Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 221: Không ai giỏi hơn người chơi trong việc lục xoát

Chương 221: Không ai giỏi hơn người chơi trong việc lục xoátChương 221: Không ai giỏi hơn người chơi trong việc lục xoát
Sở Quang cười nhạo một tiếng.
- Đừng nói chuyện hoang đường, nếu ông có uy tín, chúng ta sẽ không đứng đây để nói về việc mua bán.
- Dù sao Hồng Hà trấn cũng chỉ cách nơi này hai ngày lộ trình, ông bây giờ có thể trở về lấy.
Hải Ân kinh hô.
- Anh điên rồi, bây giờ là mùa đông! Một vài giờ trước, có tuyết rơi dày bên ngoài! Anh bảo tôi trở lại trấn Hồng Hà một lần nữa?
Sở Quang không quan tâm nói.
- Vừa mới vào đông mà thôi, lúc trước chỉ là trận tuyết thứ ba, nhiệt độ trên mặt đất thậm chí còn không đến âm, đây cũng coi là tuyết lớn à? Ông trước đó một người đến chỗ tôi làm người vận động cũng không sợ, còn lo lắng chút nguy hiểm này?
Mang theo hai ba người trở về, hay mang theo ba mươi người?
Không có nhiều cơ hội để thực hiện một thỏa thuận như vậy.
Sau khi cân nhắc những ưu và khuyết điểm, Hải Ân thậm chí không mất một phút để đưa ra quyết định.
Về nguyên tắc, không có đội buôn nào sẵn sàng làm ăn vào thời điểm này.
Nhưng khi lợi nhuận lớn hơn rủi ro, nguyên tắc chỉ là nguyên tắc.
Sở Quang rất hài lòng với quyết định của hắn.
Dù sao nếu hắn không đồng ý, giá treo cổ của chính nghĩa lại bận rộn.
Hắn không có khả năng lấy ra thức ăn quý giá nuôi những kẻ cướp đoạt này, làm như vậy lợi nhuận thấp hơn nhiều so với nguyên liệu đem bọn họ chuyển hóa thành nguyên vật liệu cho Thiên Tai Thứ Tư.
Bản tính những người này là không chịu quản giáo, làm việc lười biếng đều là chuyện thường ngày, muốn thuần phục bọn họ phải hao phí rất nhiều thời gian và nhân lực, hơn nữa cho dù thuần phục thành công cũng không tốt bằng người chơi. Tại sao?
Hắn bây giờ đã có thể mở tầng B2.
Đến lúc đó sẽ có nhiều tư cách Closed Beta hơn, thỏa mãn những tiểu đồng bọn đã chờ đợi từ lâu...
Sau khi thương nghị xong việc chia chiến lợi phẩm, Sở Quang phân phó người chơi đi tới nhà lao, nhường không gian bên trong lại cho những kẻ cướp đoạt đang ở nhà máy gạch.
Khi cánh cửa ngục nơi mở ra, mùi tanh hôi đập vào mặt, làm cho hai người chơi nhỏ đi theo cơ hồ bị hun đến hít thở không thông, đợi gió thổi một hồi lâu mới châm lửa tiếp tục tiến lên.
Trên vách đá sâu thẳm u ám dính đầy vết bẩn nhớp nháp, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy con gián to bằng nắm tay bò qua mặt đất, chuột to đánh nhau, tranh đoạt một bộ thi thể thối rữa.
Những nam nữ tay chân bị buộc xích, vẻ mặt mờ mịt nhìn những người xuất hiện ở lối vào địa lao, trong mắt không có ánh sáng, tứ chi hoàn hảo chỉ đếm trên đầu ngón tay, có người trên người còn bò con sâu to bằng ngón cái, cũng không chút để ý.
[ Tinh Linh Vương Phú Quý ]_ không nhịn được, nôn ra ngay tại chỗ.
- Lần sau tôi sẽ không bao giờ làm công việc này nữa.
[ Chuột Đồng Đang Lẩn Trốn Trong Hẻm Núi] ngược lại vẫn chịu được, thậm chí cười hắc hắc, chèn ép hắn một câu.
- Không phải anh âm ï muốn tới sao?
-... Tôi tưởng có mấy cô bé dễ thương bị nhốt ở đây.
- Chậc, nơi này báo cảnh sát như thế nào?
Nhìn hai người đi về phía trước, [Ilena] đi tới cửa đứng không nổi, vẻ mặt vi diệu, cực kỳ buồn cười đứng ở góc tường cảm thấy sợ hãi.
- Tôi, có thể ở chỗ này giúp các anh bộc hậu, chủ yếu lo lắng có kẻ cướp đoạt đánh lén từ phía sau.
Phú Quý và Chuột Đồng liếc nhau, không hẹn mà cùng cười hắc hắc, đồng loạt nhìn về phía hảo huynh đệ này của mình. - Đừng đứng đó, người anh em, đến đây.
- Nhiệm vụ thưởng 5 bạc, chúng ta phải đưa người ra ngoài.
- Đúng thế đúng thế.
Phú Quý huynh hệ nhanh nhẹn một phen bắt được tay llena đang định chạy trốn, cười hắc hắc nói.
- Nơi này nào còn có kẻ cướp đoạt, ngoan.
- Buông tôi ra! Ah, ah.
Đưa tù binh trong địa lao lên trên mặt đất mất tốn không ít thời gian, mà bên kia, công vuộc vơ vét chiến lợi phẩm vẫn đang tiếp tục tiến hành.
Những người chơi đang vơ vét chiến lợi phẩm, cơ hồ lật toàn bộ xưởng lốp xe nghiêng lên trời.
Không chỉ có những thứ có thể nhìn ra giá trị này ngay từ cái nhìn đầu tiên, thậm chí ngay cả nồi niêu xoong chảo, bàn ghế mà những kẻ cướp đoạt dùng ăn cơm dùng cũng đều thu thập hết.
Nói đến đây, còn có một khúc nhạc dạo ngắn.
Trong khi tìm kiếm phòng của BOSS cướp đoạt, người chơi tìm thấy một thiết bị bằng gỗ trong. Trên hình cụ treo một người nhân bản đã lạnh, làn da trắng nõn, đầy vết bẩn và vết bầm tím.
Sở Quang có chút ấn tượng đối với cô nàng.
Còn nhớ lúc đó ở cửa phố Bethe, khi hắn nhìn thấy Lister nói chuyện làm ăn với lão Charlie, một tay súng của đội buôn bán đã dắt cô ra khỏi xe.
- Người nhân bản mà lão Charlie mua, sao lại xuất hiện trong doanh địa của gia tộc Huyết Thủ?
Sở Quang sờ sờ cằm, lâm vào trâm tư.
Trong đầu hắn đại khái hiện lên bốn loại khả năng ABCD, có đứng đắn, cũng có không đứng đắn.
Bốn người chơi nhỏ đi theo anh ta vào nhà, thì thâm sau lưng. - Trò chơi này có thực sự đứng đắn không?
- Đại khái... ?
- Vậy sao còn có kịch bản nội dung 18+.
- Cái gì kịch bản, cậu biết cái chim! Điều này được gọi là thiết lập bối cảnh, thiết lập đó, có hiểu không? Ai, chờ tôi logon phải lên trang web chính thức tán dương một đợt, chỉ tiết của trò chơi này còn rất nhiều, hy vọng sau này Open Beta đừng cắt bớt.
- Đừng nghĩ về điều kiện của acc mình nữa, làm việc của mình thôi.
- Tuy nhiên nói ra thì quản lý của chúng ta còn rất chính phái, ở trên mảnh đất chết mà lòng người còn lạnh hơn so với khối băng, lại có thể lại có NPC chính nghĩa, công chính, thiện lương như vậy, thật sự quá khó có được.
Câu nói này nhận được sự đồng thuận nhất trí của người chơi.
Không thổi không tối, rất nhiều chỉ tiết có thể nhìn thấy, quản lý của họ là một nhà lãnh đạo có nhân cách rất quyến rũ.
Nếu không bà chủ cửa hàng vũ khí, vì sao luôn lén nhìn hắn?
Nghe được người chơi nói chuyện với nhau, Sở Quang cười ha hả.
Nếu không thì sao?
Ta chỉ là một kẻ bình thường trong Đất Chết, mà người nhân bản treo trên hình cụ kia chính là các ngươi. Hãy suy nghĩ về nơi mà những 'hàng hóa' được sản xuất.
Tiện tay kéo một miếng vải, ném lên người cô gái, Sở Quang nhìn về phía người chơi phía sau.
- Đưa người đáng thương này xuống đi.
- Di thể ở lại chỗ này chỉ có thể cho gián ăn, không bằng để cho nàng phát huy chút tác dụng cho ngọn lửa nhen nhóm của nền văn minh.
- Mặt khác, các cậu cẩn thận tìm kiếm một chút cả phòng này, có manh mối gì lập tức báo cáo cho tôi.
- Chú ý cẩn thận cơ quan.
Bốn người chơi tinh thần phấn chấn nói. - Vâng! Đại nhân.
Kiếm lời rồi.
Lật tủ của NPC.
Bọn họ giỏi công việc này nhất, khà khà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận