Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 433: Nhân viên cấp D và thông tin tình báo của học viện (1)

Chương 433: Nhân viên cấp D và thông tin tình báo của học viện (1)Chương 433: Nhân viên cấp D và thông tin tình báo của học viện (1)
Học viện phái người tới truy bắt mình ở chỗ này, Ân Phương biết cho dù giấu diếm cũng không có ý nghĩa gì, vì thế rất thống khoái thẳng thắn hết thảy.
Nửa năm trước, học viện nhận được tin tình báo, biết được trong một cơ sở nghiên cứu tiền chiến bị bỏ hoang, lưu lại manh mối liên quan đến nơi trú ẩn số 0.
Không có bất kỳ do dự nào, học viện lập tức phái ra một chi khoa khảo đoàn đi điều tra.
Lúc đầu, đây chỉ là một nhiệm vụ 'khảo cổ học' rất bình thường, nhiệm vụ đi làm tương tự ở học viện cơ hồ mỗi ngày đều có, chẳng qua nhiệm vụ lần này có chút quan hệ với manh mối nơi trú ẩn số 0 mà thôi.
Nhưng ai cũng không ngờ, chính là một nhiệm vụ bình thường không thôi như vậy, lại hết lần này tới lần khác xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Một mẫu sào không được nhắc tới trong tình báo, ẩn ở một tầng dưới của cơ sở nghiên cứu, bọn họ cơ hồ vừa thông qua miệng cống vào cổng, đã bị vô số con gặm nhấm, bò sát, thậm chí là bạo quân và các dị chủng hệ vi khuẩn khác vây công. Trải qua một phen khổ chiến, bọn họ rốt cục rút ra ngoài, nhưng sống sót chỉ có hai người là trưởng đoàn khoa khảo và kỹ sư đi theo đoàn.
- Sau đó người trở thành người cõng nồi?
Sở Quang nhìn tiểu tử trẻ tuổi này, biểu tình cổ quái nói.
- Nhưng điều này là nói không thông, loại sai lầm trong quyết định này, dù thế nào cũng không tới phiên một kỹ sư như cậu để cõng chứ.
Biểu tình Ân Phương có chút vi diệu.
Lúc này, Eugene bị trói lại cười hắc hắc, chen vào nói.
- Đại nhân, ngài ngàn vạn lần đừng bị lời cậu ta nói không rõ ràng lừa gạt, học viện ủy thác cho chúng tôi, là truy bắt nhân viên thăm dò cấp D đào tẩu. Một kỹ sư? Ồ, cậu ta rõ ràng là trung đoàn trưởng.
Sở Quang sửng sốt một chút, nhìn chằm chằm tiểu tử trẻ tuổi này nửa ngày, sững sờ không nhìn ra người này làm sao giống đoàn trưởng.
Đọc được sự kinh ngạc lóe lên rồi biến mất, Eugene tặc tặc cười cười, tiếp tục nói.
- Quy mô đoàn khảo thí bình thường cũng chỉ khoảng mười người, tình huống tương đối phổ biến chính là nhân viên thăm dò cấp D, cấp C hoặc là nghiên cứu viên dẫn đội, dù sao đi làm cũng không phải việc tốt gì. Chậc chậc, tuy rằng tôi không phải người của học viện, nhưng tôi cũng không ít lần tiếp xúc cùng người của học viện.
Không ngờ mình lại có thể bị một lính đánh thuê vạch trần, Ân Phương tức giận tranh luận.
- Tôi cũng không nói tôi không phải đoàn trưởng kia! Được rồi, phải, tôi là trưởng đoàn, thế thì sao? Rõ ràng là tình báo sai, nhưng bọn họ lại tính tất cả tổn thất ở trên đầu tôi, tôi có thể làm sao bây giờ?
Eugene liếc mắt một cái đầy khinh thường.
- Tôi chỉ giải thích tại sao trên đầu cậu sẽ xuất hiện tiên thưởng 5000CR, về phần những chuyện đã xảy ra với cậu liên quan đến tôi cái rắm. Hơn nữa, ai biết được sự thật của vấn đề là gì? Miệng lưỡi là của cậu, cậu có thể tùy tiện sắp xếp, dù sao những người đó cũng sẽ không sống lại.
Ấn Phương gắt gao nhìn chằm chằm hắn, nắm chặt nắm đấm, ánh mắt tức giận như muốn phun ra lửa. Nhưng rất hiển nhiên, người này không quá am hiểu cãi nhau, không biết người học viện đều như vậy, hay chỉ có cậu ta như thế.
Không ngờ tên này lại là đoàn trưởng đoàn khảo thí.
Giá trị rủi ro +1.
Sở Quang có chút đau đầu, suy tư một lát sau, nhìn Ân Phương nói tiếp.
- Vậy cậu định làm gì?
Trên mặt Ân Phương nổi lên một tia biểu tình chua xót, trầm ngâm trong chốc lát rồi nói.
- Tôi vốn định đi thành Cự Thạch, nơi đó có biện pháp đến bờ biển phía đông. Bất kể là ngồi khí cầu cũng tốt, hay đi theo thương đội đi đường bộ, chỉ cần đến địa bàn của doanh nghiệp, cho dù học viện biết tôi ở nơi đó cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
Sở Quang nhìn thoáng qua tay phải của cậu ta, như có điều suy nghĩ. - Có một chỗ cũng có thể thoát khỏi học viện truy bắt.
Ấn Phương giống như đoán được.
- Ngài là nơi trú ẩn để nói ngài?
Sở Quang thản nhiên cười cười.
- Nghe có vẻ cậu không tình nguyện lắm.
Nơi trú ẩn có năng lực phòng hộ đầy đủ, ngưng tụ kết tinh của kỹ thuật phòng thủ con người trong thời đại thịnh vượng, trên lý thuyết gần như không thể bị công phá từ bên ngoài.
Đồng thời, ở trong cũng không phải lo lắng về việc tìm thấy, trừ khi các nhà quản lý ở đó muốn nó làm như vậy, nếu không không có một dấu chấm động thông tin có thể chảy ra từ bên trong.
Về mặt an ninh, nó là vô song.
Ân Phương cẩn thận lựa chọn từ ngữ nói.
- Không, đại nhân, chỉ là... Tôi có thể hoàn toàn tin tưởng ngài?
Sở Quang dùng ngữ khí không sao cả nói.
- Cậu có lựa chọn nào khác không?
Ấn Phương yên lặng trong chốc lát.
Cuối cùng, cậu nhún vai.
- Ngài nói đúng, tôi không có sự lựa chọn.
Mắt thấy Sở Quang và mục tiêu ủy thác của mình đạt thành đồng thuận, trong lòng Eugene sinh ra một tia cảm giác nguy cơ, vội vàng nói.
- Đại nhân, ngài muốn thu nhận kẻ đào tẩu của học viện? Đó không phải là một ý hay
- Nơi này là tỉnh Hà Cốc, cũng không phải là địa bàn của học viện.
Sở Quang không chút để ý cắt ngang lời hắn, ánh mắt lướt qua Eugene rồi nhìn Ân Phương, nói tiếp.
- Tôi rất quan tâm năng lực của cậu, có vẻ như cậu sẽ không chỉ biết phẫu thuật? Hãy cho tôi biết những gì cậu có thể làm. - Các thủ tục phẫu thuật liên quan đến kết nối thần kinh, hoặc một số thủ tục đơn giản, tôi có thể làm.
Ân Phương dừng một chút, tiếp tục nói.
- Chuẩn xác mà nói, tôi không phải bác sĩ, công việc chủ yếu của nhà thám sát ở học viện là tiến hành khảo cổ học di tích văn minh trước chiến tranh, thu hồi số liệu và tư liệu có giá trị, mang về học viện giao cho nghiên cứu viên phân tích, khôi phục. Lĩnh vực làm việc của tôi chủ yếu liên quan đến các lĩnh vực kết nối thần kinh, vì vậy tôi có thể hiểu một chút.
- Cậu biết chế tác thân thể nhân tạo phỏng sinh học?
Sở Quang hứng thú hỏi.
Ân Phương giải thích.
- Thân thể nhân tạo phỏng sinh học chia làm rất nhiều loại, đơn giản nhất là thân thể nhân tạo dựa vào tế bào cơ bắp điều khiển, chế tác cũng không phải rất khó khăn. Nhưng nếu là dòng điện thần kinh điều khiển, cần phải mô phỏng vật liệu tế bào thần kinh, loại vật này vô luận là ở nơi nào cũng không dễ lấy được... Tôi cũng không có khả năng trống rỗng biến ra từ không có gì.
Không phải là bác sĩ, nhưng càng là một tồn tại trâu bò hơn cả một bác sĩ. Không chỉ phẫu thuật, mà còn biết một chút về các vấn đề liên quan đến bionic học nghĩa thể liên quan đến một cái gì đó.
Quan trọng nhất là, cậu ta dường như biết làm thế nào để nhặt rác chất lượng cao và tái chế các tài liệu kỹ thuật hữu ích từ các di tích của nền văn minh tiền chiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận