Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 280: Phiên bản cập nhật Alpha0. 6 (2)

Chương 280: Phiên bản cập nhật Alpha0. 6 (2)Chương 280: Phiên bản cập nhật Alpha0. 6 (2)
Dư Hổ lẩm bẩm một câu.
- Hàm hồ cái gì, không phải rất tốt sao, bọn họ còn có lương thực ủ rượu. Tiểu Ngư đi theo bọn họ, còn có thể đói sao? Đại ca, nếu anh không yên tâm, hai ngày nay em mỗi ngày đều đi qua, nếu Tiểu Ngư chịu ủy khuất, em lập tức đón con bé trở về.
Dư Hùng nhìn trời, thở dài.
- Quên đi, anh không nói cái gì nữa, tùy mấy đứa.
Đã đến bước này còn có thể nói cái gì đây?
Đi từng bước mội. ...
Tiền đồn.
Người chơi trên quảng trường tò mò nhìn phương hướng viện dưỡng lão, líu rầm bát quái.
- Tiểu cô nương bên cạnh quản lý đại nhân đó là ai?
- Dư Tiểu Ngư, NPC trên phố Bethe, trên trang web chính thức viết.
- Người chơi cũ đều hiểu, trước kia từng có mấy đoạn kịch bản về phố Bethe, trước diễn đàn còn thảo luận qua, mấy cậu xem lại bài viết trước đó hẳn là có thể tìm được.
- Không! Tôi là một người mới, tôi không hiểu.
- Nói xem, có phải tôi lại bỏ lỡ kịch bản gì không?
- Kleel Được rồi, không phải Klee... Nhưng không quan trọng, dễ thương quá! Tôi không thể chịu được!
- Gì, dám để ý trẻ vị thành niên? Tôi nghĩ người đàn ông này có gì đó không ổn, ai đến đưa anh ta đi dùm cái đi. Cái gì? Anh không tiện ra tay à? Tôi có thể làm thay.
- Tôi phụ trách xử bắn chol
Nơi trú ẩn.
Sảnh cư dân tầng B1.
Hạ Diêm ngồi trước bàn gỗ học ngoại ngữ, bắt đầu khi Sở Quang mang theo Tiểu Ngư từ bên ngoài trở về, hai mắt đã nhìn chằm chằm hắn.
Sở Quang thấy cô nàng không có việc gì làm, đều có thời gian rảnh rỗi nhìn chằm chằm mình hoa sỉ, vì thế ném hai đồng bạc ở trên bàn trước mặt cô.
- Đi chợ cửa đông, giúp tôi mua một cân sữa.
Tiểu Ngư đi tầng B2 tắm rửa, tuy rằng người chơi đều rất tò mò đối với vị tiểu muội muội mới tới này, nhưng có Tiểu Thất ở bên cạnh đi theo, ngược lại không cần mình quan tâm nhiều.
Cả ngày hôm nay, biểu hiện của Tiểu Ngư đều rất ngoan, cũng rất tuyệt, tốc độ học tập rất nhanh, những gì mình dạy cho cô bé cơ bản đều học được.
Nhất là tinh thần siêng năng hiếu học kia, thật sự cần để cho người nào đó hảo hảo học tập.
Đối với những đứa trẻ chăm chỉ, Sở Quang chưa bao giờ thiếu khen thưởng, bất kể là NPC hay là người chơi.
Tuy nhiên, luôn luôn ăn kẹo không tốt cho răng, nếu muốn cơ thể phát triển khỏe mạnh thì tốt nhất vẫn nên uống một ít sữa, nói không chừng còn có thể tăng trưởng vóc dáng. Cho dù không thể phát triển vóc dáng, có thể nuôi tốt một chút cũng được, ít nhất đừng giống như rau giá đỗ, một trận gió thổi qua liền bị ngã.
Lại nói tiếp, sau khi chính thức lên chức, còn phải đặt cho cô ấy một bộ quần áo có độ phân biệt cao một chút.
Sau tất cả, vị trí này là quan trọng nhất.
Thậm chí còn quan trọng hơn cửa hàng vũ khí và nhà kho cộng lại.
Nhìn hai bạc đang lăn lộn trên bàn, đôi mắt Hạ Diêm trừng to, tâm mắt luân phiên di chuyển trên bạc và Sở Quang.
Thật không thể tin được.
Cuối cùng, cô không thể không nói.
- Ngài để cho tôi - một người khuyết tật giúp ngài chạy việc vặt, không biết xấu hổ?
Hãy là một người đàn ông đi.
Sở Quang đang mở máy tính chỉnh sửa tài liệu liếc cô một cái, giống như đang nhìn kẻ ngốc.
- Tôi không để cô tự đi, cô không thể để cho người chơi thay cô đi hay sao? Tôi đã dạy cô, mở VM, chọn thanh nhiệm vụ, ấn nút chỉnh sửa và sau đó tùy tiện tạo ra một lý do để nói... Ví dụ, cô nói rằng bạn nhỏ không thể ngủ mỗi ngày mà không uống sữa. Chọn ai đó để xuất bản hoặc gửi trên kênh công cộng.
- Hiểu rồi, đến ban đêm, người quản lý phải uống sữa mới có thể ngủ được. Tôi tôi đã sai, là tôi muốn uống, là tôi muốn uống.
Trong nháy mắt Sở Quang nhìn qua, Hạ Diêm nháy mắt kinh ngạc, vẻ mặt uể oải ấn nút lui, xóa nhiệm vụ vừa chỉnh sửa xong, đổi thành Sở Quang ép cô viết.
Tốt lắm.
Nhìn Hạ Diêm ngoan ngoãn, Sở Quang hài lòng gật đầu.
Người đẹp trai vẫn có lợi, cho một ánh mắt đi qua để mình lận đận, thậm chí cũng không cần tự mình mở miệng, trực tiếp thuyết phục.
Thật ra, bà chủ Hạ viết gì trên bảng nhiệm vụ cũng không sao cả. NPC sử dụng VM để xuất bản nhiệm vụ được chia thành hai loại, một là cài đặt trước của riêng mình, gửi điểm-điểm, không cần phải được sử dụng trong phạm vi tín hiệu nơi trú ẩn.
Mà một loại nhiệm vụ do tự chỉnh sửa gửi, cần phải gửi lên máy chủ trước, sau khi Tiểu Thất xem xét, sau đó gửi đến thiết bị của người chơi, hoặc là [nhiệm vụ hàng ngày], [nhiệm vụ ngẫu nhiên] gửi đến khu vực nhiệm vụ công cộng mà tất cả người chơi đều có thể nhìn thấy.
Nói cách khác, Sở Quang chỉ cần chào hỏi Tiểu Thất, không quản bà chủ Hạ viết gì trên bảng nhiệm vụ, đều sẽ sửa chữa thành mình muốn cô viết.
- Xong rồi... Một người chơi tên Nha Nha đã nhận nó.
Nha Nha.
Vậy thì yên tâm.
Chờ mua về để cho cô ta nếm thử một miếng.
- Được.
Thấy Sở Quang thốt ra một câu liền không để ý tới mình, tiếp tục gõ gõ máy tính, cũng không biết đang gõ cái gì.
Nghe tiếng lạch cạch khiến người ta phiền lòng, Hạ Diêm nghĩ, thế nào cũng không thể đọc được sách, rốt cục nhịn không được hỏi.
-... Nói đi, chuyện gì đã xảy ra với cô bé đó vậy? Đừng hiểu lầm, tôi chỉ muốn hỏi một chút, cho dù anh cầm thú đến ——
Bị ầm ï đến gõ sai chính tả, Sở Quang giật mày, một bên xóa đoạn vừa viết, một bên có lệ nói một câu.
- Không có xảy ra chuyện gì, sau này cô bé ấy chính là bạn cùng phòng của cô.
- Chờ đã, bạn cùng phòng?
Hạ Diêm nóng nảy, vội vàng nói.
- Không phải còn có phòng trống sao? Tại sao tôi phải là bạn cùng phòng với cô ấy, tôi sẽ không chăm sóc cho người khác.
Chăm sóc cho người khác cũng được.
Nhưng không biết đến lúc đó ai chiếu cố ai đây.
Sở Quang thuận miệng nói.
- Tôi dự định để cô dạy cho người chơi của mình ngôn ngữ hàng ngày, đó là cuốn sách trên tay cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận