Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 544: Giác Tỉnh giả đầu tiên của hệ cảm giác, hệ trí lực trên toàn Server

Chương 544: Giác Tỉnh giả đầu tiên của hệ cảm giác, hệ trí lực trên toàn ServerChương 544: Giác Tỉnh giả đầu tiên của hệ cảm giác, hệ trí lực trên toàn Server
Lúc này, Cuồng phong đột nhiên dừng lại và nhìn lên phía trước.
- Nhưng... Tất cả đều quá thật.
Cả nhóm dừng lại, trước mặt họ là một cánh cổng đóng kín.
Đánh giá bằng logo tương tự trên cửa vào phòng điện tâng B3, đánh giá bằng các dấu hiệu trên bản đồ VM, đây là lò phản ứng.
Qua một cửa sổ dài, hẹp và trong suốt, Cuồng Phong có thể nhìn thấy lò phản ứng hình †rụ trong phòng.
Một lò phản ứng đã hoạt động được hai thế kỷ và vẫn đang hoạt động.
Ngay cả trong trò chơi, nó cũng khá khó tin.
Có vẻ như nó không phải là đang nấu nước sôi.
- Đây là Tokamak [1] vẫn là Stellarator [2]?
(1 - Tokamak là một thiết bị sử dụng từ trường cực mạnh để giữ plasma nóng trong một vật hình xuyến. Tokamak là một trong số các loại thiết bị giam cầm từ tính đang được người ta nghiên cứu nhằm sản xuất năng lượng nhờ phản ứng nhiệt hạch có kiểm soát. )
(2 - Stellarator là một thiết bị plasma chủ yếu dựa vào nam châm bên ngoài để kiểm soát plasma. Trong tương lai, các nhà khoa học nghiên cứu phản ứng tổng hợp từ tính nhằm mục đích sử dụng các thiết bị stellarator như một buồng cho các phản ứng tổng hợp hạt nhân. )
Dạ Thập tò mò hỏi.
Cuồng Phong suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu.
- Không giống... Nhìn từ ngoài, nó trông không đẹp, và nó thậm chí còn nhỏ hơn một lò phản ứng phân hạch hạt nhân.
Nhỏ hơn nhiều là khác.
Dạ Thập mỉm cười nói. - Có lẽ chỉ đơn giản là nhà điều hành không muốn bịa đặt... Tôi nghĩ nó sẽ ngâu hơn một chút đây.
Điều này có ý nghĩa, với xã hội trước chiến tranh được mô tả trong trò chơi, nơi phản ứng tổng hợp có kiểm soát tiếp tục thay thế nhiên liệu hóa thạch, trong một số trường hợp là pin hóa học. Sự hiểu biết của họ về công nghệ năng lượng giống như một hộp đen đối với chúng ta, sẽ có ý nghĩa hơn khi trình bày nó một cách ngắn gọn hơn chúng ta nghĩ.
Cuồng Phong rất tò mò về loại bộ não mà nhà phát triển đang sử dụng, dù sao nó cũng liên quan đến một lĩnh vực mà hắn quen thuộc.
Tuy nhiên, hắn là một người tỉnh táo và không thể mạo hiểm tính mạng của đồng đội.
Hơn nữa, hắn không có khả năng phá vỡ nó.
Nếu muốn phá hủy bức tường đầu tiên có thể chặn tia neutron, phải yêu cầu hàng trăm ký chất nổ, mà đây là ít nhất.
Thứ này không được làm từ đậu hũ.
Chỉ riêng cánh cửa hợp kim dẫn đến buồng phản ứng đã dày ít nhất nửa mét, chưa kể đến các bức tường, thậm chí toàn bộ cấu trúc chịu lực đã được chế tạo thành một phần.
Nếu không thổi lớp này xuống, có thể không thể cạo được một lớp da nào khỏi lò phản ứng.
Đúng lúc này, Cuồng Phong đột nhiên cảm thấy lông mày hơi nhói nhói một chút, sau đó một cảm giác nóng rát lan tỏa khắp cơ thể, khiến hắn cau mày.
Dạ Thập đang đứng ở bên cạnh dường như cũng có phản ứng tương tự, còn phát ra một tiếng hét cường điệu, nắm lấy cánh tay phải của mình.
- Mẹ kiếp, lực lượng của tôi... Cảm giác như... Sắp tới rồi!
Phương Trường không nói gì liếc mắt nhìn hắn một cái.
- Cậu mẹ nó có thể bình thường hơn một chút không.
Duỗi tay đỡ Dạ Thập, Lão Bạch đồng thời chú ý đến trạng thái của Cuồng Phong, hơi sững sờ, vẻ mặt lập tức tràn đầy vui mừng.
- Tốt, hôm nay chúng ta lại thức tỉnh hai người!
Hệ trí lực và hệ cảm giác thức tỉnh đầu tiên trên toàn bộ máy chủ được sinh ra cùng một lúc.
Tất cả các thành viên của tiểu đội Ngưu Mã đều được ghi tên vào Hall of Fame (Đại sảnh danh vọng).
Thành tích này đơn giản là bất khả chiến bại.
Vẻ mặt Phương Trường cũng tràn đầy hưng phấn, nhưng lúc này bọn họ đang ở trong tổ bướm đêm, hiển nhiên không phải lúc để phân tâm và vui vẻ.
- Thú vị! Dù sao thì, chúng ta hãy quay lại và lưu tập tin trước.
Có thể thấy trước rằng diễn đàn hôm nay sẽ sôi động trong một thời gian.
Theo đề nghị của đội trưởng, đội Ngưu Mã vừa chạm vào cửa của tầng tiếp theo đã thôi, sau đó rời khỏi phế tích nhà kính, trở vê tiền đồn.
Hộ tống đồng đội ra cổng tiền đồn, Lao Bạch đứng dưới bức tường bê tông đột nhiên dừng lại.
- Tôi sẽ đến khu công nghiệp trước khi ngoại tuyến, vì vậy các cậu đi về và lưu trữ trước đi.
Dạ Thập tò mò hỏi.
- Anh định làm gì ở đó?
Lão Bạch cười nói.
- Sử dụng LD-47 một hồi nhưng tôi luôn cảm thấy rằng tôi không thể phát huy hết tất cả lợi thế của hệ lực lượng. Tôi sẽ đến nhà máy thép và xem liệu tôi có thể đặt hàng hai thiết bị phù hợp với hệ thống điện để cải thiện hỏa lực của đội chúng ta không.
Dạ Thập và Cuồng Phong liếc nhìn nhau.
Phương Trường hiểu ý của hắn, lập tức trở nên hứng thú.
- Tôi sẽ đi với anh! Tôi không có nhiều việc phải làm khi ngoại tuyến.
Lão Bạch cười chân thành.
- Được rồi, chúng ta đi thôi. ...
Khu công nghiệp mới.
Ở cổng nhà máy gang thép số 81, ngay khi Lão Bạch và Phương Trường bước vào cửa, họ thấy Nửa Đêm Giết Gà đang thảo luận gì đó với Xí Tác huynh.
- Tôi muốn cưa máy, có thể làm được không?
- Làm được cái búa, tôi đi đâu chuẩn bị pin cho cậu?
Đối diện với đôi mắt trắng bệch của Xí Tác huynh, Nửa Đêm vẫn không bỏ cuộc.
- Đốt dầu cũng được.
Nghe thấy những lời nhẹ nhàng này, Xí Tác gân như muốn phun, tiếp tục chất vấn.
- Cậu có động cơ diesel không? Cậu có dầu diesel không?
Sẽ là thái quá nếu không có động cơ diesel nào được tìm thấy trong toàn bộ vùng Đất Chất.
Hắn đangrất đau đầu về điều này trong vài ngày qua.
Nửa Đêm Giết Gà hơi sững sờ, không ngờ chuyện lại phiền phức như vậy, gãi gãi sau gáy.
- Thế... Thôi để tôi đi mua một cây rìu đi.
Xí Tác huynh bất đắc dĩ không thôi.
Một cây rìu ngắn với tay câm bằng gỗ chỉ có giá 10 bạc, đó là giá sau khi đã tăng.
Sau khi trừ chi phí nguyên vật liệu và nhân công, cũng như chỉ phí điện, v. V. , tỷ suất lợi nhuận chỉ là 10%, bạn có thể kiếm được 1 bạc.
Thà bán rìu còn hơn bán thêm vài viên đạn.
- Tôi thực tình đề nghị, nên suy nghĩ nhiều hơn về các thiết bị hiện đại.
Ngay lúc hắn chuẩn bị tìm lý do đuổi Giết Gà huynh đi, đột nhiên nhìn thấy Lão Bạch và Phương Trường ở cửa.
Mắt hắn chợt sáng lên, Xí Tác huynh lập tức ném Giết Gà qua sang một bên, chào hỏi hai người.
- Này, Bạch ca và Phương ca, sao hai anh lại có thời gian đến đây?
Đây là hai đại gia nha. Gần đây, tiến độ của chiến lược di tích nhà kính dường như đã được đẩy lên tầng 8 dưới lòng đất? Hay là tâng 9?
Mặc dù tiểu đổi Ngưu mã chưa bao giờ tiết lộ số lượng phần thưởng chính xác, nhưng họ có thể đoán theo độ khó của mê cung, phần thưởng ít nhất là 4 con số.
Thấy Xí Tác huynh dứt khoát bỏ qua mình, Nửa Đêm Giết Gà choáng váng.
Khá lắm.
Chân thật như vậy à?
Nhìn người quen cũ đi tới, Lão Bạch nở nụ cười đắc ý.
- Tôi muốn làm một bộ trang bị, có trang bị nào mạnh hơn một chút không?
- Mạnh mẽ... Anh có ý gì? Chúng ta có lựu đạn, bazooka nắm đấm sắt, rất mạnh!
- Tôi không nói về chất nổ dùng một lần, ý tôi là.
Lão Bạch cố gắng ra hiệu bằng tay.
- Có khẩu súng nào cỡ nòng lớn hơn không?
Đang lúc nói chuyện, ánh mắt lão Bạch đột nhiên rơi vào khẩu pháo bốn nòng chưa được lắp ráp tại nhà máy phía sau Xí Tác huynh.
Vừa nhìn thấy, ánh mắt Lão Bạch đã không thể động đậy, hắn lập tức đi tới, vươn tay sờ sờ nòng súng vừa to vừa dài.
- Khá lắm, cái này phải là 20mm, phải không?!
Thấy có người hứng thú với tác phẩm của mình, Xí Tác huynh khẽ mỉm cười, tự tin nói.
- Súng phòng không bốn nòng 20mml Ba đầu đạn có thể được sử dụng, chúng ta gọi nó là máy xé không khí, tên viết tắt là 'ripper'!
Cái tên nghe qua đã thấy bá đạo.
Lão Bạch vui vẻ tiếp tục hỏi.
- Bao nhiêu ?
Xí Tác huynh sững sờ một lát, ho khan nói.
- Đó là đơn đặt hàng của NPC... Giá là 3000 bạc cho một khẩu pháo và 20 bạc cho một viên đạn xuyên giáp.
- ?I3000 bạc?
Đôi mắt lão Bạch trừng to.
Chỉ cần một khẩu pháo như vậy, giá cả tương đương với 1,5 bộ ngoại cốt của Thợ mỏ II
Mà giá của viên đạn xuyên giáp thậm chí còn thái quá hơn, một viên đạn tương đương với 20 viên đạn 7mm, có thể dùng số tiền đó để mua một khẩu bazooka nắm đấm sắt cho ba phát bắn.
Mặc dù họ đã đẩy tiến độ đến 4 tầng trong mấy ngày nay và hạ gục tầng B9 quan trọng nhất, nhưng số tiền họ kiếm được không thể tiêu pha như vậy.
Sau khi biết giá, Lão Bạch lập tức xua tan ý định mua một ít cái, xấu hổ hỏi có thể rẻ hơn không.
Nhìn thấy biểu cảm trên mặt Lão Bạch, trong lòng Phương Trường khẽ động, hắn bước lên phía trước nhìn chằm chằm đánh giá sản phẩm một hồi, đột nhiên lên tiếng.
- Khẩu pháo này làm sao có thể đắt như vậy?
Vào lúc này, một giám đốc khác của nhà máy, Lai Văn huynh bước ra khỏi xưởng bên cạnh.
Nghe thấy Phương Trường hỏi, hắn thản nhiên trả lời.
- Tất cả đều là đại bác, cái này mà anh còn cần hỏi? Chỉ riêng đầu thu trước đã có giá ít nhất 2. 000 bạc, chưa kể nòng súng và các bộ phận khác ở phía trước.
Phương Trường trầm ngâm, nói.
- Thế, nếu chúng tôi cần... Một pháo máy xạ kích thì sao? Thay vì một máy thu phức tạp, thậm chí có thể thay đổi thành một lượt, khóa và nhét đạn thủ công.
Xí Tác huynh và Lai Văn huynh sững sờ trong giây lát.
- Đổi thành khóa xoay và khóa... Chốt tay?
- Dùng tay nhét đạn?
Thấy hai người bọn họ dường như không hiểu ý của mình, Phương Trường nói tiếp.
- Những gì tôi vừa mô tả có thể hơi không chính xác, nhưng nói một cách đơn giản, tôi đã loại bỏ chế độ hoàn toàn tự động của khẩu pháo này, và chế tạo một vũ khí tương tự như súng trường bắn tỉa, có thể dễ dàng cầm trong tay và đặt trên mặt đất...
- Tôi hiểu ý nghĩa của anh, bỏ qua giảm xóc và vỏ nổ, đúng không?
Lai Văn huynh ngắt lời Phương Trường, sờ cằm một cách thích thú.
- Nhưng loại súng đó sẽ rất nặng, phải không? Mà độ giật cũng sẽ không nhỏ, tôi đoán nó cần một cái giá ba chân để cố định... Anh xác định nó phát huy được tác dụng hay không?
Thứ này là đại bác, không phải súng.
Nếu bộ giảm xóc và thiết bị đệm bị cắt và chế tạo thành vũ khí có thể mang trên vai để bắn, vai của người bắn sẽ phải bị loại bỏ nếu một phát súng được bắn.
Trừ khi chiều dài của vỏ được làm ngắn hơn, với kích thước của viên đạn đó. Tuy nhiên, trong trường hợp này, cỡ nòng 20mm sẽ hơi dư thừa, nó sẽ phải được thay đổi thành 12mm.
Tuy nhiên, sau khi nghe những lo lắng của Lai Văn huynh, Phương Trường và lão Bạch liếc nhìn nhau, một nụ cười đầy thâm ý xuất hiện trên khuôn mặt của họ.
Nếu là người bình thường, chắc chắn sẽ có một chút khó khăn.
Nhưng họ có phải là người bình thường không?
- Chân đế và báng sùng thì có thể lắp một cái giúp tôi, nhưng tôi không cần phải có chân máy cố định.
Lão Bạch gõ gõ lên bộ ngoại cốt, trên mặt hiện lên một nụ cười tràn đầy an toàn.
- Đừng lo lắng, tôi có thể xử lý!
Bạn cần đăng nhập để bình luận