Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 204: Nhà máy thép số 81 và 'Nhiệm vụ độc quyên (2)

Chương 204: Nhà máy thép số 81 và 'Nhiệm vụ độc quyên (2)Chương 204: Nhà máy thép số 81 và 'Nhiệm vụ độc quyên (2)
Cà Chua Trứng Tráng: - Khóc, có thể thay đổi mục đích kinh doanh không? Tôi lén lút mở một cái bếp để mở một nhà hàng, được chứ?
Cuồng phong:
- Có rủi ro, anh vẫn nên đi xin, chuyển mục đích sử dụng đất sẽ bị thu hồi, thậm chí phạt tiên.
Cà Chua Trứng Tráng: - Ô ô ô.
Phương Trường đứng ở một bên nhìn không nhịn được chen vào một câu.
- Thật ra không thái quá như các cậu nghĩ, ngân sách tiếp nhận 2000 bạc có nghĩa là quyền khống chế suy yếu 20%, rõ ràng đội ngũ lập kế hoạch đã tính đến vấn đề mở rộng. Nói cách khác, ngay cả khi các cậu kiếm được 10. 000 bạc một tháng, phần thuộc về các cậu chỉ có 2. 000 bạc, và số tiền này không thể được đưa ra! Chia cổ tức trước tiên phải khấu trừ một món thuế, tính ra một người còn chưa tới 1000 bạc.
WC Thật Có Con Muỗi:
- Nhưng vẫn còn rất nhiều nha!
Lão Bạch:
- Người chơi chuyên nghiệp chiến đấu khóc ngất trong nhà vệ sinh.
Cuồng Phong:
- Không, có một vấn đề toán học rất thú vị ở đây, về đường cong lợi suất.
- Bình thường mà nói, người chơi mới, một tháng thu nhập khoảng 300 bạc. Nếu hiệu quả của nhà máy thép thấp hơn 3000 bạc, lúc đó sẽ là thiệt hại đối với hai bên đồng điều hành, bởi vì họ làm nhiệm vụ bình thường cũng có thể kiếm được con số này. Và nếu họ có thể tạo ra lợi nhuận hơn 3. 000 bạc bằng cách cải thiện chỉ phí sản xuất, nhiệm vụ này cũng rất ổn dành cho bọn họ.
Dạ Thập:
- Một nhiệm vụ độc quyền có phần thưởng trên 200 bạc, một tháng kiếm được 3000 bạc có khó không? Phương Trường:
- Vẫn còn hơi khó, cậu đừng chỉ nhìn trước mắt, còn phải nhìn xa hơn một chút. Hãy suy nghĩ thật kỹ, các nhà quản lý có thể mặc bao nhiêu bộ áo giáp?
Trong mắt WC Thật Có Con Muỗi hiện lên một tia giật mình, hắn có mở cửa hàng trong thực tế, ngay lập tức hiểu ra.
- Chờ đã, anh nói như vậy... Tôi dường như hiểu ý nghĩa của anh.
Thích nhất là trò chuyện với người thông minh, Phương Trường cười.
- Đúng không?
Dạ Thập vẫn lộ vẻ mặt ngây thơ, thấy Phương Trường không định nói, vội vàng hỏi.
- Cái gì cái gì, ý tứ gì? Tôi vẫn chưa hiểu.
Phương Trường không kiên nhãn giải thích.
- Chậc, nói thẳng ra một chút, đơn đặt hàng độc quyền thật ra có hạn! Trò chơi này tồn tại một khái niệm mà rất nhiều MMORPG không có, đó là 'nhu cầư'.
- NPC sẽ không giống như lỗ đen, vô hạn mua lại những thứ do người chơi sinh hoạt sản xuất, người chơi sản xuất phần lớn cần phải bán cho người chơi khác, nói cách khác, lợi ích của nhà máy thép thật ra cũng không do chính bọn họ quyết định, mà là do khả năng tiêu dùng của người chơi khác quyết định! Đặc biệt là người chơi chuyên nghiệp hệ chiến đấu.
- Như vậy, giả thiết rằng tôi là một người chơi chiến đấu, trong túi có 100 bạc, tôi dự định lấy ra ngân sách 50 bạc dùng để thăng cấp vũ khí cùng công cụ phòng ngự, như vậy người chơi chuyên nghiệp mới có thể kiếm được 50 bạc này, hơn nữa còn phải tranh làm ăn cùng NPC, tôi nói như vậy, cậu hiểu chưa?
Dạ Thập tựa như hiểu lại như không hiểu, sững sờ nói.
-... Nói cách khác, người chơi chuyên nghiệp hệ sinh hoạt có thể kiếm được bao nhiêu tiền, thật ra vẫn phụ thuộc vào người chơi chuyên nghiệp hệ chiến đấu làm nhiệm vụ kiếm được bao nhiêu? Hí, anh nói như vậy, tôi dường như có một chút hiểu...
Phương Trường:
- Gần như là ý này, ví dụ như bây giờ tôi dự định mua một chiếc giáp điện, như vậy động cơ, sắt thép, linh kiện cảm biến và các thiết bị khác của giáp động lực sẽ sinh ra nhu cầu tương ứng. Người chơi chuyên nghiệp muốn kiếm được số tiền này, tôi trước hết phải có đủ khả năng. Và tiền của tôi đến từ đâu? Tất nhiên là làm nhiệm vụ. Điều tương tự cũng xảy ra với hầu hết người chơi!
Sự thật rất đơn giản, nếu một trò chơi có ý định đặt một thiết bị trên kệ của cửa hàng, sau đó nó chắc chắn sẽ làm cho một số người chơi có đủ khả năng để mua vật đó.
Hoặc sử dụng tiền giấy để mua một số phiếu giảm giá, hoặc dành thời gian để đi đến đủ level.
Cho nên nhìn tổng thể mà nói, tổng lợi nhuận của người chơi chuyên nghiệp hệ chiến đấu, sẽ không thấp hơn người chơi chuyên nghiệp hệ sinh hoạt, bởi vì thứ sản xuất lúc sau cần thứ sản xuất trước được tiêu thụ.
Cho dù giá trị bành trướng, cũng là cả hai cùng nhau bành trướng.
Ví dụ, cấp bậc trình tự gen đạt tới LV10, mở ra một phó bản là nơi trú ẩn bị bỏ hoang, có lẽ phân thưởng một lần thông quan lên tới 1000 thậm chí 10000 bạc thì sao?

Điều này không phải không thể.
Lão Bạch lập tức hỏi.
- Cho nên đội đứng thứ nhất vẫn là người chơi chuyên nghiệp hệ chiến đấu?
Ông ta là hệ lực lượng, quan tâm nhất tự nhiên là chuyện này.
Phương Trường gật đầu.
- Có thể nói như vậy, ít nhất dưới tình huống chiến đấu là con đường chính, 'Các phiên bản sau' khẳng định sinh ra ở tuyến đầu chiến trường, khác biệt chỉ là tổ hợp gien nào mà thôi! Người chơi chuyên nghiệp hệ chiến đấu làm nhiệm vụ kiếm tiên của NPC, người chơi chuyên nghiệp hệ sinh hoạt kiếm tiên của người chơi chiến đấu, như vậy chuỗi kinh tế trong trò chơi mới có hy vọng hình thành một vòng khép kín, giá trị cũng không dễ dàng bành trướng. Sẽ không có nhiều tiền không có gì để mua, cũng sẽ không có một cái gì đó mà không ai mua.
Cuồng Phong bưng chén suy nghĩ thật lâu, bổ sung nói thêm.
- Chỉ có thể nói hiện tại mô hình kinh tế của nơi trú ẩn là định hướng quân sự, có lẽ hoàn cảnh bên ngoài thay đổi, ví dụ như cập nhật hệ thống xuất khẩu, có thể đem hàng hóa bán cho những người sống sót khác, lý thuyết này cũng không nhất định.
Ngữ khí Phương Trường thoải mái hơn, nói.
- Đúng vậy, vì vậy tôi đang thảo luận về phiên bản tiếp theo, nếu không ra thì có thể là ở phiên bản tiếp theo nữa. Về phần khả năng cậu nói, có lẽ sau rất nhiều phiên bản mới xuất hiện, chúng ta bây giờ, ngay cả nhu cầu sinh tôn cơ bản do gia tộc Huyết Thủ uy hiếp còn chưa giải quyết được, bản đồ Cự Thạch thành còn chưa mở đây.
Cuồng Phong:
- Quả thật như thế.
Lão Bạch suy nghĩ trong chốc lát, bỗng nhiên mở miệng.
- Tuy nhiên cậu nói như vậy, chẳng phải có nghĩa là một ngày nào đó trong tương lai, người chơi chuyên nghiệp hệ sinh hoạt sẽ nghênh đón thời kỳ lớn mạnh sao?
Phương Trường cười nói.
- Phiên bản thay đổi là bình thường, đây không phải là rất bình thường sao.
Lão Bạch:
- Vậy chúng ta có muốn cũng làm nhà máy thép gì không? Phòng ngừa rủi ro? Chẳng may một ngày nào đó người chơi chuyên nghiệp hệ chiến đấu như chúng ta không ăn ngon, cũng có thể dựa vào sản nghiệp kiếm tiền.
Phương Trường liếc mắt nhìn ông ta một cái.
-... Anh có thể làm thép?
Lão Bạch cười hắc hắc nói.
- Tôi ngược lại không biết luyện thép, tuy nhiên tôi biết nung gạch, nung xi măng! Nhất là nung gạch, bên nhà chúng tôi có không ít người mở xưởng gạch, tôi thấy bọn họ làm cái lò kia, gạch đặt ở trên xe lò, xe sẽ dọc theo đường ray chạy vào trong lò, phía sau là gạch đã được nặn xong đi vào, phía trước là gạch đã được đốt thành đi ra, để nguội là có thể dùng. Nghe người ta chém gió, năng lực sản xuất của lò nung là hàng triệu viên gạch mỗi ngày!
Dạ Thập:
-... Mẹ kiếp? Sảng khoái như vậy?! Cuồng Phong:
- Giá bán gạch đỏ trong kho trú ẩn là 100 miếng 1 bạc, giá thu mua là 4 đồng. Theo lý thuyết, doanh thu 1 triệu viên gạch là 4. 000 - 10. 000 bạc? Nhưng tôi nghĩ rằng, với điều kiện của các trạm gác trước đây và thiết lập Đất Chết OL, anh muốn xây dựng một nhà máy gạch với kích thước 20 mẫu Anh là không thực tế.
Lão Bạch:
- Nhảm nhí! Đầu tư vào một nhà máy gạch như vậy ít nhất 20 triệu tệ đấy, không nói đến những thiết bị, cậu cảm thấy cần bao nhiêu thép để sử dụng?
Phương Trường:
- Thật ra cũng không cần sản lượng triệu viên /ngày, có thể nung 10. 000 viên /ngày, một ngày cũng có thể kiếm được 40 - 100 bạc. Dựa trên mức lương hàng ngày của thợ nung gạch 10 bạc, năng lực sản xuất hàng ngày chỉ cần lớn hơn 1000 viên gạch, là sẽ kiếm được một số. Nếu dưới 1000 viên, chi bằng đến chỗ người quản lý xin một nghề thợ nung gạch để bảo hiểm.
Dạ Thập:
- Không hiểu thì hỏi, 1000 viên gạch là khái niệm gì?
Lão Bạch:
- Không đến hai mét vuông.
Dạ Thập:
- Mà, có khó nung không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận