Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 172: Rút được cái búa? (2)

Chương 172: Rút được cái búa? (2)Chương 172: Rút được cái búa? (2)
Theo hướng dẫn mà hệ thống cung cấp, Sở Quang thử dùng, dù sao cũng đã hiểu thứ đồ chơi này dùng như nào.
Đơn giản mà nói, lắp đặt nào đó bên trong chiếc búa có thể can thiệp phần tử khí ni tơ ở xung quanh.
Hình thức A tương đương với hình thức phòng ngự, thêm một lá chắn trước búa.
Hình thức B tương đương với nén lực, lúc đập lên mục tiêu có thể lập tức phóng ra khí ni tơ ép bên trong tấm chắn, tạo thành sát thương như xung kích nổ.
Hình thức C có lẽ như thêm một máy đẩy phía sau búa, cho dù chạy đến đâu hay là vung búa đập người đều dễ dàng.
Ngoài ra, cung cấp năng lượng cho búa động lực nỉ tơ là một cục pin nhiệt hạch lạnh, nằm ở phía trên chiếc tay cầm búa.
Dựa theo hiển thị trên thân búa, hiện nay cột năng lượng của búa đầy, xem ra chỉ cần không phải luôn mở, lý luận thì có thể dùng đến khi hỏng.
Nhưng thực ra cũng không thể nào mở mãi được.
Theo hướng dẫn của hệ thống cung cấp, liên tục sử dụng sẽ khiến linh kiện điện tử trong thiết bị quá nóng, đèn cảnh báo sáng lên ba giây sau sẽ bật chế độ ngắt điện bảo vệ.
Cầm chiếc búa động lực trong tay nghịch một lúc, trong lòng Sở Quang không nhịn được cảm khái.
Khoa học kỹ thuật vượt qua phạm vi hiểu biết đúng là không khác gì phép thuật.
Không chỉ việc thứ đồ chơi này khống chế phần tử ni tơ như nào, chỉ với cục pin nhiệt hạch lạnh nằm trong thân búa kia, đối với anh mà nói đã nằm trong lĩnh vực điện ảnh khoa học viễn tưởng rồi.
Ít nhất Sở Quang hoàn toàn không thể tưởng tượng được nguyên lý bên trong.
tháo ra nghiên cứu?
Cũng chẳng tháo được, nhưng làm như vậy có ý nghĩa gì không?
Nếu như nguyên liệu của nó là Heli III, vậy phải lên mặt trăng mới lấy được, hơn nữa nếu nguyên liệu nào của nó lại dùng công nghệ không biết đến, vậy thì tốc độ nghiên cứu ngược cấu tạo không bằng bắt đầu nghiên cứu tiếp từ bây giờ.
Nghiên cứu khoa học kỹ thuật dù sao không phải tạo ra kỳ tích, càng không phải mở hộp mù, sau này nếu như có thể tìm kiếm vài nhân tài khác cho chỗ lánh nạn, thì có hi vọng phục hồi khoa học kỹ thuật trước chiến tranh.
Còn về bây giờ?
Đương nhiên có thể dùng là được.
Ngoài búa động lực ni tơ ra, hai chiếc hộp mù trung cấp mở ra được một hộp thuốc kháng sinh và một chiếc kim tiêm.
Nhưng điều khiến Sở Quang bất ngờ vẫn là hai chiếc hộp mù sơ cấp, đồ trong đó lại là một chai tương và một túi muối.
Hay.
Anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý thêm hai chiếc kẹo mút, kết quả lại là nhân phẩm lên hương nhờ nơi kỳ lạ?
Sở Quang không biết mình rốt cuộc là kiếm hời hay là lỗ vốn.......
Sáu giờ tối thời gian trong Đất hoang chính là sáu giờ sáng trong hiện thực.
Mặc dù thời gian này có không ít người vẫn đang ngủ nướng, nhưng những người chơi Đất hoang OL lại ngược lại.
Chơi trò chơi cả một buổi tối nhưng bọn họ không hề cảm thấy mệt mỏi, ngược lại bởi vì ngủ gần mười hai tiếng cảm thấy tinh thần vô cùng sảng khoái.
Đặc biệt là trận chiến với kẻ cướp đoạt, rõ ràng là rất highI
Gần như vừa mới offline, trang web chính thức đã bắt đầu đông vui, không chỉ đầy bài viết trên diễn đàn, khu spam càng đông vui hơn.
Đao Hạ Lưu nhân: "Mẹ ơi, chiều hôm nay giết quá vui, ha ha ha, buổi sáng còn phải đến công trường dạo một vòng, các anh em đợi tôi trở về."
Cai Thuốc: "Buổi chiều?"
Đao Hạ Lưu Nhân: "Khu, buổi chiều trong trò chơi, trò chơi này làm quá chân thật khiến tôi quên cả thời gian, trong hiện thực chắc mới là sáng sớm, người anh em, sớm như vậy cậu đã lên trang web chính thức à?”
Cai Thuốc: "T. T"
Lão Bạch: "Đau lòng người anh em Cai Thuốc, tôi đều sắp không nhịn được muốn cho cậu mượn tài khoản chơi."
Cai Thuốc: "Được không!!! (Kích động)"
Dạ Thập: "Được không cái búa, người khác đeo lên không thấy gì cả, còn cười cậu ngốc. Tôi bây giờ không giải thích nữa, giải thích người ta tưởng tôi thần kinh, hà tất phải vậy? Hiểu đương nhiên sẽ hiểu, đợi bản thử nghiệm ra tự nhiên sẽ bị vả mặt (Cười cười)"
Gia Ngạo Thì Làm Sao: "Buồn cười chết tôi mất, lại còn vả mặt, phùng má giả làm người mập đúng không?”
Dạ Thập: “Anh đợi đó, tôi bây giờ đi xin."
lrena: "Người anh em Gia Ngạo cũng có mặt à, mấy người đã mua nhà trên trang web chưa (Cười cười)"
Cà Chua Xào Trứng: "Biết mấy người đều đang ở diễn đàn, tôi cũng đến khoác lác một hồi, chiến trường của trò chơi này làm thực sự con mẹ nó quá chân thực, so với đám trò chơi cô nhi như bị ánh sáng ô nhiễm kia, chiến trường chân thực nên như vậy, đạn bay lung tung, cũng không biết có bị bắn trúng không, cũng không thấy người, dùng sao sảng khoái là được."
Lão Bạch: "Ha ha ha ha, bầu không khí chiến trường vô cùng chân thật."
Dạ Thập: "Phá án rồi, đánh cả nửa ngày thì ra là anh ở trong phòng bếp lãng phí đạn dược, tôi đã nói mà vì sao cuối cùng mặt người quản lý lại đen thui như vậy (cười cười)"
Phương Trường: "Xào Trứng là hệ thể chất đúng không, cảm nhận thế nào?"
So với người khác, điều Lai Nhật Phương Trường quan tâm mãi mãi lại tình báo trên trò chơi.
Cà Chua Xào Trứng: "Khôi phục rất nhanh, những cái khác không có cảm giác gì. Hầy, nếu là hệ cảm giác thì tốt quá, thực sự không được thì là hệ sức mạnh cũng được mà."
Phương Trường: "Vậy hả... tôi biết rồi."
Nhặt rác rưởi cấp 99: "Biết hài lòng đi, lão tử lấy được súng với phát hiện ngón tay không chọc vào được, QAQ”
Dạ Thập: "Ha ha ha ha."
Phương Trường: "Đúng là một vấn đề, nếu không cậu bẻ luôn cái khung bên ngoài cò đi?"
Nhặt rác rưởi cấp 99: "Đợi mua được súng, Kiềm, vẫn phải trả tiền người anh em Muỗi trước. T.T”
WC có muỗi: "Người anh em tốt không cần gấp, không thử dùng nỏ? Đợi sau khi mở tiệm tôi làm cho anh một chiếc, rẻ lắm (cười cười)"
Nhặt rác rưởi cấp 99: "Tôi vẫn dùng giáo thì hơn."
Irena: "(Cười cười)”
Trên diễn đàn bầu không khí vui vẻ.
Trêu chọc xong người anh em Nhặt rác, mọi người tiếp tục mở một bài viết, bắt đầu thảo luận cách đối phó với kẻ cướp đoạt.
Mấy người dạo diễn đàn chưa có tư cách chơi trò chơi cũng không tham gia vào, thi thoảng vứt vào một vài chủ ý xấu, người nào đó nhìn trộm trừng lớn mắt.
Tấn công bằng lửa cũng thôi đi.
Bây giờ tấn công bằng nước cũng nhảy ra luôn.
Gần đây có hồ nước không, chạy đến đâu tìm nhiều nước như vậy?
Đương nhiên trong đó cũng không phải không có kế sách đáng tin cậy, ví dụ có một người chơi rất thông minh, suy nghĩ giống với anh.
ID của anh ta rất bá đạo, tên là [Quan chỉ huy tuyền thủy], số 661, nhìn lịch sử phát ngôn, lúc chém gió bị các bạn trên diễn đàn hấp dẫn đến.
"... Nếu như trang bị của mấy người không chiếm ưu thế, chiến đấu trên đường sẽ không thằng được, cách tốt nhất là kéo dài, kéo đến khi băng đóng khắp nơi, kéo dài đến khi tuyết rơi đầy đường. Đến lúc đó không phải đấu bằng trang bị và chiến thuật, mà là trợ cấp, hậu cần, sĩ khí... nếu như Đất Hoang OL có thiết lập này."
"Giả thiết, tôi nói là giải thiết, nghe mấy người nói đám kẻ cướp đoạn này không sản xuất, dốc hết sức đi gây chiến, sống bằng cách cướp bóc, vậy thì những thứ bọn họ ăn, dùng, chơi từ đâu đến? Nếu như chỉ là thi thoảng làm một phát cướp bóc thương nhân đi qua, vậy chắc chắn không ổn định, cũng chưa chắc đủ. Ba mùa xuân hạ thu thì còn tạm, đến mùa đồng, làm gì có thương nhân ngang qua?"
"Vậy thì chỉ có ba khả năng, nếu như bọn chúng tiết kiệm duy trì, biết thắt lưng buộc bụng sống qua ngày, hoặc là có phiếu cơm ổn định lâu dài nuôi."
"Khả năng phía trước rất nhỏ, đối phương là bọn trộm cướp, thực sự có kỷ luật như vậy, lại biết sống, còn là thổ phỉ trên núi tiêu dao làm gì, cho dù không trồng trọt, cũng không trở thành đám quân phiệt một phương.”
"Nếu như là khả năng phía sau, vậy thì càng dễ hơn, phá vỡ tường bao kiên cố trước cửa nhà không được, vậy thì chọc vào tuyến cứu trợ của bọn chúng, mùa đông còn dài, tích lũy trong trại sớm muộn sẽ ăn hết, không còn phiếu cơm chỉ viện, một đám ô hợp có thể kiên trì bao lâu?”
"Một loại khác là do hệ thống hỗ trợ, thực ra rất nhiều trò chơi đều như vậy, hầm mỏ AI đào hết rồi còn tiếp tục đắp thêm như mất não."
"Nếu như là như vậy thì coi như tôi chưa nói gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận