Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 283: Ngân hàng đầu tiên của Đất Chết OL đã đi vào hoạt động (2)

Chương 283: Ngân hàng đầu tiên của Đất Chết OL đã đi vào hoạt động (2)Chương 283: Ngân hàng đầu tiên của Đất Chết OL đã đi vào hoạt động (2)
Bị nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy, Tiểu Ngư cảm giác trong lòng tựa như có một con nai đang xông loạn, tráim tim đập thình thịch không ngừng.
Nhưng nghĩ đến mình rốt cục có thể giúp Sở đại ca, cô bé vẫn hít sâu một hơi, ở trong lòng âm thầm cổ vũ cho mình.
Thôi nào, Tiểu Ngư.
Mày chắc chắn có thể làm được.
Nhớ lại những lời đã học thuộc lòng tối qua, cô dũng cảm ngẩng đầu lên.
- Ngân hàng, ngân hàng!
- Khai trương nha...
Có lẽ bởi vì vẫn chưa quen thuộc với ngôn ngữ của người chơi, có lẽ bởi vì sự căng thẳng đơn thuần.
Tiểu Ngư đủ khí lực, không cẩn thận dùng sức quá mạnh, hai chữ đầu đã kéo âm điệu lên tới trân nhà. Thế cho nên lời mới nói được một nửa, liền giống như bị rò rỉ khí, càng ngày càng yếu, đến phía sau hoàn toàn là tiếng muỗi ong ong.
Mặt đỏ bừng, giống như nước sôi nóng.
Mắt thấy bầu không khí tựa hồ lạnh lẽo lạ thường, cô cuống quít xin cứu viện, trong lúc nhất thời quên lời, còn cắn đầu lưỡi, đau đến thiếu chút nữa chảy cả nước mắt.
Xấu hổ, hận không thể tìm một khe hở trên mặt đất chui vào, trong mắt Tiểu Ngư rưng rưng, chịu đựng đau đớn, cuối cùng vẫn kiên cường hoàn thành nhiệm vụ của mình.
- Muốn, muốn tiết kiệm tiền không?
Trong nháy mắt như vậy, Tiểu Ngư cảm giác mình đã phụ kỳ vọng của Sở đại ca, cũng phụ sự nghiệp thần thánh mà vinh quang này.
Ô...
Mắc cỡ chết người.
Nhưng Tiểu Ngư đang đỏ mặt như quả táo lại không ngờ, tổng cộng chỉ có hai câu mở đầu, lại ngoài ý muốn làm cho bầu không khí hiện trường trong nháy mắt sôi trào.
- Aaaa a a đáng yêu quái
- A a a... Chết tui rồi.
- Không ổn! Thanh máu của Đuôi đã trống rỗng.
- Không hiểu thì hỏi, đây là trò chơi dưỡng thành sao? Trang web chính thức nói là trò chơi nuôi dưỡng phải không? Khi nào thẻ rút thăm được mở ra? Tôi thật muốn chửi mẹ nó a aal
- Bạn có thể tồn nhân dân tệ không!! Đừng ngăn cản tôi, tôi muốn ALL INI (Phá âm).
- Hắc hắc, tiểu muội muội, thích ăn nấm không? Chờ đến tối tỷ tỷ mời em uống canh nấm nha! Rất ngon, lại còn thơm nữa.
- Nguy! Đi nói với Đằng Đằng, bà chủ Nha Nha sẽ bị Tiểu Ngư cướp đi.
- Tên này đang nói cái gì quỷ quái, ai muốn quản cô ta chứ.
Nhìn người chơi vây quanh, Tiểu Ngư chớp chớp mắt.
Cô chỉ học vài câu thoại, cũng không thể hiểu bọn họ đang nói cái gì, VM của cô cũng không có dịch ra những lời khó hiểu kia.
Tuy nhiên, đôi mắt là cửa sổ của trái tim.
Nhìn vào mắt bọn họ, hẳn là công nhận mình, phải không?
Nghĩ tới đây, trong lòng tiểu cô nương một lần nữa nhen nhóm sự tự tin, tâm tình vốn bởi vì quên lời mà uể oải, cũng bị tràn đầy nhiệt lực thay thế.
Tiếp nhiên liệu, Tiểu Ngư.
Cũng không thể cô phụ Sở đại ca —— còn có 'người chơi' chờ mong.
- Khách muốn tiết kiệm tiền xin hãy xếp hàng nha.
- Trước khi ra ngoài mạo hiểm, xin hãy yên tâm đặt tiền ở chỗ Tiểu Ngư đi, Tiểu Ngư nhất định sẽ thay ngài bảo quản thật tốt.
- Một đường cẩn thận nha.
Người chơi xếp hàng một cách có trật tự, đặt đồng xu, bạc trong tay lên bàn. Tiểu Ngư dần dần tiến vào trạng thái, tỉ mỉ kiểm kê bạc và đồng trên bàn.
Mỗi một cái, cô đều nghiêm túc đếm hai lần, sau đó phân loại bỏ vào hộp bên cạnh, tiếp theo dùng thiết bị VM chuyên dụng làm việc, đem giá trị gửi vào tài khoản của người chơi.
Công việc của ngân hàng dần dần đi vào quỹ đạo, Sở Quang một mực âm thâm quan sát bên cạnh, rốt cục hài lòng gật đầu.
Không tệ đâu.
Có vẻ như quyết định của mình là chính xác.
Thật ra ngay từ đầu, Sở Quang đã tính toán để lão Lư Tạp làm chủ ngân hàng, nhưng làm sao lão Lư Tạp kiểm kê vật tư cũng được, nhưng lại quá ngay thẳng, tính toán loại công việc phí đầu óc này, thật sự có chút khó xử ông ấy.
Hơn nữa, lão Lư Tạp còn nhiều việc quan trọng hơn để làm.
So với thu hồi bạc từ trong tay người chơi, Sở Quang càng cần một người hầu đủ trung thành, giúp hắn quản lý người hầu khác. Mà nhân vật này, trước mắt chỉ có lão Lư Tạp xuất thân nông nô là thích hợp nhất, đổi lại là bất kỳ kẻ nào khác cũng không dễ sử dụng.
Nghĩ đi nghĩ lại, công việc của chủ tịch ngân hàng, cũng chỉ là Tiểu Ngư là thích hợp nhất.
Thống đốc trò chơi và trong thực tế là hai khái niệm, ý nghĩa trước đây giống như dịch vụ khách hàng, hoặc cửa sổ tủ.
Nghiêm túc, bướng bỉnh, ngay thẳng, giữ lời hứa, đây là những ưu điểm của Tiểu Ngư, và có thể được xác nhận bằng đôi mắt.
Bên cạnh đó, bản thân cô bé cũng đủ siêng năng và thông minh để học số Ả Rập và nhân cộng và trừ cơ bản chỉ trong một ngày, và đọc lời thoại của mình trong thời gian trước khi đi ngủ.
Hiệu suất cao cỡ này, đủ để làm cho một chủ cửa hàng vũ khí tự ti về sự ô uế.
Và quan trọng nhất là hình ảnh của Tiểu Ngư rất dễ dàng để có được thiện cảm của người chơi. Đôi mắt to sáng ngời trong suốt như sương sớm kia, cho dù là bạc cũng sẽ ảm đạm thất sắc.
Nếu như Tiểu Ngư làm chủ tịch ngân hàng, tin tưởng người chơi nhất định sẽ cố gắng gấp bội công việc, cũng cam tâm tình nguyện hai tay dâng lên đồng tiền bạc kiếm được.
Ừm, cứ để cho Tiểu Ngư của các cậu làm chủ tịch đi, cũng không đến mức còn la hét treo đèn đường đúng không?
Hắn có nhẫn tâm không?
Lương tâm không đau sao?
Không kêu một tiếng cha mà được à?
Điều này cũng rất khó cảm thấy nó bất hợp lý.
Cuối cùng nhìn thoáng qua hàng dài xếp hàng từ cửa ngân hàng ra ngoài viện dưỡng lão, Sở Quang mỹ mãn xoay người rời khỏi.
Cùng một lúc, cửa hàng vũ khí cách viện dưỡng lão không xa.
Cửa hàng đã mở một hồi, nhưng cho đến bây giờ vẫn không có một khách.
Hạ Diêm nhàm chán ngồi trước cửa tiệm vũ khí, ánh mắt thỉnh thoảng bay về phía ngân hàng, thẳng đến khi ai đó đi ra, lại rẽ vào khu công nghiệp phía nam.
Nhịn không được ngáp một cái, bà chủ Hạ nhặt dụng cụ lên, cho da đồng gồ ghề thẳng tắp, bọc khuôn, gõ thành hình, lấp đầy lửa.
Luôn luôn cảm thấy như thể đang thất sủng?
- Thật sự kỳ lạ.
Hôm nay lại có thể đến bây giờ cũng không có ai quấy rầy cô.
Làm cho cô cảm thấy thật buồn ngủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận