Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 180: Người quản lý kho làm nông nghiệp (1)

Chương 180: Người quản lý kho làm nông nghiệp (1)Chương 180: Người quản lý kho làm nông nghiệp (1)
(Mình chính thức nhận dịch tiếp bộ này cho đến end, đổi dịch giả nên có đôi khi xưng hô và cách dịch thay đổi, nếu có sai sót, mọi người hãy bình luận cho mình biết nhé! Mong mọi người tiếp tục ủng hộ siêu phẩm của Tân Chí Cao Thần năm nay ạ)
Bắn ra ngoài tất cả mọi thứ là thì dễ nói, nếu không bắn ra được thì sao?
Vậy thì xong cmn đời.
Ho nhẹ một tiếng, Sở Quang dùng từ ngữ cẩn thận nhắc nhở.
- Nếu chiến tranh trên đường phố. Chút uy lực này chỉ sợ không đủ, hơn nữa tôi luôn cảm thấy rất nguy hiểm. Tôi vẫn khuyên cậu nên dùng bông nitrat, lực lượng có thể lớn hơn.
Tốc độ bùng nổ của thuốc súng đen chỉ là 600, thuốc súng không khói có thể lên đến 2000. còn không có dư cặn thuốc.
Nghe nói series tên lửa Katyusha BM-13 nổi tiếng kia, chất đẩy được sử dụng ban đầu là thuốc súng không khói, sau đó mới sử dụng chất làm dẻo và bông nitrat hóa hỗn hợp tạo thành chất đẩy trạng thái rắn kép.
Thuốc súng đen...
Làm một quả bom là đủ.
Làm loại đồ chơi này, thật sự làm khó.
- Nói cũng đúng.
Muỗi huynh vuốt cằm, lẩm bẩm một câu.
- Chậc, nếu có thể lấy được một bình gas thì tốt rồi.
Sở Quang luôn cảm giác người này đang suy nghĩ chuyện nguy hiểm gì, nhưng thời đại này rất khó nói có bình gas hay không, mình cũng không cần quá lo lắng.
- Trước không nói những này. Tôi cần cậu để giúp tôi làm dùm ba cái giường đơn.
- Ok, đúng rồi, rất gấp hả?
Sở Quang suy nghĩ một chút rồi nói.
- Trước buổi tối ít nhất làm ra một tấm, có thể làm được không? Muỗi huynh sờ sờ cằm nói.
- Hẳn là không có vấn đề gì.
Phải mất thêm một đoạn thời để phát triển vũ khí.
Nhưng làm nghề mộc.
Đó không phải có tay là được sao?
- Lão ca, cái lò điện này của anh sao lại không tốt lắm nha.
- ... Có thể là không đủ công suất, tôi suy nghĩ lại, xem có thể sử dụng những dây đồng này để làm cho một máy phát điện lớn hơn một chút.
- Lão ca, ổn thôi.
Lúc rời khỏi phòng nhỏ chế biến gỗ, Sở Quang đi ngang qua khu công nghiệp, nhìn thấy mấy người chơi đang luyện thép trước lò cao, cân nhắc làm thế nào để cải tiến kỹ thuật luyện thép.
Lò điện được cải tiến từ chất thải dường như đã thất bại, và vấn đề dường như nằm ở công suất. Hai người chơi đang thương lượng, làm thế nào để mô phỏng một máy phát điện công suất lớn hơn.
Nếu thành công, nó sẽ có tác dụng tốt hơn.
Trong lòng yên lặng cỗ vũ cho mình một tiếng cố lên, Sở Quang vác búa đi đến lò gạch bên cạnh, tìm được [Đao Hạ Lưu Nhân] đang chỉ huy người chơi khác đốt gạch.
Từ sau khi lão Bạch chuyển chức thợ săn, chức đội trưởng kiến trúc liền rơi vào Đao huynh sinh ra để làm xây dựng này.
- Bức tường cao ba mét vẫn còn quá thấp, vòng tấn công thứ hai của kẻ cướp đoạt không biết khi nào sẽ đến, tôi dự định tăng cường phòng thủ của căn cứ tiền đồn, cậu có đề nghị tốt nào không?
Không ngờ người quản lý lại tìm mình thương lượng vấn đề quan trọng như vậy.
Đao Hạ Lưu Nhân đầu tiên cảm thấy kinh hỉ trong lòng, lập tức nghiêm túc suy nghĩ.
- Từ vũ khí của những kẻ cướp đoạt mà xem, chúng dùng bình đạn, vật ném và vũ khí hạng nhẹ tương đối nhiều, tường vây tuy rằng có thể cứng rắn ngăn cản bọn họ đột phá phòng tuyến của chúng ta, nhưng trong giao chiến thực tế, cung cấp cho chúng ta ưu thế thật ra cũng không lớn!
- Đề nghị của tôi là chúng ta có thể tập trung vật liệu xây dựng để xây dựng một pháo đài cao 3-4 mét ngoài bức tường, sau đó sử dụng chiến trận hình chữ Z để kết nối các pháo đài này!
Nghe được đề nghị của người chơi nhỏ bé này, ánh mắt Sở Quang sáng ngời.
Đây là một ý tưởng thực sự rất tốt.
Những kẻ cướp đoạt là một sinh vật rất giống với Goblin trong một bộ phim viễn tưởng, hỏa lực và khả năng cận chiến không phải rất mạnh mẽ, lợi thế là đe dọa, quấy rối.
Đe dọa không có ích gì đối với người chơi, chỉ làm cho đám người điên này càng thêm hưng phấn. Điều duy nhất cần hạn chế là khả năng quấy rối của họ.
Một tòa pháo đài cung cấp hiệu quả áp chế chính diện, chiến hào có thể hoàn mỹ hạn chế năng lực hành động của những kẻ cướp đoạt.
Những kẻ cướp đoạt đã bị mất khả năng cơ động còn là kẻ cướp đoạt sao?
Vậy thì chỉ trở thành các 'gói kinh nghiệm di động.
Cho dù bọn họ cắn răng đột phá lỗ hổng phòng ngự, nhảy vào chiến hào, chờ đợi bọn họ cũng là một hồi tanh phong huyết vũ càng thêm tàn khốc.
Nổ súng mà không trúng người, đó là vấn đề của năng lực.
Nhưng những lưỡi lê trong chiến hào còn cần lo lắng vấn đề này sao?
Trong đầu những người chơi này, không tồn tại khái niệm rút lui, giết đến đỏ mắt, cho dù có chết cũng phải mang theo mấy người.
Nghĩ tới đây, Sở Quang lúc này quyết định.
- Cứ làm như vậy, ngươi cần bao nhiêu người?
Đao Hạ Lưu Nhân tổng hợp trong lòng, mở miệng nói.
- Cho tôi 20 người, ba ngày sau tôi có thể xử lý! 30 người, tối đa hai ngày.
Đào chiến hào cũng không khó khăn, có những công cụ như xẻng, lại có thêm mấy người chơi hệ lực lượng, có lẽ không đến một ngày đã có thể giải quyết.
Đầu tiên là đào ra cấu trúc chính, đến lúc đó sử dụng gỗ từ từ gia cố. Về phần pháo đài.
Đổ bê tông thì không dùng được, lực phòng ngự tràn ra quá nhiều. Kéo một số khối xi măng cứng từ công trường bỏ hoang, sử dụng gỗ và cốt thép bị bỏ rơi để che chắn, tạo ra một cái lô cốt ngầm dưới đất cũng không phải là vấn đề.
Sở Quang gật đầu.
- Tôi cho anh 40 người!
- 40 người? Không cần quá nhiều người như thế đâu.
Đao Hạ Lưu Nhân sửng sốt một chút.
Sở Quang lắc đầu.
- Những gì chúng ta thiếu không phải là con người, mà là thời gian. Ngày mai sẽ có một nhóm tiếp viện đến mặt đất, đến lúc đó tôi sẽ giao tất cả những người mới này cho anh.
Chừng có 40 người đạt được tư cách tham gia Closed Beta, số lượng đạt tới mức cao nhất so với các kỳ trước.
Nhiều người mới tràn vào trò chơi, dù sao cũng phải tìm cho bọn họ chút chuyện để làm, tiết kiệm nhiều người như ruồi nhặng chạy tán loạn ở trong căn cứ.
Nhân tiện, họ cũng làm quen với văn hóa làm việc của công nhân trong nơi trú ẩn 404.
Vì để cho Đao Hạ Lưu Nhân đủ coi trọng nhiệm vụ này, Sở Quang nói dừng lại một lát, tiếp tục dùng ngữ khí nghiêm túc nói.
- Nhiệm vụ này rất quan trọng và tôi hy vọng anh sẽ thực hiện nghiêm túc. Ngoài ra, điểm đóng hiến và phần thưởng của anh sẽ được xác định bởi chất lượng phòng ngự của công sự.
- Nếu trong trận chiến tiếp theo, anh thiết kế phòng thủ xuất sắc, sẽ có phần thưởng bổ sung.
Tuy rằng quản lý cũng không nói cho hắn phần thưởng rốt cuộc là bao nhiêu, nhưng nhìn vị NPC này rất có dáng vẻ của con người, để Đao Hạ Lưu Nhân trực tiếp đưa nhiệm vụ này vào thay cho nhiệm vụ ẩn.
Chỉ thấy hắn kích động đứng thẳng người, gắt gao đặt đầu tay phải ở ngực trái, tinh thần phấn chấn nói. - Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.
- Rất tốt.
Sở Quang hài lòng gật đầu.
- Thời gian còn lại hôm nay, anh suy tính ra phương án trước, đánh dấu ở ngoài tường vây, sáng sớm ngày mai lập tức khởi công.
- Đi thôi. ...
Tối hôm qua bắt được một tên trinh thám, cả ngày hôm nay, đám kẻ cướp đoạt bên kia cũng không có động tĩnh gì, cũng không biết người của Huyết Thủ thị tộc rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.
Là định chờ bọn họ bên này công qua sao?
Đội cướp đoạt và đội trinh sát điều tra đều không trở về, đối phương cho dù có chậm chạp đến đâu cũng có thể ý thức được, những người đó vĩnh viễn không thể trở về.
Các đội thợ săn rải rác ở phía bắc và phía đông của công viên Đất Thấp, không chỉ săn bắn, mà còn phối hợp với các điểm quan sát để săn lùng những kẻ cướp đoạt.
Mặc trên người một giáp bên ngoài cũng sẽ rất phiền toái, nhất là phía sau còn mang theo một cái búa lớn nặng hai ba mươi cân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận