Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 114: Phiên bản Alpha 0.3 lên sóng! Giải mã cách chơi mới! (2)

Chương 114: Phiên bản Alpha 0.3 lên sóng! Giải mã cách chơi mới! (2)Chương 114: Phiên bản Alpha 0.3 lên sóng! Giải mã cách chơi mới! (2)
Bản thử nghiệm công khai của trò chơi này còn có thể không hot sao?
"Ngầu đét!" Lân này Cuồng Phong cũng không nhịn được giơ ngón tay cái lên.
Phân tích này quá đúng chỗ rồi!
Dạ Thập nhìn Lão Bạch liếc mắt một cái, trên mặt đầy vẻ kích động.
"Mua đất mất bao nhiêu tiền?"
Phương Trường mỉm cười nói.
"Tôi tra qua rồi, 1 mét vuông chỉ cần 10 đồng bạc, điều mà chúng ta cần phải làm bây giờ là giành trước tất cả người chơi, gom đủ 200 đồng bạc! Mua 20 mét vuông gần viện điều dưỡng nhất!"
Lão Bạch chần chờ nói: "Nếu có người làm nhanh hơn chúng ta thì làm sao?"
Phương Trường lộ vẻ bất đắc dĩ.
"Nếu thực sự có, vậy thì kéo hắn nhập bọn với chúng ta."
Hiện tại có rất ít người tăng lên cấp bậc công dân, cho dù có người nhanh hơn bọn họ, thì có được mấy người chứ? Thêm vài người cũng không thành vấn đề.
Ba người gật đầu, cũng không ý kiến với chuyện kéo những người khác nhập hội.
"Tôi còn một câu hỏi." Dạ Thập giơ tay lên nói,'Chúng ta nên làm gì để tích góp tiền vậy? Tôi đã tra rồi, công việc nung xi măng là nghề có ngưỡng thu nhập cao nhất, không cần kinh nghiệm, nhưng mỗi ngày chỉ thu nhập được 10 đồng bạc. Tính cả phần thưởng sản xuất 20%, nhiều nhất cũng mới 12 đồng... Huống chỉ chỉ cần hai người."
Cuồng Phong chỉ chỉ hướng bên kia, nhắc nhở nói.
"Hơn nữa bây giờ đã không còn chỗ, cậu xem lò xi măng bên kia... khói đã bốc lên, đoán chừng đã sớm đầy người rồi."
Tuy lò xi măng được làm bởi Lão Bạch bọn họ, nhưng sau khi phiên bản Alpha 0. 3 cập nhật phần đất, công trình trong tường vây đều bị xếp vào công trình công cộng.
Với tư cách là người xây dựng công trình, Lão Bạch cùng Phương Trường đều được hưởng quyền ưu tiên mua sắm trong 30 ngày.
Nhưng vị trí của lò xi măng thật sự quá xa, hầu như gần sát bên chân tường, nói không chừng ngày nào đó có giặc ngoại xâm đến xâm lấn, một viên đạn con thoi cũng có thể phá hủy.
Hai người cũng không định lãng phí "hạn ngạch mua đất" quý giá, dù sao hàm lượng kỹ thuật của thứ này vốn cũng không cao, không bằng chờ đến sau 30 ngày xử lý tài sản, các tài sản ở phía trên phần đất cố định chính thức bị tịch thu, người quản lý sẽ bồi thường một số tiền cùng cống hiến cho bọn họ.
Bọn họ thậm chí còn ước gì bây giờ bị tịch thu ngay, lấy khoảng bồi thường vì bị phá bỏ và di dời đi mua đất.
Phương Trường vuốt cằm nói.
"Kể cả chưa chọn đầy người, tôi cũng không khuyên cậu đi nộp đơn cho những chức vị cố định đó, muốn chạy thắng người chơi khác thì cần phải tìm lối tắt."
Dạ Thập nhìn về phía anh hỏi.
"Ví dụ như?”
"Ví dụ như săn thúi"
"Hả, săn thú?"
Phương Trường gật đầu.
"Ừm, tôi vừa nhìn thấy ở cửa kho hàng, một thi thể của linh cẩu biến dị có thể đổi 5 đồng bạc, trọng lượng con mồi hơn 30 kg, mỗi một kg có thể thêm được 2 tiền đồng."
Dạ Thập mở to hai mắt nhìn.
"5 đồng bạc? Nhiều như vậy?!"
Đây xem như là tiêu chuẩn thấp nhất!
Tuy thể trọng của linh cẩu biến dị trên cơ bản khoảng 30 kg, nhưng bây giờ đang là mùa thu, đại đa số con mồi đều đang tích trữ mỡ, thể trọng phổ biến sẽ nặng hơn ngày thường một ít.
Điểm này là điểm rất chỉ tiết trong trò chơi này. "... Ữm, ngoài linh cẩu biến dị ra, còn có tuần lộc biến dị cũng ở trong danh sách thu mua, hơn nữa giá cả của mỗi con mồi ít nhất cũng là 12 đồng bạc! Về cơ bản, tổ đội chúng ta có bốn người, chỉ cần một ngày có thể bắt được 8 con linh cẩu biến dị là có thể vượt qua thu nhập của bốn người cùng làm xi măng! Hơn một đầu vậy cũng là kiếm!"
Đây là cách nhanh nhất để kiếm 200 đồng bạc mà Phương Trường có thể nghĩ đến.
"Nhưng mà... Chúng ta kiếm nhiều con mồi vậy ở đâu ra chứ?" Lão Bạch chần chờ nói,'Bên trong công viên đầm lầy hình như đều là các loại chim cùng động vật nhỏ. Ra khỏi thành của công viên đầm lầy mới có thể tìm thấy con mồi lớn một chút?"
Phương Trường còn chưa trả lời, Dạ Thập ngồi bên cạnh đã giơ tay lên.
"Chuyện này không cần lo lắng! Mấy ngày nay tôi vẫn luôn đi theo quản lý đại nhân săn thú, những nơi nguy hiểm trong khu vực này và những nơi có nhiều con mồi tôi đều nhớ kỹ rồi. Hơn nữa ngày hôm qua tôi và quản lý đại nhân còn phát hiện đàn hươu di cư, chỉ cần đi theo dấu chân của đàn hươu, vẫn tìm được con mồi rất dễ dàng!"
Cuồng Phong gật đầu.
"Ừm, Dạ Thập chúng ta là hệ cảm giác, 9 điểm cảm giác hiện tại là điểm cao nhất trong tất cả người chơi, tìm con mồi hẳn là không quá khó. Vấn đề bây giờ là đi săn như thế nào? Thương nhân vũ khí cũng không có."
Phương Trường tự tin cười nói.
"Không cần dùng súng đâu, chỉ cần dùng thích hợp giáo, súng cao su, cung tên, nỏ... là được, những vũ khí này không thua gì súng ở trong cự ly từ trung bình đến gần."
Cuồng Phong nhíu mày hỏi.
"Anh đã từng dùng cung sao? Thứ đồ kia cũng không dễ bắn trúng người."
Khi trường đại học tổ chức xây dựng câu lạc bộ bắn cung trước đây, anh đã từng thử sức với môn bắn cung này một lần, vẫn sử dụng cái loại cung với những pha ngắm chuyên nghiệp.
Không nói đến bắn trúng bia ngắm ngoài 20m, một túi 10 mũi tên, có thể bắn đến bia ngắm của mình đã xem như có chút thiên phú rồi.
Rất nhiều người rõ ràng ngắm bia ngắm của mình, bắn ra lại vào bia ngắm của người khác hoặc là rớt trên sàn nhà, ở chỗ bông vải phòng hộ trên trân nhà cũng có... Nếu như không có công cụ ngắm của cung tên...
Cuồng Phong không có cách nào tưởng tượng, tỉ lệ chính xác sẽ cảm động đến mức độ nào.
Nhưng mà hình như Phương Trường cũng không hề lo lắng tới vấn đề này, trên mặt vẫn mang theo nụ cười tự tin.
"Chuyện này anh yên tâm đi, bắn cung cứ giao cho tôi, tôi xem như cũng có chút nên tảng. Anh phụ trách chế tác bãy rập và làm đao, Lão Bạch đảm nhiệm hàng phía trước, Dạ Thập phụ trách điều tra và canh gác."
"Tin tưởng tôi, đội hình này vô cùng vững chắc!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận