Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 247: Những người chơi nhỏ siêng năng có thể tự chăm sóc bản thân (1)

Chương 247: Những người chơi nhỏ siêng năng có thể tự chăm sóc bản thân (1)Chương 247: Những người chơi nhỏ siêng năng có thể tự chăm sóc bản thân (1)
Sau khi Sở Quang rời khỏi, trong đại sảnh tâng hai dưới phát ra một tiếng quát lớn.
Hiểu Tiểu Tiếu Thư Trùng:
- Có người mới của hệ cảm giác không? Đội lái xe, lực lượng phía trước là LV3, chỉ đi vận chuyện hàng hóa. Hệ cảm giác tới chỉ cần tìm địch, chuyện khác không cần quan tâm, mang theo mọi người bay trên trời, trang bức chơi.
Nửa Đêm Giết Gà:
- Có hệ lực lượng nào tổ đội không? Tổ đội chặt cây đây, một ngày mang ngươi cà lên LVI.
Chỉ Huy Nước Suối:
- Không! Không ai muốn hệ trí lực sao? Tức run đến phát lạnh.
Tỉnh Linh Vương Phú Quý:
- Đại ca, không phải chúng tôi không mang theo sao, chúng tôi cũng không biết hệ trí lực thăng cấp như thế nào.
llena:
- Tôi có thể dạy cậu cách chọc cười người khác.
Người mới được tìm kiếm nhiều nhất chắc chắn là Con gấu trắng, nhưng gấu chỉ có một, rất nhanh đã bị lừa làm xe tăng.
Sau đó, đám người mới bị săn bắt, chính là hệ cảm giác có lợi nhuận lớn nhất của đoàn đội, tiếp theo là hệ lực lượng dễ luyện cấp nhất, cùng với hệ nhanh nhẹn và hệ thể chất, tổ đội nào cũng có thể chen chân.
Thảm nhất vẫn là hệ trí lực.
Phiên bản hiện tại này, mặc dù nghề nghiệp hệ sinh hoạt có dấu hiệu nổi lên, nhưng không phải tất cả các vị trí nghề nghiệp hệ sinh hoạt đều cần trí thông minh.
Quả thật, thuộc tính trí tuệ càng cao, tốc độ học tập kỹ năng sẽ có biên độ gia tăng nhỏ, nhưng việc gia tăng này thật ra cũng không phải rất rõ ràng trong thời kỳ tân thủ.
Những vị trí nghề nghiệp như di chuyển gạch, bôi tro, đào đất, vận chuyển đá, đốt xi măng, trên thực tế hay là cần lực lượng.
Ngay khi người chơi hệ trí tuệ bàng hoàng bất lực, một thiếu nữ hệ trí tuệ cao 1m5 đứng ra, giơ tay lên.
- Nơi này là phòng nhỏ của Đằng Đằng, tuyển dụng học đồ mới nguyện ý làm thợ may, ưu tiên hệ trí tuệ, mau đến báo danh nha.
Thế giới u ám của một đám người chơi mới hệ trí tuệ thất nghiệp, giống như được thắp sáng lên một ngọn đèn.
- Mẹ ơi, như nhìn con thấy thiên thần.
- Huấn luyện viên! Tôi muốn học may.
- Ô ô ô, bắt đầu từ hôm nay, kéo và kim chính là sinh mệnh của tôi.
- Chờ một chút, hệ lực lượng có thể báo danh không? Tôi đột nhiên nghĩ rằng cuộc sống hệ sinh hoạt cũng rất thú vị.
- Trực giác của tôi cảm thấy làm quần áo rất quan trọng, tôi là hệ cảm giác.
- Nói nhảm! Thợ may chắc chắn là nhanh nhẹn! Làm nhanh, nhanh mới là chân chính.
Không chỉ có đám người mới của hệ trí tuệ, người mới của mấy hệ khác cũng chạy tới.
Sau đó, dứt khoát không chỉ có người chơi mới, ngay cả người chơi cũ mang theo VM cũng chạy tới góp vui, cầu ôm đùi phú bà.
Đằng Đằng bị cả đám người bao vây dở khóc dở cười, vội vàng khoát tay nói.
- Đừng đến chỗ tôi nữa, tôi chỉ có thể mang theo ba người.
Cái Đuôi đứng ở mép rìa đám người sờ sờ cằm, chậc một tiếng.
- Đáng ghét, Gấu đã bị cướp.
Tư Tư đứng ở bên cạnh thở dài, trợn trắng mắt.
- Đừng tức giận, mau tìm cái đùi to mang theo chúng ta đi.
- Đùi? Đỉnh đầu dường như dựng lên ăng-ten.
Cái Đuôi duỗi cổ nhìn xung quanh, ánh mắt bỗng nhiên sáng lên, tập trung vào cái chân dài nào đó không chen vào được ở rìa quảng trường.
- Tư, cậu là hệ máu trâu phải không?
- Ừm.
- Tôi tương đối nhanh, hệ nhanh nhẹn.
Quyền phải đập vào lòng bàn tay, Cái Đuôi nhìn chằm chằm Nha Nha phía xa, hai mắt lấp lánh có thần nói.
- Chỉ có cô ấy.
Tư Tư nghỉ ngờ nhìn Cái đuôi.
-... Bà cô đó được không?
- Chắc chắn được! Lớn hơn so với chúng ta cộng lại.
- ... Chúng ta đang nói vê cùng một điều à?
- Lớn, có nghĩa là về lực lượng.
Thấy Cái Đuôi nhảy nhót chạy qua, Tư Tư thở dài.
- Bà cô này điên rồi. ...
Ném đám người chơi mới cho đám người chơi cũ, Sở Quang dành thời gian cho những tù binh được giải cứu khỏi địa lao của kẻ cướp đoạt.
Tổng cộng có 30 tù nhân được giải cứu.
Lúc trước Sở Quang giao quản lý kho hàng Lư Tạp đăng ký thân phận cho bọn họ, hỏi rõ ràng mỗi người làm sao bị bắt, trước khi bị bắt làm cái gì, có kỹ năng chuyên môn nào không.
Ngoài ra, họ đến từ đâu, trên Đất Chết còn có người thân nào không, có ai muốn chuộc lại họ và vân vân.
Đây là những thủ tục cần thiết.
Sở Quang cần phải dựa trên kinh nghiệm cá nhân của họ để quyết định công việc cho họ. Đương nhiên, mà nếu có người tỏ vẻ muốn về nhà, hắn cũng sẽ hào phóng thả đi, tuy rằng không cho phí đi đường, nhưng cũng tuyệt đối không giữ lại.
Dưa hái xanh không ngọt, cũng chưa chắc sẽ giải khát, huống hồ những nô lệ này cũng không có khả năng cường tráng hơn người chơi, càng có thể đánh giặc, càng có thể làm việc.
Sở Quang cần là trung thành xuất phát từ nội tâm.
Chỉ có một NPC đủ trung thành mới có thể trở thành trợ lý của hắn, giúp hắn sẽ hướng dẫn người chơi chơi đúng cách.
Mặc dù Lư Tạp cũ không biết chữ, chỉ học một số bính âm cơ bản, nhưng VM có chức năng ghi âm, ghi âm truyền miệng cũng có thể chuyển thành văn bản lưu trữ.
- Đại nhân.
Sở Quang nhìn thấy Lư Tạp, đi hướng về phía kho hàng, lão Lư Tạp đang dạy bọn tuân thủ quy củ sống sót, cung kính nghênh đón.
Sở Quang nhìn thoáng qua những người sống sót kia.
Trên người bọn họ mặc áo rách, áo da lột xuống từ kẻ cướp đoạt, phần lớn mặt xanh xao vàng vọt, suy dinh dưỡng, gầy trơ xương.
Lúc trước Sở Quang an bày cho bọn họ dựng trại ở bên lò gạch, gần đây lại dời bọn họ đến căn cứ tiền đồn, cho phép bọn họ dựng lán trại ở lại giữa tường rào cửa nam và chiến hào.
Mỗi ngày Lư Tạp sẽ nấu cho bọn họ một nồi cháo lúa mạch xanh, cắt 2 lạng thịt sống và 1 ký bắp cải từ kẻ cướp đoạt băm nhỏ ném vào, đối với bọn họ mà nói chính là mỹ thực vô thượng.
Nó thực sự xứng đáng với bốn chữ một món ăn ngon.
Dù sao lúc trước bọn họ ở trong ngục tối, đừng nói có quần áo mặc, ngay cả chuột hay gián béo một chút cũng có thể xưng là mỹ vị.
Làm gì có thức ăn nóng.
- Tại sao chỉ còn lại 252
Bạn cần đăng nhập để bình luận