đã đi khắp nơi trên vùng hoang tàn suốt nhiều năm, trên người vẫn có chút kỹ năng.
Rất nhanh hắn đã thích ứng với lực giật của khẩu súng, tiếp tục bắn thêm vài phát chính xác vào vòng 7 và 8 của tâm bia.
- Súng tốt đấy!
Đôi mắt Lister sáng lên, sau đó lại quét một loạt đạn vào bia.
Cho đến khi viên đạn cuối cùng trong hộp đạn được bắn ra, Lister mới nuối tiếc trả lại khẩu súng cho Sở Quang.
- Đúng là một khẩu súng tốt!
- Chỉ có một nhược điểm là hơi khó điều khiển thôi! Nhưng lực súng và sức mạnh thì thực sự rất tốt, chắc chắn sẽ được các tay lính đánh thuê ưa chuộng.
- Nhưng loại vũ khí như thế này, các ngài cũng không có nhiều đúng không?
- Không nhiều?
Sở Quang cười.
- Tôi không chắc là nhiều hay không, nhưng những khẩu súng trường như thế này còn một đống trong kho của chúng tôi. Không chỉ vậy, chúng tôi còn thiết kế cho nó những phụ kiện có thể thay đổi được. Cài đặt ống súng và băng đạn, nó biến thành súng máy nhẹ; tháo ống súng ra, nó lại có thể dùng như súng tiểu liên.
- Mặc dù thứ này không phải là sản phẩm công nghệ cao gì, nhưng nó cực kỳ đáng tin cậy. Chúng tôi đã thử chôn nó trong tuyết, vứt vào bùn lầy, ngâm trong nước sau đó lấy ra thì vẫn bắn tốt như thường, không hề ảnh hưởng đến sức mạnh của nó.
- Bình thường phát súng, không hề ảnh hưởng đến sức mạnh của nó.
- Trong kho còn một đống?!
Lister nuốt một ngụm nước bọt, không nhịn được nói.
- Đầy ắp trong kho chứa? Các người dùng cả mùa đông đã làm súng à?
Sở Quang cười nhẹ, nói. - Đã quá lâu anh không ghé qua đây, cảm thấy xa lạ với nơi này cũng là điều dễ hiểu.
Chẳng những xa lạ.
Lister cảm thấy như mình đã đến nhầm chỗ!
Nhìn Lister ngạc nhiên đến mức không thể nói được gì, Sở Quang dừng lại một chút rồi tiếp tục nói với giọng điệu như đang trò chuyện phiếm.
- Sự thay đổi ở phía bắc không chỉ giới hạn ở mảnh đất dưới chân anh. Đi về phía bắc từ đây khoảng 5km, anh sẽ thấy khu công nghiệp mới của chúng tôi. Sản phẩm công nghiệp được sản xuất ở đó đủ để cung cấp cho toàn bộ khu vực sinh sống của người sống sót ở phía bắc. Khẩu súng trường trên tay anh, cùng với những viên đạn vừa được bắn ra cũng được sản xuất từ nơi đó.
- Ngoài khu công nghiệp, chúng tôi còn có khu nông nghiệp nữa. Từ khu công nghiệp đi về phía Bắc khoảng 5km, anh sẽ đến được kho lúa mì ở ngoại ô phía Bắc của chúng tôi! Nơi đó có hàng ngàn mẫu đất đang được khai phá, trong tương lai sẽ trở thành cơ sở sản xuất lương thực lớn nhất ở ngoại ô phía Bắc, giải quyết vấn đề ăn uống cho ít nhất 30,000 người.

- Lister tiên sinh, thời đại đã thay đổi rồi, bây giờ là năm thứ 212 của kỷ nguyên Đất Chết, chúng ta nên học cách nhìn về phía trước, phải không?
Mặc dù lời nói này có phần phóng đại, nhưng thực tế cũng không hề sai.
Dù sao thì Sở Quang cũng đúng có ý định như vậy.
Khu công nghiệp trong tương lai, sản phẩm công nghiệp không chỉ cung cấp cho toàn bộ khu vực ngoại ô mà còn được bán ra những vùng xa xôi hơn.
Vậy nên việc này không phải là viển vông.
Sở Quang chỉ đơn giản đang trình bày về bản thiết kế của tương lai mà thôi.
Lister nuốt một ngụm nước bọt, mãi không thể hồi phục từ những lời Sở Quang vừa nói.
Khu công nghiệp?
Phía bắc ngoại ô?
Dựa vào những người dân quê không biết chữ kia? Lister thực sự không thể tưởng tượng, với tình hình của phía bắc ngoại ô, điểm nào có thể đáp ứng điều kiện phát triển công nghiệp.
Dựa vào những người dân di cư có học vấn không đồng đều kia sao?
Họ biết cái gì là công nghiệp không?
Biết cái gì là tiêu chuẩn hóa không?
Hay là dựa vào những người chỉ cần làm chút việc đã than vãn cả buổi, đòi hỏi quay lại chế độ làm việc 2 giờ mỗi ngày?
Tuy nhiên có một điểm Lister công nhận, những người mặc áo khoác xanh ở đây quả thực có chút khác biệt. Họ không chỉ mặc chiếc áo khoác xanh, mà còn không hề có vẻ gì giống như cư dân của nơi trú ẩn.
Trên khuôn mặt Lister viết đầy vẻ nghi ngờ hoàn toàn nằm trong dự đoán của Sở Quang.
Dù sao thì những chuyện như thế này nghe cũng thật khó tin.
Một thương nhân thông minh như vậy, không thể nào chỉ vì vài lời nói của mình mà bị thuyết phục.
- Bây giờ còn một chút thời gian trước khi trời hoàn toàn tối, nếu anh quan tâm, tôi có thể dẫn anh đi xem thử.
Nghe lời mời của Sở Quang, Lister hơi sững sờ một chút.
- Điều này... không phải quá xâm phạm chứ?
- Sao lại là xâm phạm được?
Sở Quang cười nhẹ.
- Đâu phải là cái gì đó không thể cho người khác biết.
Thấy Sở Quang nói vậy, Lister không chút do dự, lập tức đáp lại.
- Xin hãy dẫn tôi đi tham quan một lần!
Trước khi đến đây, Lister chỉ muốn dựa vào tình hình bất ổn của khu vực tỉnh Hà Cốc để kiếm một khoản tiền từ chiến tranh, bằng cách bán lại những lô vũ khí quân sự tồn kho giá rẻ, kiếm lời từ những ông chủ giàu có ở phía bắc ngoại ô. Nhưng bây giờ, hắn đã không còn coi trọng những lợi nhuận nhỏ bé đó nữa.
Một thế lực trẻ và đầy tiềm năng đang mọc lên từ mảnh đất hoang sơ này! Người lãnh đạo của nó không chỉ có bản lĩnh mạnh mẽ, năng lực xuất chúng, mà còn chứa đầy tham Vọng.
Lister ngửi thấy một cơ hội kinh doanh khổng lồ!
Linh tính mách bảo hắn, nếu có thể nắm bắt được cơ hội này, dù cho người này thành công hay thất bại, hắn vẫn sẽ kiếm được một khoản tiền tài mà trước kia không thể tưởng tượng được!
Điều này chắc chắn không thể so sánh với mười hai tấm da hươu và một túi nấm...
Sở Quang không làm phụ lòng kỳ vọng, nhanh chóng đưa hắn đến khu công nghiệp cách đó 5km.
Mặc dù bóng tối đã buông xuống, nhưng nơi đây vẫn sáng trưng với đầy ánh đèn, công việc sản xuất vẫn đang tiếp tục.
Xuống xe ở cổng khu công nghiệp, Lister rất nhanh bị choáng ngợp bởi tình hình tại đây.
Mọi thứ ở đây khiến hắn choáng váng hơn nhiều so với những gì đã thấy ở Công viên đấp ngập nước Lăng hồ!
Những ống khói cao lớn chui ra từ mái nhà xưởng, khói đen cuồn cuộn không ngừng, hàng hóa và nguyên liệu sản xuất được chất thành đống như núi trong kho.
Thỉnh thoảng có người đẩy xe hàng, chuyển hàng từ xưởng này sang xưởng khác, hoặc từ nhà máy này sang nhà máy khác.
Đặc biệt sau khi tham quan xưởng sản xuất hộp súng LD-47 và viên đạn, vẻ mặt Lister lộ rõ sự kinh ngạc.
Thiết bị dập nối với băng chuyền kia cứ như máy in, in ra từng bộ phận một cách liên tục.
Mặc dù thiết bị tương tự không hiếm gặp ở nhà máy ở thành Cự Thạch, nhưng điều khó tin là họ chỉ mất một mùa đông để phát triển ra những thứ này.
Những thiết bị công nghiệp và phương pháp sản xuất này, lẽ nào lại từ trên trời rơi xuống?! Lister đột nhiên nhớ lại tàu Khai Thác giả lúc trước khi đi ngang qua khu vực phía Bắc của thành phố Thanh Tuyền.
Chỉ có một lời giải thích.
Họ đã nhận được sự tài trợ từ các doanh nghiệp!
- ... Nơi này từng là hang ổ của bộ lạc Huyết Thủ, nhưng sau đó chúng tôi đã giải quyết xong lũ đáng ghét kia, đưa họ đến nơi họ nên đến.
- Sau đó, chúng tôi đã cải tạo toàn bộ nhà máy, biến rác thải nhặt được thành thép, nhôm hoặc các hợp kim khác và sử dụng chúng để sản xuất vũ khí, máy móc và bất cứ thứ gì có thể giúp chúng tôi tái thiết ngôi nhà của mình.
- Cơ sở vật chất ở đây tuy không bằng thành Cự Thạch, nhưng chúng tôi có những thứ mà thành Cự Thạch không có. Chẳng hạn như giao thông thuận tiện, lao động và nguyên liệu giá rẻ.
Nơi này sẽ sớm phát triển thịnh vượng và chắc chắn không kém cạnh bất kỳ khu dân cư nào ở tỉnh Hà Cốc, kể cả thành Cự Thạch! Tin tôi đi, bây giờ chính là cơ hội vàng để tham gia. Tôi chỉ nói với anh vì anh là bạn cũ của tôi. Đầu tư vào chúng tôi bây giờ là quyết định chắc chắn sinh lời.
Nếu bỏ lỡ cơ hội này, có thể anh phải đợi nhiều năm sau mới có cơ hội trở lại.
Nhìn thấy vẻ tự tin trên khuôn mặt đó, mặc dù linh tính mách bảo Lister rằng có lẽ đang bị lừa dối, nhưng hắn vẫn không hiểu sao lại bật miệng hỏi.
- Tôi nên đầu tư như thế nào?
Cuối cùng cũng đến câu hỏi này rồi!
Nụ cười hài lòng xuất hiện trên khuôn mặt của Sở Quang.
- Rất đơn giản, chúng tôi cung cấp hai phương án cùng có lợi.
Dù anh chọn đầu tư tiền bạc hay sức lực, hoặc cả hai, tôi đảm bảo với anh rằng đây chắc chắn sẽ là một thương vụ kiếm lời đến không ngời
Bạn cần đăng nhập để bình luận