Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 330: Khách từ phương xa (2)

Chương 330: Khách từ phương xa (2)Chương 330: Khách từ phương xa (2)
- Không có quan hệ gì với mấy giờ, tôi không xác định những người ngoài bên kia là địch hay bạn. Nếu có xung đột, tôi e rằng tôi không quan tâm đến cô bên này, để cô đi xuống trước để tương đối an toàn.
- Tuy rằng chủ nhân nói như vậy Tiểu Thất rất vui vẻ, nhưng Tiểu Thất cũng sẽ không bỏ lại chủ nhân ngài một mình trốn đi. Còn nữa, thật ra ngài không cần quá khẩn trương, những người đó rất có thể cũng là từ một nơi trú ẩn nào đó đi ra, hẳn là sẽ không quá khó xử chúng ta.
Sở Quang kinh ngạc nhìn nó một cái.
- Cô có thể nhìn ra sao?
Tiểu Thất nói.
- À, thật ra cũng không nhất định, nhưng súng trường điện từ trên tay bọn họ, thoạt nhìn quả thật giống như loại vũ khí chế tạo trước chiến tranh. Và sau khi họ phát hiện ra máy bay không người lái của chúng ta, họ đã không bắn hạ máy bay, lại chủ động thể hiện sự thân thiện với chúng ta... Nếu họ đến với sự thù địch, họ luôn luôn cảm thấy không cần phải làm điều đó nhiều như vậy. Chủ nhân ngài cảm thấy thế nào?
- Tôi? Tôi không biết, nhưng tôi thường không đặt hy vọng vào lòng tốt của người khác.
Suy nghĩ một lát, Sở Quang cân nhắc lựu đạn EMP trong tay, thuận tay nhét nó vào trong túi.
Mặc dù không rõ tác dụng của con hàng này đối với con giáp động lực lớn đến mức nào, nhưng có tốt hơn là không có.
Cho dù chỉ có thể làm tê liệt thiết bị điện tử của đối phương hai giây, cũng có thể tranh thủ cho mình thêm hai giây thời gian ứng phó.
Sở Quang sẽ khống chế khoảng cách thương lượng trong vòng 3 mét. Cứ như vậy mặc dù xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn cũng có thể dùng chùy động lực nitơ trong tay, cho đối diện một bài học sâu sắc. ...
Ở cổng phía bắc tiền đồn.
Nhìn bốn chiếc xe thiết giáp từ xa đi tới, trên mặt người chơi ở chợ cửa bắc nhao nhao lộ ra biểu tình chưa từng thấy qua thế giới.
- Mẹ ơi! Cái gì vậy?
- Chẳng lẽ là thiết giáp động lực trên tư liệu trên trang web chính thức.
- Những NPC này từ đâu ra.
- Lý trí phân tích một đợt, trò chơi này hẳn là có thiết lập mức độ phồn vinh ẩn giấu, khi độ thịnh vượng đạt tới cấp bậc nhất định, sẽ hấp dẫn NPC hoang dã đến bái phỏng!
- Súng của bọn họ ngon và đẹp qua... Thực sự không giấu giếm, tôi muốn mual
- Giá bán ít nhất 10 vạn bạc, mua đi.
- Không.
Hai chị em Thu Thảo Thu Diệp ngồi bày hàng ở chợ cũng chú ý đến tình hình ngoài chợ.
Nhìn bốn chiếc xe thiết giáp đi về phía cửa bắc, Thu Diệp tò mò chớp chớp mắt.
- Tỷ tỷ, đó là cái gì vậy? Cảm thấy áo giáp của họ còn đẹp hơn của người quản lý.
- Không biết. Hình như là áo giáp động lực.
Thu Thảo khẩn trương nắm tay em gái, ôm vào lòng mình:
- Đừng nhìn chằm chằm vào họ.
Rõ ràng là những người này không biết những chiếc áo khoác màu xanh xung quanh họ.
Một đám người xa lạ trang bị tận răng đột nhiên xuất hiện trước cửa nhà, bất kể là xuất phát từ tình huống gì, cũng không thể giả thiết bọn họ mang theo thiện ý mà tới.
Có nên đi nói với tộc trưởng không?
Thu Thảo hồi hộp nghĩ.
Đúng lúc đó, cửa bắc xuất hiện một bóng người.
Người quản lý đại nhân mang theo chiến chùy, dưới sự vây quanh của vài tên áo khoác màu xanh, đi ra khỏi căn cứ tiên đồn.
Nhìn người đàn ông đi về phía này, một lính thủy đánh bộ đi theo Lu Yang, nhịn không được giật tít một câu trên kênh thông tin.
- Các cậu có thấy cái búa đằng sau anh ta không? Tôi chưa bao giờ thấy một vũ khí kỳ lạ như vậy... Đó có phải là vũ khí không?
- Câm miệng lại.
Cảnh cáo trừng mắt nhìn đồng đội bên cạnh, Lu Yang thu vũ khí trong tay ở sau lưng, giơ ngón trỏ lên bên hông mũ bảo hiểm một chút, thu hồi mặt nạ che mặt để tỏ vẻ hữu hảo.
- Các anh là người trú ẩn sao?
- Quản lý nơi trú ẩn số 404, Sở Quang.
Dừng bước trước mặt người nọ, ánh mắt Sở Quang sắc bén nhìn chằm chằm anh ta nói.
- Các anh là ai? Sao các anh lại tới đây.
- Lu Yang, nhân viên của doanh nghiệp, làm việc trong bộ phận kinh doanh ở nước ngoài của 'Tập đoàn Silver Wing' (Ngân Dực) quân đoàn tiên phong đầu tiên, chúng tôi đến từ bờ biển phía đông xa xôi, đi về phía tây để tìm kiếm một cái gì đó. Chúng tôi không có ác ý, chỉ tình cờ đi qua đây.
Từ 'doanh nghiệp, Sở Quang ngược lại nghe nói qua, nghe nói là một cứ điểm người sống sót lớn nằm ở bờ biển phía đông. Tiền thân của nó có nói là nơi trú ẩn số 6, cũng có người nói là nơi trú ẩn số 66, phạm vi ảnh hưởng của bọn họ rất lớn, nghe nói bao trùm toàn bộ hành tỉnh bờ biển phía đông.
Chẳng qua, bởi vì phương thức bành trướng đặc thù của nó, lực khống chế của doanh nghiệp đối với chỉ nhánh' trong phạm vi thế lực vô cùng yếu, tài sản chân chính hoàn toàn do 'doanh nghiệp' khống chế, có thể cũng chính là một cứ điểm người sống sót lớn hơn thành Cự Thạch một chút.
Rất nhiều người rõ ràng không phải là đội ngũ thương nhân của doanh nghiệp, thậm chí căn bản không phải là thương nhân từ bờ biển phía đông, cũng thích đánh cờ doanh nghiệp làm ăn.
Về phần tập đoàn Ngân Dực, đại khái là một chỉ nhánh nào đó của 'xí nghiệp, có lẽ là bọn họ vì đạt được mục đích nào đó vừa rồi thành lập, dù sao Sở Quang ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua.
Khoảng cách thẳng từ bờ biển phía đông đến tỉnh Hà Cốc có hơn một ngàn km, nếu khoảng cách thực tế thì xa hơn, làm không tốt hơn vạn km cũng có thể.
Ở một khoảng cách xa như vậy, bất kỳ tin tức nào đến đây đều có thể thay đổi vị. Tóm lại mặc kệ bọn họ trung thành với ai, có thể từ bờ biển phía đông đi tới tỉnh Hà Cốc, trang bị cùng thực lực của nhóm người này đều không thể khinh thường.
Tuy rằng rất tò mò 'doanh nghiệp' muốn đi phía tây tìm cái gì, nhưng Sở Quang biết mình cho dù hỏi, người này tám phần cũng sẽ không nói cho mình biết, vì thế không mạo muội mở miệng.
Nhìn chằm chằm Lu Yang một hồi, Sở Quang tiếp tục hỏi.
- Các anh muốn tìm thứ gì ở thành phố Thanh Tuyền sao?
Lu Yang lắc đầu nói.
- Đương nhiên không có ở đây, Hà Cốc Hành tỉnh nhiều nhất chỉ có thể tính là trung tâm của khối đại lục này, mà tây phương chúng tôi đến, còn xa xôi hơn so với nơi này.
Dừng lại một lát, anh nhìn Sở Quang tiếp tục nói.
- Mở rộng tấm lòng ra nói chuyện đi, đại bộ đội của chúng tôi đóng quân ở vùng đất rộng lớn cách nơi này khoảng 10 km. Nếu như có thể, chúng tôi cũng không muốn ở tại chỗ này, nhưng bất đắc dĩ Khai Thác Giả hào của chúng tôi xảy ra một chút tình huống nhỏ, chỉ có thể tới nơi này tìm kiếm sự giúp đỡ.
Sở Quang: - Khai Thác Giả hào là gì?
- Anh có thể hiểu nó như là phương tiện giao thông của chúng tôi, tiền thân của nó là nền tảng vận chuyển theo dõi SC-500, nhưng chúng tôi đã cải tiến một chút, kết nối chúng lại với nhau và thêm một số cơ sở mô-đun phù hợp cho các chuyến đi dài. Về phần cụ thể như thế nào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận