Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 264: Tái định cư cho người di cư (2)

Chương 264: Tái định cư cho người di cư (2)Chương 264: Tái định cư cho người di cư (2)
- Cảm tạ đại nhân ban tên, sau này tôi chính là Ngô Thiết Phủ.
Đối với vị đại nhân trước mắt này ban tên cho mình, người đàn ông thân hình to lớn này không có bất kỳ ý kiến gì, thậm chí có chút được quan tâm mà lo sợ.
Trong truyền thống của bộ lạc của họ, chỉ có cha mẹ mới có thể đặt tên cho các thế hệ Sau này.
Hiện tại đoàn người mình ăn nhờ ở đậu, ngửa mặt lên nhìn mặt người ta sống qua ngày, vị đại nhân này ban tên họ cho mình, không thể nghi ngờ có nghĩa là một loại tiếp nhận và bảo vệ.
Ít nhất là trong sự hiểu biết của mình, đó là một điều tốt.
Thấy Ngô Thiết Phủ gật đầu, Sở Quang tiếp tục nói:
- Luật pháp của chúng tôi rất đơn giản, cấm ẩu đả, trộm cắp, giết người, ép buộc, đe dọa, tất cả các hành vi ảnh hưởng đến người khác. Cậu được tự do đi đến hồ để lấy nước, nhưng không can thiệp vào những người câu cá ở đó. Ngoài trại của cậu, cây cối trong rừng không được tự ý chặt hạ mà không có sự đồng ý của tôi, nếu cần gõ, đi ra ngoài công viên để lấy.
- Mặt khác, nhặt mót thu thập được linh kiện hữu dụng và kim loại, cùng với con mồi đánh bắt hoặc đồ vật hữu dụng khác, đều có thể đổi được đồ vật trong kho hàng của chúng tôi.
- Nhưng nhớ kỹ, mỗi ngày chỉ có từ 6 giờ tối đến 7 giờ tối, các cậu có thể phái người đem vật tư giao dịch đưa đến kho hàng của chúng tôi, thời gian còn lại không được tùy ý vượt qua cửa lớn.
- Điều khoản cụ thể còn lại, sau đó tôi sẽ để cho người hầu của tôi đưa đến cho các cậu. Nói đến tộc nhân của cậu có biết chữ không?
Ngô Thiết Phủ vội vàng gật đầu.
- Mấy ông lão trong tộc đều biết một chút, tôi cũng sẽ một chút.
- Rất tốt!
Nhìn người đàn ông lưng hổ vai gấu này, Sở Quang gật đầu: - Có thời gian cậu có thể học, điều này chỉ có lợi đối với các người. ...
Sau khi an trí tốt những lưu dân từ nơi khác lưu lạc tới đây, Sở Quang liền giải tán người chơi được triệu tập tới, dùng 1 bạc mỗi người để đuổi đi, để cho bọn họ làm công việc của mình.
Đám lưu dân này cũng rất thành thật, không gây thêm phiền hà cho Sở Quang, sau khi thu hoạch xong địa giới, dùng rìu chặt cây, chuyên tâm dựng trại.
Đối với tiêu chuẩn doanh trại của bọn họ, Sở Quang không yêu cầu rất nghiêm khắc, chỉ nhấn mạnh hai phương diện vệ sinh và an ninh.
Đó là, không được đi tiểu tiện bất cứ nơi nào, cung cấp giường ấm cho vi khuẩn sinh sôi. Tất cả các chất thải cần phải được lưu trữ tập trung và vận chuyển đến các địa điểm được chỉ định để loại bỏ.
Đối với những người sống sót trong lò gạch, Sở Quang cũng yêu cầu như vậy.
Ngoài ra, hàng rào của nơi đóng quân không được cao hơn hai mét, sau này nếu muốn xây dựng một ngôi nhà, xây dựng không được cao hơn bức tường phía đông của căn cứ tiền đồn.
Tuy nhiên những quy củ này, đối với đám lưu dân này mà nói thật ra có chút dư thừa.
Đừng nói gì về tường rào, nhà vệ sinh, có thể có một nơi không bị rò rỉ để ngủ, không đóng băng trẻ em, họ đã rất hài lòng.
Cứ như vậy, cả hai bên bình an vô sự trải qua một đêm.
Sáng sớm hôm sau, đám lưu dân này từ trong lán trại xây dựng tạm thời chui ra tiếp tục làm việc.
Những người đàn ông tự giác dẫn nhau đến hồ lấy nước, dùng xẻng đào giếng, mang theo rìu chặt cây, dùng vật liệu thu thập được tiếp tục xây dựng lều trại.
Phụ nữ và người già ở lại nơi cư trú, chăm sóc gia súc, hoặc may quần áo, sửa chữa các công cụ bị hư hỏng và đặc một nồi lớn để chuẩn bị bữa trưa.
Người chơi ở một bên tò mò nhìn nửa ngày, rốt cục không chịu nỗi lòng hiếu kỳ, chủ động đi lên trao đổi với đám lưu dân này.
Ngay từ đầu đám lưu dân này còn có chút sợ hãi, nhưng về sau dần dần phát hiện những người này cũng không có ác ý, chậm rãi cũng không lo lắng như vậy.
Tuy rằng ngôn ngữ hai bên không thông, nhưng dùng tay khoa tay múa chân vài cái, vẫn có thể hiểu được ý của đối phương.
Ví dụ, ngay cả một con khỉ cũng có thể hiểu được cử chỉ - Tôi muốn dùng cái này đổi với cái kia.
Nói đến đây, còn có một đoạn nhạc dạo ngắn.
Kết hợp với bài viết và tin nhắn trên trang web chính thức, Sở Quang trong quá trình âm thâm quan sát, phát hiện ra một hiện tượng rất thú vị.
Những người chơi này thực sự rất thông minh.
Sau khi phát hiện ra rằng Đất Chết OL thực sự tạo ra một thứ ngôn ngữ, họ đã nắm vững hai danh từ cơ bản nhất, cậu và tôi.
Sau đó, những từ tần số cao như linh cẩu, thịt khô, gỗ, con mồi, cá, cũng không phải là một vấn đề khó khăn.
Một số người chơi cũ khi nghe NPC nói, có thể đoán đại khái NPC muốn biểu đạt ý gì.
Về phần động từ khó một chút, cùng với tính từ xuất hiện không cao như vậy, và trợ từ ngữ khí trong ngữ cảnh đặc thù, ngữ pháp tương đối thâm sâu tối nghĩa vân vân... Trong giao tiếp hàng ngày thật ra cũng rất ít dùng đến, mà về một bộ phận phát âm cụ thể nên dịch như thế nào, hội nhóm nghiên cứu của trong người chơi cũng không đạt được một sự đồng thuận thống nhất.
Muốn hoàn toàn nắm vững một ngôn ngữ xa lạ, trên thực tế là một quá trình rất dài, đây không phải là một ông trùm nào đó có thể viết một vài bài luận văn có thể giải quyết được.
Đặc biệt là làm chủ hệ thống, thường đòi hỏi sự đồng thuận giữa hai nền văn minh về một số điều khách quan, hành vi và thậm chí cả triết học sâu sắc hơn trong tiếp xúc và trao đổi lâu dài.
Mức độ vật chất và tinh thần càng phát triển nền văn minh, vốn từ vựng càng rộng, ngữ pháp cũng linh hoạt và đa dạng hơn.
Ngôn ngữ của họ thậm chí còn chứa nhiều danh từ, động từ, tính từ mà nhiều nền văn minh cấp thấp không biết và giải mã tự nhiên sẽ khó khăn hơn. Chẳng qua, chỉ là hàng ngày trao đổi mà nói, cũng không khó như trong tưởng tượng.
Có lẽ qua vài năm hoặc mười mấy năm, nói không chừng thật sự có thể xuất hiện người chơi không mượn công cụ dịch thuật, cùng người trong đây nói chuyện tự nhiên... Nếu thật sự có người nhàm chán như vậy, để cấp bốn sáu không đi thi, chạy tới học tiếng chim trong trò chơi.
Sở Quang tạm thời còn chưa nghĩ có nên giúp bọn họ một tay hay không, tạm thời quyết định thừa dịp giai đoạn Closed Beta quan sát một chút rồi mới quyết định được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận