Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 425: Chỉ sợ trò chơi này mời cả một xả vào làm NCP (3)

Chương 425: Chỉ sợ trò chơi này mời cả một xả vào làm NCP (3)Chương 425: Chỉ sợ trò chơi này mời cả một xả vào làm NCP (3)
Chuột Đồng Đang Lẩn Trốn Trong Hẻm Núi:
- Thật đúng là để cho tôi đoán trúng, độ thịnh vượng thật đúng là liên quan đến dân số NPCI Chỉ có điều con số này dường như không được tính dựa trên dân số thông qua công thức cố định, mà là chuyện thúc đẩy?
Dạ Thập:
- Nghi ngờ nhà điều hành mời một xã nào đó tiến vào, ngồi chờ phương pháp tổ tông là không thể thay đổi được, cái này giống như sao chổi giáng xuống đỉnh đầu chúng ta. (Mặt cười).
lrena:
- Lại nói tiếp, kết quả săn bắn cua Móng Vuốt của Cái Đuôi như thế nào rồi? Nó đã được thực hiện chưa? (Mặt cười)
Tư Tư:
- Cắt, đừng nói nữa, Cái Đuôi trước tiên đã tiễn tôi logout, không lâu sau thì tự mình cũng xuống theo.
Cái Đuôi:
- Chờ đã, cái đó sao có thể đổ lỗi cho Cái Đuôi! Cái ống phóng tên lửa kia có vấn đề, căn bản bắn không chính xác! Còn phun lửa ngược trở lại! (242; )
Hiểu Tiểu Tiếu Thư Trùng:
- Pháo không giật làm sao có thể không phun...
Cái Đuôi:
- Nhưng anh Muỗi khi bán đã nói rõ ràng không phun lửa mà.
Hiểu Tiểu Tiếu Thư Trùng:
- Đó là bởi vì thứ kia của anh ta căn bản không phải là pháo không giật, nào có cái gì chấn động chứ? Chính là vác trên vai một khẩu pháo vô lương tâm mà thôi.
Muỗi: - II Thế mà cũng lôi tôi vào! Nha Nha: - Hahahahal! Haaal Ha ha ha ha ha! Đồ ăn! o(*> v <)"
Bởi vì Cái Đuôi và Tư Tư hy sinh cương liệt, nhắc nhở mọi người, ống này cũng không phải đùa giỡn giống như Muỗi trước kia đốt pháo, lúc phóng ngàn vạn lần đừng đối diện với người khác.
Cũng may, VM và trang bị đều được kiếm về.
OB chỉ trong ba ngày, không có vấn đề gì lớn.
Sự xuất hiện của lưu dân đã gây ra không ít đề tài trên các diễn đàn chính thức, nhưng cũng không trở thành tâm điểm thảo luận của người chơi như trước.
Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên có lưu dân tới đây, hôm nay lại xảy ra chuyện quá nhiều, căn bản thảo luận không hết.
Maca Con Chim, người đã nhận được hạt giống từ nhà quản lý, đã nói chuyện với mọi người về kỹ thuật trông ngô trong các diễn đàn.
Nhiệm vụ trú ẩn số 117 do lão ca Chuột Đồng và Muỗi liên thủ hướng dẫn, cũng khiến không ít người chơi chú ý, nhiệm vụ này nghi ngờ có liên quan đến đường dây chính của trò chơi.
Thật không may, ngày hôm nay không có tiến bộ.
Tình hình dưới cổng tàu điện ngầm rất phức tạp.
Giống như bà chủ Hạ đã nói, trong đó ít nhất cũng có mấy trăm con gặm nhấm, chứ đừng nói chỉ là người bò sát.
Một 'Thiên Nga Đen với đạn dược hạn chế là không đủ.
Bọn họ cần thêm vũ khí tự động và bình nổ, lựu đạn đất và các vật ném khác, chờ hai ngày sau súng trường tự động đơn giá 200 bạc chính thức lên kệ, tình huống có lẽ sẽ tốt hơn một chút.
Trái ngược với tin xấu về việc hướng dẫn của nơi trú ẩn 117 bị cản trở, tin tốt là đội Ngưu Mã đã thành công thông qua tầng 2 của di chỉ nhà kính.
Họ đã thành công trong việc kiểm soát cổng giữa tầng 2 và 3 tầng dưới lòng đất, và bây giờ không gian 2 tầng dưới lòng đất của di tích nhà kính cũng đã được giải phóng.
Thật không thể tin được, sau cả hai thế kỷ, các cơ sở ở đó vẫn duy trì mô hình tiết kiệm năng lượng và hoạt động như cũ.
Các dải phát sáng trên bồn nuôi cấy nhiều đã bị hỏng, nhưng vẫn còn sáng. Nhiệt độ trong nhà là khoảng 25 độ, lá tinh thần trong ống nuôi cấy thì sinh trưởng với tình trạng tốt đẹp.
Phương Trường đã viết một bài hướng dẫn, xem như là tổng kết kỹ xảo đấu pháp của tổ dị chủng hệ côn trùng.
Tuy nhiên so với hướng dẫn tạm thời không dùng được, người chơi trên diễn đàn rõ ràng càng để ý hơn là tiểu đội Ngưu Mã kiếm được bao nhiêu tiền từ tầng thứ hai dưới lòng đất di chỉ nhà kính.
Phương Trường không nói.
Tuy nhiên Sở Quang đang nhìn màn hình cũng biết, dù sao tiền này là hắn tự mình phát cho bọn họ.
Tổng hợp độ khó và lợi ích của phó bản để tính toán, bọn họ tổng cộng lấy được 1200 bạc, bốn người chia đều, một người được chia đến 300 bạc.
Về phần chỉ phí, Sở Quang không tính cho bọn họ, nhưng có lẽ đã bọn họ tiêu hao một ít đạn dược.
Nếu như dùng vũ khí lạnh chậm rãi mài, cho dù có một kiện trọng giáp có thể chống đỡ, có lẽ đã cũng phải mài thật lâu. Hơn nữa còn phải thuê số lượng lớn nhân lực, dựa vào chiến thuật biển người đi bù vào.
Lợi nhuận được chia đều, còn không bằng tiêu hao chút đạn dược.
Sau khi trở về từ trang trại lâu dài, Sở Quang cập nhật thông báo xong, ngồi trước máy tính ở đại sảnh dân cư, đại khái dạo một vòng trên trang web chính thức.
Không ít người chơi đã bắt đầu thảo luận, nên sắp xếp công việc gì cho lưu dân.
Có người nói mở nhà máy dệt, cũng có người nói mở nhà máy xi măng, dù sao cũng có nhiều loại. Tất nhiên, phiên bản 0. 8 bắt đầu, nhà máy có yêu cầu về uy tín khu vực, cần phải đạt được sự thân thiện (1000) trở lên.
Hoàn thành nhiệm vụ giúp khu vực phát triển có thể làm tăng uy tín khu vực, hoặc trực tiếp quyên góp vật tư cho nơi cần thiết, cũng có thể nhanh chóng thăng tiến. Người chơi nhao nhao chửi bới, thiết lập này quả thực là ép người quá đáng.
Nguyện đám lên kế hoạch sống lâu một chút.
Mặt khác, khiến Sở Quang chú ý chính là, Tuyền Thủy quan chỉ huy mang theo một người chơi mới hệ cảm giác phát hiện được một tòa quân doanh bỏ hoang ở thành trấn bắc bộ.
Doanh trại rất nhỏ, giống như một căn cứ di động, nằm trong sân chơi của một trường cộng đồng.
Những năm đầu của kỷ nguyên Đất Chết, nơi đó tựa hồ đã từng thu nhận một nhóm người tị nạn, nhưng có thể không bao lâu sau liền rút lui, cho nên cũng không giống như phố Bethe phát triển thành cứ điểm người sống sót.
Tuyền Thủy đi dạo một vòng ở đó, không tìm thấy bất cứ điều gì hữu ích.
Toàn bộ trường học bị lục soát sạch sẽ, ngay cả giá sách của thư viện cũng bị phá hơn phân nửa, có lẽ là ở thời kỳ đầu kỷ nguyên Đất Chết, bị những người sống sót nơi đó cầm đi làm củi đốt.
-... Thật kỳ lạ, thị trấn dường như là một thành phố chết, và trường học đó cũng vậy. Nơi đó không có dấu vết hoạt động của người sống sót, cũng không nhìn thấy kẻ cướp đoạt, chỉ có những con gặm nhấm và tầng hầm hôi thối không ngửi nổi... Trang bị của chúng ta không đủ để khám phá trong tòa nhà.
- Tôi dự định ngày mai lại xuất phát, có lẽ có thể tìm được cái gì.
Sở Quang cũng rất tò mò bọn họ có thể tìm được cái gì ở đó.
Tuy nói hai thế kỷ qua, nơi đó có lẽ đã bị cướp đoạt vô số lần, nhưng căn cứ vào kinh nghiệm của hắn, luôn có thể còn lại chút gì đó không bị mang đi.
Ngay khi Sở Quang ngồi trong nơi trú ẩn lên mạng, cách nông trang Trường Tồn mười lăm km về phía bắc, vài người đàn ông đeo súng trường, mặc áo khoác dày, đang cẩn thận tìm kiếm cái gì đó ở gần đây.
- Đám người kia hẳn là không đi quá xa.
Người đàn ông để lại râu quai lẩm bẩm trong miệng, túm lấy sợi ây xích chó trong tay.
Chó săn bị anh ta dắt phát ra tiếng sủa gâu gâu, cẩn thận ngửi ngửi trên mặt đất. Bỗng nhiên, chó săn kia ngẩng đầu lên, điên cuồng sủa về phía nam.
Người đàn ông cúi xuống, vỗ võ đầu nó, sau đó vươn ngón trỏ của mình trên mặt đất. Dưới tuyết là dấu vết của dấu chân.
Anh ta một lần nữa đứng dậy, nhìn về phía nam, híp mắt nói.
- Chạy rất nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận