Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 717: Ngươi đã là tiểu người chơi thành thục, nên học được thủ thủy tỉnh (2)

Chương 717: Ngươi đã là tiểu người chơi thành thục, nên học được thủ thủy tỉnh (2)Chương 717: Ngươi đã là tiểu người chơi thành thục, nên học được thủ thủy tỉnh (2)
Lễ kỷ niệm kéo dài đến nửa đêm.
Và điểm nhãn của toàn bộ lễ kỷ niệm, ngoài các tiết mục tài năng, còn là cuộc thi ẩm thực truyền thống.
Lần này không chỉ người chơi mới có thể tham gia, người bản địa cũng có thể đăng ký tham gia, chỉ là so với trí tưởng tượng của người chơi thì những người bản địa vừa mới ăn no hầu hết đều đến để góp vui, có rất ít người đủ can đảm để đăng ký.
Ba người vô địch của cuộc thi ẩm thực lần này đã lộ diện, trong đó 'Món ăn được người chơi yêu thích nhất, vẫn là đầu bếp hiểu rõ nhất về vị giác của người chơi, Trứng Tráng huynh đã giành được giải thưởng.
200g thịt rắn vòng đen luộc chín khử mùi tanh, vớt ra để ráo nước rồi rắc muối, hạt tiêu, tỏi băm phi thơm, cho nửa lít nước vào đun nhỏ lửa trong nửa giờ, cuối cùng cho 50g cỏ đuôi hươu băm nhỏ vào để tạo hương thơm.
Giống như món sườn yêu quái trước đó, Trứng Tráng huynh không giấu giếm, rất hào phóng công khai công thức, thậm chí còn đăng hướng dẫn trên trang web chính thức.
Còn món ăn được người bản địa ưa chuộng nhất vẫn là bánh quy ngón tay do bà chủ Nha Nha.
Cô ấy phủ bột mì lên bơ thủ công và đường trắng, nướng thành hình viên đạn, rắc sô cô la mua từ người quản lý lên đầu viên đạn.
Mặc dù bị không ít người chơi chê là 'quá ngấy còn không bằng súp nấm, nhưng lại được các NPC nữ như Tiểu Ngư, bà chủ Hạ, chị em Thu Thảo Thu Diệp và NPC Ba Kỳ yêu thích.
Hắn nhét chiếc bánh quy từ dưới mũ bảo hộ vào miệng, mặt dưới hộp thiếc phát ra tiếng rên rỉ phấn khích.
- Chỉ khi này tôi mới cảm thấy mình còn sống!
Còn khi say nữa. Không có chút do dự, hắn cho điểm mười hoàn hảo.
Hera liếc nhìn 'mẫu vật sống' này.
- Anh có từng nghĩ rằng, thực ra không phải anh muốn ăn đường, mà là đám nấm nhầy ký sinh trong người anh muốn ăn không?
Tiếng ô ô hạnh phúc đột ngột dừng lại.
Chiếc hộp sắt im lặng đến mức khiến người ta thấy thương.
Ngồi bên cạnh, Ân Phương nhìn không nổi nữa, bất lực thở dài...
- Đừng như vậy... Ba ca, thật khó tìm được một chút cảm giác còn sống.
- Chỉ có mình tôi thấy thứ này quá ngọt không? Cảm giác máu trong người đặc quánh lại...
Hera lẩm bẩm, lắc đầu, chỉ ăn một miếng, phần còn lại không đụng đến nữa.
Trong số tất cả các NPC, có lẽ cô là người duy nhất không thích đồ ngọt, đặc biệt là khi carbohydrate được phủ một lớp mỡ rồi đem nướng, rưới thêm sốt sô cô la sánh mịn.
Sở Quang nhìn cô đầy vẻ kỳ lạ.
- Có đến mức thế không?
Hera bất lực nói.
- Có lẽ tôi nhạy cảm với đường hơn, tôi vẫn thích những loại thực phẩm có gánh nặng chuyển hóa thấp hơn, hàm lượng vitamin cao hơn và thành phần lành mạnh hơn.
Sở Quang: - Ví dụ?
Hera: - Nội tạng động vật.
Sở Quang: -...
Cholesterol và protein thì không cần chuyển hóa à?
Cái quái gì mà lành mạnh ở đây?
Tiểu Ngư ngồi trên bàn giám khảo luôn háo hức nhìn những chiếc bánh quy trước bàn Hera nhưng lại xấu hổ mà không dám xin.
Sở đại ca đã dặn cô phải ăn ít đường, nghe nói sẽ ảnh hưởng đến chiều cao, lượng đường nạp vào hôm nay đã gần vượt ngưỡng rồi, không thể ăn thêm nữa.
Hạ Diêm thì không khách sáo với Hera, sau khi xin phép thì vui vẻ đổi đĩa với cô, vẻ mặt hạnh phúc nhét bánh quy vào miệng.
Cô không có nhiều gánh nặng trong lòng như vậy.
Ăn gì cũng không béo, bao nhiêu năm nay cô đã quen rồi.
Còn về loại thực phẩm được quản lý ưa thích nhất, thì lại nằm ngoài dự đoán của tất cả người chơi.
Thì ra chỉ là một chai nước có ga đơn giản thêm chút đường, cùng với 'công thức độc đáo có lẽ là có.
Nước tăng lực?
Thứ này có gì ngon đâu.
Còn người bản xứ thì không quá ngạc nhiên, chỉ tò mò không biết chai nước giải khát mà quản lý cầm trên tay có ma lực gì mà lại được quản lý đại nhân ưu ái đến vậy.
Chỉ thấy quản lý mặc bộ giáp động lực màu xanh lam, đứng trước mặt mọi người, chỉ vào chiếc lọ thủy tỉnh mà mình chỉ uống một ngụm rồi nói.
- Coca-Cola hạt nhân!
- Đây là loại đồ uống ngon nhất mà tôi từng uống!
Vì ngoài người chơi còn có cả NPC, nên Sở Quang cố ý tăng âm lượng, dùng tiếng Liên hợp nói lại một lần nữa.
Lúc này những người chơi có mặt tại hiện trường mới giật mình phản ứng lại.
Tuyệt thật
Quản lý tự mình quảng cáo sao?
Nhưng quảng cáo này có hơi lộ liễu không?
Dạ Thập trên quảng trường trừng to mắt.
- NPC cũng có thể được trao giải sao?
Muỗi lộ vẻ hối hận. - Vội vàng quá! Tôi sớm nên nghĩ đến... Thứ vừa rẻ vừa mang lại cảm giác hạnh phúc như thế này trên vùng Đất Chết sẽ bán chạy như tôm tươi!
Hiện tại Khu công nghiệp đã có nhà máy sản xuất đường, thông qua quá trình nấu, phơi khô, v. V. Đơn giản, có thể chiết xuất đường trắng từ củ cải đường nhập khẩu từ Nông trại Brown, và giá cả khá rẻ.
Giá thành của một chai nước ngọt này, đắt lắm cũng chỉ khoảng 0,5 bạc.
Nếu để hắn đi bán, ít nhất cũng phải kiếm được 3 bạc.
Cuồng phong vẫn im lặng bấy lâu bỗng lên tiếng.
- Nói mới nhớ, người trúng giải thưởng này là ai nhỉ2
Mấy người trong nhóm Ngưu Mã nhìn nhau.
- Không biết.
- Một lát lên diễn đàn hỏi thử xem?
Hình như không nghe ai nói trước là sẽ sản xuất nước tăng lực trên vùng Đất Chết, tại hiện trường cũng không thấy ai nhảy ra nhận giải.
Có phải là trứng phục sinh do nhà phát hành để lại không?
Nếu không phải do người chơi nào đó làm ra, thì chỉ có thể giải thích như vậy.
Hoạt động ăn mừng kéo dài đến tận sáng sớm, sau khi nhận đủ tất cả các điểm hoạt động, người chơi mới lần lượt trở về nơi trú ẩn hoặc điểm lưu trữ trên mặt đất để thoát khỏi trò chơi.
Cho dù trong trò chơi có vui đến mấy, thì cơ thể ngoài đời thực cũng phải ăn cơm.
Còn người bản xứ thì đã chuẩn bị sẵn tinh thần thức trắng đêm.
Cho đến khi tất cả các chương trình của lễ kỷ niệm kết thúc, nhiều người vẫn tự phát ăn mừng ngày có ý nghĩa vô cùng này, mãi đến khi trời hửng sáng mới lần lượt tản đi.
Từ hôm nay, liên minh mới chính thức thành lậi.
Khu vực phục hồi đầu tiên ở phía bắc đến thị trấn Viễn Khê, phía nam đến vành đai năm của thành phố Thanh Tuyền, phía tây đến rìa quận Du Mộc, phía đông đến địa điểm cũ của thị trấn Công lộ. Bao gồm gần một nghìn km vuông đất.
Đồng thời, một thành bang mới với tên gọi 'Bình minh đang được xây dựng trên vùng Đất Chết cằn cỗi này. Và cũng giống như tên gọi của nó, mặt trời mới mọc này đang tỏa sáng rực rỡ.
Vùng ngoại ô phía Bắc chưa bao giờ sôi động như hiện nay.
Những người dân sống ở đây chưa bao giờ phấn khởi và náo nức như ngày hôm nay.
- Nào, chúng ta hãy cùng nâng ly chúc mừng cho sự ra đời của liên minh mới!
- Nâng ly chúc mừng người quản lý vĩ đại!
- Chúc mừng!
Phía bắc thành phố Bình Minh, những người dân ở lại trang trại Trường Tồn cũng thức trắng đêm.
Quán trọ ở trấn Công Lộ, tiếng người ồn ào, tiếng ly cốc chạm nhau, tiếng bọt bia suýt nữa thì làm vỡ tung cả trần nhà.
Để ăn mừng ngày trọng đại này, lão Hooker hào phóng tuyên bố rằng tối nay bia miễn phí, đồ nướng giảm giá tám phần.
Cho đến khi trời sáng.
Chỉ dành cho khách lưu trú.
Tất nhiên sẽ chẳng có ai từ chối một điều tốt như thế này, ông chủ ở đây đã kiếm được kha khá tiên từ những vị khách đến từ vùng Đất Chết này.
Không ít khách lưu trú thậm chí còn quay trở lại sau khi tham gia lễ hội náo nhiệt ở công viên chỉ để được uống bia miễn phí.
Cả một căn phòng toàn những người buôn bán và lính đánh thuê, người nào cũng say khướt, ngủ lăn lóc ở sảnh tâng một.
Quá nhiều người say xỉn, nhân viên phục vụ của quán không thể quản lý hết được, đành đóng luôn cửa chính, để lại một người trông ở quầy, cứ thế để mặc họ ngủ say ở sảnh cho đến khi tỉnh.
Trưa ngày hôm sau. Tôn Thế Kỳ lắc lắc cái đầu nặng như chì, bò dậy khỏi bàn.
Không biết có phải do mình ảo giác không, hắn cứ cảm thấy bia hôm nay dễ say hơn bình thường một chút, mới đi vệ sinh có hai lần mà đã không chịu nổi rồi.
- Tôi dám cá là... Ông tôi đã pha thêm thứ gì đó vào rượu.
Rõ ràng không chỉ mình hắn nghĩ vậy, vị khách ở bàn bên cạnh cũng lẩm bẩm một câu.
Tôn Thế Kỳ nhận hóa đơn từ tay nhân viên phục vụ, liếc nhìn một cái, mặt lập tức tái mét.
- Rượu không phải miễn phí sao?
Nhân viên phục vụ nhẹ nhàng nói.
- Vâng, thưa ngài, nhưng hôm qua ngài đã ăn 6 xiên thịt sóc nướng than và 12 xiên thịt bò hai đầu... Và một phần sườn yêu quái.
Tôn Thế Kỳ nheo mắt, nhìn kỹ dòng chữ nhỏ ở cuối hóa đơn, rồi từ từ lấy lại bình tĩnh.
Những món ăn này thực sự là do hắn gọi.
Đặc biệt là phần sườn yêu quái ở cuối, hắn chưa bao giờ nghe nói đến việc có thể ăn thịt yêu quái.
Nhưng điều khiến hắn không ngờ tới là, một phần như vậy lại có giá tới 30 bạc! Theo tỷ giá hối đoái hiện tại, quy ra chip cũng phải mất 15 viên.
Đây là cướp tiên mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận