Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 108: Thị trấn Hồng Hà không sản xuất lương thực (2)

Chương 108: Thị trấn Hồng Hà không sản xuất lương thực (2)Chương 108: Thị trấn Hồng Hà không sản xuất lương thực (2)
"Vậy mấy người ăn cái gì?" Sau khi nghe xong Tôn Thế Kỳ miêu tả, Sở Quang không nhịn được hỏi,'Chẳng lẽ toàn dựa vào nhập khẩu?"
Giá lương thực không tăng trên trời chứ!
"Đương nhiên không thể toàn dựa vào nhập khẩu được, tuy không có tuần lộc và linh cẩu, nhưng rất nhiều chuột cùng chuột đột biến có thể ăn. Ngoài ra, chúng tôi cũng sẽ bắt một ít côn trùng không quá nguy hiểm, dùng chúng nó chế tác thành chất được chiết suất từ lòng trắng trứng, hoặc là làm thành thứ tựa như dịch dinh dưỡng... giống như thứ này nè."
Nói rồi đồng thời Tôn Thế Kỳ từ trong bao treo trên con trâu hai đầu lấy ra một cái bình thuỷ tinh đóng kín, bên trong có chứa chất keo đen sì.
Thoạt nhìn có chút giống cao quy linh.
Lúc nãy khi mở cái bao ra, kỳ thật Sở Quang đã nhìn thấy món đồ này, có điều không hiểu là dùng để làm gì, nên cũng không quan tâm nó nữa.
Không nghĩ tới vậy mà là đồ ăn.
"Thứ này làm bằng thứ gì?"
Tôn Thế Kỳ cười hề hề, nói.
"Con gián đột biến."
Sở Quang: "..."
Mẹ nói
Anh cảm thấy bản thân rốt cuộc không có cách nào nhìn thẳng cao quy linh.
"Tuy lấy protein và dầu trơn từ trên người con gián đột biến, nhưng sau nhiều quá trình nấu chín, chắt lọc, phơi nắng, nghiền nát, ngâm, lấy nước các loại, thứ này thật ra đã không có liên quan gì đến con gián nữa, nó chứa đầy đều là protein... Muốn thử một chút không?"
Sở Quang xụ mặt nói.
"Không cần."
Thà rằng đói chết, anh tuyệt đối không chấp nhận ăn cái thứ này đâu. Nhưng mà...
Nghe cách nói của tên này, giá cả của đồ ăn có vẻ rất thấp?
Loại sinh vật như con gián đột biến này mặc kệ ở đâu cũng thường xuyên nhìn thấy, hơn nữa con gián bên thành phố Thanh Tuyền, hàm lượng kim loại nặng khẳng định cũng thấp hơn Thị trấn sông Hồng bên kia.
Khi cần thiết, sử dụng loại dịch dinh dưỡng cho các người chơi làm đồ ăn khẩn cấp, hình như cũng là một cách lựa chọn không tồi?
Về việc có nên để người làm chuyện này hay không, Sở Quang rơi vào tự hỏi rất lâu.
Nhưng đúng lúc này, anh bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện khác.
"Nghe có vẻ như anh rất hiểu côn trùng?"
Tôn Thế Kỳ lập tức gật đầu.
"Đương nhiên, mỗi ngày chúng tôi đều tiếp xúc với mấy thứ kia."
Sở Quang tiếp tục truy vấn.
"Vậy mấy người có biện pháp đối phó với đỉa không?"
"Đỉa?" Tôn Thế Kỳ sửng sốt/Ý anh nói... Cái loại đỉa biến dị sao?"
"Ừm.
Thấy Sở Quang gật đầu, Tôn Thế Kỳ suy nghĩ một lát, vẻ mặt có chút khó xử.
"Thứ này... Ở thị trấn sông Hồng rất hiếm thấy, có thể là bởi vì ở chỗ chúng tôi có khá nhiều kiến."
Sở Quang nhíu mày hỏi.
"Con kiến?"
Tôn Thế Kỳ gật đầu, tiếp theo nói.
"Vâng, ở chỗ chúng tôi có một loại kiến lưng sắt đột biến, nó có kích thước lớn như ngón cái, lớn nhất có thể bự đến nắm tay. Giáp của thứ này rất cứng, chịu được ăn mòn, gần như cái gì cũng ăn được, phần lớn động vật thân mềm đều không phải đối thủ của chúng nó."
Sở Quang hỏi. "Lần sau có thể mang đến mấy con cho tôi nhìn một chút không?"
Tôn Thế Kỳ cười nói.
"Không thành vấn đề! Cái bao ở trên người tôi tốt lắm!"
Sau khi giao dịch hoàn thành, vị thương nhân họ Tôn không dừng lại ở chỗ này lâu lắm, mà là lựa chọn tiếp tục lên đường.
Sở Quang không có giữ hắn lại, chỉ nhắc nhở hắn phố 76 phụ cận có nơi đóng quân của người biến chủng, hướng bắc của công viên đầm lầy có dấu vết hoạt động của cướp, sau đó chúc hắn thuận buồm xuôi gió.
Bóng dáng con trâu hai đầu dần dần biến mất ở trong rừng cây.
Các người chơi nhìn theo hướng hắn rời đi đều đang nghị luận sôi nổi.
"Tên vừa rồi quả nhiên là thương nhân!"
"Đậu, may mà không đấm hắn."
"Đấm hắn có lẽ cũng không sao, vẫn có thể giữ lại hết đồ vật của hắn."
"Nói như vậy cũng không sai, nhưng lỡ như thương nhân đó chết cũng không bán thì phải làm sao?"
"Chết cũng không bán thì không thể nào, nhưng trong gói mở rộng của mùa đông có lẽ thật sự có một người thương nhân như vậy. Hơn nữa anh không nghe Sở Quang nói sao, đất hoang OL nói rằng muốn tạo ra hệ thống kinh tế có thể phản ánh đầy đủ mối quan hệ giữa cung và cầu. Nếu như đây không phải vẽ bánh nướng, thì việc xếp một hàng dài để câu cá lớn mới là giải pháp chính xác!"
". Hình như cũng có chút đạo lý."
Không quan tâm những lời nghị luận của mấy người chơi, giờ phút này tâm tư của Sở Quang hoàn toàn đặt trên hai bao tải tiền trò chơi kia.
Anh có một ý tưởng lớn mật.
Nếu như lúc bình thường các chip nhựa đều có thể được dùng làm thứ ngang với giá, tiền kim loại có cái gì không được?
Hai bao tải tiền xu này ít nhất cũng sáu bảy vạn đồng, không mất quá nhiều thời gian để vị thương nhân họ Tôn lại kiếm ra một đống lớn cho anh. Quy mô dưới 500 người, những đồng tiền xu này hoàn toàn đủ dùng!
Tiền xu màu đồng thau coi như tiền đồng, tiền xu màu trắng bạc coi như đồng bạc, giá trị tiền từ 1 đến 10.
Mà điểm cống hiến ban đầu thì nhập vào hệ thống vinh dự mới, có thể dùng để mua thân phận, danh hiệu, thậm chí là đất tư nhân.
Cùng lúc đó, tương lai đẩy hệ thống lính đánh thuê, đội buôn, công hội, quân đoàn ra, cũng móc nối chúng với điểm cống hiến. Chỉ những người chơi có đủ cống hiến mới có tư cách lãnh đạo người chơi khác.
Như vậy chẳng những có thể tăng cường quản lý, còn có thể hạn chế rất nhiều những người chơi gây chuyện.
Suy cho cùng, tài khoản người chơi có giá trị càng cao, thì sẽ càng biết quý trọng tư cách trong game không dễ kiếm được của mình, hơn nữa cũng sẽ có khuynh hướng dành nhiều thời gian và năng lượng để chơi game hơn, cùng với tự phát mà giữ gìn trật tự trong trò chơi.
Gây chuyện là lạc thú.
Mà đây là bản chất của con người.
Một mình một người kéo hai bao tải nặng gần một trăm kg quay trở về chỗ tránh nạn, sau đó Sở Quang tìm một căn phòng trống mà không cần kích hoạt cabin huấn luyện, dựng bao tải dựa vào góc trong vách tường.
Sau đó anh xoay người trở về đại sảnh cư dân, mở máy tính ra, đăng nhập hậu trường official website, bắt đầu biên tập tiêu đề.
[Thông báo cập nhật phiên bản Close Beta Alpha 0. 3 cho đất hoang OL: Điều chỉnh lớn về hệ thống kinh tết ]
Vừa gõ xuống dòng chữ này, Sở Quang đồng thời mở hồ sơ của mình ra.
Lúc trước ở bên trong diễn đàn sao chép không ít phương pháp tuyệt diệu.
Bây giờ đúng lúc có thể dùng tới...
Bạn cần đăng nhập để bình luận