Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 471: Quả nhiên vẫn là u Hoàng càng bị người ta hận (2)

Chương 471: Quả nhiên vẫn là u Hoàng càng bị người ta hận (2)Chương 471: Quả nhiên vẫn là u Hoàng càng bị người ta hận (2)
Người chơi tuyệt đối sẽ không cho rằng mình chép bài tập vê nhà, ngược lại sẽ vì mình phát hiện ra trứng màu do kế hoạch lưu lại mà mừng rỡ như điên.
Đứng ở hành lang viện dưỡng lão, nhìn những người chơi đông đúc trên quảng trường, nóng lòng muốn thử, trên mặt Sở Quang hiện lên một nụ cười ánh mặt trời.
- Mình quả thực là thiên tài.
Tiểu Ngư ngồi phía sau quầy ngân hàng ngẩng đầu lên và nháy mắt một cách tò mò.
Đây có phải là một cái gì đó đặc biệt nhấn mạnh?
Cô bé vẫn cảm thấy, Sở đại ca rất thông minh.
Bên kia quảng trường, nhìn những người chơi cũ vây quanh Liễu Đinh, nhận được nhiệm vụ chuẩn bị xuất phát, những người mới của Alpha 0. 7 và 0. 8 đều là vẻ mặt hâm mộ.
Mua VM cần phải đạt đến cấp độ công dân, và thăng tiến công dân cần 2000 điểm cống hiến, nếu nhanh cũng phải mất một tuần, nhịp điệu chậm hơn có thể mất nửa tháng.
Người chơi phiên bản Alpha 0. 7 cũng không sao, ngoại trừ người bị kẹt BUG phục sinh, trên cơ bản đều đã tích góp đủ điểm cống hiến. Mà những người chơi nhỏ không may bị đạn lạc đập trúng trong chiến tranh thế lực, cùng với người chơi phiên bản 0. 8 mới vào trò chơi, không ít người cống hiến mới chỉ đến bốn con số.
Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy trò chơi, ngay cả giao diện hệ thống cũng phải bỏ tiền ra mua.
Điều này là quá khó tin.
Hâm mộ thì hâm mộ, thiết lập như thế, oán giận cũng vô dụng. Muốn trải nghiệm nội dung đầy đủ của trò chơi, cũng chỉ có thể sử dụng level để chứng minh lòng trung thành với người quản lý.
Mang theo khát vọng về một cuộc sống tốt đẹp, nhóm người chơi mới dừng lại trên quảng trường một lát, liền đến chỗ quản lý kho hàng nhận nhiệm vụ, ngày ngày cày chăm cuốc bẫm.
Tất nhiên, không phải là không có lối tắt. Ví dụ như bây giờ, ở giữa quảng trường, một người chơi nhỏ đứng đó kéo cổ họng hét lên.
- Có anh em nào có thể mượn VM cho tôi không? Trương Hải tôi tất có trọng tại
WC Thật Sự Có Con Muỗi vừa hay đi ngang qua nơi này, thấy người này nhìn quen mắt, nhận ra là người chơi mới lần trước cùng nhau ngồi xổm trong xe, tiến lại gân trêu chọc một câu.
- Anh bạn, cậu ngay cả VM cũng không thể lấy ra, có thể cảm ơn những gì?
Trương Hải cười Ha ha.
- Tôi cho phía dưới của anh ăn no.
Muỗi: - Cút đi!
Hô nửa ngày, không có người thứ hai phản ứng.
Nhìn quảng trường thưa thớt bóng người, Trương Hải thở dài lắc đầu, một tiếng cảm khái.
- Thói đời ngày sau, lòng người không cổ. Nương ơi, mượn một VM cũng không thể vay được, trò chơi này cũng quá thực tế.
Lão huynh cai thuốc là người mới chín thành vừa hay trở về giao nhiệm vụ, thấy người mới này còn đang ở quảng trường hô, nhịn không được nhiều lời một câu.
- Đừng nghĩ nữa, anh bạn, VM và ID tài khoản bị ràng buộc một đối một. Đừng hỏi làm thế nào tôi biết, tôi đã cố gắng thử qua tất cả các cách cậu đã nghĩ, trò chơi này BUG lớn hầu như không thể giải quyết, BUG nhỏ hầu như không có... Cậu đừng nghĩ đến BUG nữa mới tốt, vô nghĩa.
Trương Hải vừa nghe lời này kinh hãi.
- Mẹ kiếp! Tại sao không ai nói với tôi hết vậy?
Bị phản ứng của tên tiểu bạch này làm cho không nói gì, Cai Thuốc nhịn không được chửi bới một câu.
-... Anh bạn, ngươi không có trên trang web chính thức?
Trương Hải giật mình, lắc đầu nói. - Ồ, anh nói diễn đàn, tôi không đi lên. Bài viết trong đó nhiều lắm, làm mới một chút xuất hiện mấy chục cái, thấy mà mắt tôi đau.
Cai Thuốc: -...
Gã này...
Cậu ta thực sự chỉ mới 30 tuổi sao?...
Thành phố Thanh Tuyền, rìa đường vành đai 5.
Trước cổng chính của khu phức hợp thương mại bị bỏ hoang.
Lão Bạch mặc trang phục săn bắn nhẹ nhàng, buông túi súng tiêu thương đeo trên lưng xuống, cân nhắc khẩu súng trong tay, ánh mắt tập trung vào một con gặm nhấm gần cửa lớn nhất.
Khoảng cách 10 mét.
Đối với Lão Bạch thân kinh bách chiến mà nói, khoảng cách này cơ hồ không cần lo lắng vấn đề bắn có trúng hay không.
Hít sâu vào một hơi không khí lạnh lẽo.
Lão Bạch bình tĩnh lại, đem toàn bộ lực chú ý rót vào mỗi một tấc cơ bắp cùng khớp xương của toàn thân, tiếp theo mạnh mẽ đem tiêu thương trong tay ném ra ngoài.
Ranh giới —
Đột phái
Đó là một khoảnh khắc.
Tín hiệu điện và hóa học xuyên qua tế bào thần kinh đột nhiên tăng lên, và cơ bắp của hắn cũng trong nháy mắt mở rộng mạnh mẽ.
Chỉ nghe một tiếng phá không lao nhanh tới!
Tiêu thương trên không trung vẽ ra một đạo tàn ảnh cơ hồ không nhìn thấy, giống như đạn pháo đập vào trong cửa, đóng đinh con gặm nhắm kia trên tường cách đó ba thước.
Con gặm nhấm bị đâm thủng ngực không lập tức tử vong, còn đang ở tại chỗ giãy giụa.
Những con gặm nhấm lang thang xung quanh khu vực gần đó ngỡ ngàng ngẩng đầu lên, cổ đông cứng chậm chạp lắc lư trái phải, dường như đang tìm kiếm kẻ tấn công, nhưng không tìm thấy gì.
Kinh ngạc nhìn tay phải của mình, trên mặt Lão Bạch tràn đầy thân sắc hưng phấn.
Không đợi hắn mở miệng, Dạ Thập đứng ở một bên vây xem đã nhịn không được nói.
- Mẹ kiếp! Kỹ năng này có chút trâu bò!
Lúc trước vừa online, còn chưa đến thời gian hoạt động bắt đầu, bên cạnh NPC hoạt động đã vây kín người, chen chúc cũng không chen vào được.
Lo lắng dù sao hoạt động cũng không có hạn chế cũng không phải nhất thiết phải vội vàng trong chốc lát, đoàn người trong tiểu đội Ngưu Mã liền theo đề nghị của Phương Trường, đi tới vùng ven đường vành đai năm thành phố Thanh Tuyền, tìm một nơi thích hợp luyện cấp, khảo nghiệm sức chiến đấu của hệ lực lượng LV10.
Nó chỉ ra rằng khoảng cách giữa LV9 và LV10 không phải là lớn bình thường.
Lão Bạch khi đến LV 10 giống như đột phá một tầng bình cảnh, bất kể là số liệu bảng điều khiển hay là năng lực thực chiến, đều có bước nhảy vọt về chất.
- Đâu chỉ là trâu bò. Uy lực này, quả thực là cấp BUG.
Cuồng phong đứng ở một bên, trên mặt tràn đầy biểu tình hâm mộ.
Mặc dù hắn cũng có thể lực ném tạo ra hiệu quả như đạn pháo, nhưng đó là với sự giúp đỡ của một cảnh tay cơ khí.
Nào giống lão Bạch, không có bất kỳ trang bị gia tăng nào, đơn thuần bằng vào lực lượng cơ bắp, có thể đạt tới trình độ sánh ngang với nhân bản cơ giới.
Nếu như hệ lực lượng đều trâu bò như vậy, còn cần máy móc để bay lên cái búa?
Máy móc hỏng còn phải sửa, thời gian dài phải bảo dưỡng, gặp phải EMP càng có khả năng trực tiếp nằm sấp, làm nhiệm vụ kiếm tiền đều mang đi sửa trang bị, cái túi còn sạch sẽ hơn cả khuôn mặt.
Nhưng thân thể cường hóa thì khác, cho dù không cẩn thận chết cũng không đau lòng, chờ ba ngày lại là một hảo hán, giá cả này quả thực vô địch.
Một vài ngày trước, Cuồng Phong vui mừng tin rằng mùa xuân của hệ trí tuệ đang đến.
Bây giờ xem ra, cao hứng vẫn còn quá sớm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận