Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 602: Lại một nhóm rau hẹ nhỏ tươi mới ra trận (1)

Chương 602: Lại một nhóm rau hẹ nhỏ tươi mới ra trận (1)Chương 602: Lại một nhóm rau hẹ nhỏ tươi mới ra trận (1)
- Đúng vậy! Các cậu biết chúng tôi đã làm việc vất vả thế nào để tăng điểm hảo cảm chưa?
Cho dù có hài lòng hay không, cuối cùng nhiệm vụ này cũng chỉ có hai người nhận.
Vào lúc đó, dưới ánh mắt ghen tị của đám người chơi khác, hai người chơi nhỏ mặt tự hào bước theo đoàn thương hội, biến mất trong khu rừng.
Sau khi rời khỏi công viên đất ngập nước, đoàn thương hội chia làm hai nhóm, đội lớn tiếp tục theo lộ trình ban đầu, đi đến thị trấn Hồng Hà ở phía đông thành phố Thanh Tuyền.
Nhóm còn lại mang theo vải bướm đêm ma quỷ và lá tinh thân mua từ trạm đầu tiên quay trở lại thành Cự Thạch, nơi họ mua trang thiết bị cần thiết cho việc vận hành nhà máy và tìm kiếm những người kỹ thuật có thể vận hành thiết bị.
Khoảng cách từ công viên càng ngày càng xa, Từ Thuận mặc bộ quần áo bình thường, nhìn Tiền Lai đi ở bên cạnh hỏi.
- Từ đây đi Thành Cự Thạch mất bao lâu?
Tiền Lai cười đáp.
- Nhìn thấy bao nhiêu người chứ, nếu như là đoàn thương hội như chúng ta, đi chậm cũng mất ba ngày, đi nhanh có thể chỉ mất hai ngày. .
Thậm chí còn phải ở ngoài qua đêm.
Từ Thuận nhìn chằm chằm một chút, như đang suy nghĩ vê điều gì đó.
Hắn từ nhỏ đã lớn lên ở phía Bắc thành phố, chỉ nghe nói rằng Thành Cự Thạch rất phồn thịnh, nhưng mãi đến giờ hắn vẫn chỉ nghe nói. Trên con đường này, có rất nhiều loài dị chủng và kẻ cướp đoạt cướp bóc, đầy nguy hiểm, người bình thường khó mà đi qua một mình.
Cảnh vệ bên cạnh chen vào nói.
- Khi đi trên đường phải cẩn thận một chút, đừng bao giờ tách rời quá xa, khi đi đến đây chúng tôi đã gặp kẻ cướp đoạt. Mặc dù họ không ra tay với chúng tôi, nhưng khi ít người thì không thể nào biết trước... Chúng tôi sẽ đi vòng qua khu vực đó sau. Từ Thuận ngạc nhiên nói.
- Có cả kẻ cướp đoạt à?
Tiền Lai cười nói.
- Chỉ là một số tên lính lẻ ẩn nấp trong tàn tích thôi, tình huống này rất phổ biến, có thể ngày hôm qua họ vẫn là lính đánh thuê hoặc thương nhân, ngày hôm sau vì lý do nào đó mà quyết định chuyển sang một cách sống thoải mái hơn.
Cảnh vệ bên cạnh cũng nói.
- Họ giống như gián vậy, luôn có thể bò ra vào lúc anh không ngờ đến, dù sao cũng không thể giết hết chúng.
Nghe được đến đây, Từ Thuận không thể không nắm chặt khẩu súng trên lưng.
Nhìn thấy vẻ nghiêm túc của hắn, Tiền Lai không khỏi cảm thấy thú vị, nói đùa.
- Huynh đệ, năm nay bao nhiêu tuổi?
- Mười bảy rồi.
- Mười bảy? Vậy thì tôi lớn hơn vài tuổi, vài tháng nữa nữa tôi đã hai mươi.
Từ Thuận ngạc nhiên nhìn người anh em này.
- Không nhìn ra nha.
Hắn còn tưởng anh chàng này cùng tuổi với Cát Tường...
- Nếu như cậu từ lúc mười hai tuổi đã đi theo ông chủ khắp nơi giống như tôi, đến khi đến tuổi của tôi cũng sẽ trở nên giống ông già.
Tiền Lai chỉ vào khuôn mặt phải chịu nhiều gian khổ của mình, nói một cách bất lực.
- Ví dụ như cậu nhìn ông chủ của chúng tôi, chỉ nhìn bề ngoài, cậu có thể đoán ông ta mới có hơn ba mươi tuổi không?
Từ Thuận gật đầu nhưng hơi không hiểu.
- Là thế à.
- Nhưng người quản lý của chúng tôi... Nhìn bề ngoài vẫn trẻ trung.
Tiền Lai lắc đầu. - Đừng bao giờ nghĩ như vậy, người mặc áo khoác xanh trong trại trú ẩn, chỉ nhìn mặt thôi là không thể đoán được.
- Không phải nhiều tuổi. Đừng nhìn vào vẻ ngoại hình chỉ hai mươi tuổi của anh ấy, có lẽ thực sự là một con yêu quá cố sống hơn trăm năm cũng không có thể.
Từ Thuận: - Có thể như vậy sao?!
Tiền Lai: - Cậu đi quá ít nơi, khi cậu đi nhiều hơn thì cậu sẽ biết.
Phía bên cạnh, Phương Trường trong suốt chặng đường lộ vẻ mặt lúng túng, nhìn chăm chú vào VM mà không thấy bất kỳ phụ đề nào hiện ra.
Hai người này đang nói gì vậy?...
Ngay sau khi đoàn thương hội khởi hành không lâu, một nhóm người mới tinh đã chờ đến thời gian trò chơi mở khóa.
Tầng B3 của nơi trú ẩn.
Trên quảng trường trước thang máy, toàn bộ đám đông đen kịt, tiếng ồn ào hỗn loạn hòa quyện thành một khúc.
- Thật không thể tin được?! Thực tế ảo thật à?I
- Đỉnh quát! Tôi suýt đi kiểm tra não, không ngờ lại là thật.
- Tôi không phải đang mơ chứ? Chắc chắn không phải đang mơ chứ? Ôi chao, nếu đây là mơ thì xin đừng để tôi tỉnh dậy.
Ánh sáng này.
Bức tường này.
Cảm giác chạm rất thực.
Khá nhiều người vẫn chưa lấy lại tinh thần từ trong chấn kinh.
Lúc này, một game thủ đứng trong quảng trường la hét.
- Các anh em, tôi là Bạch Ngân Chi Kiếm! Hai đồng đội của tôi ở đâu?.
Ngay sau đó có người đáp lại hắn ta.
- Bạch Ngân Chi Thủ ở đây. Bạch Ngân Chi Kiếm vui mừng tiến lên, bắt tay người anh em của mình.
- Anh em, anh có thấy Bạch Ngân Chi Thuẫn không?
Bạch Ngân Chi Thủ lắc đầu:
- Không thấy, tên Ngân Thuẫn kia chạy đi đâu rồi, tôi tìm hoài mà không thấy người nào có tên này.
Bạch Ngân Chi Kiếm sững sờ nói:
- Tên kia không có lấy được tư cách đặt chỗ à?
Bạch Ngân Chi Thủ:
- Lấy rồi, tôi vừa còn hỏi rất kỹ càng! Kết quả là vào game hét hoài mà không nghe thấy ai đáp lại.
Ngay lúc đó, đột nhiên từ bên cạnh truyền đến tiếng nói.
- Các người là Bạch Ngân Chi Thủ và Bạch Ngân Chi Kiếm phải không?
Quay đầu nhìn, thấy một người đàn ông tóc ngắn đứng đó.
Nhìn nụ cười tiện tiện, hai người nhận ra ngay, đó là anh em thân thiết của mình.
- Người anh em, đi đâu nãy giờ vậy?
- Tìm cậu một hồi.
Người kia nháy mắt một cách ngượng ngùng, xấu hổ nói.
- Ê, thực ra ID của tôi không phải là Bạch Ngân Chi Thuẫn.
Ngân Thủ ngơ ngác:
- Thì gọi là gì?-.
Ngân Phụ: - Bạch Ngân Chi Phụ.
Ngân Thủ: - ???
Ngân Kiếm: - Con mẹ nó! Cậu trước đó đăng kí ID không phải đã nói gọi Bạch Ngân Chi Thuẫn sao?
Ngân Phụ: - Hắc hắc, nhi tử ngoan.
Bạch Ngân Chi Kiếm: - Cắt! Bạch Ngân Chi Thủ: - Cay cú thế nhởi
Trong phòng B3, tiếng ồn ào râm ran.
Do cách truyền bá trò chơi này chủ yếu thông qua truyền miệng, nên nhiều người từ bên ngoài đã biết về trò chơi. Ngay khi máy chủ mở ra, mọi người bắt đầu tìm người thân. Đứng bên cạnh thang máy, Cái Đuôi vuốt cầm cằm, như bà cụ non nghiêm túc gật đầu.
- Ồ, tốt lắm, những người mới của lứa này đều rất nhiệt huyết!
Tư Tư:
- Cái Đuôi đã quyết định chọn ai chưa?
Cái Đuôi:
- Chưa cần, đuôi sẽ xem xét thêm!
Tư Tư:
- Đợi thêm chút nữa, người mới có phẩm chất cao sẽ bị giành mất.
Cái Đuôi:
- Thật là khó chịu, thì chỉ có thể chọn người lớn nhất thôi!
Tư Tư: -... 2
Các game thủ cũ đều đang tìm kiếm người để truyền lửa, đó là truyền thống cũ của 'Đất Chết OL. Còn người mới, hầu hết vẫn còn lộ vẻ mặt hồn nhiên. Mặc dù từ trước đến nay trên trang web chính thức luôn có pv và cg trò chơi được phát hành, nhưng các thành ngữ đô thị về 'Đất Chết OL luôn là một chủ đề rất gây tranh cãi.
Thay đổi điểm nhìn, rất dễ hiểu, nếu có một công ty nào đó tuyên bố họ đã nắm giữ công nghệ hạt hợp phức có thể kiểm soát được, sau đó phát hành một loạt PPT, quay một vài video về việc tạo điện từ hạt hợp phức, nhưng không kết nối vào lưới điện, có lẽ ngay cả người trong công ty cũng phải nghỉ ngờ liệu họ có phải là kẻ lừa đảo hay không.
Mũ chơi game chỉ có tác dụng khi mọi người tự động đeo nó lên, người khác đội vào không thấy cả giây đếm ngược, vì vậy ngay cả những người có đủ điều kiện tham gia Closed Beta cũng rất khó để chứng minh cho người khác một cách đơn giản.
Mỗi người có thông tin khác nhau, giá trị quan khác nhau, và góc nhìn về vấn đề cũng khác nhau. Nhưng điều này quan trọng không? Rõ ràng là không quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận