Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 536: Mùa Xuân Của Hệ Trí Tuệ Lại Đến? (2)

Chương 536: Mùa Xuân Của Hệ Trí Tuệ Lại Đến? (2)Chương 536: Mùa Xuân Của Hệ Trí Tuệ Lại Đến? (2)
Sở Quang khích lệ nói.
- Không cần, cậu đã làm tốt lắm, chúng ta nghỉ ngơi một lát.
- Được.
Người chơi nhỏ gật đầu, hắn thực sự cần phải nghỉ ngơi.
Chỉ một lúc trước, hắn thực sự đã ngắt kết nối và bật ra khỏi trò chơi.
Nếu hắn không đăng nhập lại đủ nhanh, hắn lúc này đã nằm trên sàn nhà.
- Không thể tin được... Mười phút!
Trên mặt lộ ra vẻ hoài nghi, Ân Phương nhìn Sở Quang với vẻ ngạc nhiên, không nhịn được hỏi:
- Chẳng lẽ dây thần kinh đau của anh ta đã bị cắt đứt?
Các kết nối thần kinh bị quá tải, các triệu chứng đầu tiên là đau đầu, não bắt đầu phát ra âm thanh báo động, tiếp theo là đau dữ dội không thể chịu đựng được, và cuối cùng là thôi miên tinh thần hoặc thậm chí hôn mê.
Hầu như không ai đi đến cuối cùng, thường tháo tai nghe khi cơn đau quá nhiều đến khó có hể chịu đựng.
Tuy nhiên, người đó đã hoàn toàn bỏ qua hai giai đoạn đầu tiên.
Thành thật mà nói, hắn không nghĩ đó là một điều tốt.
Mất đau cũng có nghĩa là mất cảnh báo sớm.
Tuy nhiên lúc này, Sở Quang đang đứng bên cạnh đang suy nghĩ về một điều hoàn toàn khác.
Rõ ràng, thuộc tính trí lực càng cao, khả năng điều khiển thiết bị kết nối thần kinh của người chơi càng dài.
Bằng cách này...
Cần đặt yêu cầu thuộc tính tối thiểu để sử dụng thiết bị này là 10 điểm trí lực.
Sờ sờ cằm, Sở Quang chiếu theo lệ trả lời câu hỏi của Ân Phương. - Có thể, nhưng tôi đoán là cậu ấy không cảm thấy đau, chỉ là việc truyền tín hiệu đau đến cơ thể có ý thức bị chặn, vì vậy cậu ấy chỉ đơn giản là không cảm thấy 'đaư'... Nhưng chúng ta không cần thảo luận về điều này.
Dừng một chút, thu hồi ánh mắt khỏi người Nợ Nần To Mắt đang đứng vịnh tường, lắc đầu, Sở Quang nhìn Ân Phương, nói tiếp.
- Việc sử dụng liên tục là một vấn đề đáng quan tâm, mười phút thì đủ để làm cái gì chứ, không tìm được cách kéo dài hơn sao?
Ân Phương nói không nên lời.
- Việc có được mười phút trí tuệ ngụy AI mà ngàu còn chưa hài lòng?
- Trí tuệ AI?
- Công nghệ của điểm kỳ dị, giải thích rất phức tạp... Nói chung, ý nghĩa ban đầu của thiết bị truy cập thần kinh không phải là để ngài luôn bật mà là để thay thế AI để trực tiếp vận hành thiết bị vào thời điểm quan trọng, có thể hoàn thành một số thao tác hoặc phán đoán mà AI không thể đạt được.
Dừng một chút, nhìn người máy trên mặt đất, Ân Phương nói tiếp.
- Thứ này chỉ là một cỗ máy thử nghiệm, sau đó tôi sẽ phát triển một bộ AI cơ bản thực tế cho nó, để nó có thể nhận ra một vài hướng dẫn đơn giản và đạt được các hoạt động như quay trở lại cùng một con đường, đứng ở chỗ và theo dõi mục tiêu khi kết nối thần kinh bị phá vỡ.
- Chà, sau đó tôi sẽ đặt một máy ảnh lên nó và sử dụng nó với bản đồ laser.
Nghe vậy, trong lòng Sở Quang khẽ động, lập tức hỏi.
- Cậu có cách chế tác máy ảnh?
Ấn Phương kỳ lạ liếc nhìn Sở Quang.
- Đương nhiên biết, có khó khăn gì không? Camera an ninh có thể được tìm thấy ở nhiều cơ sở, tất cả các mô hình và độ phân giải đều có, một số vẫn hoạt động thậm chí sau hai trăm năm... Mặc dù hầu hết chúng đều bị hỏng, nhưng chỉ cần tìm một số bộ phận để sửa chúng, điều này không rắc rối lắm.
Chip thông tin cũng rất dễ xử lý. VM giống như một máy tính thu nhỏ, nhiều thành phần được tích hợp trên bảng mạch Graphene và nhiều thứ có thể được sử dụng với một sự thay đổi.
Bao gồm bộ xử lý và hệ thống lập bản đồ laser trên robot bốn chân, tất cả chúng đều bị xóa khỏi máy ảo.
Sở Quang nhìn Ân Phương một lúc, mới nói.
- Đơn giản như vậy sao?
Ân Phương gãi gãi sau gáy.
- Ừm, cần một chút nền tảng, nhưng cũng không cần quá nhiều kiến thức bí truyền. Mỗi nhà thám hiểm sẽ được cung cấp một Hướng dẫn sinh tồn trên Đất Chết 1. 2G, ghi lại một số phần dễ hiểu và có thể sử dụng trên vùng Đất Chết dưới dạng hình ảnh, những kiến thức sửa đổi nâng cao, chẳng hạn như chế tạo vũ khí đơn giản, chất nổ, nhiên liệu và thuốc khẩn cấp. Việc sử dụng các thành phần quang học và bảng mạch Graphene có thể tiên tiến hơn một chút, nó đòi hỏi một số công cụ cơ bản, nhưng nó vẫn không phải là vấn đề lớn đối với các nhà thám hiểm trên level - E.
Sở Quang: -...
MMP!
Có cái đồ chơi này sao mẹ nó không nói sớm hơn.
Lúc trước Sở Quang không nghĩ tới việc mình có thể tái chế camera trong tòa nhà ngân hàng và các cơ sở khác, thậm chí còn đặc biệt để cho người chơi am hiểu nhặt về nghiên cứu, nhưng sau khi tháo dỡ thì lại bối rối.
Trong các thiết bị điện tử của các nền văn minh trước chiến tranh, tỷ lệ thâm nhập của thẻ chip dựa trên carbon rất cao và ở một mức độ nào đó, nó thậm chí đã thay thế các thẻ chip dựa trên silicon truyền thống. Máy ảnh này không sử dụng thiết bị CMOS cũng như thành phần CCD theo truyền thống.
Nhiều người chơi trên diễn đàn đã trao đổi vấn đề này, cố gắng khắc phục nó, nhưng kết luận cuối cùng không gì khác hơn là 'một thiết kế trông giống như một bộ não lớn và Không biết làm thế nào mà nhà phát hành có thể tạo ra nớ.
Rốt cuộc, có sự khác biệt thế hệ trong khoa học và công nghệ, còn hơn một thế kỷ mà, thậm chí có thể có một 'sự bùng nổ công nghệ' ở giữa. Đây không phải điều có thể tìm ra bằng cách tìm thấy một thứ gì đó và tách chúng ra.
Cuối cùng, chỉ có thể lấy dùng thấu kính phủ phần ống kính của những máy ảnh này, nhiều ống ngắm quang học trong kho vũ khí tại tiền đồn đều là dùng nó tạo thành.
Đối với việc chế tác mấy thứ này, Hạ Diêm, người từng là lính đánh thuê, rất giỏi về nó, trình độ của cô ta có lẽ tương tự như sự thành thạo của Ân Phương trong công việc 'phân tích dữ liệu văn minh trước chiến tranh.
Hai mắt háo hức nhìn bác sĩ Ân Phương, Sở Quang lập tức hỏi:
- Cuốn sách kỹ năng đó... Ý tôi là, Hướng dẫn sinh tồn ở vùng Đất Chết kia, cậu có mang theo?
Ân Phương sững sờ, gật đầu nói.
- Thứ đó? Tôi đã không sử dụng nó kể từ khi tôi lên lớp D, tôi đoán nó vẫn còn ở nhà... Tuy nhiên, nếu ngài cần, tôi có thể sắp xếp lại cho, nhưng có thể mất một lúc.
Ánh mắt Sở Quang sáng lên.
- Không sao! Tôi có thể đợi!
Kỹ năng nhặt rác +3 — Không không, làm tốt đôi khi là +5 sách kỹ năng.
Làm sao hắn có thể buông tha chuyện tốt như vậy.
Người chơi không chỉ có thể sử dụng nó làm tài liệu tham khảo mà các NPC của mình cũng có thể được sử dụng làm tài liệu giảng dạy.
Cho dù không thể tìm hiểu được tinh túy trong đó cũng không sao, ít nhất cũng có thể biết rác có giá trị gì trong vùng Đất Chết và việc nhặt nó có ích gì.
Chỉ riêng điểm này thôi đã quá đáng giá.
Người chơi nhỏ đứng bên cạnh nhìn cuộc trò chuyện giữa người quản lý và bác sĩ Ân Phương, vẻ mặt tràn đầy bối rối trong suốt cuộc trò chuyện.
Vì không có phụ đề, hắn không hiểu đoạn nhạc dạo chuyển cảnh này có ý nghĩa gì.
Nói cách khác, nhiệm vụ đã được hoàn thành chưa ?
Cuối cùng cũng không kìm được, hắn hắng giọng, hắng giọng, chuẩn bị hỏi.
Tuy nhiên, vào lúc này, hai NPC dường như đã đạt được một số đồng thuận, trong đó Tiến sĩ Ân Phương nhặt robot lên, mà người quản lý thì quay sáng nhìn hắn với vẻ mặt nghiêm túc.
- Cảm ơn cậu đã giúp đỡiI
- Nhờ cậu, giờ đây chúng ta đã có một sự hiểu biết hoàn toàn mới về các thiết bị truy cập thần kinh, và một loạt thiết bị mới sẽ sớm có trên mặt các kệ hàng.
- Phần thưởng nhiệm vụ đã được phân phối cho VM, chúc cậu một ngày tốt lành!
Nợ Nần To Mắt: - 2?2
Chờ chút.
Cái này không có?!.
Thấy người quản lý rút tai nghe lại, xoay người rời khỏi, Nợ Nần To Mắt đột nhiên gấp gáp, trong lòng lóe lên tinh quanh, vội vàng hét to.
- Ngài quản lý, tôi nghĩ rằng thiết bị đó có sai sót nghiêm trọng trong thiết kết
Nghe thấy điều này, người quản lý thực sự dừng lại, quay đầu nhìn hắn với một biểu hiện kỳ lạ.
- Lỗ hổng thiết kế gì?
Nợ Nần To Mắt lập tức nói.
- Rơi! Không, phải nói là choáng ván! Khi tôi đang vận hành con robot đó, tôi đột nhiên cảm thấy chóng mặt mạnh và gần như ngất xỉu.
Mẹ kiếp.
Còn tưởng rằng cái gì.
Sở Quang mỉm cười, nhìn người chơi nhỏ nhiệt tình này, nói.
- Thiết bị truy cập thần kinh là như thế này, sử dụng lâu dài sẽ gây ra một mức độ tải trọng nhất định lên não, chưa kể thiết bị chưa được phát triển——-.
- Tôi sẵn sàng làm người thử nghiệm thiết bị mới.
Trước khi nói xong, người chơi nhỏ nói với vẻ mặt trịnh trọng.
- Quản trị đại nhân thân mến, với tư cách là thành viên của nơi trú ẩn 404, tôi sẵn sàng hy sinh cho sự nghiệp của chúng ta! Vì sự nghiệp vĩ đại của sự hồi sinh của Liên minh Nhân dân, xin cho phép tôi đóng góp vào việc nghiên cứu và phát triển trang thiết bị của Quân đội.
Nhìn biểu cảm khao khát được viết trên mặt của người chơi nhỏ trước mặt, Sở Quang hơi sững sờ, lập tức hiểu trong lòng tên này đang nghĩ gì.
Khá lắm.
Làm nền như vậy, hóa ra là muốn chơi free thần trang.
Nhưng...
Cũng không phải không thể.
Sở Quang cũng tò mò không biết tiểu tử được Ân Phương ôm trong tay kia sẽ như thế nào khi ở trên chiến trường.
Dã có người tình nguyện trở thành chuột bạch.
Cũng bớt cho hắn việc ban hành nhiệm vụ cụ thể.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Sở Quang nhìn về phía Ân Phương, nói.
- Cậu có cần nhân viên chuyên thử trang bị không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận