Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 382: Họ xứng đáng (3)

Chương 382: Họ xứng đáng (3)Chương 382: Họ xứng đáng (3)
Đối mặt với sự giáp công từ hai hướng, trận địa bên phải của quân đoàn xuất hiện dao động rõ rệt, cân bằng chiến thắng bắt đầu nghiêng về phía liên quân gồm nơi trú ẩn 404 và Khai Thác Giả.
Đúng lúc này, một tiếng gầm gừ khàn khàn truyền đến.
Mang theo một cái nồi sắt thật lớn, gào thét đụng phải sương tuyết mênh mông, dùng tấm thép trước ngực cứng rắn tiếp nhận hỏa lực súng máy bắn tới, dùng thân thể trực tiếp đụng vào phòng tuyến thứ hai của quân đoàn, xông vào trong một phế tích nửa sụp đổ.
Khi hắn tiến vào, thập phu trưởng và binh lính nhân bản trong phòng hiển nhiên sợ ngây người.
Chỉ thấy một con rắn mối mặc áo giáp ngực, trên vai và cánh tay máu chảy như đổ, trong tay lại gắt gao nắm tiêu thương cùng rìu, sau lưng còn đeo một cái nồi hơi đang sôi trào.
Họ chưa bao giờ thấy một sinh vật kỳ lạ như vậy. Càng không ngờ tên này lại dũng cảm như vậy.
Nhặt Rác huynh đang hưng phấn, ngược lại không có bất kỳ do dự nào, ở trong nơi trú ẩn hắn đã sớm nghẹn chết, hiện tại có thể xem như hắn cơ hội để mở ra sát giới.
- Ha ha ha ha! Lão tử một lần nữa trở lại chiến trường.
Đâm khẩu súng vào ngực thập phu trưởng mặc áo khoác màu lam kiểu tây tạng, vừa nhìn đã biết là quái tinh anh, hắn dùng tay phải cầm lấy một cái đầu, dập nát gạch bê tông trên tường, cái rìu cầm ở tay trái còn thuận tay chém ngã một người ôm lưỡi lê xông lên.
Lúc này Nhặt Rác huynh mới phát hiện, bên cạnh thi thể lại có một khẩu súng máy, trong rương bên cạnh còn có một viên đạn dài bằng bàn tay.
Áo giáp ngực của hắn, khi xung phong hoàn toàn bị đánh nát.
Nhìn thoáng qua móng vuốt của mình, trong lòng Nhặt Rác huynh thầm than một tiếng đáng tiếc, rút khẩu súng cắm vào ngực thập phu trưởng, chui vào chiến hào sau lưng phế tích.
Một trận gió tanh mưa máu lại nhấc lên. Không chỉ có thập phu trưởng của quân đoàn nhìn ngây người, mà ngay cả đồng đội đang tấn chiến trường chính diện cũng bày ra vẻ mặt ngây thơ, nhìn thằn lằn bốc khói trắng kia không biết nên nói cái gì.
- Thằn lằn này đến từ đâu?
- Dị chủng?!
- ... Đó có phải là đồng minh của chúng ta không?
- Có lẽ giống như con gấu trắng kia, là sủng vật mà đám áo khoác màu lam nuôi? Các cậu nhìn, trên vai hắn dán một dải phát sáng... Nếu vậy thì là người của mình.
Lu Yang hét lớn trên kênh truyền thông.
- Viện quân của chúng ta đã chiếm được trận địa phía đông của phòng tuyến thứ hai của quân đoàn, tất cả thiết giáp động lực rời khỏi chiến hào tiến về phía trước, khinh bộ binh đuổi theo sau.
- Sau lưng giao cho minh hữu của chúng ta, hiện tại chúng ta phải phát huy tính cơ động của thiết giáp, một đao bổ ra bọn họ từ giữa.
- Tuân lệnh! Thưa sếp!...
Nhược điểm duy nhất của tàu Khai Thác Giả là thiếu nhân lực.
Và bây giờ, bất lợi này đã được lấp đầy.
Tuy rằng không biết bọn họ từ đâu tìm tới đám chiến sĩ dũng mãnh không sợ chết, nhưng sự thật chính là như thế, những người đó thậm chí còn dũng mãnh hơn so với người nhân bản hoặc khinh bộ binh của bọn họ, hơn nữa không sợ tử vong đồng thời càng thêm linh hoạt...
Phòng tuyến thứ hai nhanh chóng sụp đổ.
Mắt thấy cái túi sắp bao trùm lại bị xé ra.
Thiết giáp động lực nghe lệnh đội trưởng tiến thẳng vào, dưới sự trợ giúp của hỏa lực trên không trung, rất nhanh đã đục xuyên thủng trận địa của quân đoàn, triệt để phân chia chiến trường.
Mà phía sau bọn họ là đám áo khoác màu xanh nhảy vào chiến hào bổ đao, thanh lý tàn dư... ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bộ chỉ huy lâm thời.
Nghe báo cáo tiền tuyến từ đài phát thanh, con ngươi của Vanus trừng lớn hiện ra vẻ khó tin. Hắn vẫn không cách nào tin được, mình thế mà bị thế lực bên thứ ba giáp công.
Viện trợ?
Người của doanh nghiệp lấy đâu ra viện quân?
Đây là tỉnh Hà Cốc.
Chẳng lẽ vùng này còn có những người sống sót dám nhúng tay vào sự vụ của quân đoàn?
Vanus giận dữ gầm lên.
- Họ là ail
Âm thanh của phó quan tiền tuyến mang theo vẻ sợ hãi.
- Không biết! Bọn họ mặc áo khoác lông thú, cầm vũ khí tạp nham còn đơn sơ hơn cả bia đỡ đạn của chúng ta, đấu pháp tương đối dã man, cực kỳ giống... Kẻ cướp đoạt! Và có một con thăn lằn! Đáng chất...
Kẻ cướp đoạt?
Thăn lằn?
Đầu óc Vanus hoàn toàn hỗn loạn...
Trong khi đó, trung tâm chỉ huy của tàu Khai Thác Giả.
Nhìn những hình ảnh đám chiếc áo khoác màu xanh anh dũng tác chiến được chụp gửi về từ máy bay không người lái, mọi người đứng ở đây lâm vào yên lặng thật lâu.
Thật bất ngờ.
Người đầu tiên phá vỡ sự im lặng, lại là trưởng phòng hậu cần Lide.
Không ít người đứng ở đây, đều từng nghe hắn chửi bới những chiếc áo khoác màu xanh kia, nhất là chửi bới người quản lý tham tài, thích đùa giỡn thông minh, luôn thích chiếm tiện nghi của hắn.
Hắn nói với một giọng trang trọng. - Cho phép tôi dành sự tôn trọng cao nhất cho họ, họ là các chiến binh thực sự. Họ có một trái tim lớn, không sợ hy sinh, không sợ kẻ thù mạnh mẽ, lao đầu vào nguy hiểm để giúp chúng ta.
- Tôi sẽ rút lại tất cả những đánh giá thiếu sót, thiên vị mà tôi đã đưa ra trước đó và chân thành xin lỗi... Sau đó, tôi sẽ nói chuyện với anh ta.
Dừng một chút, Lide giống như đưa ra quyết định nào đó, nhìn về phía mọi người xung quanh.
- Mặc dù làm như thế có chút ngoại lệ, tôi vẫn có ý định làm như vậy. Tôi sẽ sử dụng điểm tín dụng của tôi làm bảo lãnh để nộp đơn chính thức cho Hội đồng quản trị của Silver Wing Group (tập đoàn Ngân Dực).
- Trao cho họ danh dự 'Đối tác chiến lược vĩnh viễn của công ty'.
Mọi người xung quanh tuy rằng kinh ngạc, nhưng không ai tỏ vẻ phản đối.
Phó quan lục chiến Khoa Dịch Hải, đồng ý gật đầu.
- Khi ký tên thì thêm tôi với.
- Họ xứng đáng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận