Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 289: Phiên bản Alpha0. 61! Cách chơi phó bản được điều chỉnh rất nhiều (1)

Chương 289: Phiên bản Alpha0. 61! Cách chơi phó bản được điều chỉnh rất nhiều (1)Chương 289: Phiên bản Alpha0. 61! Cách chơi phó bản được điều chỉnh rất nhiều (1)
- Được rồi, cậu đừng nói nữa.
Lão Bạch ho khan một tiếng cắt đứt lời Dạ Thập, tiếp theo nhìn về phía llena, an ủi nói.
- Lợi ích của phó bản, chúng tôi có thể chia thêm cho cậu nhiều hơn 5%, hẳn là có thể bồi thường tổn thất ba ngày này của ngươi. Lần sau có cơ hội hợp tác, chúng tôi sẽ gọi cậu, cậu thấy thế nào?
5% đã không ít, dù sao phó bản cũng do tiểu đội Ngưu Mã phát hiện, đầu ra cũng do mấy người bọn họ đánh, đạn dược và tiếp tế đều hao phí không ít.
Là người qua đường lên xe giữa đường, phần ước định thuộc về Ilena, vốn chỉ có 10% mà thôi, thêm 5% đã tương đối phúc hậu rồi.
Những lời này của lão Bạch, cuối cùng cũng làm cho Ilena cảm giác được, thế giới lạnh như băng này vẫn còn sót lại một chút ấm áp.
Vẻ mặt bi tráng mặt kệ máu mũi đang chảy, llena tháo xuống VM của mình, trịnh trọng giao cho lão Bạch.
- Thay tôi nói cho Tiểu Ngư biết, cứ nói...
Lời mới nói được một nửa, người đã nhào tới ngã xuống đất.
Dạ Thập không nhịn được, cười ra tiếng heo kêu.
Cuồng Phong nghiêng đầu, bả vai run rẩy không ngừng.
Nhìn một vũng máu trên tay áo mình, đầu Lão Bạch đầy tia đen, cuối cùng thở dài.
- Tôi trước kéo cậu tấy ra ngoài đoàn xe.
- Lát nữa cùng nhau kéo về đi.
Trên đường trở về từ cửa hàng bách hóa bỏ hoang, bốn người trong tiểu đội Ngưu Mã, cảm giác gió thổi tới trước mặt đều ngọt ngào.
Hoàng hôn nghiêng về phía tây.
Khi đoàn người Phương Trường kéo theo một xe đầy vật tư, xuất hiện ở cửa bắc căn cứ tiền đồn, hầu như tất cả ánh mắt người chơi đều trợn tròn.
- Mẹ kiếp?!
- Trâu bòI!
- Má ơi, chẳng lẽ các anh dời cả đài điều khiển ra ngoài à???
- Hỡi người quản lý trò chơi, cầu xin ngài, mau gọt một đao đi! Nếu không gọt, những người này sẽ bay lên trời!
Một chiếc xe đầy chiến lợi phẩm.
Hơn nữa, mắt thường có thể thấy được đều là thứ tốt.
Nó cũng quá phóng đại đi.
Hai chị em Thu Thảo, Thu Diệp ngồi trước quầy hàng, bị động tĩnh bên kia hấp dẫn, cũng nhao nhao nhìn qua. Nhất là cô em, tò mò duỗi cổ, muốn nhìn rõ trong đoàn xe đều chứa cái gì.
Tuy nhiên ngay khi cô vừa chuẩn bị đứng lên, bị cô chị đưa tay kéo trở về.
Thu Thảo lắc đầu, sờ sờ đầu em gái.
- Không thể nhìn lung tung khắp nơi nha, bất lịch sự.
Thu Diệp ủy khuất bĩu môi, cúi đầu.
- Biết rồi.
Tuy nhiên, cô vẫn còn rất tò mò.
Tuy rằng nghe không hiểu những chiếc áo khoác màu xanh này đang nói cái gì, cũng không thấy rõ đoàn xe kia chứa cái gì, nhưng luôn cảm giác bọn họ hình như rất hưng phấn.
Chẳng lẽ...
Có em bé nào được sinh ra?
Người chơi khác bày ra vẻ mặt hâm mộ ghen †ị tiếc hận, liên tục la hét quá bất hợp lý, rất nhiều người đồng loạt hô tên nhà phát hành.
Nghe thấy có người tên nhà phát hành, Dạ Thập nhất thời đứng ngồi không yên, với tính cách của A Quang lúc này khẳng định đang nhìn trộm màn hình, tuyệt đối nghe thấy. Không do dự, anh ta ngay lập tức la to.
- Gọt cái đéo gì! Các anh có biết lão tử vất vả thế nào không? Hai đầu [Người bò sát]! Một trước một sau hai đầu! Và hàng trăm con gặm nhấm, các cậu có biết làm thế nào chúng tôi hạ gục tụi nó không? Mẹ kiếp, con dao chém riết biến hai lưỡi dao đây này!
Nhìn Dạ Thập ở đó giả vờ trang bức, Phương Trường nhịn không được che trán.
Lão Bạch ngược lại không nói nhảm, trực tiếp ra tay, xách cổ áo Dạ Thập, giống như xách gà con dẫn anh chàng rời đi.
- Không! Đừng kéo tôi, tôi vẫn chưa nói xong.
- Thành thật một chút đi.
- Đúng vậy! Trung thực đi.
Cuồng Phong cùng Phương Trường hai người cùng nhau kéo đoàn xe chở đầy vật tư, một khắc không ngừng xuyên qua cửa bắc, chạy tới kho hàng của NPC.
Nếu như để cho đám người chơi mới này biết, một xe đầy vật tư này, chỉ là phần nổi của tảng băng trôi trong nơi trú ẩn, không biết bọn họ sẽ cảm thấy như thế nào.
Về phần nhóm vật tư trên xe có bao nhiêu mập?
Một câu tóm tắt.
Những vật tư này đã phì nhiêu đến mức quản lý kho hàng không thể không cầu xin cấp trên Lư Tạp của mình, mà lão Lư Tạp đối mặt với vật tư trong xe cũng là vẻ mặt bó tay vô sách, không biết nên làm thế nào cho phải, chỉ có thể tiếp tục báo cáo cấp trên của hắn —— quản lý đại nhân.
- ... Đại nhân, tôi thật sự không biết nên định giá như thế nào, chỉ có thể phiền toái ngài tự mình quyết định.
Hoảng sợ đứng trước mặt Sở Quang, Lư Tạp cúi đầu như phạm sai lầm.
Không để ý trả lời hắn, Sở Quang trực tiếp đi tới trước đoàn xe, hướng trong liếc mắt một cái, lông mày nhất thời hung hăng nhảy dựng lên.
Con mẹ nói
Giàu to rồi! Quay đầu lại nhìn về phía bốn người chơi nhỏ với vẻ mặt hưng phấn, Sở Quang tán thưởng gật gật đầu.
- Biểu hiện của các cậu nằm ngoài dự liệu của tôi. Thành thật mà nói, tôi không nghĩ rằng các câu sẽ mang lại nhiều thứ như thế.
Vừa thấy biểu cảm trên mặt người quản lý, bốn người chơi nhỏ càng hưng phấn hơn.
Phát tài rồi!
Phương Trường ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt cung kính nói.
- Thưa quản lý đại nhân, có thể xây dựng lại sự nghiệp vĩ đại của nền văn minh, là vinh dự của chúng tôi!
Dạ Thập cũng ở một bên tiếp lời.
- Đúng vậy! Đó cũng là niềm vui của tôi!
- Các cậu có thể nghĩ như vậy khiến tôi rất cao hứng, nhưng thưởng phạt rõ ràng cũng là một phần quan trọng trong việc xây dựng lại nên văn minh. Phần thưởng lẽ ra thuộc về các cậu, tôi sẽ tính toán rõ ràng.
Sở Quang nhìn thoáng qua đoàn xe, tiếp tục nói.
- Để thống kê những vật tư này, trước nửa đêm mười hai giờ tôi sẽ đưa cho các cậu một số tiền thích hợp. Bao gồm thanh toán các tài nguyên khác mà các cậu tìm thấy trong phó bản.
Lúc trước Sở Quang dùng máy bay không người lái quan sát bọn họ, còn thu thập qua băng ghi âm trò chuyện của bọn họ trong trò chơi, cho nên rất rõ ràng bọn họ ở nơi đó làm gì.
Bốn người chơi cũng không đa nghỉ quản lý đại nhân biết như thế nào, dù sao NPC biết hành tung của người chơi có gì kỳ quái sao?
Không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Gia hỏa này thậm chí còn có thể đá người ta xuống offline.
Ngược lại, khi nghe người quản lý dùng từ 'phó bản để xưng hô nơi trú ẩn mà bọn họ tìm thấy dưới cửa hàng bách hóa, trên mặt bốn người đều lộ ra biểu tình hưng phấn.
Phó bản! Quả nhiên chỗ bọn họ thông quan là phó bản ẩn giấu.
Mặc dù phó bản của trò chơi này là một lần...
Phương Trường lộ vẻ mặt đầy cung kính.
- Chúng tôi không nóng nảy, hết thảy nghe theo ngài an bài!
Để lại đoàn xe bên cạnh nhà kho.
Đoàn người Phương Trường khiêng Ilena đến chỗ đặt thi thể, sau đó đi thang máy trở về nơi trú ẩn, chuẩn bị logout ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận