Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 205: Nhà máy thép số 81 và 'Nhiệm vụ độc quyên (2)

Chương 205: Nhà máy thép số 81 và 'Nhiệm vụ độc quyên (2)Chương 205: Nhà máy thép số 81 và 'Nhiệm vụ độc quyên (2)
Lão Bạch:
- Cậu dùng phương pháp Châu Phi của lão hắc, đào một hầm bùn, đốt ba ngày ba đêm gần như có thể tại ra bốn năm mét vuông, hơn hai ngàn viên. Chọn một chỗ lớn hơn một chút, đào mấy lò gạch, làm cái loại lò nửa vòng... Hí, mấy người anh em, không bằng chúng ta xây một nhà máy gạch đi? Tôi nghĩ rằng làm cái gì cũng có lần đầu tiên.
Phương Trường:
- Anh cảm thấy căn cứ có đất cho anh nặn gạch?
Lão Bạch cười hắc hắc nói:
- Đây không phải là thử một lần sao! Dù sao thì mùa đông cũng không săn được con mồi, không bằng chúng ta làm nhà máy gạch này trước, đến lúc đó xây dựng công hội cũng có gạch dùng?
Cuồng Phong sờ sờ cằm, gật đầu.
- Nói như vậy cũng đúng... Nếu tất cả mọi người muốn xây dựng một ngôi nhà, nhu cầu về gạch còn mạnh mẽ hơn so với thiết bị.
Phương Trường lúc này cũng lấy lại tinh thần, ý thức được mình đã bỏ qua một vấn đề rất nghiêm trọng.
- Chờ đã... Tôi quên điều này, Đất Chết OL không phải là MMORPG truyền thống, nhu cầu của người chơi không chỉ là thiết bị. Nói như vậy, chà, nhu cầu về gạch sợ là không ít.
Lão Bạch:
- 24 bức tường một mét vuông cần 128 viên gạch, cậu tự tính đi. (nhe răng).
Muỗi huynh cùng Trứng Tráng huynh ở một bên nghe, mọi người đều nghe đến choáng váng.
- Mẹ kiếp, tôi có thể nhập bọn không.
- Ừm! Nghe các anh nói để tôi động tâm a.
Phương Trường lắc đầu. - Hai người các cậu đều đã có đất, cũng đừng theo chúng ta giày vò, làm tốt ngành nghề của các cậu mới là vương đạo. Hơn nữa hai người các cậu đừng chỉ nghe lão Bạch khoe khoang, đến lúc đó nhà máy xây xong, có thể sản xuất hàng ngày hai ba ngàn viên gạch thì tôi đã đều thỏa mãn.
Thấy Phương Trường không tin mình, Lão Bạch cũng không nóng nảy, sảng khoái cười nói.
- Chắc chắn không chỉ hai ba ngàn viên gạch! Trở về tôi sẽ hỏi đồng hương của tôi, làm thế nào để nâng cao năng suất. Các huynh đệ trong đội của chúng ta cũng đừng vội vàng, chờ sau này hệ thống công hội xuất hiện, lợi nhuận của nhà máy gạch chính là tiền của công hội chúng ta! Không nói kiếm được bao nhiêu tiền, dù sao khẳng định đều có phúc lợi dành cho các huynh đệ.
Phương Trường buông bát xuống, trực tiếp đứng lên.
- Đêm dài lắm mộng, những thứ tôi có thể nghĩ đến không có nghĩa người khác không thể tưởng tượng được. Tôi đề nghị bây giờ vẫn còn đang Online, nhanh chóng nộp đơn trước, đừng để người khác giành trước tiên cơ! Giao sớm, nói không chừng có thể kích phát nhiệm vụ ẩn... Lão Bạch, xây dựng một xưởng gạch nhỏ cần bao nhiêu diện tích?
Lão Bạch sờ sờ cằm nói.
- 400 mét vuông hẳn là đủ rồi, một lò nung 5*5 mét, cao gần hai mét... Tôi ước tính...
Phương Trường gật đầu.
- Được, vậy xin 400 mét vuông.
Dạ Thập:
- 666, đại ca trâu bò.
Cuồng Phong:
- Đại lão, theo anh lăn lộn.
Bốn người chơi nhỏ không dám trì hoãn, ngay cả bữa tối cũng không ăn, vội vàng chạy đến nhà kho mua giấy viết đơn.
Đơn đặt hàng cho kho nơi trú ẩn 404, vật liệu gạch và thông số kỹ thuật đã có yêu cầu rõ ràng, và gạch tiêu chuẩn trong thực tế, kích thước là 240mmx 115mm x53mm. Một bên đánh dấu gạch, khoảng 685 viên.
Hiện nay, quá trình đốt gạch trong khu công nghiệp đã được nung theo phong cách xếp La Hán nguyên thủy, được cải thiện để dễ dàng kiểm soát kích thước, nhiệt độ trong cao hơn và tiêu thụ ít nhiên liệu hơn phương thức hố chìm.
Tuy nhiên, nhiệt độ của lò nung này cao hơn trước, từ ba ngày một lò thành 'mỗi ngày một lờ, nhưng sản lượng vẫn không đi lên.
Cho dù hai lò nung cùng nhau khởi công, sản lượng một ngày cũng chỉ từ 1400 - 1500 viên gạch, gom lại gân như hai bên.
Sở Quang lúc trước có một khoản nợ, lương hàng ngày của một thợ nung gạch là 10 bạc, hai ca thay phiên nhau tính toán, chi phí lao động là 20 bạc.
Sản lượng một ngày là tối đa 1500 viên gạch, theo giá thu mua do chính nơi trú ẩn đặt ra, 4 đồng cho mỗi 100 viên gạch, những viên gạch này chỉ đáng giá 6 bạc.
Cho dù giả thiết những viên gạch này không vào kho;, vừa ra khỏi lò đã bị người chơi cướp sạch, tính theo giá bán của 100 viên gạch 1 bạc, giá trị sản lượng hàng ngày cũng chỉ là 15 bạc mà thôi.
Rõ ràng, cho dù đó là 6 hay 15, nơi trú ẩn với chi phí lao động lên đến 20 bạc là thua lỗ trong mọi trường hợp.
Hơn nữa còn là chắn chắn thua.
Tương đương với cho tới nay, đều là nơi trú ẩn đang bỏ tiền nuôi những thợ nung gạch này.
Điều này có hợp lý không?
Điều này rõ ràng không hợp lý khi đứng từ quan điểm của người quản lý nơi trú ẩn.
Nếu muốn thuê hai công nhân, mỗi người lương 10 bạc mỗi ngày, giá trị sản lượng hàng ngày ít nhất cũng phải từ 20 bạc trở lên mới không thua lỗ.
Ở đây theo giá thu mua kho hàng, cứ 100 viên gạch 4 đồng, 20 bạc tương ứng với sản lượng là 5000 viên gạch, chia cho một người là 2500 viên.
Nếu không, nếu bạn muốn không bị thua lỗ, bạn chỉ có thể tăng giá gạch hoặc cắt giảm thu nhập của thợ nung gạch. Nhưng nếu bạn làm như vậy, các vấn đề khác sẽ xảy ra.
Nếu giá cả được nâng lên, tăng quá nhiều sẽ dẫn đến nhu cầu ít đi. Nếu tất cả mọi người không thể đủ khả năng mua gạch, tất cả đều được chuyển đổi thành nhà gõ, nhu cầu xi măng cũng sẽ thu hẹp lại, chu kỳ này sẽ không ổn định.
Cắt giảm thu nhập của người xử lý gạch càng không thực tế, nung gạch vốn không phải công việc tốt, nếu nung gạch một ngày ngay cả 10 đồng bạc cũng không có, càng không có ai làm.
Cho dù người khai thác gỗ không có vật liệu đốn gỗ, thuê một cậy rìu để chặt cây, một ngày cũng có thể kiếm được 10 bạc.
Nhìn đơn xin trong tay, Sở Quang chỉ tự hỏi không đến nửa phút, không chút do dự đưa ra quyết định.
- Chuẩn rồi.
Trên mặt bốn người chơi của tiểu đội Ngưu Mã đều lộ ra nụ cười vui sướng.
Vốn chỉ là tính toán thử một lần, không ngờ lại có thể thật sự thông qua.
Quá sảng khoái rồi.
Không chỉ có như thế, không đợi bọn họ cao hứng hai giây, quản lý đại nhân nói câu tiếp theo, làm cho bọn họ càng thêm hưng phấn.
- Đơn của các bạn kích phát nhiệm vụ ẩn, xin hỏi có nhận được hay không?
- Nếu nhận, sẽ nhận được hỗ trợ ngân sách 5. 000 bạc, đổi lại, nơi trú ẩn sẽ nắm giữ 80% cổ phần của nhà máy gạch.
5000 đồng bạc!?
Bốn người chơi nhỏ trong nháy mắt bị bạc che mắt, cơ hồ đồng thanh kêu lên.
- Ta nhận.
- Tiếp nhận.
Sở Quang hài lòng gật đầu.
- Rất tốt, kế tiếp tôi sẽ phân phối đất cho các bạn.
Nói xong, Sở Quang lấy ra một tấm bản đồ công viên đất ngập nước, nhìn chằm chằm bản đồ cẩn thận suy nghĩ thật lâu.
Nhìn người quản lý lâm vào trầm tư, Dạ Thập đợi một hồi nhịn không được ghé tai Lão Bạch bên cạnh, nhỏ giọng.
- Không phải chạng vạng sẽ tập trung công bố sao?
- Cậu quản nhiều như vậy làm cái gì!
Lão Bạch trừng mắt nhìn hắn một cái, sợ quản lý nghe thấy, hạ thấp giọng nói.
- Phê chuẩn trước không tốt sao?
Phương Trường:
- Đúng vậy! Cậu nên ngậm miệng lại.
Thấy đồng đội đều trừng mắt nhìn mình, Dạ Thập ngượng ngùng cười một tiếng.
- Tôi không nói không tốt, chỉ có chút tò mò. Huống hồ không phải có câu nói? Chuyện xảy ra khác thường có yêu ——
Cái mỏ quạ này còn chưa nói xong, đã bị mấy cánh tay cùng nhau giữ lại.
Sở Quang tuy rằng nghe thấy người chơi đang nhỏ giọng trao đổi, nhưng cũng không để ý tới, nên sử dụng bọn họ như thế nào, trong lòng hắn tự do an bài.
Nhà máy gạch và thép không giống nhau, cái sau đòi hỏi một chút mò mẫm, trước khi công suất mở rộng, có thể tạm thời đặt trong thành phổ. Cái trước thì hàm lượng kỹ thuật trước đây không quá cao, hoặc nhu cầu không phải công nghệ, nhưng cần một lượng lớn nhiên liệu và đất.
Bởi vậy, bản đồ trên tay Sở Quang căn bản không phải tiền đồn, cũng không có ý định an bài nhà máy gạch ở trong cửa nhà.
- Vị trí của nhà máy gạch nằm bên bờ sông cách căn cứ khoảng 1km về phía tây bắc. Có rất nhiều tài nguyên đất sét và cây xung quanh có thể được sử dụng làm nhiên liệu.
Chỉ vào một tấm lưới 100X100 trên bản đồ, Sở Quang nhìn về phía bốn người chơi, nói tiếp.
- Tôi nghĩ, kết cấu 400 mét vuông vẫn còn quá nhỏ, thi triển không được. Vì vậy, tôi dự định sẽ phê duyệt tất cả 15 mẫu đất này cho bạn. - Mời các bạn sử dụng thích hợp.
15 mẫu Anh?!
Bốn người chơi nhỏ trong nháy mắt choáng váng. Mặc dù...
Đất này không có ở trong khu công nghiệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận