Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 583: Hệ thống thú cưng ra mắt (2)

Chương 583: Hệ thống thú cưng ra mắt (2)Chương 583: Hệ thống thú cưng ra mắt (2)
Ngay khi những người chơi trẻ tuổi của hệ trí lực gọi bạn bè của họ đi sâu vào vùng hoang dã để bắt tay vào cuộc hành trình tìm kiếm những con thú, cách thành Cự Thạch hơn mười km, trên đường chính là một khung cảnh sống động.
Trận bão tuyết gần nhất đã cách một tuần trước, theo dự báo thời tiết xen kế với những lời nói nhảm của - Đài phát thanh của thành Cự Thạch, tuần tới sẽ có nắng.
Mặc dù không phải mọi lời nói của Hans, người có miệng lưỡi dẻo quẹo đều có thể được ứng nghiệm, nhưng những ngày tốt đẹp đã kéo dài trong một tuần.
Vào ngày ấm nhất, nhiệt độ thậm chí còn giảm trở lại trên 0 độ.
Mùa đông đã thực sự sắp kết thúc.
Mặc dù mùa xuân vẫn còn một tháng nữa mới đến, nhưng mọi tầng lớp xã hội đã có những dấu hiệu phục hồi, các đơn đặt hàng của nhà máy thậm chí sắp xếp đến hai tháng sau. Chẳng hạn như xà phòng, bật lửa, diêm, thuốc kháng sinh và các hàng hóa theo yêu cầu khác, ngay cả hàng hóa của tháng Tư cũng đã được bán hết trước, tất cả các nhà máy và xưởng nhỏ đang làm việc ngoài giờ để sản xuất.
Còn đối với các loại đồng tiền mạnh như súng trường, đạn dược, dù không sản lượng lớn không thiếu nhưng giá cũng tăng lên rất nhiều.
Dựa trên kinh nghiệm của những năm trước, đợi đến khi tuyết trên mặt đất hoàn toàn tan sẽ mất khoảng hai tháng.
Tuy nhiên, việc khôi phục lại giao thông chỉ là vấn đề trong vài ngày tới.
Quán rượu Pirate Cove (Vịnh Hải Tặc).
Tiếng người huyên náo.
Tiếng huyên náo giống như những giọt bia, thậm chí át đi tiếng nhạc Rock mạnh mà người chơi bass đang đánh.
Nhân viên phục vụ trong trang phục hải tặc, ngực lớn eo thon, mang theo một thùng đầy tờ rơi, đi qua đám đông với những tiếng huýt sáo đùa giỡn đến bức tường của quán rượu, đóng đinh tờ rơi vào tấm ván. [Tập đoàn Chocobo tuyển dụng vệ sĩ, hợp đồng hai năm, mỗi ngày 3 chip, đi làm gấp đôi, cung cấp chỗ ở và vũ khí, thanh toán nửa tháng một lần ] .
[Xưởng gỗ Sequoia tuyển dụng kiểm lâm, chúng tôi có một vài vấn đề cần đối phó, tiền lương sẽ thương lượng khi phỏng vấn. ]
[Ngành công nghiệp quân sự của thành Cự Thạch cần một người đưa thư, gửi hàng đi đến đầm lầy Bàng Hoàng, yêu cầu người thức tỉnh, trả lương cao, phỏng vấn để biết thêm chỉ tiết. ]
[Giúp tôi giết người, được trả 1000 chip. ] Quan tâm đến việc này thì đến tìm Cá Mập Trắng, nếu người nhận việc phù hợp với yêu cầu của tôi, tôi sẽ nói với người đó phải làm gì tiếp theo. ]
L..]
Quán rượu Pirate Cove có thể không phải là quán rượu lớn nhất ở thành Cự Thạch, nhưng nó chắc chắn là nơi yêu thích nhất của lính đánh thuê.
Tiêu thụ ở đây không cao, các loại hoa hồng rất phong phú, từ gửi chuyển phát nhanh đến tỉnh Vân Giang tìm mèo lạc, có thể nói là các loại nhiệm vụ đa dạng, giá cả hợp lý.
Nhân viên phục vụ ghim đơn đặt hàng vào tường, sau đó xoay người rời đi.
Một nhóm người đàn ông to lớn tụ tập xung quanh, nhìn chằm chằm vào nhiệm vụ treo thưởng trên tường, bình luận với vẻ thích thú.
- Tập đoàn Chocobo lại tuyển người à? Không phải năm ngoái họ chỉ tuyển hơn 20 người thôi sao?
- Tôi nghe nói rằng họ đã mở ra một tuyến đường thương mại mới, có lẽ như thế mới cần thuê người.
- Mức lương hàng ngày 3 chip là không tệ, đôi khi gấp đôi khi còn sống.
- Cái gì không tệ? Số tiền này không đủ để cho lão tử uống, nếu muốn làm thì làm lớn hơn.
- Đoàn lữ hành đi đến thành phố Junk cần công nhân tạm thời, một chuyến khứ hồi trong hai tháng, lương là 1. 000 chip... Tuy nhiên, ở đó quá nguy hiểm, tôi nghe nói bên kia có đang bị người biến dị gây họa. - Cầu phú quá trong hung hiểm, tôi quyết định sẽ thử vận may của mình.
- Haha, tôi hy vọng sẽ gặp lại anh ở đây sau hai tháng.
Đám đông chen chúc sang phía bên kia của bảng, quán bar tự nhiên trống rỗng.
Nhân viên pha chế đang đứng sau quầy bar lau ly, liếc nhìn người đàn ông đi đến quây bar rồi ngồi xuống, lông mày hơi nhướng lên.
- Cơn gió nào thổi anh đến đây?
- Loại gió nào có thể thổi trong thời tiết chó chết này, cho tôi một ly nước mật ong nóng.
Người đàn ông đặt hai con chip trắng lên bàn.
Người pha chế thành thạo nhận lấy, xoay người lấy một chiếc cốc mới lau sạch, dùng ấm rót một ít nước nóng vào, sau đó dùng thìa múc một thìa mật ong rồi đặt vào cốc, đặt lên quầy bar.
- Nước mật ong của ngài, Lister tiên sinh.
- Dịch vụ của các anh ở đây thật sự càng ngày càng cẩu thả, cậu còn muốn khách tự mình khuấy sao?
Cầm thìa và khuấy, Lister cười nói nụ
Cá Mập Trắng.
Chủ quán rượu Pirate Bay.
Giả làm nhân viên pha chế ở đây là một trong những thú vui của hắn, và là một trong số ít những thú vui bình thường mà hắn có.
Người pha chế cười nhạt, không giải thích, nói chuyện phiếm với hắn.
- Năm nay anh định kiếm tiền ở đâu?
Lister tiếp tục.
- Tôi sẽ đi về phía đông, tôi sẽ lấy một lô hàng khi tôi đi qua thị trấn Hồng Hà.
Nhân viên pha chế: - Tỉnh Vân Giang?
Lister lắc đầu.
- Nó quá xa. - Cho nên anh đến đây để phát hành nhiệm vụ treo thưởng?
- Không, tôi đến đây để hỏi về tin tức.
Lister trả lời, nhìn đối phương, nói tiếp.
- Tôi đã nghe nói về tình trạng hỗn loạn gần đây ở tỉnh Hà Cốc.
Nhân viên pha chế cười nhạt nói:
- Bây giờ nghe về nó thì hơi muộn. -
Dừng một chút, hắn nói tiếp.
- Quân đoàn đã phải chịu thất bại ở phía bắc, một lô đạn dược bằng cách nào đó đã rơi vào tay những kẻ cướp đoạt. Những tên phản diện đó không dám gây phiền toái cho thung lũng Great Rift, vì vậy họ phải đi về phía nam, nghe nói rằng các chủ nô ở trấn Hồng Hà đã kiếm được rất nhiều tiền, nếu anh có kế hoạch đi đến trấn Hồng Hà, không ngại mang thêm một số bộ ngoại cốt KV-1.
Lặng lẽ ghi lại thông tin này, Lister gật đầu rồi nói tiếp.
- Tôi nghe nói gần đây bộ lạc Tước Cốt dường như đã tìm đến thành phố Thanh Tuyền?
Nhân viên pha chế nói với giọng thoải mái.
- Đúng vậy, rất nhiều khu định cư ở ngoại ô phía bắc tổn thất nặng nề, danh sách khách hàng của anh chắc đã thiếu đi một vài người nữa.
Lister mắng.
- Người của đoàn Dân Binh không có ý định quản à? Những tên cướp kia đã chạy đến dưới mí mắt của chúng ta.
Người pha chế nói như không có xảy ra chuyện gì.
- Có gì để quản chứ? Bất quá chỉ là một ngôi làng có vài trăm người mà thôi.
Cho dù người của bộ lạc Tước Cốt cướp khắp thành phố Thanh Tuyền, bọn họ cũng không thể bị ảnh hưởng.
Phòng đại nhân không quan tâm đến họ, thành Cự Thạch có chuyện riêng của mình, đây là câu trả lời chính thức.
Tất nhiên, nếu những đám kia không có mắt ai dám chĩa mũi súng vào bọn họ, lực lượng cơ giáp sẽ sớm rơi xuống đỉnh đầu bọn chúng.
Nhân viên pha chế suy nghĩ một lúc, đột nhiên nói.
-.. Tuy nhiên, tôi nghe nói rằng bộ lạc Tước Cốt dường như ngã đau một cú ở vùng ngoại ô phía bắc.
Lister nhíu mày.
- Ô, nhưng sao tôi nghe nói rằng khí thế của bọn chúng rất hung hăng.
Người pha chế mỉm cười.
- Lúc bọn chúng đến quả thật khí thế rất hung hăng, nhưng đó là một tháng trước. Hai đội ngàn người, thua hai trận liên tiếp, bị đánh đến mặt mũi xám xịt. Những chiếc áo khoác màu xanh đột nhiên xuất hiện ở vùng ngoại ô phía bắc đã đánh bọn chúng tả tơi, răng rơi đầy đất, còn nghe nói hàng trăm người bị bắt làm tù binh để đi khai hoang vùng Đất Chết, những người kia cũng rất có nghề trong việc quản lý và giam giữ tù binh.
Bị một đám áo khoác màu xanh đánh răng rơi đầy đất?
Đó là một chuyện thật hiếm có.
Mặc dù tình hình ở mỗi nơi trú ẩn khác nhau, nhưng đại đa số áo khoác xanh đều là người thành thật ngu muội, đây là một trong những kiến thức phổ biến ở vùng Đất Chết.
Nhưng không ngờ đám áo khoác màu xanh từ vùng ngoại ô phía bắc lại có thể chơi được như vậy.
Lister không thể không nghĩ đến nhóm người mà hắn đã gặp ở Công viên ngập nước Lăng Hồ vài tháng trước.
Có phải là những người đó không?
Tuy nhiên, hắn không thể tưởng tượng làm thế nào mà hàng chục người trong đội quân đơn thuần đó có thể giành chiến thắng trong một trận chiến dưới sự bao vây của hai đội ngàn người.
Động lực thiết giáp?
Hoặc một số loại thiết bị trước chiến tranh.
Lister tò mò nhìn hắn. - Làm sao anh biết?
Nhân viên pha chế đáp ngay.
- Có ít nhất hai mươi tên cướp đoạt đang ngồi trong quán rượu này, mặc dù họ tự xưng là lính đánh thuê, anh nghĩ làm sao tôi biết được?
Tuyết rơi dày phong kín các con đường, phong kín là con đường phát tài, nhưng nếu chỉ có một hoặc hai người, vẫn có một cách để đến đây.
Trong hai tháng qua, đường phố của thành Cự Thạch hơi có chút tiêu điều, nhưng chỉ tính là ở trên đường phố.
Quán rượu của hắn chưa bao giờ thiếu khách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận