Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 703: Cái trò chơi này ngay cả Screenshots đều phải tốn tiền? !(1)

Chương 703: Cái trò chơi này ngay cả Screenshots đều phải tốn tiền? !(1)Chương 703: Cái trò chơi này ngay cả Screenshots đều phải tốn tiền? !(1)
Tiền đồn, cửa Tây.
Trong chuồng gia súc bằng gỗ.
Một con quái vật khổng lồ nằm dài trên mặt đất, cái đuôi khổng lồ cuộn tròn lại, đôi mắt màu hổ phách lười biếng nhìn quanh.
Bất kỳ Kẻ du mục nào sinh ra và lớn lên trên lục địa này, bất kể là Người thức tỉnh hay người bình thường, khi nhìn thấy con quái vật này đều sẽ sợ hãi theo bản năng và cảm thấy kính trọng sâu sắc đối với những chiến binh có thể đánh bại và thuần hóa được con vật này.
Là một trong những loài đứng đầu chuỗi thức ăn trên vùng Đất Chết, Móng vuốt tử thân dù là lực lượng, tốc độ, khả năng ẩn núp hay thể chất đều là loài cấp độ T1 thậm chí là T0.
Thật tuyệt khi có thể trói được con quái vật này bằng vài sợi xích sắt và một chiếc vòng cổ.
TÌ...
Rõ ràng con Móng vuốt tử thần này đã được cho ăn để trở thành cá ướp muối, sự hung dữ trong đôi mắt đã rõ ràng được thay thế bằng sự lười biếng, tính khí cũng không còn hung dữ như trước khi đến đây.
Hung dữ để làm gì?
Hầu hết mọi người ở đây đều không sợ nó.
Đặc biệt là người mặc đồ sắt kia.
Mỗi khi cho nó ăn, trên người hắn lại tỏa ra một luồng khí mạnh mẽ, khiến nó cảm thấy sợ hãi từ tận đáy lòng...
Chỉ số thông minh của Móng vuốt tử thân không cao, nhưng điều này chỉ đúng khi so sánh với con người.
So với những loài động vật nhỏ như linh cẩu, chó sói, gấu nâu thì nó vẫn thông minh hơn một chút, trí tuệ có thể đạt đến mức của một đứa trẻ thuộc loài linh trưởng.
Cũng chính vì vậy mà cảm giác sợ hãi mà nó mang lại càng rõ ràng hơn.
Mỗi khi nó có hành vi không thân thiện hoặc thậm chí chỉ là biểu hiện, cảm giác như não bị đóng băng sẽ khiến nó không thể cử động, toàn thân run rẩy.
Ngược lại, nếu nó tỏ ra ngoan ngoãn và nghe lời, người đàn ông đó sẽ cho nó ăn thêm vài con chuột hoặc linh cẩu.
Cứ như vậy, nó đã tìm ra một con đường sống mới.
Gần đây, người đàn ông đó lại chơi một trò mới, mỗi khi cho ăn đều gọi một tiếng 'Nicole', mặc dù không biết tiếng gọi này có nghĩa là gì, nhưng chỉ cần nó tỏ ra phản ứng, người đàn ông mặc đồ sắt đáng sợ kia sẽ rất vui mừng thưởng cho nó.
Ai quan tâm?
Có lẽ là tên của người đàn ông đó.
Nicole không mấy quan tâm đến những thứ không hiểu được, đối với nó, việc từ bỏ bản tính hoang dã, ăn no và ngủ trưa là tất cả những gì nó cần.
Nằm dài trên mặt đất, nó nhắm mắt lại, định chợp mắt trước bữa trưa.
Tuy nhiên, ngay lúc này, một nhóm người ồn ào đã phá vỡ giấc ngủ của nó.
Nicole mở mắt ra, chỉ thấy một con sâu nhỏ đi sau mấy người mặc áo khoác xanh, ồn ào đi về phía mình.
Vừa đi về phía trước, Rác ca vừa khoác lác với mấy người bạn trong tiểu đội Ngưu Mã.
- Không nói phét đâu, giờ tôi cảm thấy mình mạnh lắm! Đừng nói là một con Sâu như Móng vuốt tử thần, tôi tát chết cả tổ nó cũng không thành vấn đề!
Dạ Thập đột nhiên lên tiếng.
- Nói mới nhớ, thời kỳ phát dục của loài thằn lằn là khi nào nhỉ?
Lão Bạch suy nghĩ một lúc rồi nói.
- Hình như là vào mùa xuân.
Cai Thuốc sau đó tò mò hỏi.
- Các cậu có nghĩ rằng con Móng vuốt tử thần đó sẽ cầu hôn Rác huynh không?
Cà Chua Chiên Trứng vuốt cằm suy nghĩ.
- Biết đâu đấy, dù sao thì con quái vật này cũng đã mở khóa rồi. Mọi người đều rất ủng hộ cặp đôi này, chỉ có Rác huynh của chúng ta lè lưỡi.
- Các người thật là bẩn tính! Chơi game thì ngày nào cũng đòi hẹn hò chuyện nam nữ, không thể trong sáng một chút được sao.
Dạ Thập cười hề hề nói.
- Được thôi, được thôi, không có 'em traï, nói chuyện thì cứng rắn hẳn ra.
Bị chọc trúng chỗ đau, Rác ca tức giận trừng mắt nhìn hắn.
- Cút đi!
Đến đây, Rác ca không phải để cầu hôn.
Mặc dù có thân hình của một con thằn lằn, nhưng về mặt tinh thần, hắn vẫn là con người, dính dáng đến loài bò sát thì vẫn hơi quá nặng nề.
Hơn nữa, nó cũng không có thứ đó.
Dãy gen khác loài, bất kể là thằn lằn hay chuột, giới tính đều không ngoại lệ là 'hoạn quan Có lẽ vì thấy quá tò mò, nhà điều hành đã không xây dựng mô hình mà hắn nên có.
Tuy nhiên, theo quan điểm của Rác ca, đây cũng không phải là chuyện gì quan trọng.
Trò chơi mà.
Mạnh là đủ rồi, còn những thứ khác không quan trọng.
Làm thế nào để chứng minh lực lượng của mình?
Đối với loài thằn lằn, cách trực tiếp nhất tất nhiên là được đồng loại, đặc biệt là đồng loại cái công nhận.
Đôi mắt màu hổ phách nhìn từ trong chuồng gỗ ra.
Thấy con quái vật đó chú ý đến mình, Rác ca nín thở, trừng mắt nhìn nó, giải phóng 'khí thế của mình.
Hai đôi mắt, một lớn một nhỏ cứ nhìn nhau như vậy, có lẽ đã khoảng nửa phút.
Nằm trong chuồng gõ, Nicole không biết có hiểu ý hắn không, hít vào một hơi khịt mũi khinh bỉ, thổi bay vài cọng rơm rơi xuống bên chân Rác ca.
- Phốc —— ha ha ha ha! Cai Thuốc nhịn không được, bật cười thành tiếng.
Những người còn lại mặc dù không cười, nhưng trên mặt cũng không hẹn mà cùng hiện lên vẻ kỳ lạ.
Vẻ mặt của Rác ca đỏ bừng, sau đó tự bào chữa.
- Có lẽ nó buồn ngủ rồi. -
- Được rồi, thôi đi Rác huynh.
Phương Trường đau lòng vỗ nhẹ vào đuôi của hắn.
- Chúng ta đến Viễn Khê trấn để tìm nguyên liệu, ngoan nào.
Với sự giúp đỡ của chuyên gia nếm thử Lão Na, gần đây Cà Chua Trứng Tráng đã phát triển ra phương pháp chế biến thịt yêu quái mới.
Chỉ cần rắc một ít bột cỏ trâu nước vào lúc ướp, thì có thể loại bỏ được mùi tanh của máu, khiến cho thịt yêu quái không còn khó ăn nữa.
Chiên vàng đều hai mặt, rắc thêm một ít rượu thông và khoai sừng dê cắt nhỏ, không chỉ là món ngon trên đời mà còn có thể cung cấp thêm 5% trao đổi chất và 7% thể chất.
Do hương vị giống với thịt bò, lại có thể cung cấp thêm chỉ số, nên gần đây nhu cầu săn yêu quái của Hiệp hội thợ săn đã tăng đột biến.
Cuồng Phong vẫn luôn im lặng bỗng lên tiếng.
- Tôi nghe nói, thằn lằn cái khi cầu hôn sẽ giơ đuôi lên.
Cai Thuốc:
- Nói cách khác là không vừa mắt à?
Cà Chua Trứng Tráng hỏi với vẻ thích thú.
- Thằn lằn đực thì sao?
Cuồng Phong: - Tôi nhớ là chúng vẫy đuôi.
Ở đây, người có học thức nhất chính là giáo sư Cuồng Phong của chúng ta.
Dạ Thập bỗng cười gian xảo, nhìn về phía Rác ca.
- Người anh em, hay là... Chúng ta thử xem? Rác ca: - Cút cút cútI
Thử thành công thì ngại.
Thử không thành chẳng phải càng ngại hơn sao.
Mặc dù chỉ số trí lực chỉ có 3, nhưng hắn không ngốc.
Cuồng Phong xoa cằm suy tư, bỗng lên tiếng nói.
- Đúng rồi, thực ra có một chuyện tôi vẫn luôn để ý.
Hôm qua hắn đã tra cứu nhiều giờ về tài liệu về thằn lằn, nhưng vân không hiểu rõ chuyện này.
Bị Giáo sư Cuồng Phong để mắt tới, Rác ca luôn có một cảm giác không lành.
Hôm nay tên này có vẻ nhắm vào hắn thì phải...
- Để ý cái gì?-
- Tôi nhớ trước đây... Anh không nói với tôi là anh có bốn điểm trí lực sao? Lúc đó vẫn chưa thức tỉnh mà nhỉ.
Cuồng Phong nghi hoặc hỏi, - Sao sau khi thức tỉnh lại còn ít đi?-
Cai Thuốc kinh ngạc nhìn về phía Rác ca.
- Còn có chuyện này nữa à?
Rác ca ho khan một tiếng, khéo léo dời mắt đi.
- Đừng để ý đến những chỉ tiết này... Không phải chúng ta sẽ đến Viễn Khê trấn sao? Mau đi thôi, muộn nữa là không kịp xe mất.
- Từ LV0 đến LV9 có 9 điểm chỉ số, một chút trí lực cũng không tăng, đổi lại là tôi thì cũng không tiện nói ra.
Phương Trường vỗ vai Cuồng Phong, thở dài nói, - Hiểu cho cậu ấy đi.
Rác Rưởi: - MMP(@)%ÿI...
Đã ba ngày trôi qua kể từ khi thủy triều kết thúc.
Đám mây bào tử tập trung ở ngoại ô phía Bắc đang giảm dần với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, và tinh thân của những người sống sót ở ngoại ô phía Bắc cũng đạt đến mức cao chưa từng có.
Tinh thần này không được thể hiện rõ ràng ở những người chơi.
Suy cho cùng, ở những trò chơi khác như Azeroth, tỉnh Skyrim hay lục địa Hyrule, họ đã vô số lần cứu thế giới.
Một thành phố, đối với họ mà nói thì quá nhỏ.
Mẫu sào?
Thể tiến hóa?
Chỉ là trùm phụ tuyến chính cấp LV10 - 20 mà thôi.
Tuy nhiên, đối với những người sống sót ở thành phố Thanh Tuyền, đặc biệt là ở ngoại ô phía Bắc, chiến thắng trước thủy triều lại có một ý nghĩa hoàn toàn khác.
Trong mắt của hầu hết những người sống sót ở thành phố Thanh Tuyền, thủy triều là thứ mà chỉ thành Cự Thạch mới có thể đối phó được.
Khi màn sương mù màu xanh xám bao phủ, hầu hết mọi người chỉ có thể lựa chọn tránh xa khu vực thành phố nguy hiểm, hoặc hạn chế ra ngoài, co ro trong nhà cầu nguyện, cầu mong thủy triều sớm kết thúc.
Những người mặc áo khoác xanh đến từ nơi trú ẩn số 404 kia, đã làm được điều mà trước đây họ thậm chí không dám nghĩ đến, thậm chí còn giải quyết thủy triều nhanh hơn cả thành Cự Thạch.
Bọn tự đại sống trong bức tường thành đó sao?
Cũng chỉ đến thế thôi.
Trong căn cứ tiền đồn, lúc này đang rực rỡ đèn hoa, náo nhiệt như đang ăn Tết.
Do Tết Nguyên Đán và phiên bản mới sắp đến, cộng thêm trận thắng trước đó vẫn chưa kịp ăn mừng, Sở Quang quyết định gộp cả ba chuyện lại với nhau để ăn mừng, và ấn định ngày lễ vào ngày đầu tiên của vòng thử nghiệm B.
Nấu ăn là một hoạt động truyền thống được lưu giữ của nơi trú ẩn số 404.
Lần ăn mừng này cũng vậy.
Các món ăn được người chơi, NPC, quản lý công nhận không chỉ có thể cùng đồng đội của mình vào Sảnh danh vọng dành riêng cho đầu bếp, mà còn có cơ hội nhìn thấy tác phẩm của mình trong cửa hàng của NPC, cũng như nhận được nhiều điểm hoạt động.
Không ít người chơi nghề chiến đấu đã từ sáng sớm chạy đến trang trại Trường Tồn, xếp hàng chờ xe buýt đến thị trấn Viễn Khê, nóng lòng muốn mang về một số động vật kỳ lạ.
Rất nhiều người chơi chuyên nghiệp hệ chiến đấu từ sáng sớm đã chạy đến trang trại Trường Tồn, xếp hàng chờ xe đưa đón đến thị trấn Viễn Khê, háo hức chờ đợi những con thú thân kỳ quay trở lại đúng giờ.
Người chơi chuyên nghiệp cũng không nhàn rỗi, có người đi câu cá, có người đi hái nấm, có người ra đồng bắt cóc, toàn bộ diễn đàn tràn ngập hương vi.
Đặc biệt hiện nay, số lượng thiết bị camera đeo trên tai đã dần tăng lên, kho hàng của nơi trú ẩn đã lên tới 200 chiếc, Sở Quang đã mở cửa cho người chơi mua hàng.
Chỉ cần đạt mức đóng góp Công dân trung bình và trả 500 bạc là có thể mở khóa chức năng 'Chụp ảnh màn hình trò chơi' và 'Tin nhắn tức thời' tại trợ lý quản lý Tiểu Thất.
Sau khi có tai nghe, không những có thể giao tiếp bằng giọng nói từ xa với những người chơi trong danh sách bạn bè VM mà còn có thể đồng bộ những bức ảnh 'hợp quy' lên tài khoản diễn đàn.
Không ít game thủ trên diễn đàn cũng được mở rộng tâm mắt, nhìn thấy nhiều loài động vật kỳ lạ mà ngoài đời căn bản không hề có.
Ngoài những người chơi tự tay bắt nguyên liệu, còn mang người chơi khác lại để mắt đến trạm giao dịch của Nông trại Trường Tồn và những thương nhân đi ngang qua.
Những thương nhân ngoại quốc thỉnh thoảng sẽ mang đến một số đặc sản của những tỉnh lân cận, chẳng hạn như thằn lằn khô, đồ hộp trái cây và đường đến từ tỉnh Cẩm Xuyên ở phía Nam, hoặc thịt hổ răng kiếm, sữa bò Tây Tạng và muối khoáng sáu màu từ phía Bắc.
Những thương nhân này rất hài lòng với hàng hóa của Nông trại Trường Tồn, đặc biệt là những viên đạn bọc đồng tinh xảo, thường chỉ cần hai hoặc ba băng đạn là có thể đổi được cả một thùng hàng trăm cân từ tay họ.
Những viên đạn đó chẳng qua chỉ là sản phẩm được sản xuất hàng loạt trên dây chuyền, giá thành nói ra có thể dọa chết những vị khách đến từ vùng đất cằn cỗi này.
Còn những món ăn đó thì người chơi cũng không quên đổi cho quê hương mình một diện mạo Tết mới.
Ngoài đồ ăn, người chơi cũng không quên tặng skin Tết cho quê quán.
Đặc biệt là những người chơi chuyên nghiệp hệ sinh hoạt chủ yếu hoạt động ở khu vực tiền đồn, rất tự giác dán những hình cắt giấy đầy không khí lễ hội lên các tòa nhà xung quanh Quảng trường.
Không chỉ vậy, họ còn dán những câu đối cực kỳ sáng tạo ở cửa ra vào của Bệnh viện, Cửa hàng vũ khí, Nhà kho, Ngân hàng, Hội thợ săn, v. V... Những điểm làm việc của NPC.
Đứng trước cửa Cửa hàng vũ khí, nhìn tờ giấy đỏ được treo ở cửa, trên mặt bà chủ Hạ hiện lên vẻ mặt kỳ quái.
- Trên này viết gì thế?
Cô nhìn sang Sở Quang bên cạnh hỏi.
- Mì tăng, thịt tăng, nấm cũng tăng rồi lại tăng, tạ ơn trời vũ khí không tăng, hoành phi: Phiên bản lương tâm... Ha ha, đám người này cũng có chút thú vị.
Đọc xong, Sở Quang không nhịn được bật cười thành tiếng.
Câu đối không quá tỉnh tế.
Nhưng cũng khá hợp với phong cách của người chơi.
Đám cư dân mạng não tàn này mà có thể nghĩ ra câu đối đàng hoàng thì ngược lại Sở Quang mới thấy kỳ lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận