Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 572: Tôi chưa bao giờ chiến đấu một trận chiến phong phú như vậy (2)

Chương 572: Tôi chưa bao giờ chiến đấu một trận chiến phong phú như vậy (2)Chương 572: Tôi chưa bao giờ chiến đấu một trận chiến phong phú như vậy (2)
Tuy nhiên, pin hydro kim loại được sử dụng trong bò sát này cũng là một sản phẩm nổ và năng suất nổ không thấp, tương đương với sáu ký TnT.
Mang thêm bốn ký TnT, cộng lại chỉ mười ký, tương đương với hai quả mìn chống tăng chỉ tính riêng về năng suất nổ.
Lực lượng này vẫn đủ để làm nổ tung một chiếc xe tăng.
Ngay cả khi xe tăng không bị nổ tung hoàn toàn, nó vẫn có thể khiến người ở trong xe bốc khói.
Nhưng bây giờ, có vẻ như mối quan tâm này là hoàn toàn không cần thiết.
Tổn thương của cú nổ đã hiện ra rõ ràng, không chỉ nổ chiếc xe tăng thành kim loại phế liệu, ngay cả bình xăng và giá đạn cũng cùng nhau phát nổ.
Trợn mắt hốc mồm nhìn Nợ Nần To Mắt, sau một lúc lâu, hắn lắc đầu nói.
- Quá xa xỉ rồi. ...
Sở chỉ huy trang trại Trường Tồn.
Sau khi chiến dịch bắt đầu, Sở Quang từ tiền đồn đã chuyển đến đây.
Nhìn chiến trường thông qua máy bay không người lái chim ruồi, hắn đã có cái nhìn đầy đủ về tình hình ở tiên tuyến, chia sẻ cảnh quay với mọi người trong sở chỉ huy thông qua máy tính bảng được chuyển đổi từ VM.
Đồng thời, một bản đồ giấy được đặt trên bàn sở chỉ huy.
Hàng chục mũi tên, lớn nhỏ, được vẽ trên bản đồ, được đánh dấu bằng số, hầu như mọi tuyến đường tấn công của đội mười người đều được lên kế hoạch.
Trước mắt đến xem, kế hoạch đang diễn ra khá tốt.
Tổng cộng có 21 đơn vị bộ binh mười người đóng vai trò là lực lượng chính của cuộc tấn công, sau khi hỏa lực hỗ trợ đến chiến trường, họ đã phát động một cuộc tấn công ngầm.
Mặc dù số lượng giữa địch và ta vẫn chênh lệch rất lớn, nhưng nó vẫn không ngăn cản người chơi lao về phía trước rồi bắt đầu bao vây những kẻ cướp đoạt đã bị tên lửa nổ tung.
Dưới sự che chở của những chiếc xe bánh xích, đây mới chỉ là đợt giao chiến đầu tiên, ba đội trăm người canh gác xung quanh đoàn xe đã bị những người chơi dùng vũ khí nhỏ nghiền nát, đang bắt đầu chạy trốn về phía khu rừng ở phía tây.
Ban đầu, theo kế hoạch, 21 tiểu đội này nên được chia thành ba cấp độ, tiến lên phía bắc tấn công với đội hình hơi lõm vào giữa, tập trung những kẻ cướp đoạt đẩy họ về phía bắc, và cuối cùng thu hoạch chúng bằng xe hạng nhẹ.
Tuy nhiên đáng tiếc, tốc độ mà tuyến phòng ngự của quân đột kích sụp đổ có phần vượt quá dự đoán của Sở Quang.
Ngay cả trước khi các đội hình bên sườn có thể tạo thành một vòng vây, các người chơi tấn công trực diện đã xé toạc hàng phòng ngự của kẻ cướp đoạt, phá vỡ ý chí chống cự và khiến bọn chúng phải bỏ chạy.
Hai cấp độ tấn công bên sườn cuối cùng đã thực sự mất đi ý nghĩa.
Nửa Đêm Giết Người xông nhanh nhất, mang theo các tiểu đội viên của mình bắt đầu đánh sáp lá cà với đám cướp đoạt.
Mà đội Tuyền Thủy ổn định nhất, sau khi phát hiện tình hình chiến đấu đã được quyết định, cũng nhanh chóng thay đổi chiến lược, ngồi xe hạng nhẹ nhanh chóng xen kẽ đến phía sau vị trí của quân cướp đoạt, phân chia và bắt đầu bao vây bọn họ.
Trận chiến đã đến mức này, trên thực tế, chiến đấu như thế nào cũng không quan trọng, cờ của đối phương rõ ràng đã bị đánh trắng, nhuệ khí hoàn toàn mất đi.
Đã đến lúc thu hoạch đầu người, đối với người chơi, bắt được càng nhiều càng tốt.
Nhìn vào đoạn phim do máy bay không người lái ghi lại, Vanus đột nhiên lên tiếng.
- Đối thủ của ngài đã phạm ít nhất hai sai lầm chiến lược, nếu không cuộc chiến này sẽ không dễ dàng như vậy.
- Một là hành quân quá vội vàng, chiến tuyến quá dài, đầu đuôi phòng tuyến không chăm sóc lẫn nhau, đội trước đánh nhau, hậu phương theo sát lại tụm thành một cục.
- Một là quá tự tin vào ưu thế của xe bọc thép và đánh giá thấp tác động của các yếu tố khí hậu đối với tính cơ động. Chiếc xe tăng duy nhất bị hỏng, những chiếc xe có bánh còn lại đều là mục tiêu sống ngay cả khi có lao nhanh trên đồng bằng và lái vào tuyết.
Tất nhiên, kỳ thật còn có một sai lầm thứ ba.
Lựa chọn phát động một cuộc tấn công vào mùa đông đã là một quyết định ngu ngốc.
Hơn nữa, chuyện này cũng giống như một canh bạc, để chõ toàn bộ cuộc chiến trở thành một canh bạc cực lớn.
Nếu đặt cược thắng, họ sẽ có thể trải qua mùa đông ở vùng ngoại ô phía bắc của thành phố Thanh Tuyền.
Nếu cược thua, theo một nghĩa đối ngược khác, họ vẫn ở lại đây cho qua mùa đông nhưng ở một trạng thái khác.
Cờ Lê nói với vẻ mặt trịnh trọng.
- Ở vùng ngoại ô phía bắc vẫn còn sáu trăm người, cộng lại có bảy, tám trăm, nếu bọn họ chống cự đến cùng, e rằng tiếp theo sẽ có một trận chiến đầy khó khăn.
Vanus lắc đầu.
- Tôi có quan điểm khác về vấn đề này. Chúng ta đã đánh bật lực lượng chính của họ, ngay cả khi họ vẫn còn can đảm để tiếp tục kháng cự, họ không có tiếp tế để duy trì cuộc chiến. Ngược lại, chúng ta cần chú ý nhiều hơn đến phía bắc.
Cờ Lê cau mày.
- Anh có ý là... Sử Nha đóng quân ở phía bắc chúng ta sẽ nhân cơ hội này phát động một cuộc tấn công bất ngờ vào chúng ta?
Vanus:
- Tôi không ngoại trừ điều đó, nhưng điều đó rất khó xảy ra. Theo thông tin chúng ta nhận được từ Hôi Lang, họ có hỏa lực hỗ trợ, nhưng họ thiếu phương tiện đáng tin cậy và hành quân rất chậm trừ khi bọn họ có ý định kéo dài hàng ngũ để chúng ta có cơ hội tận dụng, như các đồng minh của họ đang làm đây.
Cờ Lê thắc mắc:
- Vậy ý của anh là...
Vanus nói tiếp. - Sáu đội một trăm người sau khi mất tổ chức, có khả năng di chuyển theo hướng trấn Viễn Khuê để hội hợp với Sư Nha đang đóng quân ở đó. Nếu để bọn người trong số bọn họ trốn thoát, chúng ta có thể gặp phải một người đó lần nữa trong trận chiến tiếp theo.
Sở Quang gật đầu.
- Tôi đã nghĩ về câu hỏi này, trước khi trận chiến bắt đầu, tôi đã cử người đến chặn họ, nhưng lực lượng chính của chúng ta đang ở tiền tuyến, thật khó để nói họ có thể ngăn chặn được bao nhiêu.
Vanus ngạc nhiên nhìn qua Sở Quang, gật đầu nói tiếp.
- Có thể ngăn được bao nhiêu thì đỡ bấy nhiêu, như thế vẫn tốt hơn thả cho bọn chúng đi không.
Sở Quang cười nhạt nói.
- Điều đó là không thể.
Chỉ có hơn 200 người chơi được triển khai trên tiền tuyến để phục kích đám Hắc Xà, nhưng những người chơi mà hắn huy động không chỉ với con số đó.
Hai trăm người chơi còn lại đang hướng về phía đông bắc.
Nếu sáu đội trăm người chọn quay trở lại hỗ trợ, họ sẽ bị các người chơi kẹp ở giữa.
Nếu họ chọn rút lui về phía tây bắc, hai trăm quân tiếp viện mà anh hắn gửi đến tiền tuyến sẽ có thể ngăn chặn lại một bộ phận.
Tình hình chiến đấu ở tiền tuyến đã không còn bất kỳ sự hồi hộp nào.
Đoàn xe phòng thủ xung quanh đã sụp đổ, chỉ còn lại sự kháng cự lẻ tẻ, nằm rải rác trong khu rừng ở sườn phía tây và ở phía sau đoàn xe.
Đến bây giờ, chiến thắng trong cuộc chiến đã được tuyên bố, chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi những kẻ cực đoan bị loại bỏ.
Hai trăm so với năm trăm, một xe tăng bị phá hủy, bảy xe bán tải bọc thép bị phá hủy, một chiếc bị bắt.
Thêm vào đó, hai khẩu pháo 100mm, hơn hai chục xe tải nhẹ và vật tư ở phía trên đều đã bị bắt.
Hắc Xà thực hiện chuyến viễn chinh lần này, có thể nói mang theo tất cả tài sản của mình, thậm chí cả chiến lợi phẩm mà hắn đã bắt được từ trung tâm của tỉnh Hà Cốc.
Chẳng mấy chốc Sở Quang sẽ biết được trong xe của bọn chúng có thứ gì tốt.
Ngoài ra, theo phản hồi của quân đội tiền tuyến, hàng trăm nô lệ cũng được giải phóng.
Không còn nghỉ ngờ gì nữa, đây là một đại thắng như trong sử thi.
Cho dù báo cáo chiến đấu chưa được tính, Sở Quang cũng có thể khẳng định.
Không chỉ vậy, trận chiến này còn là trận chiến lớn nhất từng diễn ra trong nơi trú ẩn 404 cho đến nay.
Cho dù đó số lượng binh sĩ hay thiết bị được đầu tư, hoặc số lượng quân địch phải đối mặt, nó đã đạt mức 'cao nhất trong lịch sử' kể từ khi mở server cho tới nay.
Qua trận chiến này, không thể không tổ chức chúc mừng.
- Mối nguy hiểm từ phía đông bắc đã được dỡ bỏ.
Sở Quang nhìn bản đồ, ánh mắt rơi vào trấn Nguyên Tây, cách trang trại Trường Tồn 20 km, ngay phía bắc thành phố Thanh Tuyền.
Những kẻ cướp đoạt ở đó có lẽ không bao giờ ngờ được, bây giờ bọn chúng sẽ phải đối mặt với địch nhân một mình.
Trên mặt Sở Quang hiện lên ý cười.
Thật muốn biết trên khuôn mặt của bọn họ hiện tại có biểu cảm gì ?
Chắc sẽ rất thú vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận