Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 162: Máy phát điện và bộ xương ngoài (3)

Chương 162: Máy phát điện và bộ xương ngoài (3)Chương 162: Máy phát điện và bộ xương ngoài (3)
Trên mặt Lister tràn đầy vẻ mờ mịt.
sạn
Những người này rốt cuộc đang nói gì vậy.
Không đến nỗi ngay cả một người hứng thú với những thứ mà anh ta bán cũng không có chứ?
Sở Quang nén cười, ho nhẹ một tiếng, chấm dứt sự ngượng ngùng của anh ta.
"Chuyện mua bán chúng ta có thể cẩn thận thảo luận."
"Nhưng chỗ tôi không có bao nhiêu con chip cả, e là chỉ có thể hàng đổi hàng với anh thôi."
"Không sao đâu,' Lister thu lại biểu cảm mù tịt của mình, bừng tỉnh rồi tiếp tục nói,'Hàng đổi hàng, đây đúng là thứ tôi mà tôi mong đợi."
Ngoài chiếc máy phát điện và bộ xương ngoài đã đặt mua trước đó, những thứ đồ tốt mà đội buôn của Lister mang đến vẫn thực sự còn không ít.
Ví dụ những khẩu súng trường cài chốt thủ công 9 hoặc 7 này.
Sở Quang xem như phát hiện ra, những thứ mà tên này bán gần như là hàng tồn bị đào thải và linh kiện của xưởng công nghiệp quân sự trong thành phố Boulder, mua lại với giá thấp rồi kéo đến xưởng nhỏ để gia công lại.
Ví dụ nòng súng của khẩu súng trường nòng sắt 9, rõ ràng cùng cỡ với khẩu súng lục 9 mà Hạ Diêm đã sử dụng trước đây, thậm chí đến cả đường vân rãnh nòng súng cũng khớp với nhau.
Mà hộp khóa nòng còn thú vị hơn.
Hộp khóa nòng của súng trường nòng sắt 9 có chiều cao tương tự súng lục 9, gân như có cấu trúc dẫn khí giống nhau, khẩu trước ít hơn khẩu sau một pít-tông. Tương đương với việc thay đổi bán tự động thành bắn liên thanh, kéo dài nòng súng, mở khóa góc 90 độ.
Dùng thuật ngữ trò chơi để miêu tả thì chính là, giảm bớt tỷ lệ kẹt súng, nâng cao độ chính xác tâm trung, nâng cao biên độ nhỏ tâm ngắn. Nòng súng và hộp khóa nòng của súng trường nòng sắt 7, lại rất giống nòng súng trường đột kích 7 mà Hạ Diêm đã sửa chữa trước đây, gần như ý tưởng giống nhau, đổi nạp tự động thành nạp thủ công, đổi bắn liên thanh thành bắn từng viên một.
Dù sao tốc độ bắn của thứ này đối với những người may mắn sống sót ở nông thôn cũng không có ý nghĩa quá lớn, giá rẻ dễ sử dụng uy lực lướn mới là sự lựa chọn của hầu hết những người ở đất hoang.
Trải qua sau một hồi chọn lựa, Sở Quang đã mua hai khẩu súng trường nòng sắt nạp thủ công, mỗi khẩu hai loại cỡ.
Mặc dù lúc đầu Lister khăng khăng đơn giá 200 con chip quyết không nhả ra, nhưng khi Sở Quang nói ra "bí mật" về hai khẩu súng trường này, đồng thời tỏ ý 1 khẩu súng trường đột kích được chế tạo tốt, trong cửa hàng chỉ cần 150 con chip là có thể mua được, cuối cùng Lister cũng chịu nhả ra.
Nhân tiện nhắc chút, cái giá này được phun ra từ trong miệng của Hạ Diêm.
"Anh không biết đâu... chúng tôi vận chuyển những thứ này từ Thành phố Boulder qua đây, trên đường đi đã trải qua những gì! Vô số loài biến dị và bọn cướp núp trong đống đổ nát này, mà tôi gửi nó đến trước mặt cho anh, lại chỉ cần 150 con chip. Thế này rất quá đáng sao? Không hề quá đáng chút nào cả!"
"Chúng tôi thích làm ăn với những người trung thực, khẩu súng trường đột kích có mác là 150 con chip, hộp khóa nòng và nòng của nó có giá tối đa là 50 con chip, mà giá của anh thì sao? Cao nhất cũng chỉ có 30 thậm chí 20 thôi, rốt cuộc tôi cũng không mong đợi anh có thể dùng những linh kiện tốt nhất để làm ra những thứ này, chắc chắn là hàng tồn bị đào thải từ dây chuyền sản xuất xuống."
"Đây là vu khống mài Lister đỏ bừng mặt, cực kỳ tức giận, hiển nhiên là bị đoán đúng rồi.
Sở Quang cười nói.
"Tôi càng thích gọi là phân tích lý tính hơn. Nhân tiện nhắc chút, tuần lộc di cư khác với linh cẩu, chúng không thuộc về nơi này, càng sẽ không đi sâu vào nội thành, mà di chuyển về phía đông nam dọc theo rìa thành phố Thanh Tuyền, để tôi đoán thử... da động vật hoang dã chỗ các anh chắc bán được không ít đúng không? Chi bằng anh nhập một số da hươu về, chắc sẽ lãi được một khoản đấy."
Nếu chỉ vì một vài thứ rác rưởi, hoàn toàn không cần chạy về phía bắc. Dù sao khắp trong thành phố đổ nát, rõ ràng có thể tìm thấy càng nhiều thứ tốt hơn.
Lister nói với vẻ mặt cứng đờ.
"Tôi biết, không cần anh dạy tôi."
"Còn 8 miếng da hươu đổi lấy 4 khẩu súng trường cộng với 120 viên đạn thì thế nào? Tôi nhớ lần trước anh với tôi, một khẩu súng tặng 30 viên đạn mà."
"Ha ha, giá lần trước vẫn là 200 con chip đó. Tóm lại là đừng nghĩ nữa, ít nhất là 12 tấm!"
"12 tấm? Anh nói là da linh cẩu sao? Nếu là da hươu, vậy sợ là anh phải thêm 2kg muối thô nữa."
"Con mẹ ai mà muốn da linh cẩu chứ! Anh điên thật rồi, quỷ hút máu cũng không tham lam bằng anh!" Lister nói kháy một câu, nhưng cũng chính là mắng một câu như vậy.
Những tiểu thư và quý bà giàu có sống ở nội thành, luôn đổ xô vào bộ lông tuyệt đẹp và những câu chuyện mạo hiểm đằng sau. Và những nhân vật lớn đó, cũng rất vui lòng sử dụng những của hiếm khó có được này, để thể hiện vẻ lộng lẫy và hiển hách của mình.
Những tấm da hươu này được vận chuyển trở lại, chắc chắn sẽ rất được ưa chuộng.
Nghĩ đến đây, cuối cùng anh ta cũng gật cái đầu kiêu ngạo xuống.
"Tôi phải xem hàng trước."
Sở Quang cười rồi gật đầu.
"Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận